Đỉnh Cao Quyền Lực

Chương 423: Đường sinh mệnh




Sau khi bốn người này tới khách sạn Tân Nguyên, họ lần lượt vào ở các phòng khác nhau, nhìn bề ngoài họ như chẳng có mối quan hệ nào.

Song, sau khi bốn người đi vào phòng, nhanh chóng đã lấy chiếc laptop bên mình ra lên mạng, đăng nhập vào phần mềm chat online. Trong phần mềm chat online này bốn người có thể biết được tình hình của đối phương.

Trong phần mềm chat không hiển thị tên thật của bốn người mà dùng bằng nickname.

Người đàn ông có bộ dạng khá phong độ, đẹp trai có nickname là ”Ánh mặt trời”, người đàn ông da ngăm đen, trầm mặc ít nói nickname là “Mây đen”, vóc dáng gày gò, người đàn ông thấp bé nickname là ”Sấm sét”, người đàn ông luôn tươi cười nickname là “Cuồng phong”.

“Ánh mặt trời” lên tiếng trước:

- “Cuồng phong”, bốn người chúng ta ở khách sạn Tân Nguyên liệu có hơi bất cẩn không, tôi rất nghi ngờ chỉ thị này của anh đấy. Điều này hình như cũng có chút mâu thuẫn với việc chấp hành nhiệm vụ của chúng ta đấy.

“Cuồng phong” cười tít mắt nói:

- Mâu thuẫn, có gì mâu thuẫn chứ?

“Ánh mặt trời” nói:

- “Cuồng phong”, nhiệm vụ của chúng ta là ám sát Liễu Kình Vũ, mà Liễu Kình Vũ là con trai của Lưu Phi, khách sạn Tân Nguyên có mối quan hệ mật thiết với Lưu Phi, chúng ta vào ở khách sạn này há chẳng phải là đưa thân vào tầm mắt đối phương sao, một khi chúng ta ám sát thành công, thân phận của chúng ta cũng sẽ bị bại lộ.

“Cuồng phong” cười thản nhiên, dùng ngón tay thon dài như phụ nữ chỉ về phía “Ánh mặt trời” nói:

- “Ánh mặt trời”, nghe cho rõ đây, đây là lần đầu tiên tôi giải thích cho cậu biết, cũng là lần sau cùng, nếu sau này còn có nghi ngờ gì, cậu không cần quay trở về Mỹ nữa, tôi có hàng trăm cách để đưa cậu rời khỏi Hoa Hạ.

Nói xong, “Cuồng phong” cũng có chút bình tĩnh, ánh mắt đầy sắc bén. Dù là nói chuyện qua máy tính nhưng ba người còn lại cũng đều cảm nhận được thời khắc vừa rồi, trên người “Cuồng phong” đã toát ra luồng sát khí mãnh liệt, khiến cho tất cả đều phải rùng mình.

Ba người họ đều rõ, hành động ám sát Liễu Kình Vũ lần này của bốn người, sở dĩ tổ chức để “Cuồng phong” đảm nhận nhiệm vụ tổ trưởng chắc chắn là cũng đã suy nghĩ cặn kẽ rồi. Trước đây bốn người đều là sát thủ độc lập, rất ít khi liên hợp hành động, nhưng họ cũng đã từng nghe qua phong cách của “Cuồng phong” là thâm hiểm, xảo trá, tàn bạo. Phàm thì những mục tiêu bị y giết hại hầu như không toàn thây, quả tim đều không cánh mà bay, quan trọng nhất là “Cuồng phong” hành động trước nay chưa từng thất thủ.

Ba người còn lại dù tỷ lệ thành công rất cao, trong tổ chức thuộc hàng cao thủ, nhưng xét về tỷ lệ thành công thì không thể không phục “Cuồng phong” được.

“Cuồng phong” dùng camera quét qua từng người họ, lúc này mới nói:

- Sở dĩ tôi chọn ở khách sạn Tân Nguyên là có ba nguyên nhâ. Một là theo thông tin tôi nắm được, Liễu Kình Vũ trong giai đoạn này thường xuyên ở khách sạn Tân Nguyên, hoặc dùng khách sạn Tân Nguyên làm địa điểm làm việc bí mật của Ủy ban Kỷ luật, điều này vô cùng thuận lợi để chúng ta nắm bắt được quy luật làm việc và sinh hoạt của Liễu Kình Vũ để vạch ra sách lược ám sát, thậm chí còn có thể hành động ở đây.

Hai là, dù Lưu Phi có mối quan hệ rất mật thiết với khách sạn Tân Nguyên, thậm chí thân phận của chúng ta có thể bị bại lộ bất kỳ lúc nào trong hệ thống giám sát của họ, nhưng vấn đề là ai biết chúng ta muốn ám sát Liễu Kình Vũ chứ, mặt khác chứng minh thư lần này của chúng ta đều làm giả ở trình độ cao, thậm chí chúng ta còn chỉnh sửa tướng mạo nữa, ai có thể phá giải được thân phận thực sự của chúng ta chứ, cho nên điểm này chúng ta không phải lo lắng thêm nữa.

Ba là, mọi người đừng quên Liễu Kình Vũ rốt cuộc xuất thân ra sao, hắn là nhân vật đặc biệt của Nanh Sói, xuất thân là từ đại đội đặc chủn Nanh Sói, khả năng trinh sát của hắn chắc chắn không kém gì chúng ta. Nếu chúng ta không ở đây mà ở chỗ khác, vậy chúng ta phải nghĩ cách để trinh sát gần hắn, trong trường hợp này ai đảm bảo rằng hành động trinh sát của chúng ta không bị Liễu Kình Vũ phát hiện ra chứ, một khi bị phát hiện chúng ta liệu có còn sống sót mà trở về được nữa không.

Lúc này, “Mây đen” vẫn luôn trầm tư không nói bỗng lên tiếng:

- “Cuồng phong”, dù chúng ta ở đây, hành động trinh sát của chúng ta e rằng cũng sẽ bị hạn chế, hơn nữa không loại trừ tình huống Liễu Kình Vũ không ở đây, trong trường hợp này khi nào chúng ta mới có thể hoàn thành được nhiệm vụ ám sát Liễu Kình Vũ thực sự đây?

“Cuồng phong” vẫn còn có chút e dè với “Mây đen”, mặc dù “Mây đen” bình thường ít nói, nhưng thủ pháp làm việc lại vô cùng sắc bén, chiến đấu vô cùng điên cuồng, cho nên khi trả lời câu hỏi đó, y vẫn có chút kiên nhẫn:

- “Mây đen”, anh nói quả thực cũng rất có lý, nhưng anh đừng quên nhiệm vụ ám sát Liễu Kình Vũ lần này của chúng ta không hạn chế thời gian. Thậm chí nếu chúng ta đều thất bại, tổ chức sẽ phái sát thủ cấp cao hơn tới ám sát Liễu Kình Vũ. Đây là nhiệm vụ chết, Liễu Kình Vũ không chết, nhiệm vụ của chúng ta vẫn chưa kết thúc, điều này nói lên điều gì đây.

Điều này chứng tỏ tổ chức đánh giá Liễu Kình Vũ rất cao, cho rằng Liễu Kình Vũ không thể bị ám sát dễ như vậy, nếu không thì làm sao bố trí nhiệm vụ thành nhiệm vụ chết được. Điều này cũng chứng minh tính gian khổ trong nhiệm vụ lần này của chúng ta, dù mọi người nghĩ rằng các anh được xếp vào hàng đầu trong giới sát thủ thế giới, nhưng các anh nên nhớ một điều, khi Liễu Kình Vũ ở Nanh Sói đã từng xử lý không biết bao nhiêu sát thủ cấp quốc tế hàng đầu như chúng ta.

Cho nên, trong nhiệm vụ này, chiến lược của chúng ta chính là không vội ám sát Liễu Kình Vũ trong thời gian ngắn nhất, mà phải chọn thời cơ tốt nhất, thậm chí nếu có thể tốt nhất chúng ta tiến hành ám sát ở cự ly xa thậm chí là cực xa Liễu Kình Vũ. Tất nhiên, chúng ta cũng có thể lợi dụng lúc Liễu Kình Vũ họp, đi dạo phố, ăn cơm để ám sát Liễu Kình Vũ ở cự ly gần, chọn lựa thế nào trước tiên chúng ta cũng phải tiến hành sau khi trinh sát xác định rõ, bởi vì tôi lo là Lưu Phi có gài người bảo vệ bên cạnh Liễu Kình Vũ hay không. Các anh đừng quên thời điểm mà Lưu Phi đắc thế, bao nhiêu sát thủ đẳng cấp quốc tế vì ám sát Lưu Phi mà ngã xuống. Mặc dù chúng ta là sát thủ, nhưng tính mệnh của chúng ta cũng quý giá vô cùng, tôi phải chịu trách nhiệm vì sự an toàn của bốn người chúng ta.

“Cuồng phong” nói xong, ba người còn lại đều im lặng.

Cho tới lúc này, họ mới hiểu vì sao tỷ lệ thành công của “Cuồng phong” lại đạt 100%, tâm tư của “Cuồng phong” cũng vẫn rất kín đáo, rất kiên nhẫn.

Đương nhiên lúc này Liễu Kình Vũ không hề biết có bốn tên sát thủ đẳng cấp hàng đầu thế giới đã thâm nhập vào thị xã Đông Giang, luôn sẵn sàng tấn công hắn. Hắn càng không thể biết bốn người này rốt cuộc vì sao lại tới ám sát mình.

Bởi vì lúc này Liễu Kình Vũ đã dồn toàn bộ tinh lực vào mục tiêu làm thế nào bãi bỏ công ty xây dựng Thiên Hoành, làm thế nào mới có thể âm thầm, thuận lợi bắt được Trưởng phòng Giao thông Trần Phú Tiêu, đây là một chiến dịch vô cùng gian nan. Thành công của chiến dịch này trực tiếp quyết định tới vấn đề đi hay ở lại thị xã Đông Giang của Liễu Kình Vũ, bởi vì nếu hắn không thể bắt được Trần Phú Tiêu trong chiến dịch này thì tất nhiên sẽ khiến cho thế lực của Tôn Ngọc Long càng mạnh mẽ hơn, tới lúc đó các thủ đoạn nham hiểm sẽ lần lượt xuất hiện, hắn chưa chắc đã chống đỡ nổi.

Toàn bộ chiến dịch chính thức được nổ súng sau giờ làm việc sáng ngày thứ hai.

Buổi sáng ngày thứ hai, Liễu Kình Vũ đã mở cuộc họp thường vụ Ủy ban Kỷ luật lần thứ nhất sau kỳ nghỉ lễ dài ngày mùng 1 tháng 10.

Trong hội nghị thường vụ, tổ trưởng tổ tuần tra thứ nhất Diêu Kiếm Phong đã đưa ra mấy bản báo cáo về Trưởng phòng Giao thông Trần Phú Tiêu nhận hối lộ, tham nhũng. Trong báo cáo viết rất rõ, thậm chí còn ghi cả thời gian, địa điểm Trần Phú Tiêu nhận hối lộ nữa, Diêu Kiếm Phong cho rằng để làm sạch bộ máy lãnh đạo thị xã Đông Giang nên triển khai điều tra Trần Phú Tiêu.

Tuy nhiên, Diêu Kiếm Phong vừa dứt lời đã gặp phải phản đối kịch liệt của Nghiêm Vệ Đông:

- Đồng chí Diêu Kiếm Phong, tôi không đồng ý việc triển khai điều tra đồng chí Trần Phú Tiêu. Trước tiên, dù những báo cáo này nói rất chi tiết, nhưng vấn đề là họ không cung cấp bất kỳ hình ảnh, đoạn video, ghi âm nào đủ làm bằng chứng tố cáo.

Trong hệ thống giao thông thị xã Đông Giang chúng ta, thậm chí là trong cả hệ thống giao thông của thành phố Liêu Nguyên, đồng chí Trần Phú Tiêu đều có vị trí vô cùng quan trọng, ông ta là nhân vật quyền uy của hệ thống giao thông thành phố Liêu Nguyên, muốn động tới ông ta, còn phải suy xét tới hậu quả nữa đấy.

Nếu chẳng may sau khi chúng ta điều tra, phát hiện thấy đồng chí Trần Phú Tiêu không có vấn đề gì, vậy thì Ủy ban Kỷ luật thị xã Đông Giang chúng ta e rằng sẽ bị đẩy tới chỗ đầu sóng ngọn gió. Điều này vô cùng bất lợi đối với Ủy ban Kỷ luật thị xã Đông Giang chúng ta.

Nghiêm Vệ Đông vừa dứt lời, mặt Diêu Kiếm Phong liền biến sắc, nói:

- Phó chủ nhiệm Nghiêm à, tôi không đồng ý với quan điểm của đồng chí. Mặc dù ý kiến của anh bên ngoài không có vấn đề gì, nhưng anh nên nhớ chúng ta là đơn vị gì, chúng ta là Ủy ban Kỷ luật thị xã Đông Giang, nhiệm vụ của chúng ta là điều tra, xét xử tham quan ô lại, mà không phải chờ tới sau khi có chứng cứ xác thực mới hành động. Những báo cáo này đã chỉ rõ đồng chí Trần Phú Tiêu nhận hối lộ vào thời gian nào, chỗ nào và đã nhận của ai, chỉ cần chúng ta điều tra một chút là có thể xác minh được rồi, vì sao lại không đi điều tra chứ.

Nếu chúng ta không đi điều tra, vậy sự tồn tại của Ủy ban Kỷ luật thị xã Đông Giang chúng ta còn có ý nghĩ gì. Mặt khác Phó chủ nhiệm Nghiêm à, Ủy ban Kỷ luật thị xã Đông Giang chúng ta hiện đã trở thành đơn vị thí điểm cơ chế sát hạch mới của tỉnh Bạch vân, Trần Phú Tiêu nằm trong phạm vi tuần tra của tổ tuần tra thứ nhất chúng tôi, nếu chúng tôi phát hiện thấy vấn đề mà lại không đi điều tra, vậy ngộ nhỡ thành tích sát hạch cuối năm không tốt, anh tới thay tôi gánh trách nhiệm này không?

Không thể không nói, lời lẽ sắc bén của Diêu Kiếm Phong vẫn luôn sắc bén vô cùng. Ông ta nói xong những lời này, Nghiêm Vệ Đông liền bị đuối lý, y muốn phản bác nhưng lại không biết phản bác thế nào.

Chính vào lúc này, Trịnh Bác Phương bỗng lên tiếng:

- Hay tôi xem thế này nhé, vụ án của Phó chủ nhiệm Diêu bên thị trấn Hắc Môi đến giờ vẫn chưa hoàn thành, Phó chủ nhiệm Diêu sẽ đưa đội tuần tra của mình tiếp tục điều tra ở thị trấn Hắc Môi nhé, tranh thủ điều tra rõ vấn đề mà người dân phản ánh lần trước, vụ án này của Trần Phú Tiêu sẽ giao cho tôi xử lý.