Đồ Điên!

Chương 23: Nỗi oan




Bước ra ngòai sau giấc ngủ, hắn giật mình

- M....mắt cô bị sao vậy?

- Tại anh đấy

- Tai tôi?? Bộ cả đêm cô thức nhớ tôi à?

- Nhớ cái đầu anh ý. Tại anh mà tôi phải rời xa cái giường thân yêu để đến với mặt đất giá lạnh này đây, nhờ anh mà đêm qua tôi lạnh không ngủ được đấy.

- À hóa ra là chuyện đó.

- Còn biết nói à.

- Tôi là khách còn cô là chủ nhà, chủ nhà nhường cho khách đó là chuyện bình thường thôi.

Nói rồi, hắn đi luôn với nụ cười khiêu khích nó

- Cái tên chết tiệt, thế giới mà không có cái luật giết người đi tù thì tôi đã giết anh rồi. Hừ...

~ 1 lúc sau ~

Nó lấy cái xe đạp, lao ra ngoài thì bị chiếc xe hơi của hắn ngáng đường, nó nói:

- Bị đuổi khỏi nhà mà vẫn ung dung ngồi xe hơi được, thiệt tình ở đâu ra cái con người mặt dày thế không biết.

- Cô đang lẩm bẩm cái gì thế? - hắn hỏi nó

- Đâu có, tôi có nói gì đâu.

- Cũng đúng thôi vì con thỏ óc heo như cô biết cái gì mà nói chứ

- Zề, ai là thỏ óc heo

~ Giờ trưa tại căntin trường học ~

Nó càu nhàu:

- Bực cả mềnh, hôm nay là cái ngày gì mà xui thế không biết.

Bỗng nhiên nhìn thấy quầy thức ăn, mắt nó bật sáng, lao đến.

Cầm khay thức ăn trên tay định kiếm chỗ ngồi thì 1 bàn tay kéo nó lại, nó hét lớn:

- Đứa nào....

Quay sang nhìn, đó là Kai, nó đỏ mặt. Bước tới bàn ăn cùng Kai, chợt nhận ra điều gì nó tò mò

- Uả, sao anh lại ở đây?

- Thì anh học ở đây mà.

- Cái gì??

- Hì, anh mới chuyển trường đến đây từ tuần trước

Nó ngạc nhiên không nói thành lời.

Tiếng hét của 1 cô gái làm nó giật mình, nó quay qua nhìn, đó là nhỏ Sely và......hắn.

- Này anh vừa làm cái gì thế hả? - nhỏ Sely vừa hét vừa ôm mình

- Cô....- hắn cáu

- Anh.......tại sao anh dám chạm vào ngực của tôi

- Cô nói cái quái gì thế?

Đám con gái bu quanh chỗ hắn và nhỏ Sely càng ngày càng nhiều.....