Đồ Điên!

Chương 5: Hí hí mắc bẫy rồi nhé thỏ ngốc




Hắn sững sờ 1 lúc rồi phá lên cười:

- Tôi không ngờ cô lại thích tôi đấy!! Haha

'' Sao kì vậy hắn không có phản ứng gì là sao? Mình tưởng là hắn sẽ dở điên chứ? Chả có nhẽ....mình bị lừa '' - nó suy nghĩ và đưa mắt nhìn hắn

'' Không thể nào? Nhỏ Lizze sao có thể lừa mình chứ '' - nó chợt nhớ đến cái hôm hắn được tỏ tình*. Đúng rồi hôm đó hắn đâu bị làm sao đâu....LIZZZZZEEEE ''

Hắn đưa mắt nhìn nó:

- Sao thế thẹn thùng đến nỗi không nói nên lời hả?

Nó lúng túng

- Hỏi Lizze về điểm yếu của tôi......nó không có ý nghĩa gì đâu!! - Hắn thì thầm

- S.....sao anh lại biết được chuyện đó?

- Đâu có chuyện gì qua mắt được tôi

- Anh..........

Nó cáu và bước ra ngoài, bất chợt bàn tay hắn nắm lấy vai nó:

- Cô định lẩn tránh lời tỏ tình lúc nãy sao?

'' Sao hắn nhớ zai thế nhể? - nó nghĩ

- Tỏ tình nào? Ai tỏ tình với anh à? Chắc thần kinh mất rồi?

- 1 chú thỏ con lúc nào cũng tỏ là nguy hiểm!! 1 chú thỏ '' điên'' và...........đáng yêu - hắn thì thầm vào tai nó

Nó đỏi mặt chạy thật nhanh ra ngoài.

- Điên mất rồi, mình điên thật rồi - nó vỗ ngực

~ 2 tuần sau ~

Thi học kì I

Ngày xx tháng xx năm xx chúng thi học kì gồm có các khối.......

- Trời thiệt tình lại thi thố - nó thở dài

- Zen.......- Lizze mặt hối lỗi

- Hứ....

- Zen tha lỗi cho tao đi Zen - Lizze khóc lóc

- Không bao giờ? Đồ phản bội

- Zen......

Nó bỏ mặt nhỏ Lizze cầu xin bước đi lạnh nhạt.

Xuống căn tin nó nói:

- Lizze à không phải tao không muốn tha thứ cho mày, ai biểu mày phản bội tao làm chi...Haizzz

- Cô đang nói về Lizze đó hả - hắn ngáng đường nó

- Thỳ sao? vấn đề à?

- Cô....tha lỗi cho Lizze đi, tất cả là do tôi bảo nó thôi, nó không có lỗi

- Không thích - nó phồng má

- Cô.....

- Hớ hớ

- Lizze.....nó đã khóc rất nhiều và có vẻ nó cũng rất biết lỗi. Cô không thể tha thứ cho nó được sao?

- Có...........................

- Thật sao?

- 1 chữ không

Nó phớt lờ hắn và đi ra bàn ăn.......

~ Chỗ nó làm thêm ~

Vội vàng tính tiền cho khách, nó không để ý đến Lizze đến lúc nào

- Zen......hôm nay tao có mang gà rán cho mày nè! Tha lỗi cho tao nhá

- Tính hối lộ tao à? Không làm rung chuyển được đâu đừng có cố

- Thế giờ phải làm sao thì cô mới tha thứ cho Lizze - hắn bước tới

Nó chố mắt nói:

- Được thôi! Thấy 2 người cũng có lòng nên tôi cho 1 cơ hội

Nói rồi nó chỉ tay vào hắn:

- Anh......nếu anh chịu xin lỗi tôi và đồng ý khao tụi tui 1 bữa thỳ mọi thứ coi như xí xóa, và tôi cũng sẽ tha lỗi cho Lizze

- Xin lỗi? Không bao giờ!!

Hắn nhìn qua Lizze. đành cắn răng xin lỗi nó

- Xin lỗi

- Hề hề biết vậy là tốt. Đợi tui 1 lát tui thay quần áo rùi đi ăn

................................~.................................~...........................~.................................~

~ Tại quán ăn ~

Nó ăn, ăn và ăn như chết. Hắn nhìn nó

- Cô có phải kiếp trước là heo không thế?

- Không có chuyện đó đâu anh? Tại Zen nó có chuyện vui nên mới ăn điên cuồng vậy thôi - Lizze tiếp lời

- Vậy sao?

Hắn khẽ cười...........

p/s: (*): chap 2