Đổ Thạch Sư

Chương 70: Đổ thạch sư học đồ cấp 1






Mấy cái đổ thạch sư cấp cao trong công hội ngồi vây quanh một cái bàn tròn, ở chính giữa đặt một tờ phiếu điểm vừa mới thống kê đưa lên, ánh mắt của mấy lão nhân đều nhìn chăm chú vào một cái tên trên đó —- Bạch Tử Thạch, số 256, mao liêu lựa chọn: năm khối cấp 1, thành tích: đại trướng năm khối: một khối Thủy Chủng, một khối Nhu Chủng, một khối Thủy Nhu Chủng, một khối Hoàng Phỉ Thủy Chủng, một khối Phù Dung Chủng. . .

“Này? Các ngươi nhìn, tên tiểu tử này năm khối mao liêu, giải sụp ba khối.”

“Thật sao?!” Mấy lão gia hoả tiến đến nhìn, quả nhiên là vậy! Năm khối mao liêu, chỉ có Thủy Chủng và Hoàng Phỉ Thủy Chủng là giải ra hoàn chỉnh, ba khối còn lại đều bị cắt một đao.

Mấy lão gia hoả liếc nhìn nhau, không hiểu sao lại cảm thấy muốn thở dài một hơi.

Mapler sách sách hai tiếng, trong giọng nói có chút tư vị không đúng: “Ngươi nói xem lão bất tử thu cái tiểu đồ đệ thế nào? Đây không phải là mới thu chưa tới bốn tháng sao? Vậy mà đã thế này?” Hai bàn tay cầm phiếu điểm run rẩy, “Nếu như thủ pháp giải thạch mạnh hơn, thì còn để người khác thu đồ đệ không đây?!”

“Không chịu nổi vận khí tốt của người ta a!” Gray chua chát nói, “Ngươi nói xem mấy cái đồ đệ của lão ta, có đứa nào không tốt không?”

Nhớ tới mấy đồ đệ Sigma thu, mấy lão nhân lại nhìn nhau, đều thấy trong mắt đối phương là ghen tỵ trần trụi. Reid nhẹ giọng khụ một tiếng, chậm rãi nói: “Ta cảm thấy tâm linh của ta bị tổn thương nghiêm trọng, đánh cược hôm qua ta tuyệt đối không thừa nhận!”

Mấy người sửng sốt, nhìn vẻ mặt quang minh chính đại của Reid, cũng không nhịn được mắng một tiếng ‘Vô sỉ’ ở trong lòng, sau đó vuốt vuốt râu, nhe răng nhe lợi, cùng biểu đạt phẫn nộ của mình, ngươi một câu ta một câu, đại khái ý là: Sigma lão bất tử ngươi nha, thu mấy đồ đệ đều không chịu thua kém như vậy, bây giờ đệ tử quan môn lại cho chúng ta một đòn đả kích! Ảnh hưởng nghiêm trọng đến tâm trạng và chất lượng thu đồ đệ của chúng ta. Hơn nữa ngươi được một cái đồ đệ tốt, khiêm nhường giấu diếm thì thôi, còn muốn thắng cược? Vậy là quá tham lam, rất không được!

Sigma lúc này hoàn toàn không biết suy nghĩ của mấy ông bạn xấu xa, mà đang mải nghĩ xem làm thế nào để trốn cơ.

Mà nghẹn khuất ấm ức trong lòng Bạch Tử Thạch dưới các loại săn sóc của Vincent, cũng dần dần biến mất. Chuyện làm cũng đã làm rồi, vả lại cậu cũng không cảm thấy hối hận. Dù sao trước đây bất kể là tiến hành đổ thạch chiến với Sylvester, hay chọn phỉ thúy ở khu mỏ, đều là sư phụ giải thạch giúp cậu giải. Cậu đã nói tay nghề giải thạch của mình chẳng ra sao, sư phụ cũng biết điểm này. Năm khối phỉ thúy hoàn chỉnh lần này phải nói thế nào đây? Huống chi lúc trước quá vội vàng nên cậu không hề thu liễm năm trúng năm, Sigma sẽ nghĩ thế nào?

Với lại phỉ thúy cũng không phải là đồ sứ Thiên triều, hư hỏng liền phá hủy giá trị nghệ thuật của nó, chỉ cần không để lâu, đợi thi xong, liền cho Vincent dùng, cũng không tính là phá hủy giá trị của chúng. Lúc còn là điêu khắc sư, cậu cũng thấy không ít khối phỉ thúy bị cắt nhỏ. Chẳng qua rõ ràng có thể làm tốt nhất, cậu lại không thể, cảm giác này khiến người ta khá khó chịu.

Bất quá, có bỏ có được. Chỉ cần không làm sư phụ quá nghi ngờ, coi như cũng không tiếc.

Bạch Tử Thạch rốt cuộc cũng có lại sức sống khiến cho Vincent thở phào một hơi, xem ra cậu đã thật sự khôi phục lại, thú nhân mới dám an ủi vài câu: “Không sao đâu, cho dù thành tích lần này không tốt, còn có lần sau. Bạch, ngươi không cần quá nóng vội.”

Bạch Tử Thạch dở khóc dở cười, cuối cùng cũng biết vì sao Vincent ngay cả hỏi cũng không hỏi thành tích của cậu, hơn nữa mấy ngày nay còn vô cùng dè dặt, cầm lấy tay đối phương, cậu nói thẳng: “Thành tích của ta rất tốt, chọn năm khối bên trong tất cả đều có phỉ thúy. Ta không vui là bởi vì giải thạch giải sụp mất ba khối, đều một đao cắt thành hai nửa.”

Vincent nhìn trầm mặc hồi lâu, bỗng nhiên đem người túm lấy, đặt lên ghế salon, hung hăng hôn Bạch Tử Thạch một cái đến mức khó thở, tay chân bủn rủn. Trừng phạt xong Bạch Tử Thạch, Vincent liền lấy máy truyền tin ra báo cho Sigma, đầu kia Sigma vừa nghe thấy năm trúng năm, thiếu chút nữa nhảy dựng lên trực tiếp mắng: “Bạch cái tiểu hỗn đản kia, năm trúng năm còn bày ra cái bộ dạng đó à! Không phải là giải sụp ba khối thôi sao? Đã sớm biết tài nghệ giải thạch của nó chẳng ra sao mà, lại còn muốn giải ra hoàn chỉnh cả năm khối á? Nó mới giải được mấy khối mao liêu chứ! Học được dọa người rồi hả? Lần sau để ta thu thập nó!”

Vincent đem nguyên lời nói của Sigma một chữ cũng không sai chuyển cho Bạch Tử Thạch, làm tiểu á thú nhân trưng ra khuôn mặt đau khổ.

Đến ngày công hội đổ thạch sư công bố thành tích cuộc thi, thí sinh có máy tính canh sẵn trước máy tính, cũng không ít người trực tiếp đến cửa công hội đổ thạch sư chờ thông cáo được dán lên. Tám giờ, thành tích đúng giờ hiện ra, 13.000 thí sinh lần này, người thông qua không quá 130 người. Bạch Tử Thạch bắt đầu nhìn từ đầu bảng, song càng nhìn xuống, tâm cậu càng lạnh, đã đến hơn một trăm, vẫn không có tên cậu, ánh mắt sáng ngời dần dần ảm đạm đi. Khuôn mặt cậu rầu rĩ cho đến khi nhìn thấy cái tên cuối cùng, mới ngẩn ra, nhìn cái tên cuối cùng dần dần cười rộ lên, hơn nữa càng cười càng sáng lạn: “Thi đậu! Thi đậu! Thật sự thi đậu!”

Ở cuối giấy thông báo có một dòng viết: Bạch Tử Thạch số báo danh 256, thành tích thi viết 48 điểm, thành tích thực tiễn 100 điểm, thông qua. Đằng sau còn một dòng chú thích: xét thấy thí sinh này thành tích thực tiễn vô cùng xuất sắc, đặc biệt phê chuẩn thông qua. Nếu như có dị nghị, mọi quyền giải thích đều thuộc về tổng công hội đổ thạch sư.

Xem hết giấy thông báo này, hễ chú ý tới Bạch Tử Thạch trường hợp đặc biệt này, không ít người cũng không phục lắm, rõ ràng thành tích thi viết không đạt tiêu chuẩn! Những người còn bình tĩnh cư xử, thì đi đào bới thành tích cụ thể của từng cá nhân, khi thấy năm khối mao liêu cấp 1 của Bạch Tử Thạch toàn trúng, một khối kém nhất cũng là Phù Dung Chủng, tất cả đều câm nín. Không có biện pháp, thành tích này quá mức hoành tráng.

Thế nên sau ngày phiếu điểm được công bố, Bạch Tử Thạch nhận được thông báo, đến công hội lấy giấy chứng nhận đổ thạch sư học đồ cấp 1 và huy hiệu của cậu, đồng thời lúc đó cũng chịu đủ kiểu vây xem của một trăm hai mươi chín người thông qua còn lại.

Bạch Tử Thạch nổi danh rồi. Bởi vì chuyện được đặc biệt phê chuẩn thông qua lần này, nên triệt để nổi danh luôn. Chế độ sát hạch của công hội đổ thạch sư thành lập 777 năm, tổng cộng đặc biệt phê chuẩn năm người thông qua, lần đặc biệt phê chuẩn gần đây nhất là 212 năm trước, là một á thú nhân tên là Duncan, á thú nhân này vì không trải qua giáo dục đổ thạch sư một cách hệ thống, thi viết cũng không thông qua, nhưng thi thực tiễn đạt được thành tích tốt năm trúng bốn, trong đó một khối còn là Thủy Tinh Chủng, được đặc biệt phê chuẩn. Sau này Ducan đã trở thành một đổ thạch sư cấp 7, đến lúc 105 tuổi thì mất vì bệnh. Á thú nhân được đặc biệt phê chuẩn trước đây cuối cùng không một ai không trở thành đổ thạch sư cao cấp, thấp nhất cũng là một đổ thạch sư cấp 6.

Khi có người tuôn ra những tư liệu này, ‘cơn sốt Bạch Tử Thạch’ vốn có chút nguội đi lại lần nữa bùng cháy. Những chuyện khác của cậu bị bới ra từng chút một, đầu tiên là thân phận bạn lữ của Bác Gia Garcia, chỉ riêng điểm này cũng đủ để bạo động, còn là đồ đệ quan môn của Nhã Gia Sigma điều này lại dấy lên một đợt sóng lớn, song thành tích cường hãn kia của cậu mọi người cũng cảm thấy đạt được lý giải, vài người vốn còn hâm mộ, ghen tỵ, oán hận các kiểu giờ trong lòng cũng coi như cân bằng một chút. Đồ đệ của Nhã Gia mà. . .

Tiếp đó đổ thạch chiến giữa Bạch Tử Thạch và Sylvester cũng bị lật ra, thành tích cũng hoành tráng không kém khiến cho người khác không nhịn được phải ngước nhìn, lại còn phiếu điểm của cậu tại học kỳ này ở học viện đổ thạch đánh giá thi toàn bộ đạt xuất sắc thông qua. . .

Đến sau đó là chuyện, cậu 24 tuổi trên Bác Nhã đại lục vẫn là tuổi vị thành niên, trước lúc cậu vào đổ thạch viện cơ bản cũng chưa tham gia vào nghề này bao giờ, chỉ nửa năm học tập mà đạt đến trình độ này. . . v.v….

Có thể nói, những việc này liên tục không ngừng bị bới ra, rất nhiều người quan tâm đến chuyện này tâm trạng cũng dần dần chuyển biến, từ ban đầu cảm thấy không phục, cảm thấy Bạch Tử Thạch không chừng là vận khí tốt mới như vậy, nhưng theo từng cái sự thật, từng cái chứng cớ xuất hiện, bọn họ bắt đầu cảm thấy tất cả những gì Bạch Tử Thạch đạt được đều là thực lực của bản thân cậu ấy.

Đổ thạch cũng có phân chia thiên phú. Điểm này rất nhiều người cũng thừa nhận. Hiện tại Bạch Tử Thạch đã trở thành người cực nhạy cảm với mao liêu, người như vậy chỉ cần có thể kiên trì đi tiếp, chịu đựng được áp lực trên con đường đổ thạch, thì thành công tuyệt đối không phải việc khó, huống chi còn có Nhã Gia Sigma bồi dưỡng.

Các loại châm chọc bất bình dần dần yếu đi, những lời ca ngợi thành tích đổ thạch của Bạch Tử Thạch bắt đầu chiếm ưu thế và tiếp tục kéo dài mãi không giảm.

Sigma bây giờ rất đắc ý, nhất là mấy lão gia hỏa trong công hội kia lúc trẻ thì so năng lực đổ thạch, già rồi thì so đồ đệ, thỉnh thoảng lại nói mấy câu chua lòm, khiến ông mỗi lần nghe được lại cực kỳ thoải mái, hận không thể đem Bạch luôn mang theo bên người, lấy ra khoe khoang, làm cho mấy lão gia hoả kia đỏ mắt chết đi. Chính là ứng với cái câu ông nói ‘Ai cướp được, nhất định sẽ đắc ý’. Đắc ý đến nỗi ngay cả chuyện mấy lão gia hỏa kia lấp liếng tiền cược ông thắng được, ông cũng không nói gì.

Mà Bạch Tử Thạch đồng học nhân vật trung tâm của sự kiện lần này, sau khi Kenaf gọi điện cho cậu báo một câu chắc như đinh đóng cột ‘Ngươi nổi tiếng rồi’, liền quyết định không có chuyện gì cực kỳ khẩn cấp, tuyệt đối không ra khỏi cửa, bị vây xem chả phải chuyện gì tốt đẹp cho cam.

Bất quá, cái ý tưởng này rất nhanh đã bị Sigma đập nát. Bây giờ Bạch Tử Thạch là đồ đệ bảo bối của ông, thiên phú vận khí cao lần nữa được chứng thực, trình độ coi trọng của Sigma cũng thẳng tắp tăng lên, những bài học được giảng và bài tập giao cho cậu cũng tỉ lệ thuận với sự coi trọng của Sigma. Mỗi ngày cậu đều phải đi theo Sigma đến khu mỏ nghiên cứu mao liêu, mỗi lần đều là sáng sớm đi, tối mịt mới về, về là tắm rửa rồi chui lên giường.

So với người yêu bận rộn, thì Vincent bắt đầu chuẩn bị thăng cấp, cấp 7 là một ngưỡng cửa, tính nguy hiểm lớn, từ khi hắn nhận được Tử Nhãn Tình, liền bắt đầu thu thập tương đối nguyên liệu phụ trợ, không đi săn giết, nghỉ ngơi dưỡng sức thật tốt, mấy hôm trước đã lấy được một vị dược liệu cuối cùng từ chỗ đại a tỷ, lại đem phỉ thúy Bạch đổ trướng lúc sát hạch hấp thu hết xong, cuối cùng bắt đầu trùng kích lên cấp 7.

Bởi vì trước đó chuẩn bị rất đầy đủ, thần kinh Vincent cũng mạnh mẽ chịu được đau đớn khi thăng cấp, nên sau ba ngày bế quan, Vincent xuất quan thành công đạt được tố chất thân thể của thợ săn cấp 7, chỉ chờ sau khi thân thể quen thuộc, học tập kỹ xảo săn giết mới xong, thì chính là thợ săn cấp 7 đích thực.

Bây giờ có thể nói là mọi chuyện đã xong. Vincent nhìn bóng dáng tiểu á thú nhân nhà mình đi ra khỏi nhà, khẽ mỉm cười, có một số việc rốt cuộc cũng có thể làm. Ngô. . . Ngày mai phải xin tổ ma ma cho Bạch nghỉ một ngày mới được.