Do You Remember Me???

Chương 5




Mặc dù sức khỏe đã hồi phục nhưng Hải Phong vẫn không cho Hoàng Vy xuống giường. Hằng ngày, người giúp việc phải chăm sóc cô rất cẩn thận. Tối hôm nay, vì tuyệt chiêu mit ướt của cô thành công với ông Khanh nên bấy giờ, cô đang hiên ngang có mặt tại phòng bếp của tòa nhà!

- Chúc tiểu thư ăn ngon miệng.

- Cảm ơn mọi người.

“ Cuối cùng cũng được ăn thỏa thích rồi._ Cô thầm nghĩ”

Vừa ăn xong được miếng bò bít tết đầu tiên thì người Hoàng Vy không nghĩ đến lại xuất hiện ở đây!

- Sao..sao anh về giờ này?...

- Hết giờ thì về.

- Chẳng phải bác Khanh bảo anh hay về muộn đó sao?_ Hoàng Vy bối rối.

- Đây là nhà cô???

- Tất nhiên là nhà anh rồi! Hi hi…

Hoàng Vy vui sướng vì lần đầu thấy được vẻ mặt khác lạ của Hải Phong. Nhưng trong hoàn cảnh nào, nó cũng phải ăn no đã. Từ hôm bị bệnh đến giờ toàn ăn cháo trắng không à, ăn thêm chút nữa chắc cô thành cháo luôn quá!

Sáng hôm sau một sự kiện vô cùng đặc biệt đã diễn ra tại biệt thự.

- A…..A…..A…..

- Tiểu thư…cô..cô..

Tiếng hét thất thanh cùng những hành động lạ lung của những người giúp việc, bảo vệ càn làm cho mọi người xung quang cảm thấy tò mò!

- Bảo vệ…bảo vệ…

- Chuyện gì thế?

Hải Phong bước xuống lầu, tuy là một người rất thông minh và nhanh trí nhưng đây là lần đầu tiên cậu khó hiểu trước khung cảnh đang diễn ra. Ông Khanh bước ra cung kính cúi chào vị tiểu thư xinh đẹp trước mặt.

- Chào tiểu thư. Xin hỏi cô là…?

- Bác Khanh, bác không nhận ra cháu hả?_ Hoàng Vy thích thú.

- Tiểu thư Hoàng Vy???

Không chỉ có mọi người trong nhà mà ngay cả Hải Phong cũng vô cùng bất ngờ. Cậu biết Hoàng Vy vô cùng xinh đẹp nhưng không ngờ nó lại vượt xa hơn trí tưởng tượng của cậu.

- Không phải cô là người giả mạo chứ?_ Một người mạnh dạn bước lên hỏi.

- An Dung, em ngây thơ quá đó!_ Hoàng Vy.

- Vậy…người lần trước???

- Hì chị chỉ bỏ mặt nạ ra thôi!

- Woa, tiểu thư, cô xinh đẹp quá!

- Xinh như một người công chúa ấy.

- Còn đẹp hơn cả thiên thần nữa.

-…..

Nhìn những ánh mắt và cử chỉ của mọi người, có lẽ Hoàng Vy cũng đoán được trước tình hình đã diễn ra. Vì muốn bắt đầu một cuộc sống mới nên từ nay cô sẽ bỏ chiếc mặt ạn hoàn hảo đó ra. Dù sao mọi người bên ngoài cũng không biết khuôn mặt thật của cô. Nhưng phản ứng của thiếu gia Hải Phong làm cô vô cùng thích thú nha.

- Hải Phong, anh thấy thế nào?

- Cũng đẹp.

- Hứ! Không khen được một câu à?

- Đẹp như mẹ tôi.

Nói xong, cậu lên lầu trong sự ngạc nhiên cùng ngỡ ngàng của mọi người. Có ai không biết, bà chủ, mẹ của Hải Phong thiếu gia luôn được cậu nói là xinh đẹp nhất, tiểu thư Hải Băng_ Em gái cũng chỉ xếp thứ hai mà thôi! Đây cũng là lần đàu thiếu gia nhà mình khen người con gái khác, không sốc mới lạ!

Một lúc sau, trong khi Hải Phong đang làm việc thì Hoàng Vy bước vào. Lần đầu tiên mới nhìn được nửa gương mặt của Hoàng Vy đã làm cậu ngạc nhiên, bây giờ cô lại xuất hiện trực diện làm Hải Phong hơi sốc nhưng cậu không vì thế mà mất đi vẻ lạnh lùng.

- Hải Phong, đi siêu thị với tôi.

-???

Nhìn thái độ của Hải Phong Hoàng Vy chắc chắn vị thiếu gia này chưa đi chợ bao giờ.

- Tôi muốn nấu bữa trưa, anh cùng tôi đi mua đồ nhé!

-…..

- Hoàng Hải Phong, đừng nói là anh chưa đi bao giờ???

- Ừm.

- Vậy đi cho biết!

Chưa kịp phản ứng, Hải Phong đã bị cô kéo đi.

20 phút sau trước cửa siêu thị IN đón chào hai vị khách đặc biệt. Một chàng trai mặc chiếc áo thun nam, quần jean lửng cùng đôi giày thể thao trắng, mặc dù là thời trang bình thường nhưng mặc trên người Hải Phong thì nó lại là một đẳng cấp khác. Bên cạnh cậu, một cô gái với vẻ đẹp thuần khiết, đôi mắt to tròn mặc áo phông, quần baggy và đôi giày converse. Phong cách đáng yêu đúng lứa tuổi.

- Này! Anh đừng tỏ ra lạnh lùng như thế được không?

- Sao?

- Anh không thấy mọi người đang nhìn anh à.

- Tại sao?

- Vì anh rất đẹp trai.

- Cảm ơn.

Điều đáng ghét nhất mà Hoàng Vy nhận thấy là trình độ “ thả thính” của cậu. Đúng là đại ma vương. Đảng cấp cao hơn hẳn những người khác. Với tay đẩy xe, hai người cùng tiến vào khu thực phẩm.

- Bác ơi! Cho cháu mua 2 kg thịt bò.

- Lấy cho cháu ít hành lá nhé!

- Đừng lấy củ đó, lấy củ bên cạnh đi cô.

- Cá này không có trứng đâu, bác lấy con khác hộ cháu.

- Rau này xanh nè.

Hoàng Vy líu lo chọn đồ ở phía trước, Hải Phong đẩy xe phía sau. Dù đi đến đâu, 2 người cũng trỏ thành tâm điểm chú ý của mọi người. Dù không mặc áo vest nhưng Hải Phong cũng đủ để hấp dẫn các cô gái trong siêu thị. Chẳng mấy chốc, siêu thị IN đã chật ních người kéo đến mua đồ..

- Ok. Ra quầy tính tiền thôi!_ Hoàng Vy.

- Cô bé, chờ chút đã.

- Dạ! Bác gọi cháu?

- Cháu xin cho bác chữ ký của anh chàng ka được không vậy?

- …..

Nhìn biểu hiện của cậu, Hoàng Vy cũng sợ chả dám đến gần. Tuy miệng không nói gì thì gương mặt ngày càng tối sầm! Bất giác cô quay lại phía sau.

“ Trời sao nhiều người thế ngày???”

- Hi hi! Bác ơi, chồng cháu không được khỏe. Để khi khác cháu giúp bác nha.

Thấy tình hình có vẻ khẩn cấp, cô nghĩ tốt nhất là nên chạy thôi. Chứ ở đây thêm phút nào nữa thì chắc chút nữa không có lối ra mất!

- Chồng???

Không kịp nghĩ nhiều, cco kéo cậu đến quầy thanh toán. Chưa đến 5 phút sau, Hoàng Vy và Hải Phong đã ở cửa siêu thị bỏ qua những hình ảnh đặc sắc”

“- Huh u. Anh áy đã là của người khác.

- Nam thần cùng vợ đi chợ, hạnh phúc quá đi.

- Hic hic. Trái tim nhỏ bé cuẩ tôi dã bị anh ấy lấy mất rồi.

- Tôi nguyện bỏ chồng để có được anh ấy!

- …..”

Sau khi ngồi yên vị trong xe, Hoàng Vy mới thở phào nhẹ nhõm những có một khó khăn mà bây giờ cô phải giải quyết.

- Tôi là chồng cô?

- Hi hi…Tổng giám đốc, anh đừng nóng. Tôi biết là không phải mà. Tôi chỉ giúp anh giải quyết rắc rối thôi.

- Giải quyết rắc rối?

- Đúng thế! Anh không thấy mọi người đang vô cùng phấn khích muốn được gần anh à? Tôi giúp anh thế còn gì nữa.

- Cô ghen?

- Ai..ai thèm ghen._ Hoàng Vy nghe xong câu này đỏ bừng mặt.

Hải Phong cũng không trêu cô nữa mà lái xe về nhà. Người giúp việc trong nhà xách túi nhỏ, túi lớn làn lượt đưa vào phòng bếp. Ai cũng tò mò không biết trình đọ nấu ăn của cô như thế nào. Nghe nói các tiểu thư quyền quý đều đực học nấu ăn là một nghi thức quan trọng. Vì thế, người làm vườn, người giúp việc A, B, C,,,,bảo vệ đều có mặt tại đây để cùng xem. Nhận thấy có điều gì đó, Hoàng Vy quay sang nhìn.

-Mọi người làm gì mà tụ tập ở đây thế?

- Tiểu thư, chúng tôi muốn xem cô nấu ăn._ An Dung là người thân thiết nhất với Hoàng Vy ở đây.

- Nấu ăn???

- Đúng vậy ạ.

- Ai nói tôi nấu?

Tất cả mọi người ai cũng sốc trước câu nói của Hoàng Vy. Thế những đồ thực phẩm kia là gì vậy? Nhưng câu nói tiếp theo của cô đã hạ gục hoàn toàn mọi người.

- Ơ…vậy..vậy??_ An Dung lúng túng không biết hỏi gì.

- Tôi mua về cho chú Minh nấu! {Chú Minh là đầu bếp ở đây}

- Cô??

Đến nước này thi Hải Phong cũng chịu thua Hoàng Vy. Không hiểu sao với tính cách này của cô mà có thể trở thành sát thủ được chứ!

- Anh sao vậy?

- Đeo tạp dề vào.

“…”

Không gian im lặng…tuyệt đối im lặng. Chẳng hiểu được đại thiếu fia muốn làm gì? Đôi mắt chăm chú của họ nhìn vào từng hành động nhỏ của Hải Phong. Điều mà họ thấy là thiếu gia đang mặc tạp dề…Tin tức này mà phóng viên biết được thì ngay lặp tức ngày mai sẽ lên trang nhất các tờ báo và có thể cũng là chủ đè nóng. Nhưng Hoàng Vy thì lại khác, điều cô quan tâm đến là…

- Hải Phong, anh lấy đây ra chiếc tạp dề này thế?

- Được tặng.

- Ai?

- Nhân viên siêu thị.

Hoàng Vy chính thức cảm phục Hải Phong, không ngờ đi với cậu còn được khuyến mại thêm rất nhiều. Mà cô cũng rất muốn hỏi siêu thị kia xem tại sao lại tặng tổng giám đốc chúng ta tạp dề à còn là một đôi nữa.

Hải Phong quét ánh mắt đến những người có mặt xung quang và mở miệng lạnh lung nói.

- Cho mọi người 1 phút, trở về làm việc.

Chưa đên 30s sau, phòng bếp chỉ còn lại bốn người. Hải Phong liếc nhìn chú Minh và ông Khanh.

- Thiếu gia, tôi là đầu bếp!

Chú Minh run run nói. Phong bếp là nói làm việc của ông, thiếu gia bảo ông đi đâu đây?

- Cậu chủ, tôi giúp đỡ cậu với cô chủ.

Ông Khanh đứng bên nhẹ nhàng trả lời. Dù sao ông cũng muốn nhìn hai người trổ tài để còn dịp kể lại chuyện này với gia tộc Hoàng Gia.

- Hai người hôm nay nghỉ.

Hazzi. Ý tứ của Đại thiếu gia rất rõ ràng. Dù rất muốn…rất muốn ở lại nhưng nhìn thấy ánh mắt giết người của cậu nên hai người đành ra ngoài. Sống ở đây một tuần nên Hoàng Vy cũng biết ít nhiều về Hải Phong nhờ An Dung đã nói với cô. Hoàng Vy đã nhìn thấy dáng vẻ lúc cậu gặp nguy hiểm, một tổng giám đốc mặc vest chuyên tâm làm việc, hôm nay cô sẽ được mở rộng tầm mắt với một chàng trai nấu ăn quyến rũ. Nghĩ đến đây mà cô đã vô cùng háo hức rồi!

- Rửa rau.

Giọng nói của cậu đã kéo tâm rí của Hoàng Vy trở lại bình thường.

- Ok.

Trong bếp, Hải Phong cắt cắt, thái thái…không khí rất nhộn nhịp. Một bên Hoàng Vy rửa rau, rửa thịt, đập trứng,…cũng rất hào hứng. Mọi người cũng mong ước được đến gần phòng bếp để xem nhưng chẳng ai dám. Nếu bị đuổi việc thì thà chết còn hơn. Mắt, tai thì cứ nhìn, cứ nghe nhưng tay vẫn phải làm.. Chẳng mấy chốc, mùi thơm của thức ăn làm mọi người xao xuyến. Đúng như người ta nói, thức ăn có thể là công cụ giết người không dao. Nó miêu tả chính xác vào thời điểm này. Hoàng Vy nhìn thấy những món ăn vô cùng hấp dẫn trên bàn mà tỏ ra hâm mộ Hải Phong.

- Woa! Hải Phong, không ngờ anh nấu ăn tuyệt vời thế.

- Ừm.

- Anh học từ ai thế? Lúc nào dạy tôi với nhé.

- Ba tôi.

- Gia đình anh có ai là không biết làm gì không?

- Có.

- Ai vậy? Không phải mẹ anh đấy chứ?

- Không. Cả em gái của tôi.

Sao nghe câu trả lời của Hải Phong mà Hoàng Vy cảm thấy giống cô đến vậy. Con trai gia đình này đều là thiên tài hết rồi. Nói gì chứ cho cô đi học súng, đao, kiếm còn hơn là vào bếp tranh đấu với cá, thịt. Chờ đợi bao lâu cuối cũng cũng được thưởng thức món ăn tuyệt vời rồi đây! Và tất nhiên món nó thích ăn nhất là bò bít tết.

- Ngon quá đi mất. Tôi chưa bao giờ được ăn món ngon như nào ngon như vậy!

- Ngon là được.