Đoạn Tim

Chương 4




Tôi chạy tới nhà anh trai và nói vs anh

  _Anh à mẹ gọi cho em vậy phải tn?

_a đã gửi tiền của anh cho vợ anh rồi của e tạm thời chắc sẽ k sao vì e k liên quan tới việc làm ăn,a thì khác

_vậy có đúng là nhà mình sẽ bị như thế k?

_tạm thời có nguồn tin là như vậy,nên bme đã cpi sang đây rồi kiểu gì bố cũng sẽ bị nên lánh tạm thời...

_chị dâu đâu anh

_đi làm tóc rồi,suốt ngày chỉ làm đẹp thôi..

_phụ nữ mà,thôi e về đây k muộn...

_sao k về đây ở,ở kí túc làm gì cho bất tiện..

_ thôi a còn chị dâu mà sẽ bất tiện,em đi đã...

_kiếm 1 đứa bạn trai đi,để nó đưa đón tại sao cứ đi xe buýt mãi thế?

_em thích xe buýt mà...

Tôi lên xe buýt vì sao tôi lại thích xe buýt à bởi vì nó khiến tôi thấy hình ảnh anh mỗi ngày...mối tình đầu của tôi...tôi hà hơi lên cửa kính và viết tên a lên trên...xe tới nơi tôi đi xuống xe và về kí túc,,,đều là người Việt cả và có lẽ chúng tôi đều là con nhà dk chỉ duy nhất có Nhung cô ý dc nhận học bổng và rất chăm làm,,,,

Tôi cả đêm k ngủ dc vì chuyện của nhà tôi...Nhung hỏi tôi

_Cậu k ngủ sao?

_uk mình đang suy nghĩ mấy việc nên khó ngủ

_mai là lễ tốt nghiệp rồi,cậu dự tính làm gì chưa?

_mình đã trốn bố mình chuyển sang học thiết kế nên m kb sẽ phải nói với gia đình thế nào kệ thôi còn cậu  mình cũng tính xin vào công ty nào đó nhưng sợ khó lắm vì ng tài thì nhiều mà bọn mình còn k có kinh nghiệm nữa...

uk đến đâu tính đến đó vậy,chúng ta ngủ thôi...

  Ngay hôm sau là lễ tốt nghiệp do cả đêm tôi k ngủ nên khi hiệu trưởng lên phát biểu...tôi ngủ gà ngủ gật...

Nhung đá chân tôi,tỉnh đi chuẩn bị xếp hàng lên nhận bằng tốt nghiệp rồi,,,tôi giật mình đi lên nhận bằng trao bằng xong tôi thấy a trai tôi đang cầm bó hoa đứng phía dưới

_Hiền lại đây chụp ảnh kỉ niệm đi

_sao a biết hôm nay e tốt nghiệp

_hỏi khôn quá đấy (a gõ đầu tôi)

Tôi chụp ảnh cùng anh trai và bạn bè,r anh tôi có dt nên phải đi...tôi quay lại chỗ bạn bè chúng ta hôm nay phải xoã thôi tôi ôm Nhung nhẩy nhót...tôi Nhung và mấy bạn nữa đi bộ trên phố...họ tự thưởng cho m bằng vc mua đồ vào khu mua sắm chỉ có Nhung và tôi là k mua gì?

_Hiền cậu cũng k mua gì à?

_uk tớ thấy k cần thiết lắm

_uk chúng ta tiết kiệm thì tốt hơn...thang máy đi từ trên xuống (thang máy bằng kính) 1 người đàn ông trong chiếc sơ mi đen và quần bò sắn gấu đang đứng bên trong anh ta đeo kính...mũi môi vóc dáng thật giống Tiến tôi thất thần đứng lặng im nhìn anh ta...Nhung tiến vào thang máy thì vệ sỹ nói đi lối khác...tháng máy tiếp tục đi xuống và tôi vẫn ngẩn ngơ đứng nhìn...tôi bảo Nhung cậu véo tớ đi,véo mạnh vào...

_sao thế ( N véo tôi)

_đau vậy đây là thật rồi...tôi chạy thang bộ xuống và vừa chạy vừa hồi hộp...k đúng anh ta đúng k?a ta k thể nào thay đổi đến nvay dc nhưng mà khuôn mặt đó...mình phải xác nhận vì a ta đeo kính nên m k dám khẳng định...tôi chạy xuống n k thấy ngó 4 xung quanh cũng k thấy tôi đi ra bên ngoài thì thấy anh ta đang dc vệ sỹ đi theo ra xe...tôi chạy theo nhìn vóc dáng anh ta,mình cũng từng dõi theo nvay từ phía sau rất n lần rồi...nhưng ng đàn ông này vạm vỡ hơn Tiến,Tiến mà tôi biết nhỏ nhắn và k có kiểu lạnh lùng như vừa nãy...mình điên rồi...mình đang đuổi theo gì vậy...tôi thất thần trở về...

_cậu đi đâu vậy Hiền bọn mình đi ăn gì đó thôi...

_uk tôi cố cười gượng

_hôm nay phải bung lụa 1 hôm k say k về

_uk k say k về...

Chúng tôi đến 1 quán nướng và hôm đó tất cả chúng tôi vui vẻ tạm biệt thời sinh viên...tôi say và thấy Nhung khóc..

_Sao vậy,mừng quá à

_uk mình mừng vì vừa xem fb ngy cũ mới cưới vợ (N cười tôi cũng cười)

_vậy sao? Vậy cậu vui là đúng r vì là ngy cũ thôi mà...

_uk a ta nói sẽ chờ mình,bọn đàn ông k thể tin dc còn cậu ngy cậu ở đâu?

_mình sao?đã từng có 1 mối tình đầu k quá sâu đậm nhưng đủ khiên tim của mình ngừng đập khi thấy ng đó...

_thật sao vậy chia tay rồi à,vì đã từng mà

_uk chia tay rôi,a ta chắc cũng lấy vk rồi

_a ta k chờ cậu à

_k mình ctay trc

_sao vậy ctay vì hết yêu hay vì sao?

_chia tay vì mình còn yêu rất n (tôi cười ngu ngơ và nc mắt chảy)

Hai chúng tôi cứ vậy say cho đến khi ngồi khóc như mưa như 2 đứa hâm tại quán...hôm sau chúng tôi dậy muộn và vc đầu tiên là phải dọn đồ khỏi kí túc...

_hiền này k đau đầu à

_có đau như ai bổ gì vào đầu đây?

_cậu tính đi đâu?

_mình đinh về nhà a trai nhưng có lẽ sẽ phải tìm nơi trọ thôi...thuê nhà ở tp này thì rất đắt nên phải cố gắng hơn mới dc...

_vậy đến ở với mình đi chia đôi tiền nhà cậu thấy sao?

_tốt quá,cậu tìm khi nào vậy...

_tớ xem trên mạng có 1 bạn du học sinh để lại cho tớ thuê vì bạn ý trả nửa năm rồi mới ở có hơn tháng chủ nhà k hoàn tiền,nên m sẽ phải trả bạn đó 1 nửa thôi?

_tốt quá rồi

Rồi hai chúng tôi dọn dẹp đồ đạc rời đi...chúng tôi đến 1 căn hộ chung cư chỉ khoảng 25m2 bao gồm cả vệ sinh khép kín...thế này là tốt lắm rồi...trời tuyết vẫn đang rơi...điện thoại reo lên anh trai tôi gọi...

Mai bố mẹ sang tới nơi rồi đấy,mai đi đón với a k?

_k mai e bận lắm,a cứ nói e còn phải làm

_k nghỉ 1 buổi dc à...

_không a biết đấy e k thích gặp bố...

_uk dc rồi vậy khi tối phải về nhà anh ăn cơm đấy...

_vâng

Chiều hôm đó tôi và Nhung đều xin làm thêm được ở 1 nhà hàng và hôm nay chúng tôi được thử việc...chị quản lý nói với chúng tôi nhà hàng này nằm gần khu của những người giàu có nên việc đầu tiên chính là nụ cười niềm nở và thân thiện...tiếp theo ông chủ nhà hàng 1 tuần sẽ đến đây 1 lần khi đó k dc nhận khách và các cô cũng dc ra về...chúng tôi cảm thấy may mắn vì dc nhận vào làm vì kiếm cv hiện giờ rất khó...tan làm tôi nhìn con đường vào khu nhà giàu,,,đúng là giàu có ở nước mình sang nc ngoài cũng k là gì...ngay cả con đường đi vào cũng đẹp thế này...r tôi chợt chạy vội ra bến xe buýt...trời lạnh thật đấy,,,tôi nhìn thấy 1 đôi ngồi cạnh tôi...cô gái cũng ngồi ngủ gật dựa vào chàng trai như lúc đó...(tôi lại cúi đầu nhớ về anh)...tới nhà anh trai tôi đã nghe thấy tiếng bố mẹ tôi cười nói...tôi chợt dừng chân...tôi biết ông không ác vì đã chia cách tôi và Tiến ong lo cho tôi,nhưng cái ông lo nó đã tự giết chết con ông từ bên trong rồi...tôi bước vào mẹ tôi nói to...  Sao giờ mới về đây thế,mà nhà a rộng k ở lại đi tận đâu ở thế...

con sống riêng sẽ tốt hơn

 (chị dâu tôi nói -Đúng r cô ý còn chạy đi chạy lại...ý k muốn tôi ở) 

  Ăn tối bố tôi có hỏi...dạo này con có gặp Huy k?nó sang cùng đợt với con còn gì?

_cậu ta từ lúc bố mất nên về nước để lo việc công ty rồi..

_nó là chàng trai trẻ đầy tiềm năng tương lai rất rộng đấy con...

_con k qtam cũng chưa nghĩ đến sẽ có mối qhe với cậu ta...

_mày tính làm tao tức chết đúng k?( mẹ tôi gàn)

_thôi ông để con nó ăn,chuyện yêu hay k để nó quyết định chứ ( a tôi cũng nói)

_phải đấy để e tự quyết định đi..

_nó chỉ vì cái (bố tôi nói đến đây rồi dừng lại) tóm lại yêu n đứa nghèo là bố sẽ phản đối

_bây giờ nhà mình còn như xưa k mà bố phản đối ạ...

_mày con cái đấy thà lúc đẻ ra bóp chết nó cho xong (tôi quay đi con ăn xong rồi mn cứ ăn đi) rồi tôi đi ra ngoài...anh tôi kéo tay...em đừng để ý bố nói,bây giờ bố k còn chức vụ gì nữa rồi nên sẽ k thể gây áp lực gì cho chúng ta nữa...

_áp lưc,,,nếu có thể quay lại thời gian để bố có thể gây áp lực e cũng sẽ cố gắng bảo vệ tình yêu của mình 1 lần nữa...(r tôi quay đi) dường như nỗi đau 4 năm trước 1 lân nữa nó lại về nó khiến tôi day dứt cảm giác đau đến khó thở...hôm sau đi làm khách trong quán đang đông thì có 2 xe ô tô đến và vệ sỹ đứng ở cửa còn chúng tôi dc lệnh mời khách ra khỏi quán và chúng tôi cũng được lệnh ra về...chúng tôi ra về và Nhung bảo tôi...

_Mình đi trc nhé hnay m gặp bạn thân mình chút cậu ta mới sang đây...

_uk cậu đi đi (tôi chợt nhớ ra chùm chìa khoá và quay lại từ xa tôi nhìn thấy 1 ng đàn ông trong chiếc áo Dạ dài màu xanh và mặc chiếc quần trăng,dáng a ta thật đẹp ăn mặc cũng đẹp nữa nhưng mặt thì k nhìn rõ anh ta đi vào quán cafe của mình...tôi chạy tơi thì vệ sỹ chặn cửa k dc vào...

_tôi là nhân viên của quán tôi quên khoá

_mai quay lại lấy

  nhưng k có khoá sao vào nhà dc

_vậy ở chỗ nào tôi lấy cho..

_trên móc treo quần áo của nhân viên ý ạ...rồi tôi nghe thấy tiếng đàn ghita...cảm giác quen thuộc tôi chạy lùi ra nhìn lên qua cửa kính ng đan ông lúc nãy a ta quay lưng nên tôi k nhìn rõ mặt...tại sao tiếng đàn này nó khiến tim tôi đau thế này...có phải a đang trả thù em từ chính trong tâm trí và tim em không...quên dc a là điều e không thể tôi ngồi gục dưới trời tuyết...và quay đi và quên mịa rằng k lấy chìa khoá...hôm đó Nhung dắt 1 cô gái về cô ta trông khá sành điệu,,,,

_Hiền này đây là Chi bạn mình cậu ý sang đây chơi

_uk vậy để mình đi nấu cơm..

Chi: thôi khỏi cần nấu mình sang đây để gặp bạn trai mình,bạn trai mình rất giàu có,a ý nói mình có thể sang bất cứ khi nào...

Nhung: thật sao,chà mình quen cậu từ ngày còn học ở VN mà chưa thấy cậu nói về ai với kiểu mắt sáng lấp lánh thế này đâu nhé...

_thì vì lần này tớ thật lòng mà...

Tôi: vậy bh cậu cưới (dường như m hỏi vào nỗi đau cô ta nhìn cười nhạt)

_à mình cũng đang tính a ý nói năm nay năm nay (cô ta ấp úng)...

Nhung: tốt quá rồi,nhất định hnao ra mắt nhé

_uk a ý bận lắm để xem đã...

_a ta trông thế nào?

_cao này,dáng đẹp này khuôn mặt thì cực kì menly sống mũi cao và đôi môi thì cũng rất đẹp

_vậy là ng Việt hay ng Anh

_điên tất nhiên là ng Việt rồi n gia đình a ý đều ở bên này,con 1 đấy còn có 1 chị gái...

_uk vậy nhất cậu rồi

_chứ sao sau này mình sẽ làm bà chủ đấy của rất n các chuỗi nhà hàng quán bar và cả đất đai nữa,m sẽ cho các cậu quản lý..

Và r 3 chúng tôi uống bia cho tới tận khuya...hôm sau đi làm tôi và Nhung đều uể oải dậy muộn và chạy 1 mạch tới chỗ làm...tôi và Nhung xl quản lý rối rít...nhưng cô ta nói sẽ châm chước cho vì muộn có 10p...Hai chúng tôi thổi phù thật may..

_Hiền này bạn mình Chi ý nó con nhà giàu n cũng tốt tính hay nổ chút thôi nên...

_có sao đâu,biết đâu cậu ý nói là thật

_à thì vì mình quen nó lâu rồi nên mình k lạ nữa nó có bh yêu ai thật lòng đâu..

_uk biết đâu có ng làm cậu ta cảm động và siêu lòng,

_vậy mà chưa thấy ng làm chúng ta cảm động và siêu lòng xuất hiện nhỉ ( Nhung quàng vai tôi ghì)

_uk chờ chúng ta làm lọ lem trong chuyện cổ tích và quen dc 1 trong n a chàng nhà giàu trong khu kia nhá (chúng tôi nhìn nhau cười)...tan làm tôi định sẽ đến chỗ lũ trẻ mồ côi mà tôi hay từ thiện thì mẹ tôi gọi...này qua ngay đây nhé mẹ đang cần con gấp r cúp máy...tôi lao chạy thục mạng tới nơi thì thấy mẹ tôi đang mua sắm đồ hàng hiệu r đủ thứ

_mẹ nghĩ chúng ta còn đủ khả nằn tiêu sài thế này ạ

_lo gì con mẹ có quỹ đen mà thế nào bộ này đẹp k?

_đen hay trắng nếu k làm thì tiêu của núi cũng hết mà mẹ hiện nay chúng ta đang trong giai đoạn khó khăn

_thôi nói ít thôi,mẹ bảo con đến chọn chứ đừng giáo huấn mẹ,chị dâu con cũng đang mua đồ bên kia kìa..

_mẹ tự chọn đi,k cần đâu..

_ơ kìa cả con nữa hôm nay nhà ta đi dự lễ đính hôn của 1 ng rất quan trọng,bố con nói nhà ta đi như chưa có gì xảy ra để bố con còn nhờ vả mãi mới có cơ hội này đấy...

_con k đi mẹ và hai a chị đi là đủ gia đình rồi..

_bố mày muốn mày đi sao m cứ để mẹ phải nghe bố mày trách móc thế

_bố muốn con đến đây vì biết đâu con quen dc tên nhà giàu nào chứ gì

_thì con hiểu rồi thì cứ đi mất gì đâu,có rất n cô gái mà (mẹ kéo tay tôi thử giày và lấy đồ cho tôi)

_con mặc thế này thôi

_m định bôi tro chát chấu lên mặt bme m à...rồi cuối cùng tôi phải mặc 1 chiếc váy đen choàng lông trắng rồi đi cùng gia đinh,anh trai tôi nói hnay gặp lại nhiều bạn học nên a rất vui còn vợ a thì chải chuốt trang điểm thấy gớm...( bà có ck r làm như giả nai gái 18) gần đến nơi tôi thấy đi vào...ơ đây là con đường vào khu nhà giàu chỗ mình làm mà...

Xe đi vào nườm nượp,nhà họ thật giàu có...bố tôi bước xuống xe rất tự tin còn tôi thì cúi đầu đi theo mẹ...đây là nhà gái họ tổ chức thật quy mô và căn nhà thì như 1 toà lâu đài (tôi thầm nghĩ ở thế này hết sao dc)...mọi người vào bàn tiệc...có ng lên phát biểu..

Cám ơn mọi người đã đến tham dự lễ đính hôn của con gái chủ tịch Trịnh Ngọc Kì sau đây là đôi lời phát biểu của chủ tịch...(mn vỗ tay 1 ng đàn ông khoảng chừng hơn 60 tuổi n trông vẫn phong độ đi lên)Cám ơn tất cả mọi người đã đến dự lễ đính hôn của con gái tôi,phải nói răng tôi thầm cảm ơn chàng rể của tôi vì đã nhẫn nhịn chờ đợi nó đến phút này( mn cười và mẹ tôi rỉ tai cô này 33 rồi mới lấy ck) và lễ đính hôn bắt đầu...,cô dâu và chú rể bước vào cô ta 33 nhưng trông rất trẻ chu rể trông cũng khá ổn họ thật đẹp đôi...

  Và ng dẫn chương trình nói sau đây là lễ trao tặng hồi môn cho cô dâu ( mẹ tôi rỉ tai mẹ nó mất rồi nhà họ chỉ làm cho có lệ chứ họ thiếu gì của) vâng chủ tịch kì đang tiến tới đeo lên cổ cô dâu bộ trang sức kim cương đắt giá nhất hiện nay cô dâu thật may mắn vì có 1 người bố nvay...

_Tiếp theo là em trai cô dâu lên trao tặng quà tặng là gì đây...vâng xin mời a Trịnh Ngọc Tiến (tôi nghe thấy tên nên nghĩ chắc m bị ám ảnh thôi,,,anh trai tôi hô ơ có phải tiến bạn con k)

Mẹ tôi: vớ vẩn tiến bạn a đang đi làm thuê,đây con đại gia cơ mà

Bố tôi: ít nhất m nói phải logic chứ con...

Tôi ngẩng lên nhìn ng đàn ông trong bộ vest đen đang bước dần lên phía trước và quay lại ánh đèn và nụ cười a ta (tim tôi bắt đầu đập nhanh hơn nó dường như sắp ngừng đập mất) tôi làm rơi ly...chính là anh ta,nụ cười đó k thể sai dc...

Vâng em trai cô dâu tặng cho chú rể và cô dâu mỗi người 1 đôi giày vâng quà tặng ý nghĩa rất ý nghia (mn vỗ tay và cảm thấy kì lạ,bố a ta thì đứng dậy nói to.._quà của con trai tôi ý nghĩa quá...và a ta đi qua ông ta như k nhìn thấy rồi ngồi xuống) tôi bảo mẹ tôi con phải đi về đây,,,

-Sao thế tiệc bh mới bắt đầu mà...

_bố bảo ở lại là ở lại đừng làm cả nhà mất hứng cta cần nc dc vs nhà họ cần họ giúp đỡ hiểu chưa?

_vậy bme cứ nói con đi đây (rồi a ta tiến tới gần bàn nhà tôi,tôi giữ chặt váy cúi đầu và uống sạch ly nước)

Bố tôi niềm nở và anh trai tôi nói..

  Tiến đúng k?đúng cậu rồi sao cậu lại ở đây và còn là...

Bố tôi: chắc kp đâu giống thôi đúng k?chào cậu tôi là Vinh đây là cả gia đình tôi,thật vinh dự khi dc tới đây ngày vui ngày vui...( tôi ngẩng lên nhìn anh ta đang cầm ly rượu và nhìn với a mắt coi thường) ng làm mang khay rượu ra a ta đưa cho bố tôi và anh tôi mỗi ng 1 ly rượu rồi nói.

tôi k bc tới và quay đi thì có cô gái giọng này của Chi...anh đang làm gì ở đây vậy đi giới thiệu em vs mn đi..

Anh trai toii hỏi: đây là???

_Là bạn gái tôi ( tôi quay lại nhìn chúng tôi nhìn nhau và dường như tuyết đang rơi nói với chúng tôi rằng đêm nay sẽ là đêm mà lòng chúng tôi cảm thấy lạnh nhất...