Độc Tôn Tam Giới

Chương 1028: Nhập Thánh Cảnh 1




Tào Tần và Thì Trinh nhìn nhau, hai người do dự một chút rồi gật đầu.

- Cứ quyết định như vậy đi, trao đổi công pháp. Nhưng mà ngươi phải thề, không thể truyền thụ cho những kẻ khác.

Ba người lập tức giao dịch tại trận, đều đạt được mục đích của mình cho nên đều vui vẻ.

Liệt Trận thuật tuy rằng khó học, vốn bằng vào thiên phú của bọn họ, lúc ban đầu cũng không khó, ước chừng sau ba tới năm ngày Tào Tấn và Thì Trinh đã nắm giữ yếu quyết.

Ở trong cấm địa của Đan Tiêu cổ phái, Giang Trần không ngừng vận chuyển chu thiên đại tuần hoàn, từng đạo nguyên lực tựa như thiên quân vạn mã không ngừng phóng về một hướng, tựa như vô số cong sông hội tụ ở biển rộng.

Giang Trần có cảm giác đan điền, tử phủ mình không ngừng được mở rộng, không ngừng mở rộng.

Trên đỉnh đầu Giang Trần, có ba đóa hoa bằng hư ảnh như ẩn như hiện, càng ngày càng rõ ràng.

Giang Trần biết rõ mình đã tới thời điểm mấu chốt trùng kích Thánh Cảnh.

- Một hơi xông lên.

Trong đầu Giang Trần chỉ có một ý niệm, đó chính là ra sức trùng kích. Tình cảnh của hắn hiện tại tựa như đi ngược dòng nước, khí thế giống như ngược dòng từ dưới đi lên.

Nguyên lực trong cơ thể Giang Trần tưa như một đầu giao long không ngừng ngược dòng thác nước xông lên, không ngừng trùng kích thoát khỏi trói buộc của cơ thể.

Ầm ầm ầm ầm.

Đan điền tử phủ của Giang Trần tựa như thâm cốc, không ngừng truyền tới tiếng nổ vang ầm ầm. Mà xương cốt quanh thân Giang Trần, kinh mạch lại vững vàng giống như bàn thạch, phát ra các loại thanh âm cộng minh kỳ diệu, giống như một dàn hợp xướng vô cùng hài hòa.

Đột nhiên...

Giang Trần cảm thấy toàn thân buông lỏng, từng đạo xiềng xích gông cùm của Nguyên Cảnh tưa như một cái lồng thủy tinh lớn bị đánh nát, hóa thành vô số mảnh thủy tinh nhỏ ầm ầm sụp đổ.

Oanh.

Cơ hồ tất cả gông cùm, xiềng xích Nguyên Cảnh thoáng cái hóa thành tro tàn.

Nguyên lực đang trào dâng trong cơ thể giống như rồng, giống như hổ, tràn ngập sức sống, một bước lên trời.

Chỉ một thoáng, hư ảnh ba đóa hoa trên đỉnh đầu Giang Trần trong thoáng chốc giống như chiếc đèn lồng được đốt, lập tức trở nên vô cùng rõ ràng.

Tam hoa tụ đỉnh, đột phá Thánh Cảnh.

Thánh Cảnh chia làm cửu trọng, mỗi tam trọng lại được coi là một đẳng cấp, theo thứ tự là Nhân thánh, Địa Thánh và Thiên Thánh. Sau khi tiến vào Thánh Cảnh đều có dị tượng.

Nhân Thánh, Tam hoa tụ đỉnh.

Địa Thánh, Địa dũng kim liên.

Thiên Thánh, Thiên nữ tán hoa.

Chỉ là trong nháy mắt khi Giang Trần đột phá Thánh Cảnh, nguyên lực toàn thân Giang Trần giống như xông thẳng lên trời, trong khoảnh khắc thiên địa giống như bị xé rách tạo thành một khe nứt.

Thiên địa biến sắc, khe nứt ở giữa thiên địa giống như chia thiên địa thành hai màu trắng đen, đám mây khôn cùng điên cuồng tụ lại.

Dị tượng ban đầu xuất hiện ở Bảo Thụ tông lại một lần nữa xuất hiện.

Hơn nữa khí thế so với lúc trước còn cường hãn hơn năm ba lần.

Phiến thiên địa này hoàn toàn bị dị tượng kia bao phủ, trên bầu trời có vô số cầu vồng giăng khắp nơi, các loại thiên địa pháp tướng không ngừng chiếu rọi.

- Ta còn tưởng rằng Nguyên Cảnh chỉ là ngoài ý muốn. Không ngờ tiến vào Thánh Cảnh động tĩnh lại càng lớn. May mà đây là ở trong cấm địa của Đan Tiêu cổ phái, nếu như ở trong Đan Kiền cung trùng kích Thánh Cảnh, chỉ sợ tất cả mọi người đều biết việc này có quan hệ lớn lao với ta.

Một lần thì người khác còn có thể cho rằng đó là việc ngoài ý muốn.

Thế nhưng nếu như một chuyện liên tục xuất hiện hai lần, vậy thì cũng không chỉ bằng ba chữ ngoài ý muốn là có thể che dấu tất cả. Mỗi một lần đột phá, không có khả năng đều trùng hợp xuất hiện dị tượng thiên địa như vậy.

Ngay khi thời khắc mà Giang Trần đột phá, thần thức của hắn giống như một mảnh vũ trụ không minh. Thần thức tựa như hải dương, vũ trụ, đạo phong ấn kia lần nữa xuất hiện trong thức hải của hắn.

Chín ngôi sao giống như chín giọt nước nhỏ vờn quanh nhau tạo thành một thứ có hình dáng giống như tinh vân, lại giống như một cái dây xích thần kỳ nào đó, hình thành một cái phong ấn kỳ lạ.

Cái phong ấn này kỳ kỳ quái quái, giống như phong ấn lực lượng cực kỳ đáng sợ, giống như phong ấn một thứ vô cùng khủng bố nào đó.

Lần trước sau khi Giang Trần đột phá Nguyên Cảnh lập tức phát giác ra đạo phong ấn này, lúc ấy hắn từng có ý đồ đi điều tra đạo phong ấn này, chỉ là cuối cùng lại không có bất kỳ thu hoạch gì.

Lần trước đột phá Nguyên Cảnh, Giang Trần không cẩn thận đụng phải đạo phong ấn này, dẫn động dị tượng thiên địa.

Còn lần này hắn đã rất cẩn thận, từng li từng tí một, thế nhưng vẫn dẫn động dị tượng thiên địa còn khủng khiếp hơn.

Xem ra mỗi một lần đột phá một đại cảnh giới đều khiến cho bản thân đạo phong ấn này có cảm ứng, do đó dẫn động dị tượng thiên địa, cũng không phải là do Giang Trần đi dò xét nó mới tạo thành dị tượng thiên địa.

Chỉ là lần này, đạo phong ấn này lại rõ ràng hơn một ít. Khác với lúc tiến vào Nguyên Cảnh, Giang Trần đã có thể cảm nhận được sự tồn tại của đjao phong ấn này trong thức hải.

Lần thứ nhất trước đó khi Giang Trần đột phá Nguyên Cảnh, thần thức căn bản không dám tiếp cận đạo phong ấn này.

Mà sau khi đột phá Thánh Cảnh, thần thức của Giang Trần tiếp cận tới gần, tuy rằng vẫn còn cảm nhận được cảm giác giống như kim đâm, vô cùng thống khổ.

Thế nhưng lại không cảm thấy kiêng kỵ như lúc còn ở Nguyên Cảnh.

- Xem ra theo thực lực tăng lên, thần thức ta hoàn toàn trở nên mạnh mẽ, lực thích ứng đối với cái phong ấn này cũng không ngừng tăng lên.

Giang Trần cũng có phán đoán của bản thân mình.

Dùng thần thức nhẹ nhàng vây quanh, chậm rãi cảm nhận chung quanh phong ấn này, thần thức của Giang Trần không ngờ trong lúc bất tri bất giác bị đạo phong ấn này dẫn dắt, dẫn về phía chư thiên mênh mông tiền thế, dẫn dắt về thời đại viễn cổ tiền thế.

Một ít trí nhớ kiếp trước giống như một cơn lũ bất ngờ bộc phát, không ngừng trút xuống.

Giang Trần vội vàng dừng dò xét.

Oanh.

Phong ấn giống như cửu tinh liên châu lập tức đóng lại, ý thức của Giang Trần lần nữa khôi phục như lúc ban đầu.

- Chư thiên thế giới...

Thân thể Giang Trần giống như bị diện giựt, ngơ ngác đứng tại chỗ, im lặng một lúc lâu. Tới giờ phút này rốt cuộc hắn cũng vững tin, thế giới mà hắn chuyển sinh tới này nhất định là do phụ thân sắp xếp.

Nếu không phải phụ thân sắp xếp, bên trong thần thức của hắn tuyệt đối không thể phong ấn một loại lực lượng đáng sợ, cường đạo như vậy.

Tuy rằng Giang Trần không biết rốt cuộc đạo phong ấn kia phong ấn cái gì, thế nhưng Giang Trần lại vô cùng tin tưởng, trừ phụ thân ra, căn bản không có ai có năng lực, thần thông mạnh mẽ như vậy, lại mạnh mẽ lưu lại một đạo phong ấn trong thần thức của hắn.

- Phụ thân...

Giang Trần nhớ tới kiếp trước, nhớ tới phụ thân Thiên Đế kiếp trước đối với hắn tìm mọi cách che chở, nhớ tới Chư Thiên kiếp trước bị nghiền nát, trật tự sụp đổ, bị hủy diệt.

Trong lúc nhất thời Giang Trần cảm thấy cực kỳ áp lực, lồng ngực có cảm giác giống như muốn nổ tung ra.