Độc Tôn Tam Giới

Chương 2445: Đan Nhi Hoàng Nhi, đều khó dứt bỏ (1)




Chỉ là, còn lại một thành cường giả này, nghe nói sự tình phát sinh ở Lưu Ly Vương thành, cả đám ai còn có lòng dạ chống cự? Cơ hồ ở trước khi Giang Trần đến, liền lôi cuốn lấy rất nhiều tài nguyên của Đan Hỏa Thành, điên cuồng trốn đi.

Khi Giang Trần đến Đan Hỏa Thành, tuyên bố tiếp quản Đan Hỏa Thành, trong Đan Hỏa Thành, ngay cả một quỷ ảnh cũng không có.

Toàn bộ Đan Hỏa Thành, cũng là lòng người bàng hoàng.

Sau khi Giang Trần khống chế Đan Hỏa Thành, cũng lôi lệ phong hành, lập tức đẩy ra một loạt biện pháp, hoàn toàn sửa lại chế độ nghiêm khắc của Đan Hỏa Thành năm đó.

Ngay từ đầu, những con dân sống dưới Đan Hỏa Thành cai trị, cùng với một ít tiểu thế lực, tiểu gia tộc, thậm chí là tiểu chư hầu dưới cờ Đan Hỏa Thành, đều rất lo lắng đối với việc Lưu Ly Vương Thành tiếp quản Đan Hỏa Thành.

Bọn hắn lo lắng, Giang Trần khống chế Đan Hỏa Thành, sẽ làm trầm trọng thêm, trả thù Đan Hỏa Thành, cướp đoạt Đan Hỏa Thành, hấp không tài phú cùng tài nguyên của Đan Hỏa Thành!

Thế nhưng mà, Giang Trần đẩy ra một loạt biện pháp, dần dà, mọi người lại phát hiện, Đan Hỏa Thành hiện tại, hoàn toàn không kém Đan Hỏa Thành nguyên lai.

Thậm chí, còn càng đỡ một ít.

Ít nhất, hiện tại Giang Trần khống chế Đan Hỏa Thành, hết thảy đều phi thường vững vàng, hơn nữa các loại sưu cao thuế nặng, bóc lột vơ vét tài sản trước kia, lại hoàn toàn không có.

Một hình tượng thanh minh và chính trực, ở Đan Hỏa Thành càng ngày càng truyền ra.

Ba tháng sau, toàn bộ Đan Hỏa Thành, từ trên xuống dưới, đã sớm quên Đan Cực Đại Đế là ai. Bọn hắn càng ưa thích hào khí của Đan Hỏa Thành hiện tại.

Không có bóc lột, không có áp chế, không có các loại chuyên quyền độc đoán...

Những cái này tự nhiên đều là tâm đắc của Giang Trần. Nếu như lúc này mình cường thế, không dùng phương thức lấy nhu thắng cương, tất nhiên sẽ lọt vào các loại ngoài sáng trong ngầm chống lại.

Muốn trấn áp một thế lực võ đạo dễ dàng, nhưng muốn tẩy não người chỗ này, đó là muôn vàn khó khăn.

Giang Trần lại làm được, hắn dùng nhân cách mị lực đặc biệt, thủ đoạn đặc biệt của hắn, thành công đẩy lý niệm của mình vào Đan Hỏa Thành, để cho Đan Hỏa Thành bất tri bất giác, so với trước kia trở nên quy củ nhiều hơn.

Đương nhiên, Giang Trần còn nghe ý kiến của Tỉnh Trung Đại Đế, âm thầm triệu tập cường giả tán tu giới, dẫn bọn chúng vào Đan Hỏa Thành.

- Thiếu chủ, cường giả Đế cảnh của tán tu giới, thiên phú tài tình của bọn hắn, không chút thua kém cự đầu của thế lực lớn. Chỉ là, bọn hắn khuyết thiếu tài nguyên, khuyết thiếu nội tình vững chắc. Cho nên, nếu như Thiếu chủ ngươi cầu hiền nhược khát, chịu cho những Đế cảnh tán tu này cơ hội, nói không chừng, bọn hắn sẽ cho Thiếu chủ ngươi kinh hỉ.

Ánh mắt chiến lược của Tỉnh Trung Đại Đế, luôn luôn là rất tốt.

Hắn nhìn vấn đề, đều là theo lâu dài cân nhắc. Hắn ý định đem Đế cảnh tán tu phân tán, dùng hình thức thế lực, tụ tập bọn chúng lại, hình thành một tòa tháp cát, mà không phải chia rẽ.

Với tư cách một bàn cát vụn, bình thường tán tu ở trong thế giới võ đạo, đều là chịu thiệt nhất. Tu sĩ ngang cấp phát sinh xung đột, tán tu so với cường giả tông môn, là không có bất kỳ ưu thế.

Nhiều khi bị khi phụ sỉ nhục, còn phải nén giận.

Nếu như có thể tụ tập tất cả Đại Đế tán tu về cùng một chỗ, cái này đối với bước tiếp theo đối kháng Ma tộc, không thể nghi ngờ là cực kỳ có lợi.

Giang Trần suy nghĩ một lát, cũng gật đầu nói:

- Huy lão ca, ngươi nhìn xa trông rộng, ánh mắt ở tán tu giới, tuyệt đối là xuất sắc nhất.

- Ha ha, Thiếu chủ khen trật rồi. Lão phu ngày bình thường cũng cân nhắc những sự tình này, kẻ ngu ngàn lo, tất có được một mà!

Tỉnh Trung Đại Đế ngược lại rất khiêm tốn.

- Huy lão ca không cần khiêm tốn, đề nghị triệu tập tán tu, có rất nhiều diệu dụng. Không đơn thuần là tụ tập các cường giả về một chỗ đơn giản như vậy. Cường giả tán tu rải rác các nơi, nếu như Ma tộc bắt đầu hoạt động, đối tượng bọn hắn muốn ra tay, ra tay dễ dàng nhất, là cường giả tán tu.

- Thứ hai, tán tu giới làm theo ý mình, nếu như có thể tụ tập bọn chúng về một chỗ, để cho bọn hắn dần dần bồi dưỡng được cảm giác vinh dự tập thể, cái này đối với tương lai kháng ma, không thể nghi ngờ là rất có lợi. Lực lượng đoàn kết, cùng lực lượng chia rẽ, hoàn toàn không phải một sự việc.

- Còn thứ ba, Huy lão ca ngươi ở tán tu giới đức cao vọng trọng, do ngươi chủ trì việc này, sẽ làm chơi ăn thật. Cho nên, chuyện này, Bổn thiếu chủ ý định toàn quyền buông tay cho Huy lão ca ngươi đi làm.

Giang Trần không phải một người chuyên quyền.

Trái lại, nếu như hắn cảm thấy ai có tài hoa cùng năng lực, hắn sẽ rất thích ý uỷ quyền.

Nhất là đối với loại người như Tỉnh Trung Đại Đế, nhân cách cùng phẩm chất đều tin được, càng nên dùng người thì không nghi người, nghi người thì không dùng người.

Đem đại cục của Đan Hỏa Thành giao cho Tỉnh Trung Đại Đế toàn quyền phụ trách. Giang Trần thì về tới Lưu Ly Vương Thành.

Lưu Ly Vương Thành, mới là căn cơ của Giang Trần. Căn cơ ở chỗ này, hắn không có khả năng trường kỳ dừng lại địa bàn của Đan Hỏa Thành.

Trở lại Thiếu chủ phủ, chứng kiến thân nhân, tâm tình của Giang Trần cũng buông lỏng rất nhiều.

Cùng Đan Hỏa Thành chiến một trận, tuy quá trình rất nhẹ nhàng, nhưng mà tâm tình của Giang Trần, kỳ thật rất áp lực.

Nhân tộc nội chiến, dù chiến tích lại tốt, công huân lại cao, Giang Trần cũng cao hứng không nổi.

- Ca ca, sư tôn của ta đã về Nguyệt Thần Giáo rồi. Lão nhân gia nàng nói, nàng không có mặt mũi gặp ngươi, thực xin lỗi ngươi. Để cho ta... Để cho ta thay nàng hướng ngươi xin lỗi.

Từ Thanh Tuyền nhìn thấy Giang Trần, cũng vô cùng hưng phấn. Chỉ là, nói đến sự tình sư tôn, Từ Thanh Tuyền bao nhiêu cũng có chút thẹn thùng.

Bởi vì, sư tôn của nàng ở trên sự tình này, đích thật là có rất nhiều sai lầm.

Giang Trần ngược lại không thèm để ý, khoát khoát tay nói:

- Một chút việc nhỏ, không đáng nhắc đến. Nàng dù sao cũng là sư tôn của ngươi, ta không thể trơ mắt nhìn nàng chết.

Vành mắt của Từ Thanh Tuyền hơi chút đỏ lên, đã qua hồi lâu, Từ Thanh Tuyền mới ngập ngừng nói:

- Ca ca, cám ơn ngươi.

Nha đầu kia, xưa nay chỉ thích cùng Giang Trần phân cao thấp, cũng không phải thật sự có ý kiến gì với Giang Trần. Trái lại, nàng đối với ca ca này, còn là phi thường bội phục, thậm chí sùng bái!

Trước kia, nàng ngẫu nhiên còn sẽ cảm thấy, ca ca của mình, chẳng qua là vận khí tốt, lúc này mới mạnh hơn nàng nhiều như vậy.

Thế nhưng mà, sau khi trải qua chuyện lần này, Từ Thanh Tuyền mới biết được, huynh trưởng của mình, không đơn thuần là vận khí tốt, phương diện nhân cách mị lực, cũng siêu nhân nhất đẳng.

Đây cũng là vì cái gì hắn tuổi còn trẻ, thì có nhiều người phục hắn như vậy.

Đổi lại người khác, ở dưới loại tình huống đó, ai sẽ quan tâm Nguyệt Thần Giáo Nhị giáo chủ chết sống? Huống chi, Nhị giáo chủ kia chẳng những không tính bằng hữu của Giang Trần, thậm chí lẫn nhau, quan hệ còn phi thường ác liệt.

---------