Đôi Bạn Thân Nghịch Ngợm Và Hai Chàng Bạch Mã

Chương 2: Vẻ đẹp rạng ngời của nhân tứ




-Trò Kaishito, Huyệt Anh đã làm gì trò à?-Xua đi cái màng gánh xiếc xấu hổ vừa nãy, Kaishito đứng dậy quay vào chổ ngồi lấy lại sự đẹp trai, phong độ như xưa.

 Huyệt Anh chết đứng với câu hỏi của thầy, thế nào tên ác quỷ mà đội lốt thiên thần cũng sẽ kể hết về vụ cô làm gãy giò thịt nạt của tên này. Hả? Cái chân của tên này đang bị thương? Lúc này Huyệt Anh mới để ý, cái chân què của Kaishito không hề bị gì hệt . Lúc anh vào lớp cũng đi đứng bình thường như chưa hề bị cô giáng cú đá ngay chân. Trời, mấy tuyệt chiêu cô tặng hắn đều thuộc hạng cao cấp khi cô cố gắng cướp bao nhiêu cúp vô địch, thế mà chả hề hấn gì với hắn. Hic! Cô gặp phải đối thủ rồi. À mà chắc không phải là đổi thủ mà là sư phụ mới đúng.Huhuhuhu!

 Vẻ mặt sợ hãi của cô nàng karate lọt vào đôi mắt đen nháy, sâu thẳm. Lại cái mặt lạnh như tiền và cái miệng có hồn mà không thân thiện. Lần này không nhếch mà mỉm cười . Thường thường những người chỉ cười mỉm là gian xảo, có mưu đồ rất hay và kinh dị , Huyệt Anh sắp chết dưới vẻ hào quang của tên hotboy lai Nhật-Việt rồi.

- Tại sao thầy lại nghĩ con nhỏ ham ngủ này lại gây sự với em?- Thay vì câu: “ Sao thầy lại biết Huyệt Anh đã làm gì với em?” theo dự đoán của cô nàng họ Mã.Thì thay vào đó là câu nói : “Tại sao thầy nghĩ…” của Kaishito làm cô bất ngờ. Vậy là anh không có ý định bán đứng cô nhưng nụ cười mỉm ấy thì sao? Gian xảo thì có vẻ loại ngay vòng gởi xe rồi đó nhưng mưu đồ kinh dị…chắc chắn là không giết cô lần này nhưng sẽ hại cô lần khác. Tính ra tên Hotboy này có chỉ số IQ cao phết.

-Tôi nghĩ vậy, nhưng tôi biết trò Anh đã làm gì với trò, nói tôi nghe đi, tôi sẽ cho trò ấy trận!-Ui, cái ông thầy Văn này luôn luôn moi điểm xấu của Huyệt Anh để xử đẹp. 

 Ông thầy này có thể gọi là bất công bằng rất rất rất rất rất bất công bằng với học sinh , trò nào giàu ổng đối xửa tốt, trò nào nghè thì tệ bạc. Người trò mà ổng ghét nhất là trò vừa nghèo mà vừa bướng bỉnh không ai khác là Huyệt Anh. Không phải nghèo rớt mồng tơi mà là nhà của Huyệt Anh không bằng nhà của các bạn khác. Mamako thì giàu nhất nên được ổng cưng chiều quà chời nhưng ổng đâu biết người trò nghèo nhất và người giàu nhất là bạn thân với nhau . Vì thế Mamako cũng chả ưa ổng cho dù ổng nghĩ Mamako rất quý mến ổng. Chẳng qua là tình thầy trò thôi!

-Thưa thầy , nghĩ và biết là hai từ có nghĩa khác nhau hoàn toàn. Không thể kết luận là con nhỏ này đã làm gì với em. Điều đó rất cơ bản, thầy là thầy Văn mà không biết sao?

 Oái, lần này thì chết Kaishito rồi. Ai mà đối cải lại thầy thì chỉ có con đường “tử”. Ngay cả học sinh cá biệt nhất là Huyệt Anh còn phải sợ thầy nữa là…

-Vậy cho tôi xin lỗi, Huyệt Anh ngồi xuống đi . Chúng ta vô tiết học nào!

 Hả? Cả lớp đều ngả nghiêng nhả ngửa, đương nhiên trừ tên Phong vì là học sinh mới. Nếu đúng ra thì , thầy chủ nhiệm sẽ la mắng , kinh hoàng hay khủng bố, nói chung rất kinh dị. Thế mà tại sao lại dịu dàng như thế?

 Huyệt Anh liếc qua bên Kaishito, lại cười mỉm nhưng nhìn gian xảo hơn nhìu, gấp bội cái mỉm hồi nãy.Ắt hẳn là biết nguyên nhân vì sao thầy dịu dàng. Đừng có nói là vì nhan sắc tuyệt mĩ của tên đó à nha.

Nói chứ….Huyệt Anh đây cũng thuộc loài hoàn mỹ à nha! Này nhé: Mái tóc đen nâu dài ngang lưng , mềm mượt. Cao 1m7, da ngâm trắng .Đôi mắt to với hàng lông mi dài cong vuốt như dùng Mascava. Thân hình không xem như là body hoàn hảo nhưng cũng khá khá  ( 90-70-95) cũng có hơi hơi mập.

  Thôi, thấy kĩ lại thì cũng không hoàn mỹ lắm, nếu có chắc hàng dỏm rồi. Hoa khôi của lớp( không phải của trường nha!!) thì chỉ có Mamako. Đây nhé: Mamako sở hữu làn da trắng nõn như hoa sữa, chiều cao cũng khá khá là 1m65. Mái tóc uốn cong vàng nâu ánh như những tia nắng ấm áp trong hoàng hôn. Đôi mắt tuy không to như Huyệt Anh nhưng sâu thẩm, huyền bí, đôi lông mi cũng dài cũng cong( đương nhiên không bằng Huyệt Anh). Nó đặc biệt là đôi mắt này khá thu hút các chàng trai , chúng làm họ có nhiều suy tư về Mamako. Mamako có một vũ khí chết người chính là giọng nói êm ái, thanh thót như họa mi. Tiếng hát trong trẻo, ngất ngây như sơn ca. Nó là vũ khí đâm thẳng vào bao trái tim tội nghiệp của các chàng trai trẻ.Thân hình thon thả(86-50-89).

  Càng nghĩ thì Mamako vừa đẹp vừa giàu nên được ông thầy hắc ám cưng như trứng ấy. Tên Phong này chắc cũng giàu lắm đây, nhìn cái vẻ kiu sa, lịch lãm và đầy tự tin của hắn là biết thuộc loài Đô, Euro,… chứ không phải Đồng. Tên Phong này nói sao ta: Hắn sở hữu khuôn mặt tươi vui, trắng trẻo như baby, cộng thêm cái má phùng phình càng thấy giống hơn.Cắt tóc theo kiểu Hàn Quốc đây mà, làm các đứa con  gái theo đuổi.Cũng phải giờ kiểu tóc Hàn Quốc cũng khá thịnh hành .Tướng tá nhìn cũng oai , vạm vỡ, bờ vai khá rộng. Chiều cao thì hơn Huyệt Anh chút xíu, hơn Mamako cái đầu. Tên này khá tươi tắn, hòa đồng và ……đáng yêu chứ đâu u ám , đầy ám khí chất độc như cái tên khỉ đít đỏ Kaishito chứ!

  -Hắt xì-Bỗng dưng trong bầu không khí yên vắng,yên tĩnh như vậy mà tự dưng một tiếng hắt hơi của chàng trai nào đó như một lưỡi dao chém. “xoẹt” một cái trong không gian tĩnh lặng như thế làm gây chú ý bao ánh mắt , đặc biệt là phụ nữ.

  Nghe cũng biết là cái tiếng dao chem. Đó và gây nhiếu con mắt phụ nữ chú ý thì biết là ai rồi đó.

  Chỉ có thể là cái tên đã cùng làm xiếc với Huyệt Anh….Kaishito mặt nạ…Í lộn… Hatsuoka Kaishito.

  -Kaishito, em bị ốm à?- Ông thầy hắc ám cũng ngừng viết mấy cái dòng chữ chán nản mà quay lại hỏi thăm . ÚI trời lâu lâu mới thấy ổng tốt vậy đó.

  -Kaishito có sao không, xuống phòng y tế uống thuốc đỡ bệnh đi!

  -Kaishito, đi uống thuốc đi chứ không ốm đó.

  -Tội nghiệp Kaishito bị ốm rồi kìa!

  -Kaishito xuống phòng y tế đi nha!

  Nguyên mấy cái đám con gái này, có rảnh hơi rảnh tiếng hay không mà đi thương hãi, thăm cái tên “mặt nạ” này.

  -Dạ, em không sao, chắc ai đang nhắc tới em thôi ạ.-Kaishito nở đường cong ác hiểm trên miệng. Nói thì nói với thầy nhưng ánh mắt lại hướng tới Huyệt Anh, chắc

cái đường cong ác hiểm đó cũng hướng tới Huyệt Anh.

  “Nhìn cái gì mà nhìn, chắc ai đang nhắc tới em…xin lỗi không phải tôi đâu nha!”-Huyệt Anh thầm nghĩ.

  Tên này chắc cũng có nhiều biển tiền lắm đây nên mới thu hút đuôc ông thầy văn. Còn thu hút mấy đứa con gái thì chỉ có sắc . Cái tên này nhìn cũng đẹp trai, đào hoa: Làn da trắng tươi như sữa tươi, đường nét trên khuôn mặt thật hoàn hảo, thanh tú. Mái tóc dài mượt mà(Không phải dài ngang lưng, ngang vai như con gái) màu đen óng.  Tướng tá cao ráo , vạm vỡ, chắc chắn, tên này đi tập tạ nhiều lắm đây , hắn cao hơn Huyệt Anh cái dđầu hay nửa ta? Sặc biệt là cái đôi mắt thần bí , đen mà sâu ơi là thẳm . Hắn có sỡ hữu một đẳng chất , đó chính là…………cái mặt lạnh tanh như con cá bị tanh vậy. Thế mà hắn cũng mê hoặc được đám con gái nữa, tưởng giờ cái style của đám con gái là trai vừa đẹp thì hắn có, và vừa …….vui tính , hài hước chứ đâu phải vừa đẹp trai mà còn …như khối băng đá khổng lồ ngàn thu không bao giờ nói chuyện. Trời ơi!

  -Này con nhóc kia!

  -Hả , cái gì?- Đang suy nghĩ vu vơ tự nhiên bị ai đó nhảy thọt vô trong đầu luôn à. Không ai khác là cái tên đáng ghét Kaishito khối băng khổng lồ.

  -Bị khùng không vậy.

  -Ai khùng chứ cái thằng này, bộ muốn gây sự lắm hả? Cây muốn yên mà gió chả yên!-Cái tên này định chọ cghẹo Huyệt Anh hay sao, còn gọi là nhóc nữa. Nghe cũng khá vui tai.

  -Chứ thầy kêu ngồi xuống nãy giờ mà cứ đứng đứng, không khùng chứ sao?

  -Đúng rồi đó Huyệt Anh, cậu quá đáng quá!

  -Kaishito lo cho cậu mà cậu lại la mắng cậu ấy như thế!

  -Kaishito không them nói chuyện loại người như cậu đâu !

  -MẤY-NGƯỜI-IM-HẾT-COI!-Máu nổi lên tới óc 0 rồi , cái biển này giờ thành “mê trai “đến lien hoàn rồi, mặt Huyệt Anh giờ thành trái cá chua chin ngắt rồi.

  Cô ngồi xuống, thở mạnh bạo, cô đánh ánh mắt sét đánh qua phía Kaishito. Nữa, lại nụ cười gian ác, anh cười cười nhìn cô. Vẻ mặt thỏa mãn vì được gián tiếp trả thủ về việc bị cô rầy la vừa nãy.

  “Cây muốn lặng mà gió chả ngừng”, đã không biết tục ngữ mà cón nói nữa. Con nhỏ tomboy này đúng kì lạ.

  Mamako lại nhìn bạn mình ánh mắt đau khổ mà còn xấu hổ nữa. Nhưng nói thật, chơi với Huyệt Anh đúng xấu hổ nhưng đây là tình bạn chân thành không phải vì Mamako giàu. Những người bạn thân khi xưa chỉ toàn kết Mamako chỉ vì Mamako lá cái bóp tiền để sử dụng, đối với Huyệt Anh thì không. Đó là lí do, Mamako rất mến Huyệt Amh, nhưng trong những thời điểm như vậy thì……hết muốn nói.Haizzzzzzzzz!



  Phong thừa cơ Mamako quay sang chỗ khác, anh nhìn cô đăm chiu. Nhìn thân hình non nớt, đáng yêu của cô cộng them mái tóc vầng nâu xõa xuồng , đung đưa tự do . Có cảm giác gì kì lạ trong anh, trái tim cứa đập “thình thịch” khi anh nhìn cô. Có nên nói cảm giác đó là “thích” hay không? À không chắc yêu luôn rồi. Tiếng sét ái tình khi lần đầu gặp cô nàng .