Đồng Giá Trao Đổi Bán Đứng Giao Dịch

Chương 66




Lệ Tước Phong mi một điều, ở môi cô hung hăng cắn một cái, mới cầm lấy điều khiển mở TV, chuyển tới kênh OV thư ký nói.

“ Tin tức trực tiếp —— Trợ lý Dư Đàn của Tổng giám đốc công ty quốc tế Sở thị - Sở Thế Tu, buổi chiều hôm nay đã tự thiêu, ở hiện trường, cảnh sát tìm ra văn kiện liên quan đến việc trốn thuế của công ty Sở thị.”

“Lập tức, Tổng giám đốc Sở Thế Tu họp báo công bố, mời phóng viên hiện trường đưa tin——”

Phóng viên chuyên nghiệp vừa mới đưa tin.

Dư Đàn tự thiêu tự sát? !

Tìm ra văn kiện Sở thị trốn thuế? !

Cố Tiểu Ngải nhất thời cả người đều ngây dại, mắt nhìn chằm chằm hình ảnh trên TV, ngay cả Lệ Tước Phong đang giở thủ đoạn với cô cũng chẳng quan tâm .

Trên màn ảnh, Sở Thế Tu một thân mặc quần áo tây trang đen, xung quanh được vệ sĩ vây quanh tới tuyên bố một chút, tất cả đèn máy ảnh đều nhấp nháy trên thân thể anh ta, lộ ra mặt tao nhã thêm rất nhiều mỏi mệt.

“À. . . . . .” Lệ Tước Phong ôm thân thể mềm mại của cô, nhìn chằm chằm trên màn ảnh Sở Thế Tu mặt cười lạnh một tiếng.

Hồi tưởng lại vừa mới di động trong nữ nhân đó nói như thế, Cố Tiểu Ngải không khỏi quay đầu nhìn về phía Lệ Tước Phong, “Việc này. . . . . .là anh làm?”

Hắn không chỉ có đem Dư Đàn biến thành tự thiêu tự sát. . . . . .

Còn làm bố cục cho cảnh sát tìm ra cái gì văn kiện trốn thuế. . . . . .

Hắn bỏ qua là muốn. . . . . . tiến hành trả đũa Sở thị.

“Nữ nhân của tôi, trừ bỏ tôi, ai đều không thể chạm vào.” Lệ Tước Phong liếc mắt quét cô một cái, thấy cô chỉnh khuôn mặt trừ bỏ kinh ngạc vẫn là kinh ngạc, không khỏi gợi lên môi, “Cố Tiểu Ngải, tôi sớm nói, cô chỉ cần ngoan ngoãn, không chọc tôi, tôi sẽ đối với cô tốt lắm.”

. . . . . .

Đối với cô tốt lắm?

Chẳng lẽ hắn nghĩ cô bây giờ nên cảm kích hắn sao?

Hắn đả kích Sở thị, chính là đả kích Sở Thế Tu. . . . . .

“Dư Đàn là người trợ lý tốt của tôi, làm việc vẫn thực chuyên nghiệp, đối với hắn qua đời tôi cảm thấy tiếc nuối cùng khổ sở.” Sở Thế Tu đối mặt mấy chục cái Microphone bắt đầu tự thuật, giọng nói của anh ta ôn hòa mà chậm rãi.

Cố Tiểu Ngải cau chặt mi, hai mắt một khắc cũng không rời đi màn hình TV.

“Mặt khác về đại gia chú ý lậu thuế một chuyện, Sở thị chúng tôi tuân thủ luật pháp, cũng không trốn thuế, Sở thị nguyện ý phối hợp với cơ quan kiểm tra có liên quan điều tra rõ ràng việc này, còn lớn hơn một cái chân tướng, trả lại trong sạch cho Sở thị.”

Sở Thế Tu nói xong hai câu này liền đeo mắt kính vội vàng rời khỏi, tùy ý phóng viên hiện trường truy vấn như thế nào cũng không mở miệng.

Cố Tiểu Ngải làm phóng viên sớm có kinh nghiệm, Sở Thế Tu hiện tại thực hiện là chính xác nhất.

Không được đáp lại làm sáng tỏ, mọi người sẽ nghĩ chuyện trốn thuế là thật.

Đi ra làm sáng tỏ, lại bị người dân tung tin đồn vu vơ.

Nhìn đến Sở Thế Tu ôn hòa hoàn thành tuyên bố tin tức, Cố Tiểu Ngải thế này mới nhẹ nhàng thở ra. . . . . .

Dư Đàn đã chết, Sở Thế Tu không thể đủ sức làm chuyện gì. . . . . .

Cô cũng không thể làm cho Sở Thế Tu gặp chuyện không may.

“Coi như chấm hết, Lệ Tước Phong.” Cố Tiểu Ngải quay đầu nhìn Lệ Tước Phong, trong giọng nói tự nhiên mà dẫn theo cố ý cầu xin.

“Sao?” Lệ Tước Phong nhíu mày, tay vuốt ve lưng của cô.

Đôi mắt Cố Tiểu Ngải chuyển sang dịu dàng nói chuyện, “Việc này đã qua . . . . . . Anh làm cho loại tin tức này bay đầy trời, tôi sẽ đều nhớ đến một đêm kia bị giam ở ngục thất. . . . . .”

Nhớ tới được hắn cứu ra khỏi phòng giam, tự cho là tự do, lại rơi vào một cái lồng giam lớn hơn nữa. . . . . .

Ngay cả giãy dụa cũng không làm cho cô thoát khỏi nhà giam.

Mà cái nhà giam, Lệ Tước Phong tự tay làm.

“Cho nên thế nào?” tay Lệ Tước Phong dừng vuốt ve cô.

“Cho nên liền như vậy coi như hết? Tôi không nghĩ mỗi ngày mở TV liền nhìn đến loại tin tức này.”

“Lầu 3 có rạp chiếu phim, muốn xem cái gì kêu bảo mẫu mở cho cô xem.”

“. . . . . .”

Vấn đề không phải là phim ảnh được chứ. . . . . .

Cô cũng không thể nói thật, nói Sở Thế Tu chính là người đàn ông cô thích, cô không hy vọng Lệ Tước Phong đối phó hắn?

Bằng không hôm nay cô nhất định bị thuốc phiện cắn nuốt sạch sẽ. . . . . .

Ngẫm lại, Cố Tiểu Ngải lại thay một cách nói khác, “Anh đã giết một Dư Đàn, Sở thị lại không trêu chọc anh. . . . . .”

“Xe Sở thị đụng cô.”

Lệ Tước Phong đương nhiên nói.

. . . . . .

Đụng cô nhẹ nhàng một chút nên đi tìm đường chết.

Vậy hắn đối cô vừa đánh vừa mắng lại cường bạo thì tính như thế nào? Đày xuống tám tầng địa ngục sao?

A, đúng, suy nghĩ của Lệ Tước Phong là bá đạo, cô là nữ nhân của hắn, chỉ có thể để cho hắn tra tấn, người khác chạm vào cũng không thể chạm vào một chút.

Logic cường đạo.

Ở trong lòng rủa hai câu, Cố Tiểu Ngải còn muốn nói điều gì, người đã bị Lệ Tước Phong áp đến trên giường, hắn thân hình ngay sau đó thiếp đi lên, một ngụm hôn môi lưỡi của cô, “Cố Tiểu Ngải, đừng dùng miệng của cô nói nhiều chuyện vô vị như vậy.”

“Ưhm. . . . . .”

Thanh âm của cô toàn bộ bị nuốt hết trong nụ hôn của hắn.

Xem ra đêm nay, cô là không có cách nào ngủ được. . . . . .