Đồng Giá Trao Đổi Bán Đứng Giao Dịch

Chương 69




Cô bị hắn kéo lên ngồi ở trên sô pha, bả vai nhỏ bé và yếu ớt bị kéo đi, hốc mắt phiếm đỏ bừng, nhưng trên mặt không có một chút dấu vết nước mắt, đôi môi mím thật chặc.

Lệ Tước Phong ngạc nhiên, nữ nhân tài cán này như thế nào lại khóc vì một chuyện vô vị như thế này? Thời điểm hắn cố tình khi dễ cô lại quật cường muốn chết, đem bức cô mới bằng lòng chịu thua.

“Cởi bỏ tay còng tay cho cô ấy.” Lệ Tước Phong lạnh giọng phân phó.

Cố Tiểu Ngải thế này mới ngẩng đầu lên nhìn về phía Lệ Tước Phong, có chút khó hiểu, hắn đây là muốn thả cô tự do sao? Hắn có lòng tốt vậy sao?

“Anh muốn thả tôi sao?” Cố Tiểu Ngải nhìn động tác bảo mẫu cởi bỏ còng tay nhịn không được hỏi.

Nhốt cô vài ngày? Chẳng lẽ hắn đã muốn ngấy, muốn trục xuất cô?

A. . . . . .

Há mồm câm miệng chính là làm cho hắn thả cô.

“Bảo mẫu, đem thùng của Peter đến đây.” Lệ Tước Phong nhìn xuống mặt Cố Tiểu Ngải, nói rõ ràng lưu loát, mỏng môi gợi ra một chút vô tình.

“. . . . . .”

Lại đe dọa.

Cho dù cô sợ dính thuốc phiện, hắn đại gia cũng không cần mỗi ngày dùng cái này uy hiếp cô?

Chẳng lẽ thật sự không cần dùng chiêu mới, dùng được là được? Đem cô đe dọa nghe lời, chính là mục đích của hắn? !

“Coi như tôi chưa nói.” Cố Tiểu Ngải bĩu môi, tay trái được giải phóng, cổ tay trắng rõ ràng hơn vài ngấn còng tay để lại. . . . . .

Từ trên sô pha đứng lên, Cố Tiểu Ngải bắt đầu đi lên phía trước, đi ra một thước. . . . . . Lại một thước. . . . . . Cô thật sự là khó lắm mới được đi lại thỏa thích theo ý mình như vậy.

Tùy ý cô tự tiêu khiển đi một vòng, Lệ Tước Phong hướng đên một phen khiêng cô lên đi ra ngoài, “Đi, mang cô đi đến chỗ tốt hơn.”

“Cái gì nơi tốt?” Cố Tiểu Ngải đổi chiều ở trên vai hắn rất là không thoải mái, “Anh bỏ tôi xuống trước.”

Hắn có thể không dùng đến chiêu này được không.

Cô cũng không phải cái gì hàng hóa, làm sao lại thích khiêng cô đi.

“Không bỏ.”

“Bỏ tôi xuống.”

“Tôi có thể lo lắng đem ngươi theo thang lầu thượng bỏ lại đi.”

“. . . . . .”

Lệ Tước Phong chết tiệt, tối hôm qua cô nên đem hắn giết chết đi.

Hai người bọn họ trong lúc đó, nhất định chỉ có thể hoặc là hắn chết, hoặc là cô điên. . . . . .

Cố Tiểu Ngải lười cùng hắn tranh chấp, tùy ý hắn đem cô khiêng xuống lầu.

Trong chính sảnh, hai hàng trai gái ăn mặc lích sự cùng hô to, “Lệ tiên sinh.”

“Ừ.” Lệ Tước Phong lên tiếng, đem Cố Tiểu Ngải trên vai buông xuống.

Cố Tiểu Ngải nhìn một đám người đứng trước mặt, nghi hoặc nhìn về phía Lệ Tước Phong, nam nhân này lại muốn đùa cái gì đây?

“Cho các người một giờ.” Lệ Tước Phong lạnh lùng lên tiếng, quét cô liếc mắt một cái, thẳng ngồi vào một bên.

“Dạ hiểu.”

Cố Tiểu Ngải còn không có hiểu được, đám người kia đã khẩn cấp hướng cô kéo lại đây. . . . . .

30 phút sau. . . . . .

Cô rốt cục hiểu được Lệ Tước Phong là muốn mang cô đi đến một buổi tiệc tối, đúng là lần trước vợ chồng Trần Quang cùng Tô Hiên Hiên tổ chức tiệc từ thiện bán đấu giá . . . . . .

Mà những người này là nhà tạo hình mới đứng đầu E.S đi vào biệt thự Lệ gia đúng là vì giúp cô từ đầu đến chân tạo ra một hình tượng dự tiệc tối.

Một đầu tóc đen được gội sạch sẽ, tắm rửa. . . . . . Cuối cùng mới định hình cho cô hình tượng bạn gái tao nhã.

Tóc dài được cuộn lên, trên trăm bộ trang phục trễ vai ở trước mặt cô giống như đã được lựa chọn kỹ càng. . . . . .

Cuối cùng trong gương to hiện ra một Cố Tiểu Ngải mặc một váy trắng trễ ngực dài chấm đất, mang trang sức quý báu như một thiếu phụ. . . . . .

Cố Tiểu Ngải sửng sốt, cái dạng này. . . . . . Giống như mẹ trước kia.

Ba mỗi lần tham dự yến tiệc điều dẫn mẹ theo thì mẹ luôn như vậy cho rằng phải ăn mặc hoàn mỹ, kéo cánh tay ba đi vào, trong ánh mắt người khác cực kỳ hâm mộ. . . . .

Ba anh tuấn, mẹ xinh đẹp, con gái lanh lợi . . . . . . một nhà bọn họ luôn là tiêu điểm của các buổi tiệc.

Chính là như vậy . . . . . . Rốt cuộc trở về không được.

“Lệ tiên sinh, người xem như thế nào?”

Nhóm nhà tạo hình có chút đắc ý đem Cố Tiểu Ngải có chút thất thần đến trước mặt Lệ Tước Phong.

Lệ Tước Phong đang xem báo chí, nghe vậy nâng lên mắt thâm thúy, tầm mắt vừa thấy Cố Tiểu Ngải trước ngực phập phồng như ẩn như hiện, mắt không khỏi trầm xuống, nhiễm khởi một chút chuyện tình dục.

Ngay sau đó, Lệ Tước Phong một tay lấy báo chí quăng đến trên mặt nhà tạo hình , “Đổi ngay!Lần này làm không được đều cút ra khỏi E.S cho tôi!”

Đem nữ nhân của hắn biến thành dạng lẳng lơ diêm dúa như vậy, làm cho nam nhân bên ngoài liền nhìn chằm chằm ngực của cô sao? !

Mẹ kiếp, nhà tạo hình gì chứ, dám cho hắn bị cắm sừng trên đầu à!

Lệ Tước Phong rống giận thanh âm giống như sư tử tức giận, Cố Tiểu Ngải thông minh không có hé răng, một bên nhà tạo hình đánh bạo đi lên khúm núm hỏi, “Lệ tiên sinh muốn phong cách như thế nào ạ?”

“Muốn trúng gió sao !” Lệ Tước Phong rống đúng lý hợp tình, trắng ra, rõ ràng.

. . . . . .

Cố Tiểu Ngải mặt lập tức đỏ, cái gì gọi là trúng gió chứ? Cô hiện tại bộ dáng thực phơi bày sao? Không phải rất nhiều ngôi sao, thiên kim thượng lưu đều là theo trào lưu hở hang này sao. . . . . .

Nhà tạo hình hiển nhiên cùng cô buồn bực giống nhau, tất cả không khỏi đều quay đầu trở lại nhìn chằm chằm cô.

“Còn dám nhìn, mẹ kiếp? ! Nam toàn bộ cút cho tôi!” Lệ Tước Phong rống giận đứng lên, một cước đá bàn trà kế bên mình.

Bàn trà ngã xuống đất, phát ra “Loảng xoảng ——” một tiếng vang thật lớn.

Vì thế nhà tạo hình nam đều ỉu xìu đi rồi.

Nhóm nhà tạo hình nữ lúc này đều thông minh, không đổi kiểu tóc không đổi trang phục, chính là hướng Cố Tiểu Ngải trên người bỏ thêm văn kiện áo choàng, kéo váy lên ngăn trở lộ ngực.

Lệ Tước Phong cả người tức giận cuối cùng tiêu tan rồi, giương giọng hô, “Bảo mẫu, cho tài xế chuẩn bị xe.”

“Dạ vâng”

Sau khi tiễn nhóm nhà tạo hình, Cố Tiểu Ngải mang giày cao gót tám li từng bước một đi đến trước mặt Lệ Tước Phong, mở bàn tay ra, “Có thể đem túi trả lại cho tôi không? Tôi muốn gọi điện thoại cho cậu báo bình an.”

“Không được.” Lệ Tước Phong đứng lên, lạnh lùng nói, “Ông ấy nghĩ cô bên ngoài theo tin tức ngoại cảnh của phim《 giết 》rồi.”

. . . . . .

Hắn làm sao có thể tùy tiện đi lừa gạt cậu của cô?

Ngộ nhỡ bị cậu cô phát hiện không được bình thường thì sao?

Không có đem lời này nói thẳng ra, Cố Tiểu Ngải chính là cau mày nhẹ giọng nói, “Cậu tôi thực quan tâm tôi, nếu vài ngày đều không thấy tôi gọi điện về, ông ấy nhất định sẽ suy nghĩ nhiều.”

“Thật không?” Lệ Tước Phong khẩu khí thực vô vị, tiến lên cầm tay mềm mại của cô hướng đi ra ngoài cửa.

“Trả lại điện thoại cho tôi.” Cố Tiểu Ngải lại một lần nữa nói, “Cho dù vậy tôi cũng có cách liên lạc với cậu của tôi.”

Cô không phải không nghĩ tới theo cách khác liên hệ cậu.

Hắn cố tình cắt Internet ở biệt thự Lệ gia, cô không thể lên mạng liên hệ cậu.

Dùng điện thoại Lệ gia gọi, bảo mẫu suốt ngày nhìn chằm chằm cô, chắc là không muốn cho cô gọi . . . . . Tiếp tục bặt vô âm tính như vậy nữa thì cậu nhất định sẽ đến báo công an.

“Phanh ——”

Lệ Tước Phong một tay đẩy cô đến trên cửa, trong ngực mạnh mẽ để ở cô trước ngực mềm mại, trên mặt thần thái bá đạo không ai bì nổi, một tay nâng lên người của cô, “Cố Tiểu Ngải, cô là của tôi, không phải cậu cô. Cô từ đầu tới đuôi chỉ có tôi thôi.”

. . . . . .

Cái tên nam nhân tự đại này. . . . . .

Cô muốn cùng cậu nói chuyện điện thoại đều không được? Hắn rốt cuộc còn muốn nhốt cô bao lâu? !