[Đồng Nhân Fairy Tail] Xuyên Qua Tôi Là Sách Ma Pháp

Chương 66




Lạc Lan cảm giác được cơn tức giận của mình đã muốn đột phá bùng nổ đến mức cực điểm rồi, điều này trực tiếp làm cho hành vi của cô có một chút [……] không thể khống chế được — thậm chí cô còn không có xuất chiến đấu tranh về lĩnh vực chuyên môn của mình, trực tiếp vươn tay để sẵn ở sau gáy Ultear, dùng sức đập một cái!

May mắn chính là, không biết nguyên nhân bởi vì là do quá tập trung hay gì đó, sau khi Ultear chống lại tầm mắt của cô thì xuất hiện vài giây chần chờ, điều này làm cho hành động cơ thể của cô ta hoàn toàn cứng lại. Loại hành vi giống như trả thù của Lạc Lan cư nhiên không bị chống cự lại, Ultear bị đòn tấn công của cô đập một cách hung ác té đến trên mặt đất, phát ra một âm thanh vô cùng nặng nề.

Ngay tại sau một kích thuận lợi này, Lạc Lan mới lập tức phát hiện ra chính mình đã quá khinh thường sơ suất, khóe mắt của cô liền lướt nhanh qua động tác trên tay Ultear — Cô ta cầm lấy quả cầu thủy tinh trong tay mình, nó đang chậm rãi sáng lên!

Hoàn hảo sau khi cô ra đòn thuận lợi xong, giá trị của cơn tức giận bùng nổ cũng trở lại bình thường. Lạc Lan đã tìm về được điểm lý trí, lập tức vươn tay nắm lấy cổ áo Zeref ở từ trong lòng Ultear đi ra — Trên thực tế, sau khi cô nắm lấy cổ áo người này thì mới phát hiện ra tứ chi của anh đều mềm nhũn.

Này hiển nhiên là biểu hiện của việc mất đi ý thức.

Cơn bùng nổ của Lạc Lan vốn đã dịu đi một chút, nhưng nhìn thấy Zeref như vậy, có thế này cơn giá trị tức giận lại một lần nữa giảm xuống — quả thật là do khoảng cách có hơi xa một chút, nhìn thấy nửa sườn mặt non nớt của Zeref cũng dễ làm cho người ta hiểu lầm! Nếu nói Zeref là do bị đánh hôn mê nên mới bị Ultear ôm vào trong ngực như lời nói, thì sự để ý ở trong lòng của cô còn có thể hơi yên tâm một chút.

Ngay tại lúc tâm tình của Lạc Lan hơi hoãn lại, thì cũng là lúc bên trong quả cầu thủy tinh trong tay Ultear lóe ra ánh sáng rực rỡ chói mắt, sau khi đại mỹ nữ bị cô ấn nằm ở trên mặt đất lần đầu tiên có động tác — Cô cầm lấy quả cầu thủy tinh đang phát sáng trong tay, khởi động thân thể, bùn đất dính vào trên mặt cô đều mới rơi xuống.

Lạc Lan có chút chột dạ — điều này đủ để chứng minh khi nãy cô đã hơi dùng nhiều lực, khối bùn đất đều dán sát vào trên mặt cô ta…… Vừa rồi, rốt cuộc là như thế nào mà cô đã hăm dọa vị đại mỹ nữ này?  Dựa theo việc cô ta là người đứng đầu cái gì đó Thất Tội, nói như thế nào thì cô ta cũng lợi hại hơn so với thủ hạ của mình đi? Người đàn ông vừa rồi tuy cũng rất khó đối phó, nhưng khi cô phát động cuộc chiến đấu thì thì ít nhất còn có thể nhanh chóng sửa đổi sách lược ứng phó, nhưng Ultear thì cũng không làm ra bất kỳ phản ứng nào……

Bởi vì ôm Zeref cho nên toàn bộ tính cảnh giác đều giảm bớt lại rồi sao? Không có khả năng đi.

Ultear cúi đầu nghiêm mặt, hoàn toàn không thể nhìn thấy biểu tình giờ phút này của cô ta ra làm sao, thần kinh Lạc Lan lại căng thẳng, trực tiếp phóng thích ra khu vực chủ đạo của mình — Lúc này cô đang khống chế khu vực trong phạm vi, chỉ ở trong vòng một mét hình thành vòng vây.

Đương nhiên, cái đó và việc căn bản cô đang khiêng Zeref bất động cũng có quan hệ. Sử dụng khu vực như lời nói là có thể đem Zeref “Treo” đứng lên, che chở ở sau người.

“……” Ultear cúi nghiêm mặt, đôi môi đỏ tươi mở rồi lại đóng, dường như đang dùng âm thanh cực thấp để nói cái gì đó.

Lạc Lan vung tay lên, đặt ngang ngăn ở trước người Zeref đang bị “Treo” lên. Thật ra trong lòng cô có chút không yên — Người phụ nữ này sẽ không phải là do bị cô đập vào đầu nên đầu óc đã bị đập hư rồi sao?

Nghĩ như vậy, ánh mắt của cô nhất thời có chút thương hại, đáng tiếc…… Một đại mỹ nữ như vậy, nếu đầu óc bị hỏng rồi cũng thật bi ai……

Cho nên mới nói, mơ ước vật gì đó của nhà người khác thì sẽ không có kết quả tốt!

Ngay tại lúc Lạc Lan đang ở một bên cho rằng đầu óc của Ultear bị cô đập hỏng nên mới xảy ra vấn đề, cảm thấy có chút đáng thương, một bên ở trong lòng lại có chút ý nghĩ ‘bỏ đá xuống giếng’, thật ra cô ta chính là xứng đáng với kết quả này, là lúc Ultear mạnh mẽ nhấc đầu lên, nhìn hướng về phía cô tại đây. Ở một khắc kia, quả cầu thủy tinh đã hóa thành N lần bay về hướng cô!

Lúc này Lạc Lan mới nghe rõ lời nói từ miệng cô ta nói ra —

“Vòng thời gian…… Tương lai chợt hiện!”

Ultear vừa dứt lời, quả cầu thủy tinh trong tay cô liền hóa thành mấy đường ánh sáng lấp lánh nhanh chóng đánh úp về phía cô. Một bên, Lạc Lan cảm thấy vô cùng may mắn may mắn vì chính mình đã dự kiến trước, một bên hít một hơi thật sâu, ngưng tụ ma lực lại trong cơ thể mình, nhanh chóng sửa đổi quy tắc khu vực chủ đạo.

Sau khi quả cầu thủy tinh hóa thành đòn tấn công vào trong khu vực, còn không kịp tới gần thân thể Lạc Lan thì nhanh chóng đã bị thay đổi quỹ đạo chuyển động, vững vàng ở trong vòng khu vực uốn cong. Sau khi ánh sáng màu xanh nhạt nhẽo xảy ra độ lệch liền trực tiếp bay ra khỏi khu vực chu đạo.

Ultear mở to mắt: “Làm sao có thể……” Cô có chút không cam lòng cắn môi dưới. “Đòn tấn công của ta làm sao có thể không có hiệu quả!?”

Lạc Lan lui về phía sau hai bước, vẫn như cũ là tư thế phòng ngự: “Này này, cư nhiên chơi chiêu đánh lén, vì quá mệt nên tôi cũng sẽ không làm gì cả — Tôi nói với cô này, bộ dạng xinh đẹp như vậy thì nên cố gắng đừng làm ảnh hưởng đến chuyện yêu đương bình thường của người khác, người này nhà tôi cũng chỉ biết nấu ăn sẽ không kiếm tiền!”

Ultear cười nhạt: “Ngươi rất nông cạn! Ngươi nghĩ rằng ta là muốn lấy lý do ích kỷ như vậy nên mới muốn bắt được Zeref-sama sao? Chúng ta muốn cho Zeref-sama khôi phục lại sức mạnh quân chủ của mình, chân chính thức tỉnh lại một Pháp Sư Bóng Tối Zeref là điều cần phải làm!”

Lạc Lan vừa nghe lời này liền cảm thấy vô cùng nhức trứng, cô hợp bàn tay lại, nghiến răng nghiến lợi: “Ta đây cảnh cáo ngươi một lần cuối cùng, không được tùy tiện thân mật kêu gọi tên người đàn ông của người khác!” Tiếng nói vừa dứt, cô đã đem hai tay hợp lại mở ra, hai quả cầu ma lực màu đen mang theo dòng điện màu tím bạc liền theo giữa lòng bàn tay xông ra, liền hướng về phương hướng của bay đi qua.

Khi hai quả cầu ma lực đang tiếp cận đến gần thân thể Ultear thì bỗng nhiên tách rời thành sáu quả cầu ma lực nhỏ, theo bốn phương tám hướng công hướng về phía Ultear.

Ultear cũng không có nghĩ đến sau cùng quả cầu ma lực sẽ hoàn toàn tách rời, bất ngờ không kịp đề phòng, cô chỉ kịp kịp cầm lấy quả cầu thủy tinh hô một tiếng: “Vòng thời gian!” Sau khi một vòng ánh sáng hiện lên, toàn bộ quả cầu ma lực tấn công hướng về phía cô đều biến mất!

Lạc Lan có chút ngoài ý muốn nhướn mi lên một chút: “Hửm? Không hổ là người đứng đầu của cái gì đó, dường như so với tên vừa rồi vẫn có chút bản lĩnh thôi……” Đòn công kích của cô…… Hình như bị vô hiệu hóa? Không, sở dĩ ma pháp của cô biến mất là vì có liên quan đến “Thời gian” Hay là do ma pháp của Ultear cùng với cô cũng không sai biệt lắm, trên thực tế, trong lúc đó có thể điều khiển ở trong phạm vi quy định?

— Rất thú vị, quy luật tuyệt đối thi đấu cùng với thời gian…… Sao?

Ultear thở hổn hển, khẩu khí rất lớn: “…… Vì thức tỉnh lại vị Pháp Sư Bóng Tối vĩ đại nhất trong lịch sử, chúng ta nhất định sẽ không làm nhục nhã sứ mệnh này…………”

Lạc Lan bĩu môi một cái: “Ta không cảm thấy anh ấy là đang ở trong trạng thái trầm miên nga? Các ngươi muốn thức tỉnh anh ấy lại là muốn làm gì?” Cô đem Zeref đoạt trở về, lúc này cũng có tâm tình tiếp tục chế nhạo đại mỹ nữ: “Hủy diệt thế giới?”

“…… Các ngươi đang nói cái gì?” Một giọng nam vang lên cắt ngang một đoạn pháo nổ giữa Lạc Lan và Ultear, hai người quay đầu nhìn về phía chỗ phát ra âm thanh — Đứng ở chỗ đó là một thiếu niên tóc xanh, chính là mang theo ánh mắt kinh ngạc nhìn về phía hai người các cô, người đó đúng là trước sau như một…… Tên tội phạm có tật xấu thích lột đồ Gray.

Đầu tiên là cậu ta có chút khó hiểu nhìn Lạc Lan cùng với Zeref ở phía sau Lạc Lan, phản ứng đầu tiên là nói như bay với cô: “Làm thế nào mà Jackal bị cô treo lên? Nói tiếp, trên người Lạc Lan cô có ma lực dao động là như thế nào……” Lập tức chuyển hướng về Ultear ở phía bên đầu bên kia, ánh mắt trở nên vô cùng phức tạp: “… Đây là…… Uru?”

Phản ứng đầu tiên của Lạc Lan chính là “Không có khả năng” — Cô biết Uru là ai, cũng biết cái tên này đối với Gray mà nói có ý nghĩa như thế nào, nguyên nhân là vì cái tên này đại biểu cho khối băng mà cô đã hấp thu vào trong cơ thể kia, giờ phút này nét mặt của Lạc Lan có vẻ vô cùng kinh ngạc như thế đấy: “…… Hả? Sư phụ cậu? Cô ta?”

Vẻ mặt Ultear cũng đầy vẻ quái dị, cô ta đảo mắt nhìn Gray từ đầu đến cuối, hạ mí mắt xuống, âm thanh liền giống như tiếng thở dài: “…… Tôi không phải Uru, tôi là… con gái của Uru, Ultear.”

Cằm của Lạc Lan suýt chút nữa liền rơi xuống dưới — trách không được cô đối với tên này cảm thấy quen thuộc, hóa ra còn có một tầng quan hệ như vậy…… Cô nhìn lại về phương hướng của Gray, chỉ thấy người thiếu niên có mái tóc như đóa hoa phong lan xanh kia mở tầm mắt, biểu tình có chút phiền muộn, ngữ khí cũng tương đối khéo léo:

“…… Thì ra là thế, vậy cô hẳn là vô cùng hận tôi đi?”

Vẻ mặt Ultear thay đổi, khác với vẻ hưng phấn cùng cuồng nhiệt khi nãy, thậm chí âm thanh của cô hiện ra vẻ lượng thứ: “Tôi vẫn đều luôn rất muốn nhìn thấy cậu…… Gray, chúng ta là người đứng chung cùng một ranh giới!”

Lạc Lan mở to hai mắt nhìn — chết tiệt, lại có thể ngang nhiên ở trước mặt kẻ địch làm trò khai thác người khác! Ultear, cô đã khao khát cần phải cần đến sức chiến đấu đến ra nông nỗi như vậy sao!

“Cùng ranh giới? Đây rốt cuộc là đang xảy ra chuyện gì!?” Hai hàng lông mày của Gray nhăn chặt lại, chỉ vào Lạc Lan đang ôm lấy Zeref hôn mê, trên mặt hoàn toàn chính là biểu tình không thể tiếp thu: “Ultear, cô làm sao có thể gia nhập vào hội Grimoire Heart — đó thế nhưng chính là hội hắc ám đấy! Chiến đấu cùng với bạn bè của tôi, cuối cùng là tôi không có nhìn lầm chứ!?”

Vẻ mặt Ultear chấn động, bỗng nhiên lộ ra biểu tình có chút đau thương: “…… Đây đều là vì…… cùng với mẹ của tôi…… ước định của Uru a.”

Lúc này, Lạc Lan đã muốn bị thái độ “đau ốm” của người phụ nữ này làm cho có chút không hiểu ra sao. Thừa dịp hai người triển khai một hồi đấu khẩu pháo nổ mới, cô đem Zeref cầm xuống dưới, ôm vào trong ngực xem xét một phen.

Hiển nhiên Zeref là đã bị đánh một chút, bộ dáng thì có lẽ trong thời gian ngắn sẽ không tỉnh lại, một thân quần áo của anh đều bẩn như thế đấy, cũng may mắn là vừa rồi mắt cô cũng không phát hiện ra bất kỳ tổn hại nào. Lạc Lan vươn ngón tay chà xát vết bẩn, một khối dấu vết màu đen ở trên mặt anh, bĩu môi — Tuy rằng không biết ở trong mắt cô Zeref vẫn đều rất luôn anh dũng, lúc này làm sao sẽ rơi vào thế hạ phong. Nhưng dựa theo cách nói của Zeref từ trước tới nay, vào thời gian khi anh không tức giận thì trên cơ bản sẽ không sử dụng ra bất kỳ ma pháp lợi hại nào.

Tuy rằng cô cũng không quá tin tưởng, nhưng vào lúc này Zeref thật sự bị người khác ngược?

Lạc Lan sờ sờ cằm, tầm mắt chuyển hướng về phía Ultear đang nói gì đ1o cùng với Gray – Nếu như lời nói của hai người đều khai thông với nhau, thì theo dự đoán thân phận của Zeref sẽ bị bại lộ sao?

…… Tính toán, dù sao cũng sẽ không lại ở thị trấn tiếp tục dừng chân xuống nữa, cho dù thân phận của Zeref có sáng tỏ thì liền cho nó sáng tỏ đi, nhiều nhất thì vài người bạn bè này, coi như cô không có kết giao qua là được.

Dù sao Zeref cũng không thích cô cùng với pháp sư Fairy Tail có quan hệ qua lại quá sâu sắc.

Chính là nghĩ như vậy, chỉ thấy Gray mạnh mẽ quay đầu lại, trong đầu ánh mắt nhìn cô cùng Zeref đều tràn đầy vẻ không dám tin — Nhìn một cái, quả nhiên như trong dự đoán của cô, đã sáng tỏ.

Lạc Lan nghiêng đầu nhìn hai người bên kia, một người là học trò của Uru, một người là con gái của Uru, cuối cùng Gray sẽ giúp bên nào thì hoàn toàn không biết. Mà Uru…… đống khối băng đã bị cô đã hấp thu đến trong thân thể, đối với cô mà nói, tuy rằng không có bản chất, tính chất nào ảnh hưởng đến, nhưng tốt xấu gì cũng giúp đỡ cô che giấu thân phận tương đối được lâu……

Này tạm thời coi như là một phần ân tình đi?

Ultear bước vài bước về phía cô: “Ta muốn mang Zeref đi, là vì — mong muốn của Uru!”

Lạc Lan ôm lấy Zeref thật chặt. “Hoàn toàn không hiểu cô đang ầm ĩ theo kiểu logic nào, cái kiểu không nên toan tính người khác giờ bị áp đặt trên đầu chúng ta! Vô duyên vơ cớ cướp đi người yêu của người khác thì là việc rất có lý sao?”

Gray đứng ở phía sau Ultear cúi đầu nghiêm mặt, trầm mặc — Một màn này khiến Lạc Lan có chút rối rắm, nếu như Gray không nghĩ thông đứng ở cùng một chiến tuyến với Ultear, cô sẽ một đấu hai…… Trong đó, có một người vẫn chính là bạn của cô.

Trên trời cao bỗng nhiên có những hạt mưa rơi tí tách xuống dưới — Theo sau đó là bầu trời liền bắt đầu u ám, bầu trời rốt cuộc nhịn không được nữa bắt đầu mưa.

Tình hình ở bốn phía bởi vì những hạt mưa rơi tí tách mà có vẻ có chút mịt mù. Điều này làm cho Lạc Lan không thể nhìn rõ được được thần sắc trong mắt Ultear, cô đứng cách ngoài vài bước: “Bởi vì cũng có được chỉ dẫn của Uru — cho nên ta muốn khiến cho chân chính Zeref thức tỉnh lại, như vậy thì ta mới có thể…… Mới có thể vì Uru, vì cha ta mà báo thù!”

Dường như Gray có chút không thể tin được với những gì mình nghe thấy: “Cô nói cái gì!?”

“Cha ta là do Hades giết chết, chính nhật kí của Uru nói như vậy……” Ultear cắn môi một cái. “Vì báo thù nên ta mới trà trộn vào trong Grimoire Heart, vì báo thù nên ta mới muốn có được lực lượng của Zeref — Tất cả đều là vì Uru!”

Lập tức Lạc Lan liền lạnh lùng ra tiếng phản bác: “Đừng nói giỡn nữa, thù hận của cô thì có liên quan gì đến Zeref? Hơn nữa, không chỉ là ta, bản thân Zeref đã nói rõ — anh ấy cũng không ở trong trạng thái trầm miên, rốt cuộc phải đưa ra chứng cứ tốt đến thế nào thì cô mới bằng lòng tin tưởng đây?”

Ultear vung tay lên: “Trạng thái ma lực của ngài ấy vào lúc này, căn bản không có khả năng là ở trong trạng thái thanh tỉnh –”

“Đợi chút! Nói như vậy, Lạc Lan cậu…… Vẫn luôn gạt chúng ta?” Gray lại đánh gãy cuộc đối thoại của hai người thêm một lần nữa. Cậu ngẩng đầu, gắt gao nhìn chằm chằm Lạc Lan: “ Thân phận của Jackal là…… Pháp Sư Bóng Tối Zeref mạnh nhất trong truyền thuyết lịch sử?”

Gần như là ngay lập tức, Lạc Lan liền đưa ra câu đáp lại: “Đúng vậy, không sai.”

Gray khàn giọng, hút một ngụm khí lạnh: “Các cậu vì sao –”

Lạc Lan thở dài, đem Zeref xách đến một bên dưới tàng cây, để xuống thật tốt, chính mình lại che chở trước người anh thêm một lần nữa: “Bởi vì anh ấy muốn giấu diếm thân phận của tớ, bởi vì quan trọng là anh không hề làm tổn thương đến nhân loại, bởi vì cho dù chúng tớ có quay về thế giới của nhân loại thì có lẽ……? Mặc sức là người nào, lấy lý do gì, hình như đều sẽ có thể trả lời cho cậu biết.”

Gray vẫn như cũ nhíu hai hàng lông mày lại: “Thân phận của cậu? Tớ nhớ rõ Zeref nói cậu là –”

“Thực thể tâm linh?” Sau khi thẳng thắn đem tất cả nói ra, Lạc Lan cảm thấy tương đối tốt, mặt đầy bình tĩnh nói: “Thật ra tớ cũng không sai biệt lắm là thứ ‘này nọ’ nằm ngoài dự đoán của mọi người, tóm lại là sẽ bị coi như vật nghiên cứu về sự sống đâu.” Cô đứng thẳng thân thể, nâng cằm lên: “Ngoại trừ một tầng quan hệ là người yêu này, tớ và Zeref trong lúc đó, cho dù có các cậu đi chăng nữa thì cũng không thể tưởng tượng được mối liên hệ chặt chẽ này đâu. Cho nên…… bảo vệ cho anh ấy cũng chính là chuyện mà tớ cần phải làm!”

Mắt thấy hình như Gray còn muốn mở miệng ra nói cái gì đó, Lạc Lan thế nhưng không cho cậu ta cơ hội. Cô vươn tay về phía Ultear: “Tôi không tin những lời cô nói, theo trong mắt cô thì tôi nhìn thấy được dã tâm cùng việc báo thù căn bản không hề có liên quan gì đến nhau! Muốn có được lực lượng của Zeref, trước hết hãy khiến cho tôi công nhận thực lực của cô đi, Ultear.”

Giống như hai người phụ nữ phi thường thuận lợi đạt được chung nhận thức, Ultear không có liền nói ra bất cứ lời nói nào để phản bác lời nói của Lạc Lan. Chỉ là nhắm mắt lại mỉm cười, lập tức trong phút chốc liền trợn mắt: “Xem ra chỉ có thể như vậy!”

Lạc Lan duy trì động tác mở bàn tay ra, khu vực chủ đạo trong nháy mắt liền kéo dài đi ra, lĩnh vực phạm vi của nàng theo phạm vi ban đầu từ một mét kéo dài ra thành một vòng thật lớn.

Ultear theo bản năng từ trong khu vực kia nhảy vọt ra ngoài, cô có thể cảm nhận được đến, “Khu vực” gì đó của người thiếu nữ tóc đen dường như tương đối khó giải quyết. Nhìn theo một kích thăm dò vừa mới đây, hình như đối phương có thể làm chủ đạo tất cả các quy tắc khu vực ở bên trong. Cho nên Ultear quyết không thể để cho thân thể chính mình ở trong vòng khu vực kia!

Ultear lại nâng cao quả cầu thủy tinh thêm một lần nữa: “Vòng thời gian — vạn thần quang diệu !” Thủ đoạn vừa mới bắt được Zeref khi nãy dường như lại mất đi hiệu lực thêm một lần nữa, đòn tấn công của cô khi xuyên thấu qua vào khu vực của đối phương liền nảy sinh ra độ lệch, ngay cả mép quần áo của người thiếu nữ cũng không thể đụng vào!

Điều này đã chứng minh cho ý nghĩ của Ultear, hình như cô có thể phá vỡ khu vực này — quả cầu thủy tinh trong tay cô chợt lóe. “Vòng thời gian!” Cô lại sử dụng ma pháp song giới của mình, cũng đem toàn bộ phạm vi của ma pháp khuếch tán đến mức lớn nhất!

Cô muốn cho khu vực của đối phương trở lại trạng thái chưa thi triển! Điều này nếm thử được sự thành công ngoài ý muốn — Vòng thời gian cũng không đủ để trực tiếp tác dụng lên với nhân loại, loại có thể đem vùng lân cận của nhân loại lùi lại đến đoạn thời gian mà cô muốn.

Nhưng mà Ultear còn không kịp vì sự thành công của mình mà vui vẻ được một chút, trước mặt bỗng nhiên hiện lên một chút màu đen — Trong đầu hiện lên ý nghĩ “Thật nhanh”, đồng thời phần bụng của cô liền trúng một đòn tấn công!

Động tác của người thiếu nữ tóc đen tên là “Lạc Lan” kia cực kì nhanh, gần như ở trong nháy mắt liền vọt đến trước thân thể cô bắt đầu tấn công — Nắm đấm bao trùm một tầng ma pháp rắn chắc nện ở trên bụng của cô, động tác lưu loát nện ở trên thân thể đối phương. Ultear chỉ cảm thấy cẳng chân nhỏ bé của đối phương liền lướt nhanh ngang đầu của cô.

Ultear theo bản năng giơ quả cầu thủy tinh lên chắn lại — Động tác của cô thật sự thật rất nhanh! Nhanh đến mức cô chỉ có thể dùng được ý thức, trong nháy mắt liền ra phản ứng, ngay cả phản kích cũng đều không thể làm được!

Lạc Lan dùng một chân quét ngang, đem quả cầu thủy tinh của Ultear đánh nát, Ultear còn không kịp dùng ma pháp để làm cho nó khôi phục lại nguyên trạng, năng lực đầy ắp mê muội của Lạc Lan lại tấn công thêm lần thứ ba. Lúc này mục tiêu của cô chính là — đỉnh đầu của Ultear!

Gray theo bản năng khoát tay ngăn cản: “– Không cần!”

Một tiếng kêu như vậy của cậu hình như đã tạo thành ảnh hưởng tương đối, con dao vốn đang hạ xuống của Lạc Lan thay đổi quỹ đạo vốn đang tiến lên. Ngược lại là dùng một chưởng bổ vào sau gáy Ultear!

Bị tấn công như vậy, trước mắt Ultear lập tức liền tối đen, hôn mê bất tỉnh.

“Ngược lại rất lợi hại, có thể phá khu vực của tôi.” Lạc Lan ngồi xuống dưới, đem Ultear trở mình lại thành tư thế hướng mặt lên trời: “Vòng thời gian…… Sao? Lần sau nếu lại đối địch, tôi sẽ không cho cô lại có cơ hội rút lui khỏi thời khắc tấn công quan trọng của tôi.”

Mười bước có hơn, vẻ mặt người thiếu niên tóc xanh đầy kinh ngạc: “Đây là…… Năng lực thực sự của cậu?”

Lạc Lan mím môi một cái, ngẩng đầu lên nhìn về hướng Gray: “…… Không, tớ vốn cũng không có loại năng lực này.” Cô đứng lên, đem Ultear kéo dài tới một bên dưới tàng cây, tùy tiện ném một cái: “Đây là do gần đây tiến hành dung hợp ma lực với Zeref, sau đó mới có thể sử dụng năng lực này trong thời gian dài được.”

Gray mặt lộ vẻ khó hiểu: “ Dung hợp ma lực……?”

“…… Cậu thật sự tin tưởng lời nói của cô ta sao?” Lạc Lan không hề trả lời vấn đề của Gray, mà là hỏi lại cậu ta: “Lời nói của Ultear đầy ý tứ hàm xúc mê hoặc quá mạnh mẽ, tớ không tin là cậu không thể cảm thấy được điều này.”

Gray nhíu mày cúi đầu — Tâm tình giờ phút này của cậu rất phức tạp, Jackal vốn tưởng rằng chính là bạn bè thế nhưng chính là Pháp Sư Bóng Tối Zeref mạnh nhất trong lịch sử, mà với cậu mà nói thì đều như nhau, Lạc Lan là người kéo dài sinh mệnh của Uru lại chính là người yêu của Zeref…… Hình như ngoại trừ quan hệ người yêu như bên ngoài, thì còn có một thân phận khác…… Mà bản thân người ta thế nhưng không muốn nói một câu nào nữa.

Lạc Lan nhìn theo biểu tình của Gray, liền có thể hiểu được ý nghĩ đại khái của cậu ta vào lúc này, cô cũng không miễn cưỡng, chỉ là gãi đầu: “Tớ nói này, đến bây giờ cậu còn đang rối rắm việc tớ và sư phụ Uru của cậu dung hợp đi?”

Ánh mắt Gray đảo một vòng mê man.

Lạc Lan gục đầu xuống nhìn Ultear. Người phụ nữ này nói là muốn “Báo thù”, vậy thì cô cũng không để ý đem việc bảo quản một đoạn thời gian “Này nọ” cho cô ta — Tuy rằng cô cùng Uru căn bản cũng không có gặp mặt và quen biết, nhưng trên thực tế coi như là ân huệ của người khác.

Cô biết trước đó Gray ngăn cản lại chính là xuất phát từ bản năng. Bởi vì cậu ta còn chưa có nghĩ thông suốt về lập trường của cô cùng Ultear, cũng không biết mục đích chân chính của Ultear có thật sự là Zeref, cậu ta chỉ xuất từ ý nghĩ đơn thuần cho rằng “Đó là con gái của Uru”. Cho nên theo bản năng có loại tâm tình chiếu cố……?

Gray ngăn cản lại đối với Lạc Lan mà nói coi như là một chuyện tốt. Ít nhất cô có thể nhớ tới được ân đức chịu đựng hơn người của một người mẹ, cho nên có thế này mới hạ thủ lưu tình.

“Nếu cô ta là con gái của Uru, nếu cô ta nói muốn báo thù, tớ đây liền sẽ cho cô cho lực lượng, mà cậu……” Lạc Lan chậm rãi quay đầu lại, cô vừa nói vừa nâng tay lên, mái tóc màu đen dài ướt nhẹp chậm rãi hiện lên ánh sáng màu xanh nhạt: “Hãy nhìn cho thật tốt, xem cô ta rốt cuộc có phải là vì muốn báo thù hay không là được rồi.”

Lạc Lan đem cách thức mình học được ở trên đảo, theo từ phong ấn mang phần phép thuật băng mà cô hấp thụ từ trong ma lực của Uru, hút từng chút, từng chút một ra khỏi cơ thể. Sư phụ của Gray — Uru lưu lại một chút lực lượng cuối cùng được cô hội tụ ở tại trong lòng bàn tay mình tay.

Cô đem quả cầu nhỏ yên bình trong lòng bàn tay vuốt một chút, theo sau đó là thoáng nghiêng. Trong lúc đó, quả cầu màu lam có thể chậm rãi bay xuống, nhập vào trong thân thể Ultear.

— Đây thật sự đúng là lấy ơn báo oán a.

Một bên ở như vậy tự chửi xéo chính mình, một bên Lạc Lan quay đầu trở lại nhìn Zeref bên cạnh. Sau đó tạo ra một khu vực, thoải mái mà đem người yêu nhà mình ôm chặt vào trong lòng, quay đầu ra đằng sau nói: “Đừng đi theo tớ nữa!” Cuối cùng cô nhìn Gray liếc mắt một cái: “Tớ không nghĩ đến việc làm tổn thương đến bạn bè của mình.”

**

Thẳng cho đến khi thân ảnh của Lạc Lan cùng…… Zeref hoàn toàn biến mất ở trong tầm mắt, có thế này Gray mới hung hăng nện một quyền lên trên thân cây: “Đáng giận !” Cũng không nghĩ đến, trên cổ tay cậu bỗng nhiên xuất hiện một đoàn ánh sáng màu hồng nhạt, điều kỳ lạ nào đó tiếp theo là liên tiếp cảm thấy và cảm giác được đau đớn làm bạn mà đến. Điều này làm cho Gray ôm tay kêu đau một tiếng: “…… Đây là có chuyện gì!?”

Không chỉ có chuyện của Lạc Lan, còn có Ultear, cùng với chuyện hiện tại xảy ra ở trên người cậu, không một phương thức nào để Gray cảm thấy tương đối mất trí.

Sự phức tạp từ dưới đáy lòng cậu căn bản khó có thể dùng từ ngữ để nói rõ. Khắp nơi trên đảo truyền đến tiếng gầm rú to nhỏ càng thêm quấy nhiễu suy nghĩ của cậu, điều này làm cho Gray cảm thấy càng phiền chán hơn — Này hết thảy giống như là ông trời đang vui đùa vậy, quả thật buồn cười đến tột đỉnh……

Gray hít một hơi thật sâu, ngay tại lúc cậu đang nỗ lực để tìm cách cho chính mình thanh tỉnh, là lúc tầm mắt cậu đối diện với Ultear đã thức tỉnh ở cách đó không xa.

Khuôn mặt đó cùng với Uru quả thật chính là từ khuôn mẫu khắc đi ra, trong đầu ánh mắt đó, tựa hồ như đang trào ra giọt nước mắt….. mang tên là “Hối hận” nào đó.