[Đồng Nhân Harry Potter] Trở Lại 1977

Chương 33: Quyết định khó khăn




Ngày lễ tình nhân 14-2 nhằm vào thứ ba, tức là ngày trong tuần. Nhưng thầy hiệu trưởng Dumbledore, vẫn lập dị và phóng khoáng như thường lệ, đã ban cho lũ học sinh choai choai một đặc ân. Chúng được nghỉ thứ hai, thứ ba để đi chơi ở làng Hogsmeade, và học bù vào thứ bảy, chủ nhật ngay trước đó.

Với lũ học sinh năm nhất, năm hai nhỏ nhít thì nghỉ vào ngày nào chả ảnh hưởng gì, nhưng cái lũ bắt đầu biết ti toe hẹn hò thì đó quả là một sự đáng mừng.

Không khí trong trường như sôi sục trong hân hoan suốt mấy ngày sau khi thầy hiệu trưởng thông báo cái tin đó. Chúng nó râm ran hỏi chuyện nhau xem sẽ mời ai đi chơi, mời thế nào, tặng quà gì và kế hoạch triển khai thế nào. Vô thiên lủng chuyện. Thậm chí có những đứa còn đặc biệt quan tâm đến lí do thầy hiệu trưởng lại có tư tưởng phóng khoáng đến thế đối với ngày Valentine.

- Tôi nghe nói Octavia Calavary đang tính lừa cho anh uống một chầu Tình Dược để anh mời nó đi chơi Hogsmeade lần này.

Regulus nói với Severus khi cười với anh một nụ cười bí hiểm. Regulus đang ngồi cùng với Severus trong phòng sinh hoạt chung nhà Slytherin.

Sau buổi cãi nhau trước lễ Giáng sinh, Regulus và Severus có ngượng nghịu với nhau mấy bữa. Nhưng rồi sau đó, khi Severus bắt đầu tỏ ra chẳng có vẻ gì ời hỡi với Lily Evans, và nhất là mấy ngày trước, khi Severus khẳng định với Regulus là anh đã quyết quên tình cảm của mình với Lily đi thì Regulus lại trở nên thân thiện trở lại. (Tuy vậy, Severus ngờ rằng đó chỉ là cái cớ để cậu ta khỏi quê độ, chứ xem ra cậu ta cũng muốn làm lành với anh lắm rồi.)

- Hử? Cậu nghĩ là nó pha chế được Tình Dược cơ à?

- Cần gì pha chế. Ryan Higgs đang bán khắp trường kia kia. Chắp cánh ước mơ, xua tan nỗi sợ lẻ bóng.

Severus cau mặt trước cái giọng nhừa nhựa nhại lại câu chào hàng của Higgs. Anh nói.

- Tôi đủ kiến thức và độ tinh tế để nhận ra được Tình Dược trong bất kì đồ uống nào.

Regulus nhìn Severus với một nụ cười không-tin-tưởng-được trên môi.

- Chúng nó đang cá nhau thầy Dumbledore có bồ không.

Cậu ta hất cằm về phía mấy đứa con gái đang cười rúc rích ở phía bên trái họ. 

- Ông ấy già đến hơn trăm tuổi rồi chứ ít à, nhể! - Regulus tiếp tục. - Tôi cá là nếu ông ấy có bồ thì chỉ có giáo sư McGonagall thôi. Hai người có vẻ tâm đầu ý hợp.

Severus suýt nữa cười to trước nhận định của Regulus. Nhưng anh kìm lại được và chỉ nhếch mép.

- Trật lất.

Regulus ném cho Severus một cái nhìn tò mò.

- Anh nói cứ như là anh biết thừa ấy. Thế anh nghĩ là ai?

- Tôi không nghĩ, mà tôi biết. - Severus nhếch mép cười tự mãn. Và để trả lời cho cái nhướng mày của Regulus, anh thì thầm vào tai cậu ta một cái tên.

- Không đời nào! - Regulus kêu lên, khuôn mặt hiện lên một vẻ thích thú kì lạ. - Anh đùa!

- Tôi không đùa. - Severus nghiêm mặt.

- Làm sao anh biết? - Regulus thì thào. - Đó có phải là kẻ Dumbledore đã hạ vào năm 1945 không? Nhưng đó là một trong những phù thủy hắc ám nổi tiếng nhất thời đại!

Severus chỉ cười không đáp. Regulus du mạnh vai anh, kêu lên một tiếng như tiếng chó sủa nghe rất giống Sirius Black.

- Grindelwald. Ai biết hiệu trưởng Dumbledore là gay cơ chứ? Anh lấy thông tin này ở đâu ra?

Ánh mắt tò mò và láu cá nhìn chăm chăm vào mặt Severus cho đến khi môi anh cong lên.

- Tôi lấy thông tin ở đâu không quan trọng. Tốt nhất là cậu hãy biết ngậm miệng và đừng rêu rao điều đó lung tung, nếu không tôi sẽ không bao giờ nói cho cậu điều gì nữa đâu.

- Cứ như là tôi tin điều đó là sự thực ấy. Mịa, anh hóa ra cũng có khiếu hài hước, Severus ạ. Grindelwald. Híc híc híc…

Regulus cười khúc khích, đến mức mà Severus bắt đầu thấy buồn cười, rồi đâm ra lại thấy bực mình vì mình đã ngồi buôn chuyện và cười với một thằng nhãi Tử Thần Thực Tử tương lai y như hai đứa choai choai ngớ ngẩn thực sự.

***

Giống như những ngày Valentine khác, năm nay Severus vẫn đi một mình. Cũng như lần trước, Severus mò lên quán Đầu Heo làm một chầu whiskey Lửa. Thật kì lạ, khác với lần trước, ông già cáu bẳn Aberforth không túm cổ Severus lẳng ra ngoài nữa mà lại bán rượu cho anh. Đúng là tuổi già khó lường, tính khí không có cách nào đoán trước được.

Sau khi đã hơi chuếnh choáng hơi men, Severus men theo con đường nhỏ đi xuống tiệm và hàng quán phía dưới, cũng tạt ngang tạt ngửa ngắm ngó này nọ, như thể mình muốn mua gì thật. Kì thực, anh đâu có ai để mua quà tặng ngày lễ tình nhân đâu.

Đến trước tiệm Công Tước Mật – nơi bán đủ các loại kẹo mà những kẻ hảo ngọt như Albus Dumbledore cực kì yêu thích, Severus nhìn thấy Lily Evans ôm chặt cứng lấy James Potter và cố hôn vào cổ hắn ta, còn James Potter thì vòng một tay quanh eo cô nàng và cố lôi cô nàng đi ra khỏi tiệm kẹo – có lẽ là để đến chỗ nào kín đáo.

Severus cảm thấy buồn nôn đột xuất, quay vội sang hướng khác. Những hàng quán xuất hiện trước mắt chỉ còn giống như những ảo ảnh chập chờn. Đờ mờ quán Giẻ Vui. Đờ mờ quán Ba Cây Chổi. Anh đếch muốn lượn vào chỗ nào nữa. Về trường. Về với cái giường đơn độc trong kí túc xá của mày!

Khi thính giác của Severus bắt đầu trở lại bình thường, đôi chân của anh đã đưa anh trở về gần đến trường. Cùng hướng với anh cũng có một số đứa học sinh khác cũng đang ra về.

- Lily Evans bị làm sao đó, mình nhìn thấy James Potter và Remus Lupin đưa nó về trường.

- Hình như nó uống phải Tình Dược, đòi hôn bất kì thằng con trai nào mà nó gặp. Andrea Hepburn suýt chút nữa đã ếm bùa Ba Bị lên nó khi nó cưỡng hôn Regulus Black. Nhìn mặt Black sau đấy mới kinh khủng chứ…

- Loại Tình Dược gì mà…

Severus không nghe thêm một từ nào nữa. Giọt whiskey Lửa cuối cùng trong máu Severus biến đâu mất tiêu hết cả. Tim đập thình thịch, anh co cẳng chạy như bay về trường Hogwarts.

***

Severus đứng tàng hình trong góc nhà nhìn Lily nằm thiêm thiếp trên một chiếc giường ở bệnh xá. Có mặt trong phòng là Ponoma Pomfrey, Dumbledore và nhóm Đạo Tặc.

Ponoma mím chặt hai môi lại với nhau, ngó Lily đang nằm bất động với một vẻ mặt hết sức thê thảm. Còn Dumbledore thì rất nghiêm nghị, trái với vẻ hài hước thường ngày, đang chăm chú lắng nghe từng lời diễn giải lộn xộn của đám Đạo Tặc.

James Potter kể bằng một giọng đứt quãng, rõ ràng vẫn còn đang sốc.

- Bạn ấy nhận được một món quà… Một cái ghim cài áo… sau khi chạm vào nó thì bạn ấy trở nên… trở nên như thế…

- Ngày hôm nay bạn ấy nhận được nhiều quà lắm, có cả đống người mê bạn ấy mà, nên không ai nghi ngờ là có điều gì mờ ám cả. – Sirius Black xen vào.

- Món quà gửi đến bằng cách nào? – Dumbledore hỏi.

- Bằng cú. Nhưng con cũng không nhớ con cú ấy như thế nào nữa. Cái ghim cài đó cũng đâu mất tiêu rồi. Con xin lỗi, con quá lo lắng nên không để ý… - James Potter trả lời.

- Con không cần phải xin lỗi gì hết. Thầy cũng không cần cái ghim đó để điều tra ra mọi việc. – Nếu Dumbledore có nói dối thì cụ cũng đã nói dối thành thần cả đời nên trên mặt không có thấy gì khác biệt.

Severus quan sát kĩ Lily. Có lẽ Ponoma đã cho cô một liều thuốc Ngủ-không-mộng-mị để cô thoát khỏi cơn kích động khi nãy. Qua những triệu chứng, Severus biết chắc đó là phép thuật hắc ám gì và cũng có nghi ngờ nhất định, nhưng anh cần kiểm tra cho chắc.

Mà trong khi đám người này còn ở đây thì anh không làm ăn được gì, còn càng để lâu thì Lily sẽ càng gặp nguy hiểm.

- Thưa thầy, bà Pomfrey có chữa được cho Lily không ạ? – Lupin cất tiếng hỏi.

Mặt Ponoma trông như chết rồi, rõ ràng là bà ta không có manh mối nào về cái gì ếm lên Lily. Các cơ trên khuôn mặt Dumbledore không hề chuyển động, nhưng đôi mắt của cụ thì bất chợt trở nên buồn bã. Cụ thận trọng nói.

- Bà Pomfrey chưa xác định được điều gì đã xảy ra với Lily, Remus ạ. Nhưng thầy sẽ đích thân tìm hiểu điều này. Thôi, các con trở về kí túc nghỉ ngơi đi.

- Con muốn ở lại với bạn ấy.

Dumbledore nhìn James Potter vẻ cân nhắc. Đến lúc hành động rồi, không thì lão già này làm hỏng hết mọi chuyện.

Severus chĩa cây đũa phép vào Ponoma.

Năm giây sau, cả bốn đứa học sinh của nhóm Đạo Tặc đã bị đuổi khỏi bệnh xá. Dumbledore cũng biến đi ngay sau đó, sau khi nhìn quanh phòng với một vẻ mặt rất khó đoán. Lão cáo già chết tiệt!

Sau khi Ponoma cũng rời đi nốt, Severus chỉ ra cửa: “Alohomora”. Cánh cửa đóng lại từ bên trong. Severus hiện hình, đến bên giường Lily và thực hiện một loạt những câu thần chú khám nghiệm.

Đúng như anh dự đoán, cây ghim cài áo mà Lily động vào đã bị ếm lời nguyền Mortiferum Desideriis (Ham Muốn Tử Thần). Đây là một phép thuật hắc ám làm cho người bị ếm ham muốn bất kì người khác giới nào mà người đó gặp, và sẽ chết sau một thời gian ngắn nếu không được cứu chữa.

Mulciber. Một tiếng nói rít lên trong đầu Severus. Trong kiếp trước của anh, trong thời kì làm Tử Thần Thực Tử, Avery đã từng sử dụng cây ghim này lên một phù thủy từng làm hắn tức giận, và Avery từng hở ra rằng hắn đổi một viên đá hắc ám cho Mulciber để có nó. 

Mulciber hẳn muốn trừng phạt Severus bằng cách để anh chứng kiến Lily ham muốn hàng tá đứa con trai khác, rồi sau đó bị giết chết. Hoặc có khi chỉ đơn giản là nó thấy đó là cách hại Lily dễ nhất, thay vì đánh hội đồng trong trường giống như làm với Mary MacDonnal hồi xưa.

Severus nhắm mắt lại, hít thở sâu để nén lại cơn giận dữ rồi bắt đầu những thần chú hóa giải lời nguyền.

Nửa tiếng sau, Severus mệt mỏi bước ra khỏi bệnh xá, không còn đủ sức làm phép Tan Ảnh Ảo và thần thái thì trông như một xác chết.

***

Chỉ ngay sau đó chừng mươi phút, hiệu trưởng Dumbledore tất tả quay trở lại, như thể vừa tìm được thông tin hữu ích.

Một vẻ ngạc nhiên hiện trên khuôn mặt cụ khi thấy da dẻ cô học trò đã trở nên hồng hào thay vì xanh tái như khi nãy.

Cụ lướt đũa phép trên người cô bé mấy cái và lập tức triệu hồi bà Pomfrey. Bà Pomfrey sau khi kiểm tra cô bệnh nhân một hồi kĩ càng đã vô cùng sửng sốt báo cho cụ rằng cô bé đã hoàn toàn khỏe mạnh, trừ việc vẫn đang ngủ dưới tác dụng của liều thuốc an thần bà đưa cho.

Chỉ có một một điều mà cụ Dumbledore nhận ra nhưng bà Pomfrey không hề hay biết, là trên người Lily Evans hiện giờ đang được ếm một bùa phép mới. Một bùa phép hết sức kín đáo và cao cấp. Điều này làm cụ Dumbledore băn khoăn ghê lắm, vì ngay cả những phù thủy trưởng thành cũng cực kì ít người có đủ trình độ và hiểu biết để ếm một bùa như thế này. Vậy ai trong cái ngôi trường này đã kịp ếm lên cô Evans chỉ trong chưa đầy một giờ đồng hồ cụ đi khỏi?