Du Hí Ý Ngoại

Chương 5




【 chuyên gia giúp ngươi xông xáo tình quan 】kỳ này không ra sách như Triệu Tề dự liệu, tiếng vang xung quanh rạp, tạo thành kỳ tích cao nhất về người xem đài từ trước tới nay.Khán giả nữ lệ rơi đầy mặt gọi tới tấp đến đường dây nóng của tiết mục, bình luận trên mạng càng phát triển như nước thủy triều.

Một nhóm trẻ hướng về Hồ Tần Nhàn theo trong đó là khen ngợi, quyên tặng đến đài truyền hình những thương tổn của bản thân, chính là một tràng ý định lăng xê bóc trần trắng trợn, thật ra thì cha Hồ Tần Nhàn, tổng tài, BOSS bảo hộ tập đoàn T. I. Y là mộc hậu hắc thủ, càng rất có thể là người đầu tư trò chơi này, để cho con ruột của mình hy sinh khó coi, mục đích là vì tăng nhiệt trò chơi, cộng thêm vì dưới cờ T. I. Y gần đây sắp bắt đầu phiên giao dịch ở mấy khu nhà cao tầng mới, dốc sức tăng tỷ lệ sinh lời.

có tâm kế đằng sau vẻ ngoài hiền lành.

Một đoàn em gái, chị gái, cô dì thân thiết ở trước máy thu hình bị đủ loại ý kiến chọc giận Hồ Tần Nhàn nhanh làm cho choáng váng. Đoàn em gái dũng mãnh trước hết giương nanh múa vuốt cùng nhóm trẻ ở trên diễn đàn hỗ trợ 0 đứng lên, không biết làm sao phần lớn đều là hế hệ 10x tuổi vị thành niên, lăn qua lộn lại chỉ biết nói vài lời: “Tại sao phải bụng dạ khó lường vu oan tìnhcảm chân thật của người ta ” “Hừ, nói Nhàn thiếu gia không tốt nhất định đều là xấu nam vừa nghèo vừa xấu! “… Không có chút lực công kích nào, ngược lại bị bộ phận nhóm trẻ vây xem nhạc Tây, may nhờ một đoàn chị gái chuyên đấu võ mồm kịp thời rút đao ra, chỉnh kỳ đại chiến bộ phận trẻ. Bộ phận đoàn cô bác bình tĩnh ở một bên uống trà xem náo nhiệt, xem bộ phận trẻ vì không có thực chất tiếp tục thưởng thức Hồ thái tử xinh đẹp.

Trương Thiên Phi tiện tay mở ra các diễn đàn lớn, xem đủ loại thảo luận về Hồ Thái Tử, lại hết sức bình tĩnh.

Lạc Thành ở bên cạnh hắn như con thú bị vậy khốn, đi tới đi lui, vò đầu bứt tai.

Lạc Thành hai mắt đỏ ngầu nói: “Thiên Phi, ta hiện tại làm như thế nào mới tốt? “

Trương Thiên Phi phủi tàn thuốc: “bình tĩnh chút, mộng mộng tiểu tiên đã sớm không tồn tại, hắn lại không biết là ngươi, biết sẽ không lên truyền hình rồi.”

Thanh âm Lạc Thành chán nản run lẩy bẩy: “Mặc dù xóa acc, nhưng kỳ thật thật tình tra cũng không phải là không có biện pháp tra cho ra, vạn nhất hắn điều tra ra biết rồi, sao tốt? Con mẹ nó làm sao lại là hắn chứ? Thế giới này hốt nhiên lại nhiểu chuyện khéo như vậy.

Trương Thiên Phi nói: “Đây không phải là còn chưa bị điều tra ra sao, ngươi mò mẫm lo lắng những chuyện còn chưa phát sinh có ích lợi gì? Vạn nhất không may bị tra ra, nghĩ xóa dấu vết, thói đời có đôi khi chính là trùng hợp như vậy, đi ra ngoài giả mạo sớm muộn gì cũng phải trả lại, sớm biết như thế cần gì lúc trước…”

Lạc Thành chán nản ôm lấy đầu ngồi xổm xuống ở góc tường. Trương Thiên Phi tiếp tục ở trên miệng vết thương của hắn rắc hồ tiêu: “Thử nghĩ xem ngươi quả thật rất thất đức, người ta một thiếu gia thẳng thắn đơn thuần, cứ thế bị ngươi lừa gạt, chẳng những lừa gạt đi kim tiền, hơn nữa lừa gạt đi tình cảm quý giá nhất. Là phải chịu chút trừng phạt, báo ứng a, không thể không tin.”

Lạc thành co lại chặt hơn, hung hăng túm hai bên đầu, Trương Thiên Phi thầm nghĩ, ta đã đủ nhân đạo, không đem lời quan trọng nhất vọi vàng nói ra, Hồ thái tử, y thật vất vả ở trong trò chơi yêu một nữ nhân, tưởng là mình thành công quay lại đạo lý đúng đắn của tình yêu nam nữ, nếu biết được cô gái này thật ra là một chàng trai, không biết sẽ phải chịu đả kích như thế nào.

Lạc Thành lại đột nhiên nhảy đến, lôi tay áo Trương Thiên Phi kéo kéo, ánh mắt hiện đầy tia máu nhìn thẳng vào hắn: “Thiên Phi, có thể hay không giúp anh em một phen, ta nhất định kiếp này làm trâu kiếp sau làm chó báo đáp đại ân đại đức của ngươi! Vạn nhất gã kia Hồ cái gì ông chủ nhỏ tra ra chuyện này, ngươi thay anh em gánh vác một chút biết không? Nhất định ngươi cùng hắn có chút giao tình, hắn đại khái sẽ không làm quá tuyệt. ” ánh mắt nhiệt liệt như ngọn lửa.

Trương Thiên Phi chậm rì rì nói: “Thay ngươi gánh vác? Ngươi cho ta 13 điểm?”

Lạc Thành tang thương cúi đầu, lại bắt đầu thú bị vây quanh quần một chỗ.

Chính vào lúc này, điện thoại của Trương Thiên Phi vang lên, Trương Thiên Phi cầm lấy điện thoại di động, lập tức nhìn Lạc Thành một chút: “Hồ Tần Nhàn gọi tới. ” Lạc Thành sắc mặt trắng bệt, cả người cứng ngắc.

Trương Thiên Phi nhấn nghe, trong điện thoại di động truyền ra thanh âm Hồ Tần Nhàn: “Trương Thiên Phi, tôi ở tầng dưới nhà anh. ” Trương Thiên Phi nhìn một chút thời gian trên màn hình, 8h30′, Hồ thái tử lúc này đến làm cái gì? Giọng nói kinh ngạc “A? ” một tiếng, “Hồ quản lý có phải là có chuyện gì hay không? Tôi lập tức đi xuống.”

Lạc Thành nghe xong những lời này, bộ dạng run rẩy giống như kích động.

Hồ Tần Nhàn lập tức nói: “Tôi tới trả anh quần áo, tôi hiện tại đi tới, có tiện không?”

Trương Thiên Phi nhìn nhìn Lạc Thành bên cạnh, nói: “Kia quá phiền toái, tôi đi xuống lấy là được. ” Hồ Tần Nhàn ừ một tiếng, Trương Thiên Phi cúp điện thoại, Lạc Thành nhìn hắn cầu xin: “Thiên Phi! Thiên Phi ca!! Thiên Phi phi đại gia!!! Ngươi ngàn vạn lần đừng cho y đi lên, ta nhìn thấy y ta run run.”

Trương Thiên Phi không biết làm sao nói: ” Ta biết rồi. “

Lạc Thành cảm động đến rơi nước mắt mà đưa mắt nhìn hắn đi tới cửa, ân cần thay hắn cầm giày. Trương Thiên Phi một chân mới vừa xỏ vào trong giày, chuông cửa đã vang lên.

Lạc thành đơ hai giây, lần thứ hai run rẩy dường như lề mề đứng lên, nhanh chóng nắm lấy Trương Thiên Phi nói: “Ta không có ở nhà, trong nhà không có người như ta! Giúp ta lúc này ngươi chính là cha mẹ tái sinh của ta! ” nhanh như chớp mà tiến vào bên trong phòng, chặt chẽ khóa cửa phòng.

Trương Thiên Phi đành phải mở cửa, Hồ Tần Nhàn đứng ở cửa, mặc quần áo ở nhà, trong tay mang theo một cái túi xách, nói: “lúc ta điện thoại cho ngươi thang máy đã đến rồi, cho nên vẫn là đi lên.”

Trương Thiên Phi đành phải cả mặt tươi cười, đem Hồ Tần Nhàn nghênh vào cửa, Hồ Tần Nhàn ngược lại cũng không giả vờ khách sáo, đem túi xách đặt ở trên bàn nhỏ, bản thân mình ngồi xuống ghế sa lon. Trương Thiên Phi nói: “Hồ quản lý,cậu uống trà hay là uống đồ uống ( bia, rượu, nước ngọt..)?”

Hồ Tần Nhàn nói: “Anh gọi tôi Hồ Tần Nhàn hoặc Tần Nhàn a, làm sao vẫn gọi xa lạ như vậy, nước trà bình thường là được rồi.”

Trương Thiên Phi ồ một tiếng, rót cho Hồ Tần Nhàn chén trà, thật ra hắn hiện tại nhìn Hồ thái tử, trong lòng cũng có chút trống rỗng nhỏ. Ngồi xuống bên kia trên ghế sa lon, khụ một tiếng, tìm lời để nói: “Hồ… khụ, kỳ tiết mục kia của ngươi sau khi truyền ra tiếng vọng rất tốt, ta xem ngay trên mạng cũng bởi vì chuyện ồn ào này của ngươi mà phát hỏa, nói không chừng việc kia của ngươi cô ấy đã nhìn thấy rồi.”

Sau khi kỳ tiết mục này truyền ra, có vô số cô gái gọi điện thoại đến tổ tiết mục, tự xưng mình chính là mộng mộng tiểu tiên kia, loại điện thoại này tin tưởng trong phòng làm việc của T. I. Y cũng đã nhận không ít.

Vẻ mặt của Hồ Tần Nhàn thế nhưng cứng đờ, đột nhiên buồn bã ảm đạm đi, cứ vậy kéo khóe miệng, sau đó nói: “Trương Thiên Phi, tối mai anh có rảnh không, tôi gần đây phát hiện một quán ăn rất được.”

Trương Thiên Phi ngạc nhiên nhạt nhẽo nói: “Ngày mai? … Ách, ngày mai có thể cỗ đài truyền hình sẽ có chuyện, tôi không nói chính xác được, cần tra một chút.”

Hồ Tần Nhàn khẽ cười cười: “Không sao, xem anh ngày nào có thời gian đi, tôi dù sao lúc nào cũng coi như rất rảnh. ” đưa tay đụng đụng túi xách trên bàn trà, “quần áo, tôi đã mặc qua, không hoàn hảo trả lại anh, dựa kích thước mua mới, không biết anh có thích hay không, nếu là không thích hợp, có thể tùy thời đến cửa hàng đổi.”

Trương Thiên Phi càng lộ ra cảm giác hết sức luống cuống, Hồ Tần Nhàn bỗng nhiên thân thiết như thế, để cho hắn không biết nên làm thế nào cho phải, lại nhạt nhẽo nói: “Cậu, cậu quá khách khí, mấy thứ kia cũng là quần áo cũ, với lại chúng cũng không phải là hàng đáng tiền…”

Hồ Tần Nhàn cứ như vậy nhìn hắn, mong Trương Thiên Phi phát giác tình hình có chút quỷ dị. May mắn Hồ Tần Nhàn nhìn không được bao lâu liền dời đi ánh mắt, xem chung quanh một lần: “Thiên Phi, bạn cùng phòng của anh không có ở đây?”

Trương Thiên Phi lập tức nói: “Hắn… Đi ra ngoài! Quê nhà có chút việc, về quê rồi! Gần nhất, trong khoảng thời gian này có thể cũng không trở lại.”

Hồ Tần Nhàn nói: “Nga. ” Trương Thiên Phi theo sát nói: “Cũng tới 9h rồi, nếu không cậu về sớm một chút nghỉ ngơi? Mấy ngày nay thịnh hành, nghỉ ngơi thật nhiều chú ý thân thể, ha ha, chú ý thân thể.”

Hồ Tần Nhàn lộ ra một nửa nụ cười mê hoặc: “Tôi đây đi về trước. ” Trương thiên Phi ân cần đưa y đến dưới lầu, đưa mắt nhìn Hồ thái tử tiến vào kia chiếc Ferrari phong cách, Ferrari biến mất ở trong bóng đêm, mới bò về trong phòng, thở dài một hơi.

Lạc Thành từ bên trong cửa lén la lén lút chui ra, nhìn khắp nơi, vỗ ngực một cái nói: “Mẹ ơi, làm ta sợ muốn chết!”

Ngày hôm sau, Hồ Tần Nhàn lại gọi điện thoại hỏi Trương Thiên Phi buổi tối có rảnh hay không, Trương Thiên Phi nói dối bản thân phải tăng ca. Chưa hiểu cái gì, chừng 9h30′ tối, trong nhà chuông cửa vang lên, Hồ Tần Nhàn liền đứng ở ngoài cửa. Lạc Thành ghé vào trong mắt mèo trên cửa thấy được Hồ Tần Nhàn, kêu rên một tiếng, vèo tiến vào trong nhà khóa chặt cửa run rẩy.

Hồ Tần Nhànlúc này trong tay còn ôm cái túi, trong túi chứa nhiều hình khối lớn dường như là điểm tâm, Hồ Tần Nhàn nói, nghe nói Trương Thiên Phi buổi tối tăng ca, tiện tay mang một chút điểm tâm cho hắn ăn khuya, trước đưa đến đài truyền hình, phát hiện Trương Thiên Phi không có ở đó, vì thế liền đưa đến nhà.

Trương Thiên Phi nơm nớp lo sợ mà nhận, ngàn tạ ơn vạn tạ ơn từ miệng tuôn ra, Hồ Tần Nhàn cười nói: “Thiên Phi, làm sao vẫn cùng ta nói lời khách khí như vậy.”

Trương Thiên Phi đầy người mồ hôi lạnh chịu đựng đến khi Hồ thái tử rời đi, nhìn túi điểm tâm kia, sửng sốt nửa ngày.

Sau đó một ngày, vẫn là buổi tối, khoảng 8h, Hồ Tần Nhàn lại tới nữa, trong tay đang cầm một cái hồ cá thủy tinh, trong hồ cá có một con Ô Quy trên vỏ mốc xanh,Hồ Tần Nhàn hỏi Trương Thiên Phi, Ô Quy đáng yêu không, Trương Thiên Phi đành phải hết lời khen đáng yêu, hơn một giờ sau, Hồ Tần Nhàn hân hoan cầm rùa đen đi. Trương Phi một mình đứng ở trong phòng khách, sửng sốt nửa ngày.

Sau đó sau đó một ngày, khoảng 8h, Hồ thái tử lần nữa đến, lần này hai tay trống trơn, Trương Thiên Phi tìm lời mà nói, hỏi ngày hôm qua con Ô Quy mạnh khỏe không, Hồ Tần Nhàn hời hợt nói: “A, ngày hôm qua sau khi cầm trở về, ngẫm xem ta có lẽ nuôi không sống, liền để người đem nó chuyển tặng ra ngoài. “Trương Thiên Phi tiếp thu câu chuyện trên, không biết làm sao liền bắt đầu hàn huyên Ô Quy thích hợp sinh tồn môi trường hoang dã, sau đó lại không biết nói những đề tài gì, một hai giờ sau, Hồ Tần Nhàn lại đi.

Lại một ngày trời tối, điện thoại của Trương Thiên Phi vang lên, Lạc Thành ánh mắt mờ mờ mịt: “Sẽ không lại là hồ thái tử chứ, y sẽ không lại muốn tới chứ, y sẽ không phải là ở trong trò chơi bị thương cho nên muốn dùng những tình cảm khác tới trị liệu chính mình cho nên coi trọng loại bại hoại bề ngoài nhân mô cẩu dạng ( cẩu bắt chước bộ dạng người), y nghĩ cùng ngươi làm Brokeback Mountain sao, nếu y tiếp tục tới ta thật muốn điên rồi, ta sợ ta sẽ khống chế không được bản thân xông ra theo y cúi đầu nhận lỗi, ta gần đây thật thật thật mau điên rồi.”