Du Ngoạn Mạt Thế

Chương 2: Chả biết xuyên vào đâu




Ổn định tâm tình của mình , ta bắt đầu đánh giá xung quanh căn phòng , ừm , căn phòng được trang trí khá đơn giản nhưng đồ vật được bày trí tuyệt đối quý hiếm nha giá trị tuyệt đối doạ người đó kết hợp màu chủ đạo là đen trắng tạo cho người ta cảm giác trang nhã không nói lên lời .

Sau đó , ta bước xuống giường đi đến trước gương lớn ta lần nữa bị doạ ngốc nhìn vào gương hiện lên một khuôn mặt nhỏ nhắn mi ngà ; mắt phượng phá lệ to tròn ; sóng mũi nhỏ nhắn cao ngất ; môi không tô son mà đỏ hồng phấn nộn đặc biệt dụ người ; dáng người thướt tha lòi lõm cân xứng , làn da trắng như tuyết chỉ mặc bộ đồ lót màu đỏ càng làm tăng thêm 1 phần yêu mị khó tả làm ta không khỏi cảm thán đây là “ khuôn mặt thiên sứ mà dáng người ác quỷ “ trong truyền thuyết đây mà !!

Còn 1 vấn đề làm ta đau đầu hơn là ngoài trừ cái tên Trần Băng Như với tuổi ra ta chả biết gì cả . Đang lúc ta đau đầu suy nghĩ thì bỗng nhiên đầu ta đau như búa bổ tiếp theo là đoạn kí ức không thuộc về ta ùa về , ta ráng nhịn đau và từ từ tiếp nhận , nhưng nhận xong ta tức muốn phun ra 1 ngụm máu còn muốn chửi người nữa ' CMN , chỉ kí ức về võ của nguyên chủ thì giúp được CM gì ??? ' Ta lệ rơi đầy mặt nha .