Dùng Hết Đời Để Yêu

Chương 46: Không được an bình




Tại Hongkong, cao hứng nhất chính là Thành Thành, bởi vì Giang Tu Nhân đem văn kiện cho đi ra ngoài. Thành Thành nhìn thấy văn kiện, loại tâm tình sung sướng này không lời nào có thể diễn tả được. Nàng nói với bọn người Lâm Miểu, nàng đã ngất đi vài lần, lại còn sống trở về.

Mạc Phi cực kỳ bị kích thích, bất quá là khá tốt, nghe nói vào lúc ban đêm bọn họ đã thành công, ít nhất ngày hôm sau eo Mạc Phi không có đau, chỉ là khi trên mặt hắn rõ ràng có vài chỗ bị cào, làm cho Lâm Miểu cười thật lâu.

Thành Thành nói cho Lâm Miểu biết, nàng rốt cục hiểu được cái gì gọi là Thiên Lôi địa hỏa. Nàng có năng lực, có lòng tin đem mặt Mạc Phi đồng chí ép khô, để tránh hắn có cơ hội đi ra bên ngoài gây họa cho người khác.

Ba người còn lại: “. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .”

Đầu mùa xuân ở Hongkong rất đẹp, vạn dặm không mây, trời thì vẫn cứ màu xanh như vậy, không khí tinh khiết, sạch sẽ như vậy. Ba cảnh sát đều đi công tác, Lâm Miểu một mình tại Causeway Bay đi dạo. Trong này cũng là hàng hiệu thế giới đỉnh cấp tập trung tại đây. Lâm Miểu đến Hermes đi xem, tiểu thư ở Hermes nhìn thấy Lâm Miểu dùng là cái túi da cá sấu này đã lâu không sản xuất nữa, lập tức đối Lâm Miểu vô cùng nhiệt tình. Đang nhìn đến cách ăn mặc của Lâm Miểu, các nàng cho rằng Lâm Miểu là một vị nổi tiếng chưa có tên.

Chính là tiếng Quảng Đông sứt sẹo của Lâm Miểu làm cho người chung quanh xì xào bàn tán, các nàng hiểu được, Lâm Miểu là người nội địa, hoặc là chính là ngay cả có mua xe hơi mô hình cũng là ông chủ mỏ than ở cùng một chỗ mua cho. Các nàng không hề hâm mộ Lâm Miểu chính là cái túi da kia không sản xuất nữa, sự khác biệt, các nàng cảm thấy tự mình mới là trào lưu mẫu mực.

Lúc này, đang tại dò xét thì quản lí khu vực Châu Á tiến đến, nhìn thấy Lâm Miểu, hắn nhiệt tình dùng Anh ngữ chào hỏi cùng Lâm Miểu: “Lâm tiểu thư, không nghĩ tới chúng ta tại đây đụng phải.”

Lâm Miểu một giọng âm Oxford thuần khiết làm trấn trụ toàn bộ người trong cửa hàng.

“Bruno tiên sinh, thật đúng là trùng hợp!” Lâm Miểu tức thì cao hứng lại vừa kinh ngạc.

Bruno đem Lâm Miểu dẫn tới khu khách quý, Lâm Miểu tư thế ưu nhã uống cà phê làm cho những người kia mặt đỏ rần. Bruno cười nói: “Lâm tiểu thư, lần trước tại lăng hoàng đế thật là cảm tạ cô, để cho tôi lãnh hội rất tốt về bên trong văn hóa của Hoa Hạ rực rỡ.”

Lâm Miểu nghịch ngợm trả lời: “Bruno, người Hoa chúng tôi thường nói đây là duyên phận. Chúng ta là người hữu duyên, từ nay về sau anh gọi tôi là Lâm Miểu, tôi gọi anh là Bruno. Chúng ta ở kiếp trước ít nhất ngoái đầu nhìn lại một ngàn lần.”

Bruno nghi hoặc: “Một ngàn lần?”

Lâm Miểu cười giải thích: “Chúng tôi thường nói kiếp trước năm trăm lần mà ngoái đầu nhìn lại là đổi lấy cuộc gặp gỡ hôm nay. Chính là hai chúng ta đều gặp với nhau hai lần rồi, cho nên là một ngàn lần. Bruno, duyên phận của chúng ta chính là quá sâu, thiên nam địa bắc đều có thể đụng nhau. Hoan nghênh anh đang ở đây thời điểm thuận tiện đến xem Bắc Trữ chúng ta đi, tôi nhất định làm người dẫn đường cho anh.”

Bruno cũng rất nghịch ngợm hỏi: “Cái này không phải là người Hoa các người lời nói khách khí a? Tôi cho là thật sự ơ!”

Lâm Miểu cười nói: “Đương nhiên là thật sự, tôi nhất định khiến anh có cảm giác xem như ở nhà. Đây cũng là tôn chỉ phục vụ của Khách sạn Khắc Lai Đăng tập đoàn Trường Giang và Hoàng Hà.”

Lúc này Bruno trừng to mắt: “Lâm Miểu, tôi biết rõ cô là ai rồi, Modena Nạp là dượng của tôi, hắn không chỉ một lần đề cập tới cô, hắn nói cô là tiểu cô nương tại Hoa Hạ cho hắn ấn tượng khắc sâu nhất .”

Lâm Miểu há to mồm, thế giới không phải quá lớn, mà là quá nhỏ.

Cửa hàng trưởng Tân Hương nhìn Lâm Miểu, nguyên lai suy đoán của nàng đúng, nữ nhân này chính là gả cho nam nhân mà muội muội yêu. Lâm Miểu vừa tiến đến, nàng liền nhìn thấy túi da trên tay Lâm Miểu, đây là một cái túi duy nhất trên tay nàng, có thể muội muội không phải hỏi xin nàng sao, nguyên lai cái nam nhân đáng giận kia là tự mình lấy đưa cho thê tử. Muội muội kỳ thật cũng không được sủng ái, thời điểm người nam nhân kia tìm nàng không nhiều lắm. Nhưng là muội muội vẫn là vui vẻ chịu đựng, đột nhiên lại dâng lên. Xem bộ dạng nữ nhân này, căn bản không giống muội muội nói không phóng khoáng, tuổi là rất nhỏ, nhưng rất rõ ràng, tuổi đời nữ nhân này cùng nàng cũng không xấp xỉ mấy.

Bruno vì đáp tạ Lâm Miểu tại lăng hoàng đế không sợ người khác làm phiền đến mình, giảng giải cho mình những lịch sử kia mà hắn cảm thấy rất hứng thú, hắn phải tặng một cái túi da số lượng có hạn cho Lâm Miểu. Lâm Miểu mỉm cười tiếp nhận, lại tự mình lấy ra cái card, những người kia xem xét, càng thêm trầm mặc. Đây là card Hắc Kim của ngân hàng Hoa Kì, khách quý đỉnh cấp mới có thể có được .

“Bruno, tâm ý của anh là tôi nhận.Nhưng tình bằng hữu của chúng ta tôi nghĩ không thể dùng dạng gì đó để cân nhắc giá trị tình bằng hữu của chúng ta, nếu như anh phải tặng tôi cái gì đó, vậy thì mời anh tặng tôi một cái ngôi sao lập thể của các ngươi a.”

Người người trong nội tâm đều tán thưởng tâm trí của Lâm Miểu, thân tình lại tri kỉ. Bruno cao hứng hài lòng Lâm Miểu, hơn nữa còn đưa một cái Hermes tự mình cài khóa cho Lâm Miểu. Lâm Miểu vui mừng hết sức, luôn miệng nói cám ơn.

Lâm Miểu cho trong tiệm lưu lại địa chỉ liền đi, nàng cũng đi nhìn những thứ hàng hiệu khác, chính là những tiệm kia nhìn thấy Lâm Miểu được CD trang bị đến tận răng, biết rõ cô bé này là kẻ yêu thích CD, cho nên đối với việc Lâm Miểu đến cũng không có như Hermes nhiệt liệt như vậy. Lâm Miểu có nhìn thấy Hạng Nghê thích kiểu thời trang mùa xuân mới của Chanel, cái này ở trong đây đều là không có . Hạng nghê có thân phận quân nhân làm cho nàng cũng có chỗ cố kỵ, cho nên quần áo chỉ có thể đi đến trong tiệm kinh thành mà mua.

Lâm Miểu không chút nào chùn tay giúp Hạng Nghê chọn toàn bộ kiểu mùa xuân mới cho phù hợp, làm cho những nhân viên ở cửa hàng kia cùng khách hàng kinh hãi. Của hàng trưởng lắp bắp nói: “Tiểu, tiểu thư. Những cái này, những cái này người đều muốn sao?”

Lâm Miểu thật sự phiền chán người Hongkong xem thường bộ dạng người nội địa, mắt nàng trợn trắng, dùng Anh ngữ trả lời: “Tiểu thư, cô sẽ không cho là tôi tới nơi này ngồi hai giờ, liền vì vậy mà trêu chọc cô? !” Nàng tiêu sái rút thẻ ra, lưu lại mọi người há hốc miệng: “Tiểu thư, đây là địa chỉ cảu tôi, tôi biết rõ các cô có phương pháp đặc thù đóng gói quần áo, không cho nó nhăn.”

Tại cửa hàng CD, Lâm Miểu ngược lại không có mua cái gì, nàng nghĩ vẫn là tán thưởng hai tỷ muội tiểu Ái. Cửa hàng trưởng LELY là người Hongkong điển hình, nàng cười nói: “Lâm tiểu thư, cô có thể không ủng hộ nơi này, để cho tôi cũng có cơ hội nắm được quán quân thưởng ngày tiêu thụ.”

Lâm Miểu cười ha ha, nàng rất yêu mến cái người Hongkong sảng khoái này, nàng dùng tiếng Quảng Đông sứt sẹo trả lời: “Mỹ nữ, vấn đề là những kiểu mà tôi thích tôi đều có .” Cửa hàng trưởng thập phần nhụt chí: “Là như thế này, ALS luôn tận hết sức lực mà cung cấp kiểu mới cho cô.” Lâm Miểu vui sướng đáp ứng nàng cho nàng mang một túi gì đó cho Tiểu Mễ.

Trở lại khách sạn, bọn họ đều trở về rồi, đang tại gian phòng Lâm Miểu đi thăm chiến lợi phẩm của Lâm Miểu. Lâm Miểu cười nói: “Không nên nhìn, đều là của chị dâu .”

Mạc Phi nuốt một chút: “Lâm miểu, tôi có thể hay không hỏi một chút, cô có hay không đem người nhà làm cửa hàng mang đến đây?”

‘ leng keng ’ Giang Tu Nhân đi mở cửa, chứng kiến người tới, anh lăng một chút. Tân Hương cười nói: “Giang tiên sinh, nhĩ hảo, tôi là tới tặng đồ cho Giang thái thái.”

Giang Tu Nhân tựa hồ cũng không có sợ, anh cao hứng nói: “Cô là tỷ tỷ của Tân Hân a? Các ngươi bộ dáng thật là giống nhau. Mau vào.” Tân Hương ngược lại là bị dọa sợ, nguyên lai về sau nàng tới là đã nghĩ tốt lắm, ác chỉnh cái nam nhân đáng giận này, chính là không nghĩ tới, người nam nhân này toàn bộ không thèm để ý đều toàn bộ nói ra.

“Miểu Miểu, Hermes cho người đưa túi đến đây. Nàng là tỷ tỷ Tân Hân quản lý đại sảnh khách sạn. Cô tên là gì?”

Tân Hương kiên trì đáp lời: “Tôi gọi là Tân Hương. Cửa hàng trưởng quản lí Hongkong Hermes.”

Lâm Miểu đi ra xem, nguyên lai chính là nữ nhân kia ở trong tiệm dò xét mình. Không nghĩ tới nàng cũng biết Giang Tu Nhân. Nàng cười nói: “Nguyên lai muội muội của cô là công nhân viên của khách sạn nha? Chúng ta ngày mai sẽ đi, cô có đồ vật gì đó cần gởi cho muội muội của cô sao? Chúng ta có thể giúp cô.” Lâm Miểu chân thành nói.

Tân Hương nhìn xem Lâm Miểu không có ác ý: “Không, không cần.” Chạy trối chết.

Thành Thành không chút nào lưu tình nói: “Miểu Miểu, cậu thật đáng thương, đến Hongkong cũng không được an bình, tới nơi này đều có người khiêu khích.” Nói xong hung dữ nhìn Giang Tu Nhân.

Giang Tu Nhân mặt đỏ lên, ngắt lời. Lâm Miểu cười ha ha.

Trở lại Bắc Trữ, bọn người Giang Tu Nhân lại khẩn trương đi vào công tác. Lâm Miểu biết công tác của mình cũng là rất quan trọng, tất cả do nhà nước cử nhân viên đều do chính mình một tay sửa sang lại tài liệu, đưa báo, nàng biết rõ đây là ý tứ của Giang Nam. Xem trọng cái cửa chính này.

Nhìn thấy ba ba lại có tài liệu, nguyên lai Lâm Trí tháng sau muốn theo Giang Nam đi Âu châu. Lâm Miểu đem tài liệu đưa cho Thành Thành, đi ra nhìn thấy cửa thang máy vừa vặn đóng, nàng tiến lên, lớn tiếng nói: “Đợi chút!” Không nghĩ tới, cửa thang máy mở ra, đều là lãnh đạo của cục công an, ông xã tai họa của mình kia đang cười toe toét miệng. Tất cả mọi người nở nụ cười, Lâm Miểu cảm thấy có chút ngượng ngùng, nàng cùng mọi người chào hỏi.

Chính pháp ủy bí thư Vu Đinh cười nói: “Tiểu Lâm, duyên phận cô cùng A Nhân đây cũng quá sâu, cửa đều đóng lại, còn có thể bị ngươi theo cho ngừng. Cũng may là chúng ta, nếu như là một mỹ nữ, cái này thang máy đã có thể náo nhiệt .” Tất cả mọi người nở nụ cười. Lâm Miểu làm nũng nói: “Vu bí thư, ngay cả có mỹ nữ, cũng là ngài đưa cho Giang cục trưởng.”

Vu Đinh dùng cười che dấu bối rối của mình. Giang lão nhị tuyển cái cô vợ này thật sự là chọn đúng rồi, Vu Đinh trong lòng cảm khái nói.

Giang Tu Nhân rơi xuống đằng sau: “Chuẩn bị đi đâu? Nếu không anh đưa em? Anh chính là đưa Vu bí thư xuống, hiện tại không có việc gì .”

“Đi đài truyền hình đưa tiêu đề cho Ôn Tòng Văn. Vậy lão nhân gia anh liền hạ mình ngồi xe của em a.”

Đến đài truyền hình, vừa mới xuống xe, liền nhìn thấy Triệu Cương tựa ở bên cạnh xe. Lâm Miểu cao hứng nhảy qua: “Triệu Cương, lại chờ MM nào nha? Anh lại có thể . Hắc hắc.” Triệu Cương biết rõ Lâm Miểu đây là chê cười hắn ở tại một chỗ ***** người. Hắn tà tà cười nói: “Ai kêu nơi này mỹ nữ luôn tập trung ? !” Lâm Miểu duỗi một ngón giữa ra cho hắn, Giang Tu Nhân ở phía sau cười ha ha, đột nhiên, Lâm Miểu lại nhảy dựng lên, trở lại trong xe, cầm một cái hộp lại đi tới. Lâm Miểu không đếm xỉa ánh mắt chăm chú khoác ở Triệu Cương chính là cái mỹ nữ kia đề phòng, đưa cho Triệu Cương: “Đây là quản lí Hermes tặng cho tôi hàng không bán, tôi liền được một cái này. Rất thích hợp quân nhân dùng là cái chìa khóa cài, mở ra nhìn xem, có thích hay không?” Lâm Miểu cười híp mắt nhìn xem Triệu Cương.

Mỹ nữ địch ý sâu hơn, nàng lạnh lùng trừng mắt Lâm Miểu. Lâm Miểu nhẫn không được nói đến: “Mỹ nữ, buông lỏng chút đi, tôi ăn không được Triệu Cương đâu. Cô đang ở trước mặt của tôi đây còn chưa đủ tư cách.” Triệu Cương nhịn cười không được, hắn giật ra xem, quả nhiên rất thích.

Triệu Cương khó được văn vẻ một phen: “Đồ đó tuy nhỏ, khó được cô tình ý như vậy.”