Đừng Làm Ôsin Nữa, Làm Người Yêu Anh Đi!

Chương 70




Trời lại trong xanh không còn một gợn mây sau cơn mưa lớn của đêm qua. Cái u ám của mây mưa được thế chỗ bằng ánh sáng tràn đầy sức sống. Ừm...sau cơn mưa trời lại sáng, chỉ cần ta kiên nhẫn chờ đợi thôi mà....

Sau những ngày chật vật vất vả với cái mông đau ê ẩm thì cuối cùng Jenny cũng trở lại với cuộc sống sinh hoạt bình thường, tự do, tự tại, chẳng cần ai giúp. Vì thế hôm nay Jenny có thể tự mình chuẩn bị đồ cho buổi đi đi chơi. Chỉ có đồ cá nhân linh tinh và chút đồ ăn chưa cho cả nhóm thôi nên Jenny chuẩn bị cũng khá nhanh. Rồi Jenny cũng chỉ chờ tiếng coi xe của Kelvin ngoài cổng là đi thôi.

Hội học sinh họp và quyết định thuê 24 xe du lịch 30 chỗ cho cả trường đi(mỗi khối 8 xe, trường Start và trường SU đi chung), thế nên điểm hẹn của nhóm Kelvin là cổng trường Start. Chuẩn bị lên xe tự dưng Jenny muốn đi vệ sinh. Đưa đồ cho Mary và Emily xong Jenny thẳng tiến về phía WC. Vẫn còn một chút nỗi sợ sau vụ vừa rồi nên Jenny đẩy cửa từ từ rồi đảo mắt nhìn khắp phòng, cảm thấy an toàn Jenny mới bước vào. "phù..."-Jenny thở phào nhẹ nhõm khi ra khỏi phòng WC một cách an toàn, biết là ba nhỏ đó bị đuổi học rồi nhưng chuyện trước còn ám ảnh Jenny lắm. Xong Jenny chạy một mạch đi tìm xe của lớp mình. "A...đây rồi"-Jenny reo lên trong lòng lúc tìm thấy xe của lớp mình, vì cả trường những 24 cái xe lận, xếp lung tung nữa, tìm mà mệt muốn chết. Hì hục bước lên xe rồi...Jenny ơi, số Jenny nhọ quá, người ta ngồi hết chỗ rồi. Jenny mặt xụ xuống, hai mắt tỏ vẻ bối rối bỗng sáng rực lên vì thấy vẫn còn một chỗ ở góc dưới. Nhưng chỗ đó kế bên một bạn trai, hình như là học sinh trường SU. Thôi kệ đi, ngồi đấy cũng được, chỗ đấy ngay dưới Emily và Mary mà, ngồi cũng được. Nghĩ thế Jenny tung tăng xuống chỗ đó(đang trên xe đó chị).

- Mình có thể ngồi đây chứ?_Jenny cười thân thiện nói.

Anh chàng quay mặt ra nhìn. Ừm...anh này cũng xinh troai phết, chỉ kém anh Kelvin xíu thôi. Anh chàng cũng thân thiện cười đáp.

- Ok. Bạn cứ tự nhiên.

- Bạn có thể nhường chỗ gần cửa sổ cho mình không?_Jenny muốn ngồi gần cửa sổ cho mát ý mà.

- Đây, bạn ngồi đi._Anh chàng ga lăng phết, đứng dậy nhường chỗ cho Jenny luôn.

- Nè hai bà, quên cháu rồi hả?_Jenny vỗ vào vai Emily và Mary

- Hơhơ, có đâu._Emily và Mary giật bắn người, suýt thì quăng lun cái Ipad trên tay.

- Ờ tốt. Đưa balô cho mình._Jenny ở với Kelvin lâu ngày nên bị nhiễm cái bệnh "nói mà như ra lệnh" của Kelvin rồi.

Emily không nói gì thêm mà lấy balô cho Jenny luôn.

- Chết...!_Jenny thốt lên

- Ai chết?_Emily và Mary quay xuống đồng thanh

- Không, chẳng ai chết. Mình quên mua bim bim để ăn trên xe._Jenny có cái tật đi xe đường dài là phải có đồ ăn, đặc biệt là bim bim.

- Thế cũng kêu lên làm người ta hết cả hồn._Emily và Mary hét thẳng vào mặt Jenny luôn.

- Hỳhỳ, mình xin lỗi mà._Jenny cười gượng gạo trước sự thay đổi thái độ của hai cô bạn. Mà bạn bè lâu lâu như thế mới vui, chứ cứ bình bình thì nhàm lắm.

- Không sao, nhưng muốn ăn thỉ tự đi mua nhá, tụi mình không đi cùng đâu._Mary

- Đi cùng mình đi mà._Jenny bĩu môi rồi năn nì

- Không._Emily và Mary phồng hai má đồng thanh đáp lại Jenny.

- Không cần đi nữa._Kelvin từ đâu chui ra đưa cho Jenny mấy gói bim bim to bự. Biết chắc Jenny sẽ tìm đến nên Kelvin đi mua giùm luôn.

- Ơ hơ, bim bim, cho em nữa._Emily mắt sáng rực lên khi thấy loại bim bim mình thích nhất, tay chìa ra định giật lấy một gói nhưng bị Kelvin đánh nhẹ vào tay.

- Anh sao thế?_Emily thụt tay lại nhíu mày hỏi. Mà cũng lạ ha, ngày bình thường Kelvin chiều Emily lắm, giờ cả gói bim bim cũng không cho là sao???

- Đây là của bạn gái anh. Xin Jenny đi._Kelvin kiêu ngạo nói, đôi môi khẽ chuyển động thành nụ cười nhẹ.

- Anh....được lắm. Hư, em mách ba là anh cưng người yêu hơn em gái._Emily

- Ba cũng vậy mà._Kelvin buông một câu như tát nước lạnh vào mặt Emily

- Lắm chuyện, của ai không biết chứ của Jenny thì Mary này không ngại nhơ._Mary nói rồi giật luôn một gói bim bim, xong mở ra ăn một cách tự nhiên, chẳng thèm bận tâm xung quanh nữa.

- Anh đưa cho em rồi về xe của lớp đi, xe sắp chạy rồi đó._Jenny

Kelvin cười nhẹ một cái rồi đi luôn. Jenny đưa cho Emily một gói bim bim rồi ba nàng nhà ta chẳng cần giữ thể diện gì hết mà ăn bim bim y chang trẻ con. Lúc Kelvin lấy bim bim lên cho Jenny thì anh chàng ngồi kế Jenny đi đâu đó, giờ Kelvin đi rồi cậu ta mới về. Jenny tốt bụng mời cậu ta ăn bim bim thế mà cậu ta có phước không biết hưởng, rồi còn nói Jenny trẻ con nữa. Cậu ta ngỏ lời làm quen trong khi Jenny vẫn đang ngấu nghiến ăn bim bim.

- Bạn tên gì?

- Tên thật là Bảo Ngọc, hay gọi là Jenny, bạn gọi thế nào cũng được._Jenny từ tốn trả lời.

- Bảo Ngọc, ồ, cái tên hay thật. Mình tên Tuệ Lâm._Cậu ta cười tươi trả lời làm lộ cái răng khểng, cơ mà Jenny cũng chẳng để ý.

- Bla...bla..._Jenny và cậu tên Tuệ Lâm kia nói chuyện có vẻ khá hợp nhau nên rôn rả như quen biết lâu lắm rồi ý.

Jenny nói chuyện với Tuệ Lâm như một ngưởi bạn, còn Tuệ Lâm lại khác, trái tim cậu đã lệch nhịp từ lúc thấy nụ cười đầu tiên của Jenny rùi. Mà Tuệ Lâm vẫn chưa biết Jenny có bạn trai rồi nên đang nuôi ý định tán tỉnh Jenny ý mà. Nhưng từ duyên đâu phải lúc nào cũng đi với từ phận đâu. Tuệ Lâm ơi, Tuệ Lâm à, cậu đến chậm một bước rồi, bông hoa kia người ta hái rồi thì miễn bàn nhé.hehe

* Giới thiệu nhân vật: Tuệ Lâm: Gia đình...bí mật sẽ được bật mí sau, tuổi bằng Jenny, 17 tuổi, cao, to, đẹp trai, IQ 198/200, nói chung là chuẩn.

---------------------------------------------------------------------

Nhân dịp đầu xuân năm mới Nhím xin gửi lời chúc tới tất cả các độc giả và gia đình luôn tràn ngập niềm vui, niềm hạnh phúc, có một sức khoẻ không gì đong đếm được. Và những gì buồn phiền sẽ qua đi theo năm cũ để thay vào đó là một cuộc sống luôn có cầu vồng hạnh phúc.