Dược Sư 0 Cấp

Quyển 1 - Chương 9: Khoảng thu nhập thêm




Đạo tặc Như Phong say, nhưng ánh mắt của hắn ta lại càng trấn tĩnh, giống như càng say thì hắn ta sẽ càng thanh tĩnh.

Ngôi đình treo lơ lửng khẽ lay theo gió, giống như chỉ cần đưa tay ra ngoài liền có thể chạm vào các vì tinh tú. Bóng người mặc áo choàng vàng tựa trên lan can, không chút sợ hãi phía sau lưng mình chính là sườn núi cao vạn trượng. Gió đêm lướt nhẹ qua, chiếc áo choàng vẫn luôn dùng để che đi dung nhan cũng phất bay.

Diệp Ly Ly nhìn thấy một gương mặt trẻ tuổi, tuấn dật, bên trên mang theo hai vết sẹo do đao. Đạo tặc Như Phong cười mà như không cười, nhìn cô.

[Phụ cận] Không Phải Dược Sư: Ngươi đang cos kiếm khách à?

Nhìn một hồi lâu, Diệp Ly Ly cho một câu kết luận.

[Hệ thống] Đạo tặc Như Phong:...

[Phụ cận] Minh Nguyệt Thiên Lý: Sỉ nhục kiếm khách.

[Hệ thống] Đạo tặc Như Phong: Hai người các ngươi đúng là dị loại. Hệ thống vốn thiết lập các ngươi sẽ hỏi vết sẹo này làm sao có, sau đó thì ta cũng sẽ khắc cho các ngươi hai đường như vậy... Bây giờ ta lại cảm thấy các ngươi thật thú vị.

Nghe thấy lời nói được nhân tính hóa của hắn ta... Diệp Ly Ly cùng Minh Nguyệt Thiên Lý hai mặt nhìn nhau.

[Hệ thống] Đạo tặc Như Phong: Không Phải Dược Sư, ngươi không nhận ra ta sao?

[Phụ cận] Không Phải Dược Sư:... Thì ra là người quen.

Diệp Ly Ly cười mỉa, thật ra vốn dĩ không biết tên đạo tặc Như Phong này.

[Hệ thống] Đạo tặc Như Phong: Toàn bộ cũng nhờ sóng gió do ngươi gây ra, bọn người chúng ta mới có thể có suy nghĩ chân chính, chính là… chúng ta vì sao mà sống.

Với tư cách là một NPC, thái độ của đạo tặc Như Phong khi nói chuyện với người chơi có chút khác lạ.

[Phụ cận] Minh Nguyệt Thiên Lý: Suy nghĩ làm gì, đương nhiên sống là vì khiến cho toàn bộ chuyện tốt trong thiên hạ rơi vào trong tay mình.

Đàn bướm hồng tung cánh bay lên theo tà áo phất phơ, Minh Nguyệt Thiên Lý chắp tay đứng cạnh lan can ngôi đình, phảng phất như một vị quân vương đang nhìn về phía thiên hạ.

Diệp Ly Ly ngẩn người.

[Hệ thống] Đạo tặc Như Phong: Tốt! Lại uống!

Đạo tặc Như Phong ném cho Minh Nguyệt Thiên Lý một bầu rượu.

Minh Nguyệt Thiên Lý bắt được, nói:

[Phụ cận] Minh Nguyệt Thiên Lý: Uống rượu không như vậy dường như có chút buồn, không bằng chúng ta đặt ra một trò chơi có phần thưởng đi. Ví dụ như, {Bảo vật trăm năm của ông chủ khách điếm}, {Lệnh bài tuyên chiến bang hội}, hay {Dưa leo của Vương lão bà bà}...

[Hệ thống] Đạo tặc Như Phong: Thú vị! Chúng ta tự chọn mục tiêu cho mình, ai trở về trễ nhất sẽ bị phạt rượu...

Để nghị này rất hợp khẩu vị với đạo tặc Như Phong, lúc này hắn đương nhiên là vỗ tay phụ họa.

Chỉ có Diệp Ly Ly là xuất hiện vô số hắc tuyến, câm lặng.

Diệp Ly Ly rất không may chọn trúng {Dưa leo của Vương lão bà bà}.

Vương lão bà bà chính cái vị Vương bà mèo khen mèo dài đuôi nổi tiếng trong thuyền thuyết trăm ngàn năm qua.

Diệp Ly Ly hóp lưng nhảy như mèo vào sân nhỏ của Vương bà, lại đúng lúc nhảy ra trước mặt bà ấy đang hóng mát trong sân.

Mắt Vương bà không tốt, chỉ vui vẻ nói khi nghe thấy thanh âm:

[Hệ thống] Vương bà: Con trai, ngươi trở về rồi à?

[Phụ cận] Không Phải Dược Sư: Ta...

Cũng chưa có phản bác, Vương bà lại đổi giọng:

[Hệ thống] Vương bà: A, lại nhận lầm rồi hả? Vậy ngươi đến là mua dưa leo sao? Dưa leo nhà ta chính là tốt nhất trong thiên hạ này, không mua sẽ hối hận đó. Mau đến, lựa một ký đi!

[Phụ cận] Không Phải Dược Sư: … Ách, ta chính là tới cướp đấy!

Diệp Ly Ly rất may mắn trở thành người đầu tiên đi cướp dưa leo trong Thế Giới Giang Hồ.

Minh Nguyệt Thiên Lý có vẻ ung dung hơn. Hắn đi vào một khách điếm, chưởng quầy lập tức kinh hỉ hô lên:

[Hệ thống] Chưởng quầy khách điếm: Trang chủ? Trang chủ! Ngươi trở về rồi!

Hắn mỉm cười gật đầu, phân phó vài câu với chưởng quầy. Chưởng quầy lập tức lấy ra một trang bị cao cấp, vung bút đổi tên thành {Bảo vật trăm năm của ông chủ khách điếm}.

Hắn thoải mái mang bảo vật trở lại ngôi đình.

Đạo tặc Như Phong lại gặp chút phiền toái, nguyên nhân chính là hành tung của hắn bị phát hiện. Hệ thống thiết lập hắn là một đạo tặc, đương nhiên cũng cho hắn một kẻ thù truyền kiếp, tên kia chính là quan sai số một của Thế Giới Giang Hồ. Vì thoát khỏi người đã điều tra danh tính cùng truy nã hắn nửa năm nay, nửa canh giờ (1) sau hắn mới trở lại ngôi đình.

(1) Nửa canh giờ: Khoảng một tiếng đồng hồ.

Trong đình, hai người kia đã có mặt ở đó nói chuyện phiếm cả buổi. Khi nhìn thấy đạo tặc Như Phong trở về, cả hai đều mỉm cười.

[Hệ thống] Đạo tặc Như Phong: Ta thua.

Nhìn những đồ vật đặt trên bàn đá, đạo tặc Như Phong cũng ném món đồ của mình lên trên. Diệp Ly Ly tò mò cầm lên nhìn, lại phát hiện đó chính là {Lệnh bài tuyên chiến bang hội}.

Trong Thế Giới Giang Hồ, muốn tuyên chiến bang hội cần phải có lệnh bài. Thứ này thường nằm trong tay các con boss lớn, muốn lấy phải làm nhiệm vụ liên hoàn với hình thức “cửu tử nhất sinh”… hơn nữa là toàn bộ bang hội phải “cửu tử nhất sinh”. Không người nào dám mạo hiểm, cho nên trước mắt còn chưa có các trận bang chiến cỡ lớn, phạm vi nhỏ với quy mô nhỏ ngược lại cũng từng có không ít.

Diệp Ly Ly đương nhiên không rõ lắm những chuyện này nên ném qua cho Minh Nguyệt Thiên Lý xem. Minh Nguyệt Thiên Lý cầm lệnh bài trong tay, vuốt vuốt, thuận tay uống một ly rượu. Ánh mắt hắn nhìn đạo tặc Như Phong một cách ranh mãnh.

Đạo tặc Như Phong bất đắc dĩ thở dài, đột nhiên xốc áo choàng màu vàng lên, bóng dáng trong màn đêm rất có phong cách “ngọc thụ lâm phong”, chỉ có điều hai vết sẹo trên mặt lại thêm mấy phần tang thương.

[Hệ thống] Đạo tặc Như Phong: Hai người các ngươi rất hợp khẩu vị của ta. Nếu đã là bằng hữu, đương nhiên không nên che che lấp lấp rồi.

Diệp Ly Ly cười tủm tỉm, chắp tay:

[Phụ cận] Không Phải Dược Sư: Hân hạnh, hân hạnh. Bộ dạng của ngươi lúc này có thể nói là “ngọc thụ lâm phong”, phong độ tư thái trác tuyệt, cũng có chút lão luyện.

"..."

[Hệ thống] Không Phải Dược Sư, Minh Nguyệt Thiên Lý nhận được lời mới kết làm bằng hữu từ đạo tặc Như Phong.

Diệp Ly Ly ngẩng đầu, lại nhìn Minh Nguyệt Thiên Lý đang cười.

[Hệ thống] Đạo tặc Như Phong: Không xong!

Đạo tặc Như Phong nhíu mày.

[Phụ cận] Minh Nguyệt Thiên Lý: Sao vậy?

Minh Nguyệt Thiên Lý cười hỏi.

Đạo tặc Như Phong yêu cầu giao dịch một cách gấp gáp.

[Hệ thống] Đạo tặc Như Phong: Những thứ này tặng cho các ngươi, dù sao ta giữ lại cũng vô dụng. Nếu như bị tên kia bắt được, trên người còn mang theo những thứ này chính là bằng chứng to lớn như núi, vĩnh viễn khó xoay người rồi.

Sau đó hắn ta nhảy ra khỏi ngôi đình, nhảy lên nhảy xuống vài lần, biến mất trong màn đêm.

Không bao lâu, hệ thống truyền đến tin tức.

[Thế giới] [Hệ thống] Đạo tặc Như Phong bị quan sai Kình Thiên bắt được, ngồi tù tại ngục giam số 79 thành Bình Tuyền.

Diệp Ly Ly nhìn túi đồ đột ngột xuất hiện nhiều bảo vật, hỏi:

[Mật âm] Không Phải Dược Sư: Đây cũng là một phần của nhiệm vụ?

[Mật âm] Minh Nguyệt Thiên Lý: Đây là khoản thu nhập thêm.

[Mật âm] Không Phải Dược Sư: Âm hiểm!

[Mật âm] Minh Nguyệt Thiên Lý: Như nhau!

Tâm tình của Minh Nguyệt Thiên Lý đương nhiên vô cùng tốt, cũng không có phản bác lại.

[Thế giới] [Hệ thống] Minh Nguyệt Thiên Lý hoàn thành nhiệm vụ {Lùng bắt}, Thiên Lý Sơn Trang có thể mở rộng nhân số lên 1500 thành viên.

[Thế giới] [Hệ thống] Không Phải Dược Sư hoàn thành nhiệm vụ thành lập bang hội, cấp độ là bang hội sơ cấp, có thể chiêu nạp 150 thành viên.

Còn lại là bang thưởng gì gì đó, Diệp Ly Ly cũng không có nhìn kỹ, ánh mắt chỉ lo tập trung trong kho hàng bang hội. Tuy sự khác biệt trong nhân số thành viên khiến cho cô uất ức, nhưng cố gắng vài ngày nữa nhất định sẽ có thành quả. Thu xếp xong phần thưởng nhiệm vụ, Diệp Ly Ly mới có thời gian rảnh tiếp thu tin tức oanh tạc của bạn hữu cùng bang chúng trên kênh bang hội. Mà Minh Nguyệt Thiên Lý đã sớm đi hội họp với bang chúng Thiên Lý Sơn Trang.

Bọn người Tài Lang đuổi tới rất nhanh, Diệp Ly Ly dẫn ba người vào đình viện kể qua mọi chuyện một lần. Kể chuyện đương nhiên phải lượt bỏ đi một số phần. Nói năng hùng hồn đầy lý lẽ, đương nhiên không thể kể cho mọi người chuyện mình đã bị mất mặt như thế nào.

Tài Lang sau khi nghe xong, trầm tư nói:

[Bang hội] Tài Lang: Minh Nguyệt Thiên Lý thăng cấp bang hội, còn mượn tay đạo tặc Như Phong lấy được lệnh bài tuyên chiến bang hội. Chuyện chỉ sợ không đơn giản như vậy...

[Bang hội] Liễu Nhứ Phi Phi: *Giơ tay* muội đồng ý!

Ba người Tài Lang nhất trí bỏ qua cô nàng. Trúc Hải Thính Tùng nói tiếp:

[Bang hội] Trúc Hải Thính Tùng: Hắn có phải là muốn chuẩn bị một bang chiến cỡ lớn hay không?

[Bang hội] Tài Lang: Rất có thể. Chúng Nhân Bang đã được thành lập, bang chiến đương nhiên không thể không đếm xỉa đến. Cũng đến lúc chúng ta chiêu nạp thành viên rồi, tân thủ hay cao thủ đều được, dù sao chúng ta cũng có thể dẫn người đi luyện cấp.

[Bang hội] Không Phải Dược Sư: Luyện cấp…?

[Bang hội] Tài Lang: Loại người như cô không tính.

Chuyện thiếu chút nữa là bị cô dẫn vào vòng vây của quái lần trước, hắn cũng chưa có quên. Tài Lang hừ lạnh, nói tiếp:

[Bang hội] Tài Lang: Ta sẽ chuyển một số cửa hàng qua tài sản của bang hội, có chút của cải đương nhiên sẽ có người nguyện ý gia nhập. Cô chỉ cần chịu trách nhiệm làm nhiệm vụ thăng cấp bang hội hay nhiệm vụ đoàn thể là được rồi.

[Bang hội] Không Phải Dược Sư: Hắc hắc, Tài Lang là tốt nhất!

Cũng không để ý tới sự xem thường của Tài Lang, Diệp Ly Ly bắt chước lời nói chân chó của cậu em họ Diệp thường ngày hay nói với mình.