Dược Sư 0 Cấp

Quyển 4 - Chương 32: Nghi ngờ




[Bang hội] Không Phải Dược Sư: Chia thành ba ngã?

Đám người Diệp Ly Ly đứng trên cổng thành, nhìn Tài Lang đang khoa tay múa chân vẽ ra ba con đường lên tấm bảng đồ của Thương Thúy Sâm Lâm. Diệp Ly Ly giật mình nhớ lại lúc đầu ở Bách Quỷ Lâm, Tài Lang cùng Liễu Nhứ Phi Phi đi một đường, cô cùng Trúc Hải Thính Tùng đi một đường khác. Thế nhưng lúc đó chỉ là để đẩy nhanh tốc độ, hôm nay phải đến hang động Korda thì cần gì phải phân tán binh lực?

Huống chi Minh Nguyệt Thiên Lý cùng Lam Kiều cũng không ra khỏi thành, chỉ có hơn ba trăm người Chúng Nhân Bang mà lại phân tán binh lực, chẳng phải là càng yếu hơn sao?

Chạm đến ánh mắt nghi ngờ của mọi người, Tài Lang nhìn qua Trúc Hải Thính Tùng. Sắc mặt của Trúc Hải Thính Tùng lúc này đã tốt hơn, nhưng vẫn còn một chút lười nhác. Ánh mắt hắn liền đặt lên bảng đồ, giải thích:

[Bang hội] Trúc Hải Thính Tùng: Thành Tác Đa Mã có địa thế rất đặc biệt, ba mặt giáp biển, mà ba mặt còn lại thì lại có Thương Thúy Sâm Lâm che chắn. Mà Thương Thúy Sâm Lâm chỉ có một lối thông với bên ngoài ở phía tây, trong khi xung quanh hang động Korda lại đầy rẫy núi non trùng trùng. Để khống chế hang động Korda thì phía tây cũng được xem như là một nơi an ổn.

Tây.

Bắc.

Đông.

Nam.

Trúc Hải Thính Tùng chỉ tay vào con đường ở phía nam, nói tiếp:

[Bang hội] Trúc Hải Thính Tùng: Ở đây một bên là Thương Thúy Sâm Lâm, một bên là biển, chúng ta có thể đi qua thì người ở Kỷ Nguyên Ma Pháp cũng có thể, cho nên nơi đây không thể buông lỏng. Chúng Nhân Bang chúng ta cũng am hiểu thuỷ chiến, nhất định phòng thủ nơi này cũng không khó. Phía bắc cũng như vậy. Về phần phía đông, có thuyền Long Cốt cùng hai chiến thuyền, Lam Kiều cùng Minh Nguyệt Thiên Lý sẽ có dự định riêng.

Giải thích xong, mọi người đều rõ.

[Bang hội] Tài Lang: Không Phải là chủ nhân của hang động Korda, nếu không gặp điều gì ngoài ý muốn thì sẽ không gặp khó khăn. Liễu Nhứ thì ở hướng nam. Đúng rồi, cô quen biết Liễu Nhược Ngu chứ?

Liễu Nhược Ngu mặc trên người một bộ thanh y.

Diệp Ly Ly nhìn một người áo xanh đang ngồi nghịch cây Thập Tự, dung mạo của hắn không bị bản nâng cấp này thay đổi. Người dùng thân phận NPC để giúp em trai cô quản lý Thiết Huyết Quân Đoàn đương nhiên là cô biết, nhưng lại không biết lúc mình không có mặt ở Thế Giới Giang Hồ thì Liễu Nhược Ngu đã trở thành một trong những thành viên chủ chốt của Chúng Nhân Bang.

Nhìn thấy Diệp Ly Ly gật đầu, Tài Lang lại tiếp tục nói.

[Bang hội] Tài Lang: Nhược Ngu cùng Không Phải Pháp Sư, cũng chính là em trai cô lo phần phía bắc của Thương Thúy Sâm Lâm.

Lúc này, Diệp Khâm vẫn mặc trang phục tân thủ lại mở miệng:

[Bang hội] Không Phải Pháp Sư: Theo đường của chị ta.

Dù sao cũng từng là đoàn trưởng của Thiết Huyết Quân Đoàn, một câu nói nhàn nhạt lại khiến ngay cả Tài Lang cũng không từ chối được.

Tài Lang xoay người, ánh mắt rơi xuống nội thành thành Tác Đa Mã.

[Bang hội] Tài Lang: Phần còn lại phải chờ xem đám người bọn họ chuẩn bị cho thành Tác Đa Mã như thế nào đã.

Dứt lời, toàn cảnh thành Tác Đa Mã bắt đầu từ từ thay đổi. Kiến trúc phương Tây bị bao phủ bởi một làn ánh sáng miên mang, sau đó khung cảnh từ từ chuyển biến.

Ngói xanh.

Trạm trỗ.

Mái cong.

Hiển nhiên là kiến trúc Trung cổ.

Rõ ràng chính là Tài Lang thấy kiến trúc Tây phương không quá thuận mắt, cho nên nhân cơ hội nâng cấp hệ thống phòng ngự trong thành liền thuận tay thiết kế lại hình thái quang cảnh của Thế Giới Giang Hồ. Diệp Ly Ly im lặng một lúc lâu, mới nói:

[Mật âm] Không Phải Dược Sư: Xâm chiếm lãnh thổ của người ta rồi mà còn muốn xâm lược cả nền văn hóa. Vô sỉ, quá mức vô sỉ.

[Mật âm] Tài Lang: Cũng nhờ vào sự dạy bảo thường ngày của bang chủ.

[Mật âm] Không Phải Dược Sư: Ông chủ Tài quá khen!

[Mật âm] Tài Lang: Đứa nhỏ ngốc, không hiểu lời nói khách khí của người khác sao?

Cư dân trong thành Tác Đa Mã vẫn còn khiếp sợ với sự thay đổi này. Diệp Ly Ly đi về phía tây ngoài thành Tác Đa Mã, tiếng chim hót dễ nghe vang lên khắp nơi trong rừng xen lẫn âm thanh hoan hô dậy trời của Chúng Nhân Bang.

[Phụ cận] Phong Tiếu: Rốt cuộc cũng ra khỏi cái thành Tác Đa Mã quỷ quái đó rồi!

[Phụ cận] Bánh Bao Nhân Thịt: Đám người chơi cùng NPC ở đó còn khủng bố hơn với bang hội chúng ta.

[Phụ cận] Nhất Dương Chỉ: Bang hội chúng ta chỉ cần lo lắng cho tánh mạng thôi, còn đám người trong thành Tác Đa Mã kia ngay cả sắc cũng không tha!

[Phụ cận] Tiểu Đệ Đệ: Vẫn là nhà mình tốt nhất! NGAO NGAO NGAO!

[Phụ cận] Thủy Lưu Hương: Đám người kia rõ ràng là ghen ghét với tướng mạo trẻ đẹp của chúng ta. Lại không kẻ nào dám nhìn thẳng vào lão đại Thính Tùng cùng lão đại Tài Lang.

Diệp Ly Ly cùng Diệp Khâm đi đến, thầm nghĩ hai người kia thì có ai dám trêu vào, không phải là muốn chết sao? Thoáng nhìn qua em trai nãy giờ vẫn không nói một lời, cô giơ ngón tay chọt chọt khuôn mặt phúng phính như em bé mang theo hai lúm đồng tiền kia. Nhận ra là chị gái của mình, Diệp Khâm thả lỏng hai hàng chân mày đang nhíu chặt, hỏi:

[Mật âm] Không Phải Pháp Sư: Chị, làm sao chị mời chào được tên Tài Lang kia vậy?

[Mật âm] Không Phải Dược Sư: Sao nha?

[Mật âm] Không Phải Pháp Sư: Thực lực của tên đó không hề thấp, tài lực càng vững bền trong trò chơi. Hắn ta làm sao muốn đi theo một tân thủ để thành lập ra Chúng Nhân Bang chứ?

Tự nhận là một tân thủ, Diệp Ly Ly nhăn mũi, nói:

[Mật âm] Không Phải Dược Sư: Không phải hắn là bạn của em sao?

[Mật âm] Không Phải Pháp Sư: Trong Thế Giới Giang Hồ, chỉ cần là người có thế lực cùng tài lực thì đều được Không Phải Dược Sư thêm hảo hữu. Thế nhưng lúc đó bận rộn nhiều chuyện, còn phải dây dưa giữa Lam Kiều với Minh Nguyệt Thiên Lý, cho nên không rảnh bận tâm đến anh bạn Tài Lang này mà thôi.

[Mật âm] Không Phải Dược Sư: Biển rộng nhưng chỉ một lần tung lưới mà vẫn bắt được cá, vậy mới là thiên tài!

Diệp Khâm lườm cô, giọng điệu mang theo một chút vị chua.

[Mật âm] Không Phải Pháp Sư: Vốn dĩ chị chỉ nói vài câu với Tài Lang, càng đừng nói tới giao tình cái gì, xem ra tên này cũng là bộ dạng bụng dạ khó lường!

Diệp Ly Ly ngây ngốc.

Em trai mình cùng Tài Lang không phải là bạn bè rất thân sao?

Đang định hỏi thì Diệp Khâm bỗng nhiên nhíu mày, nói.

[Mật âm] Không Phải Pháp Sư: Hỏng bét, công ty có việc gấp, em phải đi đây. Tiểu Bạch sẽ thay thế em đến chơi với chị!

Một âm thanh chấn động vang lên, trong lớp sương mù trắng chỉ thấy một chú chó nhỏ xông tới, bổ nhào vào ngực Diệp Ly Ly. Diệp Ly Ly mím môi, thằng nhóc này quả nhiên một ngày kiếm bạc tỷ mà! Diệp Ly Ly cảm thấy không sao nhưng những bang chúng khác lại bắt đầu ồn ào bất mãn.

[Phụ cận] Thủy Lưu Hương: Không Pháp lão đại thật là keo kiệt, học được thuật biến thân cũng không chia sẽ với huynh đệ chúng ta!

[Phụ cận] Thượng Quan Quỷ Quỷ: Lão đại Không Pháp thì ra lại cầm tinh con cẩu!

[Phụ cận] Tiểu Đệ Đệ: Ta cũng muốn trở thành cẩu cẩu đi cua các muội muội a ~~

[Phụ cận] Không Phải Dược Sư: …

[Phụ cận] Bánh Bao Nhân Thịt: Giết quái a ~~, giết quái a ~~, con đường phía trước rất gian nan!

Một bầy tiểu quỷ!

Diệp Ly Ly nhồi nhét trong đầu một mớ bòng bong mà em trai vừa ném cho.

Vì sao Tài Lang lại muốn gia nhập Chúng Nhân Bang? Tài Lang có tiền, nhờ có sự gia nhập của hắn mà Chúng Nhân Bang mới có thể từng bước sánh ngang cùng Lam Kiều và Thiên Lý Sơn Trang, rất nhiều sản nghiệp của Chúng Nhân Bang cũng đều do hắn đóng góp. Vốn dĩ theo lý thuyết thì chuyện này cũng rất trong sáng, nhưng hắn lại không quen biết thân thiết với Diệp Khâm, hoặc có lẽ chính là Diệp Khâm không quen biết với hắn.

Vốn dĩ vì hắn là người quen của em trai cho nên cô tin tưởng giao hết mọi chuyện, bỗng nhiên có chút dao động.

Tài Lang ở Thế Giới Giang Hồ cũng có thể coi là một nhân vật máu mặt, hoàn toàn không cần phải hao tâm tổn trí để tiếp cận với một Không Phải Dược Sư vừa bị giết xuống 0 cấp, lại còn thể hiện hắn rất thân quen với em trai cô.

[Phụ cận] Nhất Dương Chỉ: Bang chủ Không Phải!

[Phụ cận] Không Phải Dược Sư: Giết quái, giết quái a ~~

[Phụ cận] Nhất Dương Chỉ: Tại sao lại thêm máu cho quái?

[Phụ cận] Không Phải Dược Sư: …

[Phụ cận] Nhất Dương Chỉ: Bang chủ Không Phải, coi chừng phía sau!

Một cái đầu của Thanh Trúc xà biến dị thò xuống từ trên ngọn cây, dường như muốn tấn công Diệp Ly Ly.

Một tia sáng màu tím xuất hiện, pháp trượng bổ trúng con Thanh Trúc xà dài bảy tấc. Con rắn kia lăn quay vài vòng trên mặt đất, sau đó liền biến mất.

Trúc Hải Thính Tùng đứng dưới tán cây, tuy đã là cuối mùa xuân đầu mùa hè nhưng cành lá Cổ Mộc vẫn còn rất thưa thớt. Cũng may xung quanh Cổ Mộc còn có rất nhiều bụi cỏ sum xuê sinh trưởng, rừng rậm to như vậy mới không còn vẻ trống trải tịch liêu. Áo bào của Trúc Hải Thính Tùng phất phơ theo từng cơn gió nhẹ, thoáng như một vị vương tử tinh linh rừng Cổ Lâm.

Thần sắc nhàn nhạt ung dung.

Sát khí nhàn nhạt ung dung.

Ra tay vừa nhanh vừa hung ác, bất luận đối thủ là rắn, là người, là yêu hay là ma cũng sẽ không chút lưu tình như vậy.

[Mật âm] Không Phải Dược Sư: Thính Tùng?

[Mật âm] Trúc Hải Thính Tùng: Sao thế? Không quen biết à?

[Mật âm] Không Phải Dược Sư: Không phải là đến phía bắc với Nhược Ngu rồi sao?

[Mật âm] Trúc Hải Thính Tùng: Tài Lang nhận được tin Không Phải Pháp Sư phải logout, cho nên kêu ta đến đây. Bên kia có Nhược Ngu là được rồi.

Diệp Ly Ly lè lưỡi. Biết rõ mấy người này không bao giờ muốn cô lang thang một mình, đừng nói đụng phải địch, ngay cả một con quái nhỏ cũng có thể miểu sát cô ngay lập tức. Trúc Hải Thính Tùng ở đây cũng không sao, đỡ phần phục sinh tại chỗ. Mất mặt là chuyện nhỏ, phá hỏng kế hoạch của Tài Lang mới là chuyện lớn.

Tuy nhiên...

Diệp Ly Ly cố ý đi lùi lại phía sau đám người vài bước, đứng từ xa quan sát bóng lưng của Trúc Hải Thính Tùng. Từ lúc vào trò chơi, trước khi biết tin hệ thống nâng cấp, Thế Giới Giang Hồ có kênh giao dịch, kênh bang hội, kênh đội ngũ,… Lúc mới thành lập Chúng Nhân Bang, bởi vì nhìn thấy công lực trả giá cao siêu của Trúc Hải Thính Tùng cho nên mới đến gần, hôm nay nghĩ lại, không biết hắn có thói quen trả giá trên kênh thế giới hay là cố ý làm như vậy?

Trúc Hải Thính Tùng, Tài Lang. Tài Lang, Trúc Hải Thính Tùng. Bình thường bọn họ nói chuyện cũng không nhiều lắm, hợp tác lại không chút khe hở. Diệp Ly Ly càng ngày càng nghi ngờ nhưng vẫn cố nhịn, bước nhanh hơn đến bên cạnh bang chúng Chúng Nhân Bang, ném ra kỹ năng {Thật hồi phục}.

[Phụ cận] Mập Mạp Múp Míp: Không Phải bang chủ, ta muốn!

[Phụ cận] Khắp Thiên Hạ Ta Đẹp Trai Nhất: Ta cũng muốn!

[Phụ cận] Nhất Thiên Hàn: Cho ta thêm chút nữa!

[Phụ cận] Đại Bạch: Đi đi đi, chém nhanh hơn một chút đi!

Rất quan trọng sao?

Tài Lang có quen biết em trai hay không, rất quan trọng sao?

Trúc Hải Thính Tùng có thích giao dịch trên kênh thế giới hay không rất quan trọng sao?

Diệp Ly Ly nhảy lên ngọn cây, nhìn núi non trùng trùng phía xa xa. Gió tát đến trước mặt, chóp mũi ngửi thấy mùi gỗ thoang thoảng, cô cảm thấy hết sức thoải mái. Cô nhìn Trúc Hải Thính Tùng nhàn nhã tàn sát đám quái trong rừng, nói:

[Mật âm] Không Phải Dược Sư: Lão đại Thính Tùng, ta muốn đàm đạo với huynh một chuyện.

[Mật âm] Trúc Hải Thính Tùng: Vay tiền thì miễn bàn.

[Mật âm] Không Phải Dược Sư: …

[Mật âm] Trúc Hải Thính Tùng: Mượn đao cũng miễn bàn.

[Mật âm] Không Phải Dược Sư: …

[Mật âm] Trúc Hải Thính Tùng: Mượn sắc thì lại càng miễn bàn.

[Mật âm] Không Phải Dược Sư: …

Ai… ai muốn đàm đạo mấy chuyện đó?

Thoáng nhìn sắc mặt như muốn phát điên của Diệp Ly Ly, Trúc Hải Thính Tùng tiện tay ném ra một hỏa cầu, nói tiếp:

[Mật âm] Trúc Hải Thính Tùng: Là di chứng của say tàu.

[Mật âm] Không Phải Dược Sư: Huynh có cảm thấy…

[Mật âm] Trúc Hải Thính Tùng: Ta rất tuấn tú?

[Mật âm] Không Phải Dược Sư: Không phải, huynh có cảm thấy…

[Mật âm] Trúc Hải Thính Tùng: Tài Lang rất già?

[Mật âm] Không Phải Dược Sư: Không phải vậy, ta muốn hỏi là huynh là có cảm thấy cái danh tự bang hội này sai logic nghiêm trọng hay không…

Trúc Hải Thính Tùng bỗng nhiên dừng bước, không cười cũng không giận. Một bên mặt đang ngóng nhìn phương xa có thể nói là tuấn dật, thần sắc lại vẫn nhàn nhạt như cũ. Sau một lúc trầm mặc, hắn chậm rãi mở miệng:

[Mật âm] Trúc Hải Thính Tùng: Lắng tai nghe một chút.

Diệp Ly Ly giật mình. Cô chuyển ánh mắt về phía bắc xa xa, chỗ đó đang bốc lên một cột khói xanh nhàn nhạt.

[Mật âm] Không Phải Dược Sư: Màu xanh! Là tín hiệu cầu cứu. Phía bắc xảy ra chuyện rồi.