Em... Bớt Dễ Thương Lại Anh Nhờ!!!

Chương 49: Học thêm ở trung tâm




1 tuần trước

Nó với anh học ở thư viện như mọi khi, nó mỏi cổ nằm ra bàn nghịch điện thoại, rồi nhớ ra quay qua hỏi

- Anh....

- Ừ

- Anh biết ở đây có trung tâm tiếng anh nào tốt tốt giới thiệu em đi

- Ồ... em học à

- Mẹ bảo học, haizzz

- Vậy học trung tâm anh đang học nhé, anh đăng kí dùm em

- Cũng được, cơ mà anh phải đăng kí buổi chiều cho em, với lại lớp nó vừa sức em chút đấy, đừng chọn lớp nâng cao quá em không theo kịp, cũng đừng chọn lớp cơ bản đấy. 

- Sao phải là buổi chiều?

- Buổi tối em đâu có xe, buổi chiều đi xe bus được. Với lại buổi tối đi một mình sợ lắm, nhỡ may tụi nó thấy em xinh xắn dễ thương rồi bắt cóc em thì thế nào. Lúc đấy anh lại mất ăn mất ngủ

- Thì học lớp với anh, anh đón em đi học là được chứ gì

- An tuê_ Nó mắt long lanh nhìn anh

- Dẹp cái bản mặt ấy của em đi_Anh lấy tay che mặt nó lại làm nó quơ quơ tay đập anh túi bụi

- Anh tưởng tay anh có thể che cả bầu trời thế hả_ Nó trừng mắt nhìn anh

- Em đánh anh nữa em, đến lúc bị chặn đánh anh không chịu trách nhiệm đâu nhé.

Anh nói nó mới nhớ... ờm ờm... khá nhiều người đang nhìn nó bằng ánh mắt muốn ăn tươi nuốt sống.

Nó ôm cục tức lẵng lặng ngồi xuống

Anh phì cười

- Cười cái gì, em mà có mệnh hệ hì em đền anh đấy

- Đã bảo anh luôn chịu trách nhiệm với em trong mọi tình huống mà

-Tay con trai gì mà trắng như con gái thế_ Nó nghịch tay anh nói

- Ơ thế chỉ con gái tay mới được trắng thôi à

- Con trai môi đỏ da trắng tóc mượt như anh nhìn như kiểu thụ ý

- Em có muốn thử xem anh thụ hay công không nào_ Anh cười nham hiểm

- Giờ mới biết anh thật nham hiểm và đen tối mà

- Thế mới là bạn trai của em được_ Anh xoa đầu nó

Nó bĩu môi

- Mà thôi, 5h rồi em đi về đây, anh không đi chơi bóng rổ sao_ Nó vừa cất sách vở vừa nói?

- Ờ.. có

- Em về trước đây_ Nó kéo balo lên đi trước

- Em thử bước thêm bước nữa xem

Nó nghe lời anh bước thêm bươc nữa rồi quY lạu nhìn anh cười làm anh tức điên lên nhưng vẫn im lặng, nó nháy mắt ái rồi nhanh chân chuồn luôn.

Hiện tại, hôm nay là buổi học đầu tiên ở trung tâm. Anh bảo nó ăn mặc giản dị hết mức cho anh, haizzzz hay lại sợ nó xinh quá có người cướp mất ư😁. Giản dị với nó là quần jeans áo sọc caro sẻ tà, giày lười. Nó thả tóc ngang vai èn bỏ mái thưa như mọi khi, nhìn vào gương, nó vẫn thấy nó xinh mà😆😆😆. 

Nó cười cười

- Gút bai mấy cưng chị đi học nhé

- Tin không bước ra khỏi cửa không_ Hà Nah trừng mắt nhìn nó

- Há há Hà Anh xinh đẹp ai lại làm thế

- Tôi làm thế_ Thu Hà nghịch điện thoại trên giường mỉm cười thân thiện với nó

Nó cười không thấy mặt trời đâu rồi chạy ra khỏi phòng

Xuống đến cổng nó thấy anh đã đứng đợi nó, ồ nay đi xe đạo cơ, dù sao vẫn đẹp trai mọi lýc mọi nơi. Anh vừa nhìn thấy nó đã phì cười

- Cười gì? Em thấy giản dị mà vẫn đẹp. Hồi cấp 2 em đi học toàn mặc kiểu này mà anh nào gặp em cũng yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên đấy.

- Anh có nói gì đâu

- Em mà bị quê ở trung tâm là anh chết chắc

- Ồ..._ Anh cười cười

Nó lườm anh cái rồi lên xe anh chở đi

Tới trung tâm, anh nắm ray nó dẫn nó đi vào lớp

Đúng như anh nói, đây là trung tâm anh ngữ hàng đầu về chất lượng dạy và học, giáo viên là người nước ngoài, anh bảo giáo viên lớp anh học là người Mỹ xinh lắm luôn. Nó đi tới đâu là bị nhìn như sinh vật lạ tới đó. Dù sao ở đây cũng có ai biết nó đâu, đã thế không những có học sinh cấp 3 mà có cả cấp 2 rồi đại học rồi những người đi làm nữa. Mọi người nhìn nó, ờ thì một phần là nó khá xinh nhưng lú do đặc biệt nhất vẫn thắc mắc nó là ai mà dám nắm tay hotboy của trung tâm thế này đã thế lại tỏ ra thân mật lắm cơ. Anh còn cứ cười nói chuyện với nó nữa. Anh được bình chọn là hotboy của trung tâm, là nam thân trong mắt tất cả con gái ở đây, kể cả những chị đang đại học. Chít cha... lần này nó bị đánh hội đồng mất

Vào trong lớp, mấy người trong lớp lại tiếp tục nhìn nhin rồi bàn tán. Móe không để cho người ta sống với hay sao á

Nó lấy sách vở ra xem nhưng mà... cứ có cảm giác sợ sợ khi chị ngồi gần đang nhìn ní với ánh mắt hình viên đạn

- Anh chị bên kia có phải chị tỏ tình với anh mà anh kể không?_ Nó hỏi nhỏ

Anh nhìn rồi quat lại gật đầu

- Bảo sao cứ nhìn em "thiện cảm" ghê luôn

- Ồ... em cầm tay anh đi hết cái trung tâm sẽ nhận được khoảng hơn 9/19 lượt nữ anti, trừ mấy thành phần không biết hưởng thụ cái đẹp

- Anh thì hay rồi, ai mà biết có khi anh lại yêu chị nào ở đây giấu em cũng nên

- Em phải thông cảm cho anh chứ, bạn trai của em là number one, đẹp trai và rất xuất sắc nhiều người thích cũng không có gì sai

- Ảo tưởng_ Nó bĩu môi

Anh cười cười xoa đầu nó

-Yên tâm không ai đánh em đâu. Anh kê rồi

- Hứ

Một lúc sau có anh bàn trên quay xuống khá đẹp trai nhìn nó rồi nhìn Khánh Minh

- Êu Minh, em gái mày à

- Vợ tao_ Anh mắt nhìn điện thoại tay thoăn thoắt chơi game nói xong nó ho sặc sụa vì sặc khí. Anh đang nói cáu quái gì thế, anh kia thì quay lên luôn

- Em đồng ý lấy anh rồi nào?_ Nó hỏi nhỏ

- Em dám không đồng ý?_ Anh sát mặt nó nhíu mày hỏi

- Xùy xùy_ Nó đẩy mặt anh ra

- Lại còn dám che mặt anh ư

- Anh cũng toàn che mặt em còn gì

Anh cười nhếch môi rồi quay lại chơi game, nó tiếp tục xem sách cho tới lúc giáo viên vào.. ồ cô xinh thật

Biết nó là học sinh mới, lại còn xinh xắn dễ thương, với lại người mới mà được học luôn lớp này không phải đơn giản à nha. Cô hay gọi nó trả lời các thứ, rồi giới thiệu bản thân, ồ dù sao vốn tiếng anh của nó cũng khá lắm chứ đùa à, còn cô lúc nào cũng cười nói với nó " very good"

Là người nước ngoài nói toàn bộ tiếng anh cả nên nhiều chỗ nó nó không hiểu phải đi hỏi Khánh Minh, thật mất mặt mà, dân chuyên anh đi hỏi dân chuyên toán về tiếng anhn cái này mà lan ra ngoài thì thật mất mặt.

2 tiếng học nó hoạt động hết công suất, tai nghe, tay ghi đầu ohair suy nghĩ, nó hoàn toàn tập chung.

Buổi học kết thúc giáo viên đi ra ngoài, mọi người cũng đứng lên về, nó thả bút rơi tự do, cảm giác như tay muốn gãy luôn rồi

- Em không tính về sao_ Anh cất sách cho anh với cho nó hỏi

- Em mệt quá

Anh đỡ nó đứng dậy cầm balo rồi nắm tay nó ra ngoài khiến dân tình phẫn nộ vô cùng, tự hỏi kiếp trước nó cứu cả thế giới sao? 

- Anh học đây lâu lắm rồi sao

- Từ năm nó thành lập, ờ từ hồi lớp 1 hay sao ý

- Bảo sao tiếng anh của anh tốt như vậy

- Cũng tạm, rất tiện khi ra nước ngoài, giống hôm anh qua singapore thi ấy, cả đoàn có phải thuê người phiên dịch đâu, mấy thầy cứ nhờ anh đi theo để phiên dịch hộ

- Giỏi

- Giờ em mới biết có phải hơi muôn không?

- Công nhận

Anh chở nó về đến cổng kí túc

- Giờ em đi ngủ đây, không đến lúc nhắn tin không rep lại giận em

- Vẫn là em quan trọng ngủ hơn anh mà. Thử xem, tuần sau tự đi học

- Thôi mà_ Nó trưng bộ mặt cún con nhìn anh

- Anh không dễ bị sắc nữ mê hoặc, đừng có mF dụ dỗ anh

- Xùy xùy.... về đi, đi đường cẩn thận có ai chặn đương anh cứ bảo quen em, em bảo kê cho nhé.

- Ồ_ Anh gật đầu

Nó cười tít mắt rồi nhanh chân chạy lên phòng