Em Cười Hay Không Đều Khuynh Thành

Chương 7




Một thời gian dài sau bữa cơm hôm đó, Triệu Tử Mặc rốt cục vẫn không gặp lại cực phẩm mỹ nam, tựa hồ như anh đã biến mất hoàn toàn trên thế giới này, dù anh rực rỡ đến mấy, đẹp đẽ đến mấy, khiến cho người ta phải khó quên đến mấy, nhưng cũng sợ rằng, anh có lẽ chỉ là một điểm nhấn, tô điểm cho cuộc sống đại học của cô mà thôi…

Đi ra nhà để xe lấy xe đạp, Triệu Tử Mặc theo thói quen liếc mắt nhìn về phía gốc cây long não nơi cực phẩm đã đứng ngày hôm đó, trong lòng thầm mong sẽ một lần nữa được bắt gặp bức tranh thuỷ mặc đẹp đẽ rạng ngời ấy, nhưng mà lúc này đây, duy chỉ có ánh sáng mặt trời chiếu xuyên qua những tán cây rọi thẳng vào những mảng bụi bặm, có chăng người đứng đó, cũng không phải là anh.

Triệu Tử Mặc như ngày nào vẫn là một A Mặc nhiệt tình, sinh khí bừng bừng tràn đầy sức sống, ngoài giờ học, đều cầm theo DV đến các khoa của học viện Phong Đại phỏng vấn người ta, hoàn thành nhiệm vụ do Trịnh Nhược Du giao cho.

Mặc kệ dung mạo Triệu Tử Mặc có khuynh quốc khuynh thành đến mức nào đi nữa, một khi đã quyết định đi theo con đường sự nghiệp làm phóng viên báo trường, lập tức sẽ nhận được một đống nhiệm vụ, tuy nhỏ mà nhiều, quan trọng hơn hết chính là, nhiệm vụ nào cũng phải rước vào người hàng loạt phiền toái.

Haiz…Không có cách khác, ai bảo “cấp trên” của cô lại là nữ sinh cơ chứ, Trịnh Nhược Du này trước kia cũng từng dây dưa một hồi với cô rồi, nay chị ta lại sinh lòng ghen tỵ, cho nên ra sức hành hạ cô để thoả mãn thú vui chút chút đây mà.

Nếu như Triệu Tử Mặc biết cách đưa đẩy, bằng vào dung mạo xinh đẹp đến nhường này của cô, dám chắc nếu có đen đủi mà nhận phải phải nhiệm vụ phiền toái, cũng hoàn toàn có thể đem đống nhiệm vụ đó đổ hết lên đầu đám ký giả nam sinh, nhưng mà Triệu Tử Mặc chưa bao giờ nghĩ đến điều này, cho dù nhiệm vụ khó khăn cách mấy, cũng đều cố hết sức vượt qua.

Ngày thứ hai sau khi tan học, Triệu Tử Mặc nhận được điện thoại của Trịnh Nhược Du, gọi cô đến đài truyền hình trường nhận nhiệm vụ quan trọng, đối với người mới gia nhập vào đội ngũ ký giả như Triệu Tử Mặc đây, Trịnh Nhược Du ắt hẳn phải phá lệ “chiếu cố”.

Ví dụ như lần quay phim chụp ảnh điều tra phòng ký túc nam sinh lần trước, mặc dù ngoài miệng nói là rút thăm, nhưng Trịnh tổ trưởng thực ra là cố ý điều động Triệu Tử Mặc đến nghiên cứu khu ký túc ở xa nhất, hơn nữa những chỗ khác đều là hai người một tổ, còn Triệu Tử Mặc lại chỉ có một thân một mình.

Lần này, lại càng đặc biệt chiếu cố.

Chuyên mục đời sống của đài truyền hình cứ mỗi ngày đúng mười hai giờ là lại phát sóng, nội dung đủ loại, ví dụ như lần trước là cuộc bình chọn Phòng ngủ nam sinh, hoặc như mấy chuyện bát quái của đám sinh viên, nói chung là đủ thứ chuyện trên đời.

Những chuyện này, chỉ cần không tổn hại đến thanh danh đạo đức, không làm ảnh hưởng đến toàn cục, đều có thể lôi ra giật tít làm trò tiêu khiển cho toàn trường.

Ví dụ như, một mỗ nam sinh nào đó ở một lớp học nào đó bị một vị giáo sư nào đó điểm danh đứng dậy trả lời câu hỏi, cuối cùng lúc ngồi xuống lại bị người bên cạnh giấu mất ghế, kết quả không cần nhìn cũng biết, hắn ta lập tức ngã chổng vó xuống đất với một tư thế vô cùng ngoạn mục và buồn cười, hai tay hai chân đều chổng hết lên trời khiến người xem không khỏi cảm thấy quá sức ấn tượng. Ngay lúc đó trong phòng cũng vừa vặn có một đám ký giả… Như điều tất yếu không thể tránh khỏi, báo trường dù giật tít là “Phủ để trừu tân” (*) , tuy nhiên vẫn đăng hình và một đoạn clip dài khoảng vài giây, mà nhiêu đó cũng đủ khiến cho đám sinh viên trong trường không khỏi thần điên bát đảo vì quá ấn tượng.

(*) Kế “Phủ để trừu tân” trong 36 kế, là bớt lửa dưới nồi, ý nghĩa là giải quyết trên căn bản một vấn đề, chủ ý không cho nó phát ra (bớt lửa cho nước khỏi trào).

Khi có một việc đã bùng nổ ra rồi thì tìm cách làm cho nó dịu đi, không để nó tiếp tục ác liệt.

Chỗ diệu dụng kế “Phủ để trừu tân” là không nghe thấy tiếng, không nhìn thấy hình, vô cùng như trời đất, khó hiểu như âm dương, khiến cho kẻ thù rơi vào kế của mình mà họ không biết.

Một ví dụ nữa, chính là chuyện một mỗ hoa khôi kiên cường bất khuất theo đuổi một mỗ đại tài tử, nàng ta chọn lựa những kiểu tấn công vô cùng mãnh liệt và chớp nhoáng. Mấy tin đồn bát quái cứ không ngừng lớn lên, nghe đâu chu kỳ này cũng đã kéo dài được hơn một năm trời.

Triệu Tử Mặc nhận nhiệm vụ lần này, cũng có chút liên quan đến chuyện đồn thổi đó.

Bởi vì, nghe đâu đại tài tử kia một năm qua đối mỗ hoa khôi nhân vật chính và đám nhà báo phóng viên dù không thân thiết nhưng cũng chẳng có bất hoà gì, vậy mà không lâu sau khi khai giảng năm học này, hắn chẳng những ra mặt cảnh cáo đám ký giả suốt ngày bám đuôi, hơn nữa lại càng tỏ vẻ lãnh đạm với mỗ hoa khôi kia, tựa hồ như lo sợ người nào đó sẽ hiểu lầm.

Chuyên mục Đời Sống luôn có nguyên tắc đến nơi đến chốn, hy vọng có thể làm rõ ràng phanh phui được nguyên nhân sự chuyển biến bất ngờ này của mỗ tài tử, có điều đám ký giả khác từng nhìn thấy vẻ lạnh lùng xa cách của hắn ta, cũng từng bị hắn cảnh cáo mấy lần, cho nên trong lòng không khỏi run sợ, lập tức ném ngay nhiệm vụ này lên người Triệu Tử Mặc.

Bởi vì nhân vật nam chính lần này có tên là Tiêu Sở Diễn, chính là người khiến ba vị mỹ nữ trong phòng ký túc xá kia vô cùng thèm thuồng, cho nên thuận theo nguyên vọng của bọn họ, Triệu Tử Mặc liền hớn hở đáp ứng.

Trịnh Nhược Du nhận được lời đồng ý, trên mặt hiện rõ vẻ hả hê.

Vốn trong các tin đồn kia nhân vật nữ chính là hoa khôi khoa truyền thông Tô □, sinh viên năm thứ hai, đồng thời cũng là một làn sóng trong giới mỹ nữ của học viên Phong Đại,vừa bước vào trường đã nhất kiến chung tình với đại tài tử Tiêu Sở Diễn oai phong một cõi.

Không giống những nữ sinh bất hạnh khác, nàng ta nhanh chóng nhờ vào dung mạo của mình mà tiến vào đài truyền hình, đảm nhận luôn chức dẫn chương trình của chuyên mục Hoạt Động Đoàn Trường, tương lai rất chi là sáng lạn.

Dĩ nhiên, Tô □ cũng không hề giống với kiểu nữ sinh khiến người ta không thể chịu nổi như mọi người vẫn tưởng tượng, mặc dù tràn đầy ngạo khí thiên chi kiều nữ, nhưng lại vô cùng ưu nhã tự nhiên, chưa bao giờ tự làm mình mất mặt trước đông đảo bàn dân thiên hạ.

Trịnh Nhược Du sở dĩ cảm thấy vô cùng hả hê, vốn dĩ cũng bởi hồi khai giảng đầu năm, cô từng tận mắt nhìn thấy Tiêu Sở Diễn cùng Triệu Tử Mặc lén lén lút lút núp ở chỗ vắng vẻ nào đó trong trường, hai người trò chuyện vô cùng sôi nổi hào hứng, sau lại có một lần bị Tô □ đụng vào, mặc dù lúc đó còn chưa có xảy ra xung đột gì, nhưng “Cuộc tình tay ba” này vẫn bị nhiều người nhòm ngó đến.

Tin đồn mang đậm tính tiêu khiển này rất nhanh đã dẫn đến hậu quả khôn lường: trên diễn đàn trường đột nhiên nhảy ra một “Cuộc chiến giữa các hoa khôi”, đám bát quái tha hồ mà bàn tàn, bình luận kiêm thêm bầu chọn vị mỹ nữ có vinh dự được sánh đôi cùng Tiêu Sở Diễn.

Cuối cùng sự thật chứng minh, gừng càng già càng cay, Tô □ bằng dung mạo bất phàm mà mỉm cười chiến thắng, vốn dĩ cũng chính bởi không ít người phê phán Triệu Tử Mặc cho dù quả thật vô cùng khuynh quốc khuynh thành, nhưng lại quá mức hung hăng ngang ngược, hành động cử chỉ không đàng hoàng một chút nào.

Nhưng mà kể từ sau sự kiện kia, không còn ai nhìn thấy Tiêu Sở Diễn và Triệu Tử Mặc đi cùng nhau nữa, mà tính chất của đám bát quái vốn là sóng sau đè sóng trước, chuyện này rất nhanh chết bẹp chết dí luôn trên bờ cát, bị sự kiện tiêu khiển mới lạ khác thay thế.

Nhiệm vụ lần này có thể làm cho hai đại khoa khôi một lần nữa đụng vào nhau, Trịnh Nhược Du có thể nào ngồi xem kịch vui mà không hả hê được chớ!

Ai da, không có cách khác, hình như Triệu Tử Mặc được sinh ra là để cho người khác ghen tỵ, giống như kiểu người không cần hao tâm tổn sức gì vẫn có thể đoạt được thứ mình muốn vậy đó.

Lại nói đến đại tài tử khoa luật Kỷ An Thần, Trịnh Nhược Du cô kể từ khi vào đại học đã bắt đầu thầm thương trộm nhớ hắn, học kỳ này phải vất vả lắm mới gom góp được đủ dũng khí đi thổ lộ với hắn, cuối cùng nhận được sự ưu ái của hắn, nhưng mà sau một tháng qua đi, hắn lại phong thanh vận đạm nói với cô rằng, hắn đã thích người khác, mà người kia, tên gọi là Triệu Tử Mặc.

Dù biết rõ tình yêu của Kỷ An Thần nhất định sẽ không thể dài lâu, nhưng Trịnh Nhược Du vẫn không cam lòng, nếu như Triệu Tử Mặc không xuất hiện, ít ra cô còn một phần vạn hy vọng làm ngoại lệ trong đám bạn gái của Kỷ An Thần.

Sau khi sự kiện mất laptop phát sinh, Trịnh Nhược Du cố ý vô tình nói chuyện với đám bạn về việc Triệu Tử Mặc từng đi chụp hình ở khu Phù Tuyết, tuy ban đầu không có dụng ý gì đặc biệt, nhưng sau này thấy người ta bị vu oan, tâm trạng buồn chán vì thất tình của cô mới có thể cân bằng được một chút.

Nói gì thì nói, Triệu Tử Mặc vẫn là một cái gai trong lòng cô.

Trịnh Nhược Du lần này phi thường hy vọng, sẽ có thể được tận mắt chứng kiến xung đột của hai vị hoa khôi, nhưng cuối cùng lại tính sai một bước, hai vị mỹ nữ kia tuyệt đối không phải vì chuyện “Cuộc tình tay ba” cùng với “Cuộc chiến tranh giành giữa nhưng hoa khôi” mà nước lửa bất dung.

Nếu xét kỹ, Triệu Tử Mặc bề ngoài giống như một bức tranh thuỷ mặc đậm đà rõ nét, vô cùng nghiêng nước nghiêng thành, tính cách lại giống như một con suối trong khe núi, thanh thoát mà thấu triệt(*) ; Còn Tô □ vẻ ngoài dịu dàng xinh đẹp, tính cách lại giống như nàng công chúa đến từ chốn thảo nguyên, rộng rãi mà thoải mái.

(*) “Thấu triệt”: tường tận, sắc sảo ở mọi khía cạnh.

Xét về một mặt khác, Triệu Tử Mặc từ trước đến nay chưa hề có biểu hiện muốn theo đuổi Tiêu Sở Diễn, mà Tô □ lại đặc biệt am hiểu tường tận những hoa lá ong bướm vây quanh hắn, đối với cô ta, loại bỏ những tình địch kia cũng chỉ giống như nhổ cỏ giữa ngày hè, huống chi bây giờ xuất hiện một Triệu Tử Mặc xuất sắc như vậy, hai người ngang tài ngang sức, đại loại cũng được xếp vào chuyện thú vị chốn nhân gian.

Mà kể ra, quan hệ giữa hai người cũng vốn được xưng tụng là khá thân mật, nếu gặp nhau sẽ chủ động chào hỏi, thậm chí, ban đầu khi Triệu Tử Mặc vừa mới tham gia vào đài truyền hình trường, Tô □ còn tỉnh bơ đề cử Triệu Tử Mặc làm dẫn chương trình dự bị cho chuyên mục Hoạt Động Đoàn Trường, chỉ cần làm một thời gian ngắn lập tức sẽ được bổ nhiệm chính thức, chỉ có điều, Triệu Tử Mặc căn bản hoàn toàn không thích thú.