Em Dám Quên Tôi

Chương 39




Đồng Nhiên làm sao chịu được cảnh ngồi yên trong bệnh viện, Cảnh Giai Tuệ đi rồi, hắn cũng bảo bác sĩ tiến hành kiểm tra một lượt, sau đó làm thủ tục xuất viện.Cảnh Giai Tuệ vừa ngắt điện thoại thì thấy vệ sĩ đỡ hắn xuống ô tô rồi đi vào trong nhà.

Người đàn ông trên đường đi vẫn khí phách như trước, dù chân bị thương nhưng tốc độ đi lại vẫn rất nhanh, chỉ chốc lát đã đi lên lầu.

Vào nhà thấy Cảnh Giai Tuệ vẫn chưa thay quần áo, đang tựa vào ghế nhìn không chớp mắt mấy bản hợp đồng vừa mới ký.

Không cần nghĩ cũng biết, người phụ nữ này nhận được những đơn hàng lớn như vậy, trong lòng nhất định là đang rất rạo rực, cứ như vậy cầm lên không muốn buông tay! Nghĩ vậy, trong lòng hắn cảm thấy rất đắc ý, cân nhắc nếu như cô ngoan ngoãn thì về sau sẽ giới thiệu thêm nhiều mối làm ăn nữa cho cô, nếu cô đã thích đi theo con đường lãnh đạo, vậy thì hắn cũng sẽ cố gắng giúp cô một tay.

Huống hồ…cô cũng đã bận rộn mấy ngày nay rồi.

Trải qua nhiều năm, Đồng Nhiên cảm thấy có những thứ vẫn nên nắm chặt trong lòng bàn tay, gắt gao giữ lấy thì vẫn chắc chắn hơn.Người phụ nữ trước mắt này hùng hùng hổ hổ làm việc bán mạng xây nhà xưởng cho người ta, mà hắn Đồng Nhiên vẫn cứ phải âm thầm quan sát cô từ đằng sau như vậy sao?

Nhưng khi tìm hiểu sâu vào, Đồng Nhiên mới cân nhắc một chút.Nói cho cùng thì Cảnh Giai Tuệ cũng là người có năng lực, nhưng trong chuyện làm ăn, cô vẫn chưa đủ sự từng trải để có thể nhìn thấu được mọi chuyện.

Những công ty văn phòng phẩm trong nước cũng chỉ quanh quẩn có mấy cái, hiện tại toàn bộ thị trường đều đang lâm vào trạng thái đi xuống, chỉ có những công ty lớn nhờ vào những đơn hàng thì mới có thể coi như là lấp đầy cái bụng.Nhưng Dương tổng kia vì sao vẫn còn đổ tiền vào để tự mở nhà xưởng riêng cho mình?

Vài lần đưa đón Cảnh Giai Tuệ, hắn đứng ở cửa cũng nhìn thấy xe của Dương tổng đi tới đi lui, thậm chí có mấy lần, hắn còn nhìn thấy Dương tổng tiếp đón mấy người khách đi vào bên trong nhà xưởng.

Vừa khéo, mấy người khách kia hắn cũng biết, trong đó có một người tên là Hele, là nhà cung ứng sản phẩm nổi tiếng trong nước, còn được mệnh danh là “Máy rửa tiền tự động”, việc xấu nào hắn cũng dám làm.

Dương tổng làm công nghiệp sao lại dính dáng đến người này? Đồng Nhiên suy nghĩ một chút là hiểu ngay.Phỏng chừng Dương tổng này lúc đầu có một kế hoạch rất lớn, nhưng nguồn vốn của hắn lại không nhiều, khẳng định không thể bằng được những người lão làng trong giới kinh doanh, cũng không biết người nào giới thiệu cho hắn người kia, cứ thế giấy chứng nhận thiết bị nhà xưởng, lập tài khoản đen đều được làm một cách thuận buồm xuôi gió, Dương tổng cho dù một cuốn vở cũng chưa bán đi, nhưng một năm vẫn có đủ tiền trong hầu bao!

Đồng Nhiên vốn muốn nhắc nhở Cảnh Giai Tuệ, nhưng cô nhóc đáng ghét kia mỗi lần gặp hắn là lại giống như bị tra tấn, nhất là khi hắn tự mình tới đón cô, cô lại làm như nhìn thấy một vị cha già đến cổng trường đón con, coi hắn là một người không được lộ ra ngoài ánh sáng, khiến cho cô mất mặt lắm vậy.

Đồng Nhiên trong lòng nhịn đến bốc hỏa, nhưng lại không nỡ ép buộc cô trên giường, đột nhiên hắn cảm thấy nếu cứ để cho cô mù quáng cũng tốt, cho cô tự hiểu ra mọi chuyện, đến khi đau khổ rồi thì sẽ không muốn tiếp tục tự lập nữa! Nghĩ vậy, trong lòng hắn cũng cảm thấy an ủi đôi chút, người phụ nữ này luôn đi cạnh hắn, thế nhưng lúc nào cũng bướng bỉnh không chịu xin xỏ hắn thứ gì, điều này khiến cho ngọn lửa trong lòng hắn càng đốt càng lớn, thậm chí thấy cô phải phụ trách nhiều đơn hàng, hắn còn âm thầm cảm thấy hả giận!

Chờ đến lúc cô cầm giỏ trúc không múc được tí nước nào, xem cô sẽ làm gì! Bất quá hắn lại không ngờ cô có thể liều lĩnh như vậy, cư nhiên im lặng đi tới Thượng Hải một mình, còn có đồ chết tiệt Thượng Thiết kia, dám vụng trộm sắp xếp cô đến hội trường nhìn, gây ra mối nguy hiểm cho hắn.

Lúc đó hắn trở tay không kịp, cuối cùng lại giống như một thằng bé mười bảy mười tám tuổi mượn rượu giải sầu, làm ra một loạt chuyện phấn khích như vậy, nhưng hiện tại nhìn cô chăm chú xem bản hợp đồng trong tay, hắn bỗng dưng lại có chút không đành lòng.

Nếu như cô biết được, Dương tổng sở dĩ thăng chức cho cô, không phải là vì ghét bỏ người cháu kia làm việc không tốt, mà là hắn muốn tìm một người không thân thích chịu tội thay, dù cô có cố gắng thế nào, cũng chỉ làm cho hoạt động rửa tiền của Dương tổng càng trở nên suôn sẻ, không biết lúc đó cô sẽ phải chịu đả kích tới cỡ nào!

Bất quá đối với Đồng Nhiên mà nói thì đây cũng không phải là chuyện không thể giải quyết được, dù cho mấy người kia sau lưng làm chuyện gì, hắn cũng sẽ không để cô phải chịu tiếng xấu thay cho người khác!

Sau khi trở về, hắn sẽ vạch trần hết mọi chuyện cho cô biết! Hù dọa được cô thì càng tốt, để cho cô suy nghĩ chín chắn lại, đến lúc đó cô mới biết được ai là người đối xử thật lòng với cô, sau đó đẩy cô đến nơi khác làm việc…

Nghĩ đến tương lai tốt đẹp như vậy, Đồng Nhiên vốn đang phiền muộn vì bị thương thì đã rất nhanh tươi tỉnh trở lại.

“Sao lại ngây người ra như vậy, còn không chịu đi ra đỡ anh?” Hắn tựa vào khung cửa, lười biếng nói.

Cảnh Giai Tuệ chậm chạp buông bản hợp đồng trong tay ra, đi tới dìu hắn về giường.

“Hôm nay mọi việc có thuận lợi không?” Hắn giống như chỉ lơ đãng hỏi, nhưng Cảnh Giai Tuệ lại ngầm hiểu thành “Anh giúp em như vậy, em định cảm ơn anh thế nào đây!”

Nói thật, sau khi nói chuyện điện thoại, trong đầu cô vẫn chưa thông suốt lắm, nhưng cô biết mình không được thể hiện ra điều gì, chỉ nhẹ nhàng nói : “Mọi việc đều rất tốt, anh giới thiệu cho tôi một vài sếp tổng rất hào phóng, chỉ cần vài nét bút của bọn họ là kế hoạch sản xuất của nhà xưởng có thể kéo dài đến cuối năm rồi.”

Đồng Nhiên nghe được cô chính miệng nói ra thì trong lòng rất đắc ý, tâm trạng vui vẻ khiến cho hắn lại bắt đầu rục rịch, hắn cảm thấy lời bác sĩ nói rất có lý, chỉ cần tiểu đệ đệ khỏe mạnh là tất có hạnh phúc sau này, về vấn đề “càng đánh càng hăng” cũng còn phải kiên trì mà rèn luyện thì mới tốt.

Nghĩ vậy, hắn liền duỗi tay ra, nhẹ nhàng kéo một cái là đã cởi ra được chiếc áo lót bên trong áo sơ mi của Cảnh Giai Tuệ, thuận lợi nắm lấy hai khối thịt kia mà bắt đầu xoa nắn.

Người phụ nữ kia có lẽ đã tiếp nhận mình, nên hiếm khi ngoan ngoãn như lúc này, cô cúi đầu tựa vào ngực hắn, lộ ra bộ ngực trắng mịn, hai má non mịn cọ vào cổ hắn, tinh tế trêu chọc làm cho hắn cảm thấy vô cùng ngứa ngáy.