Giết Người Đưa Thư

Chương 55




- Em cứ nghĩ Phòng trợ giúp thất nghiệp là ở tòa nhà khác. - Andi Kelly nói khi thấy Parker đang đi qua đám đông lúc nhúc trước tòa án về phía mình. Chẳng bao lâu nữa, Rob Cole và bè lũ của hắn sẽ xuất hiện để nói với cả thế giới rằng hắn đã được trả tự do.

Parker đã nới cà vạt và cổ áo sơ mi. Bộ comple của anh đã bị nhàu từ lúc ngồi hai tiếng đồng hồ trong phòng họp ở tòa nhà Parker.

- Bị treo giò. - Anh nói. - Ba mươi ngày không lương.

- Đừng quên rằng anh đã phá ba vụ án một lúc cho họ chỉ bằng một cú đột kích.

- Anh không bao giờ thèm xin xỏ.

Thực ra thì những câu mà lãnh đạo văn phòng thám tử, trưởng phòng Phòng Cướp của - Giết người và Bradley Kyle, giờ đang thâm tím mặt mày như gấu trúc sau khi bị Parker đấm vào mũi ở Plaza phố Olvera, cứ tuôn ra trong cuộc họp là không phục tùng, lớt phớt, gây nguy hiểm.

Parker thì nhấn mạnh vào sự dính líu không rõ ràng của Phòng Cướp của - Giết người vào vụ Lowell khiến anh bị tống khứ ra khỏi vụ đó. Anh cũng chỉ ra rằng đã có quá nhiều người bị giết ở Quảng trường Pershing. Nhưng không ai muốn nghe những điều đó. Anh có nhắc đến chuyện Kyle đã bắn vào lưng một phụ nữ và Sở Mật vụ sẽ phải điều tra vụ này. Kyle sẽ phải ngồi bàn giấy cho đến khi có kết quả điều tra và rồi thế nào sau đó cũng phải bị treo giò.

Chí ít Parker cũng hài lòng khi biết Bradley Kyle sẽ chẳng còn cơ hội thăng tiến được nữa. Hắn cũng có thể bị thuyên chuyển khỏi Phòng Cướp của - Giết người hoặc bị sa thải nếu như hắn còn trơ tráo như thế. Dĩ nhiên sau đó người ta sẽ phải mở phiên tòa tố tụng lấy lời khai của Abby Lowell và những người có mặt ở Quảng trường Pershing ngày hôm đó.

Sau khi Parker khai xong, lãnh đạo văn phòng thám tử hỏi liệu anh còn muốn nói thêm điều gì nữa không. Parker đứng lên và hỏi thẳng Bradley Kyle rằng tại sao Giradello lại không nghi ngờ Eddie Davis trong vụ Crowne. Trước khi Davis giết thêm người thì đương nhiên hắn chưa hề được thẩm vấn. Tất cả nhìn nhau. Họ chưa lường trước được mức độ nguy hiểm của Eddie Davis qua một chỉ điểm nặc danh. Và dĩ nhiên, Tony Giradello cũng không muốn có thêm một kẻ tình nghi khác bị thẩm vấn trước khi diễn ra phiên tòa chỉ để chắc chắn một điều rằng Rob Cole, không còn nghi ngờ gì nữa, chính là kẻ giết người không ghê tay. Vì thế Kyle và Roddick cứ kéo dài thêm thời gian khiến bao người phải trả giá vì điều đó.

- Anh từ chức. - Anh bảo Andi. - Anh nộp súng công vụ, nộp lại thẻ, để hết trên bàn và quay gót.

Kelly mở to mắt.

- Ôi, quyết liệt thế!

- Ừ, thế đấy.

- Nhưng anh đã phải rất vất vả để khôi phục lại mọi thứ, Kev. Nếu anh làm thế, bọn họ sẽ thấy rằng...

- Anh không cần bọn chúng thấy cái gì hết, Andi. - Anh lắc đầu. - Chẳng liên quan gì cả. Anh cho rằng mình cần phải chứng minh một điều gì đó cho bản thân nhưng chẳng còn gì để anh phải chứng minh nữa cả. Anh phải tiếp tục cuộc sống của anh thôi.

- Ồ, đó là sức mạnh tinh thần lớn nhất mà em từng biết.

Cơn chấn động bắt đầu từ phía cửa vào phòng xử án và lan ra đám đông bên ngoài như một làn sóng. Cánh cửa được mở ra và Người Đàn Ông Bị Oan Ức xuất hiện cùng với những người khác. Parker chỉ muốn vả vào cái nụ cười làm điệu của hắn.

Rob Cole xứng đáng bị trừng phạt như bất kỳ một kẻ phạm tội ác có hệ thống nào nhưng giới báo chí, mới vừa hôm qua còn ra sức phỉ báng hắn thì giờ lại đón chào hắn như một người anh hùng. Cole thực chất không hơn gì một thằng ngốc té giếng được đội cứu hộ tình nguyện vớt lên. Các bản tin sáng và talk show lúc ban đêm sẽ chỉ như một thứ trò hề và hắn rồi sẽ được làm khách mời của Larry King hay thành viên ban giám khảo chấm cuộc thi hoa hậu Mỹ.

Đúng là cái đất nước này.

Cuộc họp báo ngắn gọn và ghê tởm. Parker đứng sau Andi, ở vị trí ưu tiên chỉ sau khu vực dành cho camera truyền hình. Rồi Rob Cole tiến lên bục để đáp lễ đám đông hâm mộ và cho chữ ký.

Parker đứng nhìn sự điên rồ đó, quan sát những người phụ nữ cứ cố nhao vào Cole và hét gọi tên hắn. Những hình ảnh ấy làm dạ dày anh nhộn nhạo cả lên.

Hắn liếc nhìn sang mé bên phải, một người phụ nữ cao ráo trông rất ấn tượng với mái tóc tém bằng đang chờ đến lượt mình nhưng không hò hét, không mỉm cười mà chỉ nhìn Cole bằng đôi mắt màu xám lạnh lẽo như một tảng băng. Một cảm giác bồn chồn cồn lên cổ Parker.

Bên trái anh, Andi đang bình luận gì đó và anh phải nghiêng người để nghe cô nhắc lại. Trong khoảnh khắc, người phụ nữ mắt xám chợt rút súng ra khỏi túi xách và chĩa thẳng vào ngực Cole, bóp cò.

Vẻ ngạc nhiên hiện trên khuôn mặt Cole là điều khiến Parker nhớ nhất. Khoảnh khắc tỏa sáng trong niềm vui chiến thắng của Robbie đã rời khỏi hắn theo cách như vậy.

Màn tiếp theo thật hỗn loạn. Người ta la hét, người ta chạy nháo nhác. Parker thoáng thấy các nhân viên từ văn phòng cảnh sát trưởng chạy tới, vũ khí sẵn sàng.

Ngay lập tức tất cả mọi người vây lấy người vừa nổ súng.

Chị ta đứng nguyên đó, súng vẫn ở trong tay.

Parker nhào vào chị ta trong vòng một giây trước khi các cảnh sát kịp rút súng. Anh hạ chị ta ngã xuống sàn và ngay tức khắc khẩu súng rời khỏi tay. Giờ thì chị ta khóc thổn thức, chỉ lặp đi lặp lại mỗi một câu.

- Hãy nhìn xem những gì hắn đã làm với tôi.

Trong cuộc lục soát ngôi nhà của Rob Cole và Tricia Crowne-Cole sau đó, người ta đã tìm thấy rất nhiều cuốn băng video. Hầu hết là quay cảnh Cole với những người phụ nữ khác, cả Diane và người đàn bà nổ súng kia nữa. Trong đó hắn đã làm tình với họ, ăn tối với họ, nói với họ rằng họ là người bạn tâm hồn của hắn, rằng chưa có ai làm cho hắn cảm thấy như thế trước đây. Và cả những lời hứa mà hắn chưa bao giờ có ý định thực hiện với những người đàn bà đáng thương ấy.

Đương nhiên cũng có cả những cuốn băng quay cảnh Cole và Tricia trong buồng ngủ của họ. Cole trần truồng, còn Tricia thì cực kỳ lố bịch với bộ quần áo lót để cố làm cho mình trẻ và thon thả hơn. Tricia đóng giả những người phụ nữ kia, cầu xin tình yêu của Cole và xin hắn hãy ở lại. Rồi cả hai đứa cười như hai con chó rừng.

Một vụ xì căng đan mới tinh xuất hiện.

Báo chí muốn được biết tại sao những cuộn băng kia không xuất hiện trong suốt quá trình điều tra vụ Tricia nhưng vào thời điểm đó thì chẳng có lý do gì để tìm kiếm chúng cả. Trong vụ điều tra cái chết của Tricia Crowne-Cole, chẳng có lý do gì để phải tìm kiếm thêm nữa. Họ có nạn nhân, có kẻ tình nghi số một đang ở trong nhà cùng với nạn nhân. Rob Cole có động cơ, phương tiện và cơ hội. Vũ khí giết người vẫn còn hằn trên mặt nạn nhân. Thế thì Phòng Cướp của - Giết người còn phải tìm thêm gì nữa?

Parker xem các bản tin truyền hình và nhủ thầm rằng chắc Chúa trời vẫn tồn tại, cho dù chẳng điều gì có thể làm lại được nữa, những mạng sống đã vĩnh viễn bị hủy hoại. Anh đã thuê Harlan Braun, luật sư chuyên bào chữa cho các ngôi sao, để đại diện cho Diane. Một trong những người phụ nữ cũng là nạn nhân của Cole đã đứng lên đại diện cho các nạn nhân để kiện Tricia Crowne-Cole đã gây đau khổ tột cùng cho họ.

Cô ta cũng tham gia tất cả các buổi nói chuyện trên truyền hình sau đó.

Chủ nhật nào Parker cũng đến nhà tù để thăm Diane.

Andi Kelly đang viết một cuốn sách.

Quy luật cân bằng sinh thái khẳng định rằng nếu như một con vật bị giết thịt thì không có gì là lãng phí cả. Rob Cole đã ăn tất cả những động vật ăn xác thối. Vì thế tất cả bọn chúng chỉ muốn vặt cả răng lẫn xương hắn.

Cuối cùng, chẳng có gì ở lại với Cole ngoại trừ nỗi ô nhục. Hắn xứng đáng được hưởng những điều đó.