GV Ký Sự

Chương 40




Ở cửa hàng tiện lợi 24 giờ dưới lầu mua ít đồ xong Ryou về phòng ngủ.

Mở một chai bia, Ryou ngồi trên ban công vừa nhìn cảnh đêm vừa uống.

Điện thoại vang lên, Ryou khẽ cười, chắc là Edgar đến nơi, điện thoại báo bình an cho mình.

Cầm điện thoại, Ryou hơi ngạc nhiên phát hiện lại là Michelle gọi.

“Chị Michelle!” Ryou tiếp điện thoại, là công ty có chuyện gì sao? Nếu không sao muộn thế này còn gọi điện thoại cho mình.

“Ah, Lori cậu đang ở đâu?” Michelle nói chuyện luôn luôn không dây dưa dài dòng, “Gần đây không có việc gì chứ?”

“Tôi bây giờ đang ở phòng ngủ, gần đây ah,” Ryou nhíu nhíu mày, suy nghĩ vài giây: “hẳn là không có a!”

“Vậy thì tốt quá, N bộ chuyển kế hoạch quay series Fallen Angel lên trước thời hạn, nhưng vì trùng với lịch của series STORM, Adrian tạm thời không thể qua.” Michelle nhanh chóng nói ra: “Đúng lúc cậu gần đây không có phim, sắp xếp với N bộ một chút, quyết định quay phần của cậu trước, cho nên gần đây đừng đi đâu xa, đợi thông báo của N bộ được không?”

“Được, tôi đã biết!” Ryou có chút buồn bực, cú điện thoại này nếu đến sớm một chút cậu có thể cùng đi với Edgar?

“Ừm, ngày 18 có một cuộc họp mặt, nhớ trở về!” Michelle dặn dò xong mọi việc, thì cúp điện thoại, không biết có phải là ảo giác của Ryou không, tâm tình Michelle hình như không tốt lắm.

Nhưng mặc kệ, sáng mai Ryou đã định đón xe đi tìm Edgar.

Cứ cho anh một bất ngờ, sẽ không nói trước cho Edgar, rất muốn xem xem biểu cảm của Edgar khi mình đột nhiên xuất hiện, Ryou hiếm khi tinh nghịch một lần.

Nhưng kế hoạch của Ryou xảy ra một chút ngoài ý muốn, ngày hôm sau khi cậu đến, gọi Edgar thì điện thoại lại luôn tắt máy, chẳng lẽ là đang làm việc?

Ryou cười khổ, xem ra ngạc nhiên không thể cho hàng ngày, bằng không không chừng kinh hỉ ngược lại chính là cho bản thân.

Nhưng Ryou đã nghĩ kỹ bước tiếp theo làm gì rồi, thật lâu không có tin tức của Unnan và Kurotaka, lúc trước bọn họ đến E bộ trợ giúp, sau khi quay xong phim thì về N bộ, dù sao không có việc gì, thử liên lạc xem có thể ra ngoài họp mặt không!

Rất thuận lợi, Unnan và Kurotaka đều rảnh, lúc gọi điện bọn họ đều còn đang ngủ. Vừa nghe là Lori, tỏ vẻ lập tức có thể đến, để Lori ở trạm xe ngoài cửa công ty chờ bọn họ.

“Đã lâu không gặp!” Xem ra Unnan cùng Kurotaka cũng ở ký túc xá, không đợi bao lâu, Ryou đã thấy thân ảnh của bọn họ, cười bước đến chào hỏi.

“Đúng vậy a, không ngờ còn có thể gặp mặt đấy!” Kurotaka hào sảng cười to vỗ vỗ vai Ryou, “Đi, đi uống rượu?”

“Không vấn đề!” Ryou cũng rất sảng khoái đồng ý.

“Nghe nói cậu bây giờ là sao A của E bộ rồi!” tìm một quán rượu quy mô nhỏ ở gần đó, ba người vừa ngồi xuống, Unnan liền hỏi Ryou.

“Ừm, hình như là vậy!” Ryou hơi ngượng ngùng, cầm chai rượu giúp Unnan và Kurotaka rót rượu.

“Cậu xem, tôi nói Lori dù cho trở thành sao A cũng sẽ không thay đổi!” Kurotaka giơ ly lên, rất cảm khái nói với Unnan.

Mặc dù Unnan và mình bây giờ chưa nổi tiếng như Lori, nhưng Lori không chỉ không quên bọn họ, vẫn dùng thái độ đối với đàn anh rất tôn kính bọn họ, điều này làm cho hai người có chút cảm động.

“Đúng vậy a, lúc trước đã cảm thấy Lori là nhân tài làm việc lớn, không giống Kwvin!” Unnan cũng tán thành.

“Nào có, may mắn thôi!” Lori, Unnan, và Kurotaka cụng cụng ly, trước cạn làm kính, “Đúng rồi, Kwvin sao đột nhiên rút rồi? Lúc tôi trở về cậu ta cũng đã dọn đi rồi.”

Khoảng thời gian đó đúng lúc Ryou quay series STORM, sau khi quay xong ba người bạn cùng phòng cũng đã đường ai nấy đi rồi, cho nên không biết rõ chuyện này.

“Chuyện này thật sự là… Đừng nói nữa!” Kurotaka nói đến chuyện này, thì lắc đầu không thôi.

“Lần đó chúng tôi quay phim, là tôi, và Kurotaka hợp tác với Kwvin, đáng lẽ sắp xếp chúng tôi ở cùng phỏng chừng cũng suy nghĩ bồi dưỡng ăn ý một chút.” Unnan nối tiếp câu chuyện, vừa rót rượu vừa nói: “Ai biết mới bắt đầu, Kwvin đã khóc kêu la đau, làm chúng tôi cũng không biết tiếp tục thế nào nữa.”

“Chuyện này, Kwvin cũng là lần đầu tiên đi, có lẽ thật sự rất đau a!” Ryou thì có phần hiểu, nhưng cũng rất thông cảm Unnan và Kurotaka, dưới tình huống đó còn phải duy trì trạng thái.

“Đau đớn là chắc chắn, cậu ta trước khi đến nên hiểu, việc này vốn cũng không phải bình thường, cậu ta kẹp chặt như vậy tôi cũng đau ah!” Kurotaka nói chuyện vô cùng trực tiếp, “Nhưng đây là công việc, không phải trò đùa, sao có thể thuận theo tính tình a.”

“Chính là, Kwvin lúc đó đã không muốn làm rồi, nhưng sao có thể, cũng đã đến phần này, sao có thể dừng lại.” Unnan cảm khái, đứa trẻ như Kwvin thật ra cũng rất đáng thương, bị mấy người tinh thám trên đường nói ba hoa chích choè, nào là thủ *** cũng có thể kiếm nhiều tiền, tư tưởng không chịu được cám dỗ của tiền tài, bước vào, lại bị hứa hẹn tiếp theo lừa gạt, phạm vi tiếp nhận dần dần lớn thêm, đến lúc cuối cùng phát hiện bản thân thật sự chịu không được, hối hận đã không kịp!

“Vậy sau đó làm thế nào?” Kỳ thật Ryou đã có thể biết trước hậu quả, nhưng vẫn nhịn không được muốn hỏi.

“Sau đó, còn có thể làm gì, nhân viên công tác ở trường quay kể cả tôi và Unnan bốn người giữ chặt Kwvin, cố quay cho xong!” Kurotaka có phần kiềm chế nói, “Thật sự có cảm giác cường bạo!”

“Nghe nói Kwvin trở về thì lập tức rời khỏi, dù sao cũng chưa chính thức ký hợp đồng!” Unnan lại uống một ly, “Ai, đôi khi ngẫm lại, thật ra Kwvin như vậy cũng không hẳn xấu, chỉ đóng một bộ phim còn chưa lưu lại ấn tượng gì thì biến mất, đau đớn trong lòng thì để thời gian xoa dịu đi!”

“Cậu đừng nói nữa, tôi cũng muốn rút lui!” Kurotaka cũng uống tiếp một ly, “Dù sao tiền cũng kiếm được kha khá rồi, định trở về quê mở một cửa hàng, lấy một người vợ vui vui vẻ vẻ trải qua cuộc sống.”

“Lori thì sao?” Unnan quay đầu hỏi Ryou đang rót rượu.

“Tôi sao, trong thời gian ngắn vẫn chưa có ý định lui!” Ryou cười bất đắc dĩ.

Nhìn ra Lori dường như có lời không thể nói, Kurotaka và Unnan đúng lúc điều chỉnh đề tài, nói đến những tin đồn thú vị trong công việc.

Bầu không khí đang sôi nổi, điện thoại Ryou vang lên.

“Em đang ở đâu?” Là Edgar, vừa bắt máy anh liền hỏi, “Vừa nghe người ta nói ở trước cửa bộ của bọn anh nhìn thấy em, có thật không?”

“Ừm, thật sự.” Ryou có phần ngạc nhiên, cư nhiên N bộ có người nhận ra mình: “Em hiện tại đang uống rượu ở một quán rượu gần công ty anh.”

Hỏi rõ địa điểm và tên gọi, Edgar để lại một câu anh tới ngay, thì vội vàng ngắt điện thoại.