Hàn Ngu Chi Thiên Vương

Chương 89: Gặp lại BoA (2)




Kim Sung-won vừa mới cúp điện thoại một cái, đám tiểu nha đầu liên tục công kích bằng một đống câu hỏi, làm Kim Sung-won ù cả đầu:

- Từng đứa hỏi một, anh không nghe thấy gì hết.

- Quan hệ giữa anh và BoA tiền bối là thế nào?

Jessic chất vấn trước tiên:

- BoA vào công ty thực tập mới 11 tuổi, anh thi thoảng cũng chiếu cố một chút, giống mấy đứa vậy.

- Vì sao anh gọi chị ấy là Mèo con?

Yoona tiến tới:

- BoA thích mèo, lúc ấy còn nhỏ, nên anh gọi thế.

- Oppa, mai em đi với anh nhé?

Yuri thực tế hơn YoonA nhiều, mặt đầy kỳ vọng hỏi:

- Em, em nữa!

Yoona tỉnh ngộ, rối rít giơ tay lên vẫy:

- Không được.

Kim Sung-won từ chối dứt khoát, không giải thích lý do:

Đám tiểu nha đầu không ai hỏi nữa, sáu cặp mắt đầy nghi ngờ quét qua quét lại lên người, cuối cùng Kim Sung-won hứa xin ảnh có chữ ký của BoA mới tạm thoát nạn.

... ....

8 h 30 sáng ngày hôm sau, quán cà phê Tom & Toms ở Gangnam.

- Xin lỗi oppa em đến muộn.

Boa không bao giờ kiếm cớ vì sai lầm của mình, cho dù nguyên nhân không phải do cô:

- Không sao, anh là nghệ sĩ lười nhất cả nước mà.

Kim Sung-won cười nói:

- Hì hì, lời của anti mà anh cũng để ý sao?

Năm năm không gặp, hai người cũng chẳng có chút cảm giác xa lạ nào, trước kia khi Kim Sung-won là nghệ sĩ đã debut, BoA như cái đuôi nhỏ theo bên. Bây giờ Kim Sung-won có chút tên tuổi, nhưng BoA thì lại là ngôi sao biểu tượng của SM, là thần tượng được cả hai nước Nhật Hàn cực kỳ mến mộ.

Chỉ nói mấy chuyện nhỏ cuộc sống gần đây, không kể khổ, không hỏi quãng thời gian xa cách, cả hai đều biết chính xác việc làm của người còn lại, giống như lần nữa quay trở lại quãng thời gian trước năm 2000.

Bất tri bất giác thời gian lặng lẽ qua đi, khi ánh mặt trời ấm áp chiếu lên người mới nhận ra là gần trưa:

- Tới nhà anh ăn cơm đi.

- Vâng.

Boa đồng ý không chút do dự:

Hai người vừa xuống xe, phát hiện ra một người đi đi lại lại trước cửa nhà Kim Sung-won, như đang do dự điều gì đó.

- Taeyeon!

Kim Sung-won ngạc nhiên gọi:

- Chào Sung-won oppa.

Kim Taeyeon luôn cảm thấy mình không tới tận nhà cám ơn là rất thất lễ, vì thế mang cơm rang Jeonju do chính mình làm tới cám ơn, sau đó nhìn thấy người bên cạnh Kim Sung-won tức thì sững sờ:

- Á .. B .. BoA tiền bối?

- Chào em.

BoA cười gật đầu, vốn tưởng cô bé này là fan của Kim Sung-won, nhưng có vẻ hai người rất quen thuộc, không khỏi suy đoán mối quan hệ của họ:

Kim Taeyeon cúi chào BoA xong, lúng ta lúng túng nhìn hai người:

- Vào đi.

Kim Sung-won đi tới vừa mở cửa vừa hỏi:

- Taeyeon sao em ở đây?

- Dạ?

Kim Taeyeon từ lúc thấy BoA vẫn chưa tỉnh táo lại, nghe Kim Sung-won hỏi lần nữa với vội nói:

- Em tới cám ơn tiền bối, đây là cơm rang em làm.

Nói rồi đưa hộp cơm lên.

- Em tới lâu chưa?

Kim Sung-won nhận lấy hỏi:

- Chưa lâu lắm, em không biết điện thoại của oppa, đang định về thì anh về rồi.

Kim Taeyeon vừa nói vừa len lén nhìn BoA.

- Vậy em ở lại ăn cơm nhé?

Kim Taeyeon rất muốn ở lại, nhưng còn phải xem ý kiến BoA.

- Không sao, em ở lại đi.

- Cám ơn tiền bối.

Kim Taeyeon mừng rỡ hết sức:

Kim Sung-won đi làm cơm rồi, Kim Taeyeon căng thẳng mãi mới nói được:

- BoA tiền bối, em là fan cả chị, chuyện của tiền bối luôn được giáo viên lấy ra làm gương.

- Em cũng là thực tập sinh của SM à?

BoA vỡ lẽ:

- Vâng, em là thực tập sinh khóa 04.

- Thời gian rảnh rỗi của em nhiều lắm sao?

Nếu là hậu bối trong công ty, còn biết Kim Sung-won, BoA không cần khách khí:

- Không, không phải, hôm nay phòng luyện tập của công ty đều bị các tiền bối chiếm dụng rồi, hơn nữa giáo viên không có thời gian, cho nên em mới chuyên môn tới cám ơn Sung-won oppa.

BoA mới nhớ ra cuối năm rồi, giờ này đa phần các nghệ sĩ trở về tham gia đủ các loại giải thưởng, cho nên thực tập sinh rảnh rỗi nhiều hơn, vì phần nhiều thời gian cô ở Nhật Bản, cho nên nhất thời không nhớ.

- Vì sao em lại cám ơn Sung-won oppa?

Kim Taeyeon đỏ mặt lí nhí kể chuyện xấu hổ của mình ra, sao có cảm giác thế nào cũng càng ngày càng có nhiều người biết.

BoA bật cười ra tiếng:

- Cách làm của em được đấy, đáng tiếc năm xưa sao chị lại không nghĩ ra nhỉ?

Kim Taeyeon tức thì thấy BoA gần gũi hơn nhiều, lấy can đảm hỏi:

- BoA tiền bối, em có thể chụp ảnh cùng chị không?

- Không thành vấn đề.

BoA đồng ý hết sức sảng khoái:

Kim Sung-won cũng thò đầu từ bếp ra:

- Phải rồi Mèo con, sáu tấm ảnh ký tên mà anh nhờ em chuẩn bị đâu?

- Trong xe, để em đi lấy, oppa, anh cần nhiều thế làm cái gì? Chẳng lẽ bây giờ anh còn kinh doanh cả chữ ký kiếm lời à?

BoA được Kim Sung-won nhờ chuẩn bị là sáu tấm ảnh toàn thân kích cỡ bằng người thật:

- Anh xin cho người ta.

Kim Taeyeon thì thầm:

- Sung-won oppa có sáu cô em gái.

- A, vậy là cô bé Kim Hyoyeon hôm qua anh nói cũng trong số đó à?

Kim Sung-won thay đổi ngoài tưởng tượng của BoA, trước kia y một người bạn cũng chẳng có:

- Anh nói rồi mà, là bạn của Seohyun.

- Nói vậy Seohyun giờ cũng là thực tập sinh của công ty chúng ta?

BoA đã gặp Seohyun rồi, khi đó cô bé mới mấy tuổi:

- Ừ, năm 2003 nó cùng em họ đi chơi ở tàu điện ngầm, bị tuyển trạch viên công ty phát hiện.

- Vậy là khi oppa còn đang nhập ngũ?

- Con bé còn chẳng cho anh biết cơ, mà chuyện nó đã quyết rồi thì không ai thay đổi được.

Tiếp đó Kim Taeyeon giúp BoA mang sáu tấm ảnh có chữ ký vào nhà, đặt ở một góc, hâm mộ vuốt ve.

Do BoA cảm nhẹ, Kim Sung-won làm ít cơm thanh đạm, còn cơm rang Jeonju mà Kim Taeyeon mang tới thì đặt trước mặt y:

- Không tệ chút nào.

- Cám ơn oppa.

- Em cũng thử xem.

BoA đưa tay ra xúc một thìa, mắt thoáng hiện ý cười, nhai một lúc gật gù nói với Kim Taeyeon đang rất căng thẳng:

- Đúng là không tệ, rất hợp hợp với khẩu vị Sung-won oppa.

- Cám ơn tiền bối khen ngợi.

Kim Tayeon lúc này mới yêu tâm, cô phải làm tới năm lần mới thành công:

Ăn cơm xong BoA không thể ở lại thêm được, hôm nay cô đi ra nửa ngày đã phải tốn công thuyết phục quản lý rồi.

Chỉ có Kim Taeyeon là mừng vô cùng, vì được cùng BoA về công ty, cuộc gặp gỡ sau nhiều năm của bọn họ kết thúc như thế, bình đạm đơn giản, chẳng có câu chuyện cảm động nào, nhưng với Kim Sung-won đại biểu y đã vượt qua được chuyện trước kia, sẵn sàng bước tới.

....

- Sung-won, đây là giấy mời tham dự MKMF.

Hôm sau Choi Hyun-joon đưa cho Kim Sung-won một tờ giấy mời:

- Muốn mời tôi làm người trao giải?

Kim Sung-won kinh ngạc vì lời mời bất ngờ này:

- Đúng thế, cùng với Jung Ryu-won, luyện tập bình thường thì không cần cậu, nhưng tổng duyệt cần tới làm quen với trình tự, an bài vào ngày mai, thời gian rất eo hẹp.

Kim Sung-won sửng sốt, Kim Hyoyeon mới diễn tập lần đầu, sao mai đã tổng duyệt rồi.

Choi Hyun-joon nhún vai, biểu thị hắn cũng không biết, rồi lấy trong người ra một tờ báo:

- Còn nữa, hôm qua cậu và BoA gặp nhau bị phóng viên chụp được.

Kim Sung-won nhận lấy tờ báo, thấy ngay tiêu đề bắt mắt " Kim Sung-won và BoA sau năm năm nối lại tình cũ!" Mặt liền tối sầm lại.

Chỉ thấy dưới tiêu đề là một tấm ảnh lớn, y và BoA ngồi đối diện với nhau ở quán cà phê, bị người ta chụp được qua cửa kính, hai người khi ra ngoài đều ăn mặc rất kín, nhưng vào quán cà phê đều bỏ kính râm, khẩu trang ra, không ngờ bị phát hiện.

Một bức ảnh nữa thì đã cũ lắm rồi, hơi mờ, nhưng vẫn nhận ra được hai nhân vật chủ yếu là Kim Sung-won và BoA, trong ảnh, một tay y đặt lên vai BoA, còn BoA có chút căng thẳng nhìn y.

" Tấm ảnh này sao lại lần nữa xuất hiện?" Kim Sung-won vo tròn tờ báo lại dùng hết sức ném đi.