Hãn Phi, Bổn Vương Giết Chết Ngươi

Quyển 1 - Chương 23: Bị đánh vẫn còn nói đáng đánh!




Hiên Viên Ngạo tiến lên, nâng nàng dậy , ôn nhu hỏi: "Hạ nhi, nàng không sao chứ?"

Nguyệt Vô Hạ bổ nhào vào trong lòng hắn gào khóc lớn: "Ngạo ca ca, rõ ràng là nha hoàn kia đụng phải ta, vương phi tỷ tỷ cũng không hỏi xanh đỏ đen trắng liền đánh ta. . . . . . Hạ nhi mệnh thật khổ . . . . . . Ngạo ca ca, người nên vì ta quyết định . . . . . ."

"Vương gia, vương phi, không phải như thế, là. . . . . ." Tiểu Nguyệt muốn giải thích, đã thấy Vũ Văn Tiểu Tam vung tay lên, lập tức ngoan ngoãn im lặng.

Vũ Văn Tiểu Tam trong lòng đều có tính toán. . . . . . Mặc kệ như thế nào, Tiểu Nguyệt thân phận chỉ là nha hoàn, bất luận là ai có lí, thì người cổ đại cũng sẽ cho rằng làm nô tài nên là phục tùng chủ tử, bất quá. . . . . .

Vũ Văn Tiểu Tam đi đến bên người Hiên Viên Ngạo cùng Nguyệt Vô Hạ, Nguyệt Vô Hạ cho rằng nàng lại muốn đánh , liền hướng trong lòng Hiên Viên Ngạo rụt rụt. . . . . .

Ba nam nhân cũng là suy nghĩ muốn ngăn nàng lại hay không , lại không nghĩ rằng mỗ nữ nhíu mày, vẻ mặt xin lỗi nhìn nàng: "Trắc phi muội muội, không biết vì sao, tỷ tỷ từ khi mang thai , có đôi khi không hiểu sao thường xuyên muốn đánh người! Cho nên, chuyện này cùng việc muội muội tranh cãi với nha đầu Tiểu Nguyệt kia nửa điểm quan hệ đều không có. Mới vừa rồi tỷ tỷ không phải cố ý đánh muội muội , vẫn mong muội muội đừng để trong lòng."

Cái gì? Mọi người cũng không dám tin trừng to mắt , Nguyệt Vô Hạ cũng bị những lời này của nàng làm cho quên cả việc khóc , nhớ tới lúc nàng đánh người, khi đó miệng nàng mắng những lời . . . . . . Nàng không phải cố ý ? Không phải bởi vì Tiểu Nguyệt? Thiên tài tin!

Tiểu Nguyệt không biết nói gì nhìn tiểu thư nhà nàng , không phải đâu? Tiểu thư, bọn hắn cũng không phải ngu ngốc , làm sao có thể tin tưởng người!

"Ài, nhìn xem khuôn mặt như hoa như ngọc của muội muội , bị tỷ tỷ đánh thành như vậy, tỷ tỷ cảm giác sâu sắc thật có lỗi!" Nói xong bưng miệng cười, "Kỳ thật , cũng không phải tỷ tỷ muốn đánh nhau với muội , là mới vừa rồi tiểu thế tử ầm ĩ ở trong bụng tỷ tỷ , tỷ tỷ phiền lòng vô cùng, vừa lúc muội muội lại xuất hiện ở trước mặt tỷ tỷ , cho nên tỷ tỷ liền. . . . . . Ài. . . . . . Nói ra đây đều là vì tiểu thế tử có thể khỏe mạnh cường tráng, bình an sinh ra, tỷ tỷ tin tưởng vì sự an toàn của con nối dòng của Vương gia , muội muội là nhất định vui với hy sinh !"

Thốt ra lời này xong, ở đây cả trai lẫn gái khóe miệng đều đã điên cuồng giật giật. . . . . .

Nguyệt Vô Hạ lại suýt nữa ngất đi! Đây là ý gì ? Nàng đánh nàng Nguyệt Vô Hạ , bây giờ còn nói mê sảng như vậy , tương đương là nói cho mọi người ở đây , nếu nàng Nguyệt Vô Hạ níu chặt chuyện này không rời, đó chính là không chịu hy sinh vì con nối dòng của Vương gia . . . . . .

Nói mấy câu không chỉ có xoay chuyển cục diện, vẫn còn làm cho Nguyệt Vô Hạ cường chống khuôn mặt tươi cười nói"Không có việc gì, đây là việc nên làm !"

Lại kiến thức bản lãnh bậy bạ của nữ nhân này , Hiên Viên Ngạo không nói gì quay đầu đi. . . . . .

Đáy mắt ôn nhu của Hiên Viên Mặc hiện lên một chút ý cười, cặp mắt như ngọc lưu ly của Hiên Viên Triệt hiện lên một đạo ánh sáng kỳ dị , vị hoàng tẩu này , thật sự rất thú vị . . . . . .

Thấy Nguyệt Vô Hạ sau một lúc lâu không nói lời nào, Vũ Văn Tiểu Tam kinh ngạc mở miệng: "Làm sao vậy? Muội muội không phải cực kỳ yêu Vương gia sao? Chẳng lẽ một chút việc nhỏ như vậy cũng không nguyện ý vì Vương gia làm? Ài. . . . . . Nếu muội muội không chịu, vậy để tỷ tỷ giải thích . . . . . ."

"Làm sao có thể , có thể vì tiểu thế tử làm chuyện này là vinh hạnh của muội muội , tỷ tỷ cứ đánh, muội muội chỉ có chút năng lực nhỏ nhoi này coi như là vì Vương gia rồi !" Nguyệt Vô Hạ cố chống ý cười cắt ngang lời nói của Vũ Văn Tiểu Tam , chỉ là ánh mắt thuần khiết kia đều là ánh lên tia ngoan độc !

Ngươi có thể tưởng tượng tâm tình khi bị người khác đánh, vẫn còn nói ngươi đáng đánh sao?

So sánh phản ứng của hai người bọn họ , tất cả mọi người có chút khinh bỉ Nguyệt Vô Hạ.

Mỗ nữ than nhỏ một hơi: "Ài. . . . . . Muội muội đối Vương gia quả nhiên là một mảnh thiệt tình, tỷ tỷ thay tiểu thế tử tạ ơn muội muội , nếu muội muội cũng hiểu được tỷ tỷ vậy thì sau này nếu lại xuất hiện loại tình huống này, vậy thì làm phiền muội muội lại cho tỷ tỷ đánh mấy bàn tay giảm bớt tâm tình , không biết ý muội muội như thế nào?"

Gì? Không phải quá phận như vậy đi? Mọi người giật giật khóe miệng, đồng tình nhìn Nguyệt Vô Hạ , tam vương phi Vũ Văn Tiểu Tam này , có vẻ như hoàn toàn không biết tìm chỗ khoan dung mà độ lượng là ý tứ gì!

Nàng Vũ Văn Tiểu Tam đương nhiên không biết ý tứ của những lời này , nàng chỉ biết là nếu người phạm ta, ta sẽ đưa người vào chỗ chết ! Đặc biệt sao , dám đánh người của nàng , không phải tìm đánh, mà là tìm cứt!

"Tỷ tỷ. . . . . ." Nguyệt Vô Hạ giựt giựt khóe miệng, nhưng là không biết nên ứng đối như thế nào , lo lắng nhìn Hiên Viên Ngạo.

Hiên Viên Ngạo bất đắc dĩ mở miệng: "Được rồi , Hạ nhi tốt xấu gì cũng là trắc phi, luôn luôn đánh nàng thành bộ dáng gì nữa, vương phi về sau nếu trong lòng không thoải mái, tùy tiện tìm người hạ nhân xì là được!"

Vũ Văn Tiểu Tam nhíu nhíu mày, một bộ dáng suy nghĩ sâu xa , tự lo gật đầu: "Vương gia nói thật có đạo lý!"

Lần đầu tiên thấy tiện nhân này phối hợp chính mình như vậy , Hiên Viên Ngạo có chút kinh ngạc. . . . . . Tiếp theo. . . . . . Liền thấy nữ nhân kia đột nhiên ôm bụng: "Ai nha, tiểu thế tử lại bắt đầu náo bổn vương phi , bổn vương phi trong lòng rất không thoải mái a!"

Rồi sau đó cặp mắt đẹp kia bắn phá chung quanh , ánh mắt lạc định, hấp tấp tiến lên, đối với hai ma ma đang quỳ trên mặt đất kia đánh một trận thống khoái. Một bên đánh một bên hưng phấn mở miệng: "Vương gia, chủ ý này của người không sai, bổn vương phi cảm giác thư thái rất nhiều. . . . . ." Đặc biệt sao , dám nghe theo tiện nhân Nguyệt Vô Hạ kia đánh Tiểu Nguyệt nhà nàng, thực tưởng là Vũ Văn Tiểu Tam nàng là ngồi không!

Hiên Viên Ngạo khóe miệng giật giật. . . . . . Quả nhiên!

Hai ma ma kia nghe lời này thì một chút phản kháng cũng không dám, đây chính là Vương gia để cho vương phi trong lòng không thoải mái liền đánh hạ nhân a. . . . . . Mệnh lệnh của Vương gia , các nàng làm sao dám không nghe? Chỉ có thể đảm mặc cho nàng đánh, từng tiếng kêu thảm thiết từ trong miệng hai ma ma tràn ra, vô cùng hối hận chính mình chọc phải vị Sát Thần này!

"Không cần kêu, các ngươi kêu bổn vương phi hoảng hốt!" Vũ Văn Tiểu Tam nói xong xuống tay quá nặng. . . . . .

Hai ma ma cố nén đau đớn, không dám lên tiếng nữa. . . . . .

Mọi người trợn mắt há hốc mồm nhìn bên kia, quá sau một lúc lâu, chỉ thấy nữ tử áo đỏ kia vỗ vỗ tay, một bộ dáng cảm thấy mỹ mãn , mở miệng cười nói: "Thật sự là cảm tạ các ngươi, bổn vương phi hiện tại toàn thân thư sướng, tiểu thế tử cũng ngoan ngoãn đợi ở trong bụng bổn vương phi , không náo loạn!"

Hai ma ma mặt mũi bị đánh bầm dập giống như Nguyệt Vô Hạ , đồng loạt mở miệng: "Vương phi cứ đánh, có thể vì tiểu thế tử hy sinh là vinh hạnh của nô tỳ !"

Tiểu Nguyệt trợn mắt há hốc mồm tràn ngập sùng bái nhìn tiểu thư nhà nàng . . . . . Thật là lợi hại!

Ba nam nhân lại vẫn ở vào trạng thái ngu ngơ , không có tỉnh lại. . . . . . Bọn hắn xác định, cả đời này tuyệt đối không có thấy quá nữ nhân thô lỗ như nàng ! Mà còn đánh người rồi còn có thể làm cho người ta nói đáng đánh, này rõ là. . . . . . Một môn nghệ thuật!

Vũ Văn Tiểu Tam mãn ý nhìn hai hạ nhân kia , trở lại bên người Tiểu Nguyệt , nâng nàng dậy, đối với hầu tì của Nguyệt Vô Hạ vừa thông suốt điên cuồng hét lên: "Lại vẫn thất thần làm gì? Còn không mau mời đại phu cho trắc vương phi nhà ngươi!"

Thị Kỳ nhìn ánh mắt ngoan độc mạnh mẽ của vương phi kia , bất chấp trưng cầu chủ tử nhà mình có đồng ý hay không liền vội vội vàng vàng lao ra vương phủ. . . . . .

Đám người Hiên Viên Ngạo đã có chút buồn bực, nữ nhân này không có hảo tâm giống như thế a!

Quả nhiên, lập tức liền nghe đến nữ nhân kia mở miệng: "Đại phu mời tới tới trước xem cho Tiểu Nguyệt nhà ta , bổn vương phi không có Tiểu Nguyệt hầu hạ là không làm được, đến lúc đó tiểu thế tử lại ầm ĩ ở trong bụng tỷ tỷ , vì an toàn của tiểu thế tử , muội muội không có dị nghị đi?"

Nguyệt Vô Hạ khóe miệng giật giật, tràn đầy không cam lòng mở miệng: "Muội muội đương nhiên không có dị nghị!"

Mãn ý gật đầu, mang theo Tiểu Nguyệt trở về phòng, đi tới vài bước, lưu luyến quay đầu nhìn nhóm soái ca liếc mắt một cái: "Hoàng thượng, hoàng đệ, các ngươì có rảnh thì tới ngồi nhiều một chút, nha đầu kia bị thương, ngày hôm nay khiến cho Vương gia chiêu đãi các người đi, bổn vương phi trước xin lỗi không tiếp được rồi."

Hiên Viên Ngạo thấy ánh mắt không tha của nữ nhân kia, trong lòng hỏa diễm lại bị dẫn đốt. . . . . . Tiện nhân này!

Hiên Viên Mặc ôn nhu cười: "Uh`m, đi thôi, hoàng huynh có rảnh sẽ đến ngồi một chút !"

"Hoàng tẩu, người ta về sau thường xuyên tới tìm tẩu chơi." Hiên Viên Triệt nhẹ nhàng mở miệng.

Nhìn đến hai đại soái ca chính diện hưởng ứng, tâm tình Vũ Văn Tiểu Tam đang buồn bực cũng trở thành hư không, nháy mắt sung sướng trở lại. . . . . .

Tiếp theo, mặt tối sầm, rất không dễ dàng hai đại soái ca đều đến nơi này, đặc biệt sao Nguyệt Vô Hạ lại cứ chọn lúc này tìm việc!

Dám ảnh hưởng nàng cua soái ca, hừ! Đợi Tiểu Nguyệt tốt lên, nàng nhất định phải chờ thời cho Nguyệt Vô Hạ này một trận nữa !