Hào Môn Thiên Giới Tiền Thê: Anh Đừng Yêu Em

Chương 129: Khả năng của phương tiện truyền thông




Editor: Nam Cung Tử Uyển

Màn đêm buông xuống, dù cho ở vào khu náo nhiệt như Nhuận Trạch viên cũng đã rơi vào một mảnh trầm tĩnh... Trải qua lễ cầu mưa rửa tội, trong không khí ướt lạnh đã rửa hết mùi thơm của phấn hoa.

Thủy tinh lấp lánh dưới ánh đèn nhu hòa, Giản Mạt cầm bút vẽ phác họa lên bản thiết kế, trên mặt của cô tràn ngập cảm xúc bi thương, thế nhưng, đáy mắt lại lộ ra sự kiên định.

Cô phải nắm chắc cơ hội lần này, không quan tâm đến cuối cùng có thắng được hay không...

Đêm qua đi, thậm chí mang nỗi buồn cuốn trôi hết, phía Đông phát ra ánh sáng màu bạc, tia nắng ban mai xé rách tất cả những âm trầm của mấy ngày trước, ngày mới được bao phủ bởi ánh nắng ấm áp.

“Tập đoàn JK mấy ngày gần đây rơi vào nguy cơ có thể sẽ bị thu mua, theo nguồn thông tin tiết lộ, bởi vì JK đã ngắt kết nối với nguồn vốn nội bộ, sớm hơn năm ngoái, công ty lại rơi vào khủng hoảng kinh tế ban đầu...” Kênh tin tức kinh tế tài chính buổi sáng truyền đến thanh âm quyền lực của người phụ nữa, “Có tin tức tiết lộ, tập đoàn Đế Hoàng có quyết tâm rất lớn trong việc thu mua JK...”

Buổi sáng, nhân viên văn phòng có thể nghe tin tức ở trên đài phát thanh radio, hoặc ở hiệu ăn sáng thu thập tin tức trước mắt...

“Hôm qua đã có người chụp được bức ảnh, tổng giám đốc của Đế Hoàng là Cố Bắc Thần đã cùng thiên kim tiểu thư Thẩm Sơ của tập đoàn JK dùng cơm với nhau, bên cạnh bọn họ còn có nhân vật truyền kỳ của giới luật sư Mạc Thiếu Sâm và thiên kim của Lệ gia, Lệ Cẩn Tịch...” Người dẫn chương trình nói xong, hình ảnh cắt ra đã được đăng lên, nghiễm nhiên là bên ngoài Senwell, bốn người lần lượt đứng chung một chỗ mỉm cười không biết nói gì.

“Chậc chậc, Thần thiếu đây là một mặt muốn thu mua JK, một mặt lại muốn muốn đối phó với nữ chủ nhân của tập đoàn JK hay sao?”

“Biết cái gì mà nói? Cái này gọi là một lúc thu cả hai, vừa có tiền tài, vừa có được phụ nữ...”

“Nhìn người ta xem, trong nhà tuy đã có một người vợ xinh đẹp rồi, nhưng bên ngoài vẫn có rất nhiều cô gái tình nguyện theo đuổi... Người đàn ông làm được như Cố Bắc Thần, thật đúng là người đàn ông hiếm có đáng để người khác nhìn theo.”

Có rất nhiều người đàn ông tại một quán ăn sáng, trong khi xem truyền hình tin tức bập bẹ hình dung về điều gì đó, và cuối cùng, tất cả người trong nhà hàng không quan tâm đến việc JK cuối cùng sẽ được mua lại bởi ai, mà chỉ quan tâm đến chuyện của Cố Bắc Thần và Thẩm Sơ.

Bản lĩnh lớn nhất của phương tiện truyền thông chính là viết những gì không có thật, luôn phóng đại sự việc, chỉ một tấm hình thôi cũng có thể cho bọn họ viết ra rất nhiều tin tức ký sự... Cũng mặc kệ chuyện gì xảy ra, cũng không có ai có thể nắm bắt được tiêu điểm.

Có tin tức cho rằng, thời gian Thẩm Sơ trở về cùng ngày với ngày mà Cố Bắc Thần giấu một người phụ nữ trong khách sạn Phi Thiên...

Phương tiện truyền thông cũng không biết là loại thần thông quảng đại gì, trực tiếp điều tra được thực ra Thẩm Sơ đã trở về sớm hơn một ngày.

Như vậy, khả năng rất lớn, nữ nhân đêm đó ở khách sạn Phi Thiên chính là cô ta.

Ngay sau đó, có người đào ra được chuyện năm năm trước Cố Bắc Thần cùng Thẩm Sơ từng có một đoạn quan hệ mập mờ... Không có nhiều tin đồn, nhưng trong lòng mọi người đều hiểu rõ có chuyện gì, không cần nói ra.

“Ôi, tình yêu đích thực của Cố Bắc Thần xuất hiện rồi, Cố phu nhân phải làm sao đây?” Hướng Vãn lắc đầu thở dài, “Tôi thực sự vì chuyện không quan trọng này mà tan nát trái tim hay sao?”

“Chỉ có điều, người phụ nữ này vô duyên vô cớ bỏ đi, hiện giờ JK đang xảy ra vấn đề, hơn nữa Đế Hoàng có khả năng rất lớn là sẽ thu mua JK, bây giờ cô ta trở về không phải là vì chuyện này đấy chứ?” Hai tay Tôn Kha vòng trước ngực, nhíu mày suy đoán.

Mạc Tiểu Nhã xoay cây bút chì vẽ trong tay, nói: “Điều này, không phải có ý một bên sẵn sàng đánh một bên sẵn sàng yêu hay sao... Chỉ có điều, Cố phu nhân kia thật tình cũng rất đáng thương.”

“Tôi có chút tò mò, nếu quả thật là Đế Hoàng muốn thu mua JK, có thể bởi vì Thẩm Sơ mà mắc kẹt hay không?” Kiều Tử Vinh vừa lúc đi đến, đem một bản dự án thiết kế cho Mạc Tiểu Nhã, “Nếu như đúng như vậy, thì tin tức kinh tế tài chính của Lạc Thành nhất định sẽ nổ tung trời a!”

Quan điểm theo dõi tin tức của đàn ông và phụ nữ đương nhiên có nhiều điểm bất đồng, phụ nữ thì luôn quan tâm đến tin đồn, còn đàn ông thì chỉ quan tâm đến vấn đề căn bản.

Giản Mạt nghe mọi người bàn tán sôi nổi, dần dần rơi vào suy nghĩ của mình... Không biết vì sao, đột nhiên cô cũng rất muốn biết, nếu quả thật giữa tập đoàn Đế Hoàng và tập đoàn JK có dính dấp nhau, Cố Bắc Thần có thể vì Thẩm Sơ mà buông tha hay không?

Nhưng Cố Bắc Thần không phải người thích làm việc theo cảm tính, nhìn Cố Từ sẽ biết, nếu quả thật vì Thẩm Sơ mà buông tha cho JK... Ha ha, như vậy nhiều chuyện không cần nói cũng biết.

Tuy nhiên, hình như chuyện đó đối với cô cũng không có quan hệ gì...

“A, mấy người có cảm thấy hay không?” Tôn Kha đột nhiên cầm tờ báo giơ ra trước mặt Giản Mạt, “Phần trên khuôn mặt của Thẩm Sơ và Mạt Mạt hình như...” Nói xong, cô còn dùng tay che phần mũi của cô, vừa đối chiếu vừa so sánh Giản Mạt và người trong ảnh, tất cả mọi người chỉ có một ý nghĩ!

“Thực sự rất giống!”

“Chị Mạt, chị không phải là con gái thất lạc của JK đấy chứ?” Trong đầu Hướng Vãn chỉ toàn nghĩ đến mấy tình tiết lãng mạn trong tiểu thuyết ngôn tình, cô hỏi.

“Không phải...” Giản Mạt chăm chú nhìn Hướng Vãn, sau đó nói rất chân thành, “Kỳ thực, chị là vợ của tổng giám đốc tập đoàn Đế Hoàng!”

“Chị Mạt, câu nói đùa này chị đã nói rất nhiều lần rồi...” Hướng Vãn không tin, phất tay, “Nếu như chị thực sự là Cố phu nhân, lần này chị không giành được thiết kế, vậy đúng thật là có lỗi với mấy chữ ‘Cố phu nhân" này quá!”

Lời nói của cô ấy vừa dứt, lập tức rước lấy tiếng vui cười đùa giỡn của tất cả mọi người.

Giản Mạt nhún vai, từ chối cho ý kiến, cụp mắt bắt đầu tiếp tục hoàn thành bản thiết kế lúc tối vẫn chưa làm xong... Cô tính toán cuối tuần sẽ hoàn thành xong hiệu quả đồ họa 3D, sau đó thứ hai sẽ đem bản thiết kế này đi dự thi.

Sau khi buổi lễ cầu mưa rửa tội qua đi, bầu trời xanh ở Lạc Thành không có một chút mây, kéo dài đến tận cuối tuần, bầu trời vẫn được bao phủ bởi màu xanh bao la.

Bởi vì ảnh chụp của Cố Bắc Thần và Thẩm Sơ cùng nhau dùng cơm đột nhiên bị tuôn ra, tin tức cuối tuần vẫn bị hai người của tập đoàn Đế Hoàng, JK chiếm đóng... Chỉ là, trong hoàn cảnh này, Giản Mạt không nghĩ đến, tiêu đề đầu tiên lại là cô.

Tên tiếng Anh của Tô Quân Ly được mệnh danh là ‘Adrian Hall’, tự nhiên thu hút được sự quan tâm của rất nhiều phương tiện truyền thông, mà sau đó người thiết kế chính của sảnh âm nhạc là Giản Mạt bây giờ cũng có mặt ở đấy, tập trung đột nhiên chuyển sang một hướng khác.

“Giản tiểu thư, xin hỏi ‘sảnh âm nhạc của Adrian Hall’ là do Tường Vũ thiết kế, có phải là dựa vào tình cảm cá nhân của cô và Adrian Hall hay không?”

“Xin hỏi Giản tiểu thư, bên ngoài có người nói cô cùng Adrian Hall lén quan hệ thận mật, chuyện này có thật không?”

“Giản tiểu thư, cô có phải là nhà thiết kế sảnh âm nhạc của Tô Quân Ly hay không, giữa hai người đã tồn tại quy tắc ngầm, có đúng hay không?”

Một phóng viên sắc bén tung đề tài, ngay sau đó đám phòng viên xung quanh liền tranh nhau hỏi, hiện trường có chút hỗn loạn... “Tách tách tách tạch tạch tạch”, thanh âm bấm máy ảnh vang lên hết đợt này đến đợt khác.

Giản Mạt bình tĩnh mà chống đỡ, “Các người có thể không tin nhân cách của tôi, thế nhưng nếu các người đặt điều không đúng mà đi chất vấn Tô Quân Ly như vậy, thì đó là đang sỉ nhục anh ấy, cũng là đang sỉ nhục đến âm nhạc của anh ấy...” Ánh mắt cô nhìn đám ký giả xung quang, “Các người muốn viết về tôi như thế nào cũng được... Tôi không có quyền để cấm các người. Thế nhưng, phóng viên là nên viết những điều đúng sự thật, mà không phải giống như những học sinh tiểu học chỉ biết nhìn sách tranh để nói, hoặc là nói những điều không có thật như vậy!”

Ký giả bị thanh âm lạnh lùng của Giản Mạt làm cho có chút sững sờ, Tô Quân Ly vừa đến, đứng bên ngoài đám đông nhìn Giản Mạt, khóe miệng ôn nhuận nở ra một nụ cười...

“Adrian tới...”

Không biết là ai kêu lên, lập tức, ký giả nhao nhao chuyển hướng chạy đến chỗ của Tô Quân Ly.

Tô Quân Ly không để ý đến ký giả, chỉ đi về hướng của Giản Mạt, khuôn mặt tuấn nhã dưới ánh mặt trời tràn ra nụ cười nhạt ôn hòa.

“Tôi cùng Giản Mạt là bạn rất thân...” Tô Quân Ly nói, tầm mắt nhìn về phía truyền thông, “Đối với vụ bê bối tình cảm trước đó, tôi không muốn truy cứu, thế nhưng, tôi không muốn nhìn thấy các người sỉ nhục một nhà thiết kế có năng lực như vậy, từ trước đến nay tôi rất tin vào con mắt nhìn người của tôi.”

Dứt lời, Tô Quân Ly hướng về phía truyền thông khẽ gật đầu, lập tức xoay người, ra hiệu cho Giản Mạt cùng tiến vào sảnh âm nhạc.

Lưu lại một đôi ký giả ở nơi đó đem Giản Mạt cùng Tô Quân Ly trước sau lời vòng một lần, mới phát hiện, hai người mắng chửi người không mang theo tạng đem truyền thông đô cấp vòng tiến vào.

Lệ Cẩn Tịch cầm túi xách, xinh đẹp đứng ở bên cạnh xe, nhìn người đến đón cô là Lệ Vân Trạch, sau đó nói: “Nhìn đi, em không ra tay, cũng sẽ có người ra tay... Mạt Mạt xinh đẹp như vậy, nếu như em không cố gắng thì sẽ bị Quân Ly cướp mất đấy.” Nói xong, cô còn khiêu khích nháy mắt với hắn.

Lệ Vân Trạch xem như không thấy, hơi nhíu mày, lạnh lùng liếc nhìn người chị song sinh bên cạnh, “Không rõ sự việc thì chị đừng có nói nhảm!” Dứt lời, hắn liền lên xe, khởi động sau đó chuẩn bị rời đi...

Chỉ là, trước khi rời đi, hắn xuyên qua cửa sổ xe, liếc nhìn bóng lưng của Giản Mạt và Tô Quân Ly.