Hảo Thụ Thừa Song

Chương 90: Cây thiên tử




 “Không được nhắc lại cái loại việc nhỏ này, bản quân có chuyện đứng đắn muốn nói với ngươi đây.” Thương Kỳ kéo cái tay A Thổ đang nắm lấy ống tay áo của mình ra, ngẩng đầu lên nói: “Bản quân đã ngây ngốc ở trong thôn của ngươi quá lâu rồi, công chuyện của Ma giới đều bị trễ nãi không ít, cứ tiếp tục thế này cũng không phải kế lâu dài. Nhưng A Thổ này cũng khá lắm, đơn giản là chân ngoài dài hơn chân trong, không nhớ tới một chút ân tình của ta, trái lại xem các ngươi không khác gì nhà mẹ đẻ cả. Ta đã nói với y, cho dù có là nhà mẹ đẻ, cũng không có nương tử nào cứ mãi nương nhờ nhà mẹ đẻ, suốt cả năm trời không chịu theo phu quân trở về một lần. Còn y lại khen ngược, cố ý chọc giận ta nói ta không có thành hôn với y, căn bản cũng không tính là phu quân của y.”

Ma Quân vẻ mặt lòng đầy căm phẫn, giống như đã thật sự bị A Thổ chọc giận không ít vậy. Còn biểu tình của A Thổ ở bên cạnh hết sức khó xử, đến cả dũng khí ngẩng đầu nhìn hắn cũng không có.

“Bản quân đã suy xét cẩn thận, tuy rằng đã có hành vi phu thê chi thực không ít lần, nhưng thật sự là chưa từng tổ chức một cái hôn lễ đúng nghĩa cho A Thổ, cho nên hiện tại đến đây, chính là để cầu hôn với ngươi. Ngươi nói đi, sính lễ muốn cái gì, trên dưới tam giới này, chỉ cần ngươi muốn bản quân đều có thể đưa tới, chỉ cần ngươi từ bi, đừng để A Thổ cứ ngây ngốc tại nhà mẹ đẻ như vậy nữa, ta liền đại biểu cho trên dưới Ma giới cám ơn ngươi.”

Kể cả khi nói ra mấy lời này mà Thương Kỳ đều có thể kiêu ngạo không gì sánh được, cứ như Liễu Mộ Ngôn không hề có cơ hội cự tuyệt hắn, chỉ cần gật đầu nghe theo lời hắn là được rồi.

Liễu Mộ Ngôn nghe hắn nói như vậy liền khó chịu, cần gì phải nói cứ như muốn y bán nhi tử đi vậy chứ? Y nhíu chân mày lại không thể nghe tiếp được nữa: “Theo ta được biết, hình như tại Ma giới Ma Quân đã có thê thiếp thành đàn rồi mà?”

Thương Kỳ kiêu ngạo đáp trả: “Đều đã đuổi đi rồi, lần trước A Thổ lấy cái chết ra ép buộc, không phải vấn đề này đã được giải quyết rồi sao? Tiểu tế tự ngươi nhắc lại chuyện xưa cũng không phúc hậu đâu.”

Liễu Mộ Ngôn nghĩ thầm, ai lại muốn phúc hậu với ngươi chứ, y hỏi tiếp: “Nếu đã như vậy, Ma Quân đã có người thừa kế rồi sao?”

“Còn chưa có, ngươi hỏi ta chuyện này để làm gì?” Thương Kỳ cảm thấy hình như mình đang rơi vào bẫy của cái tên tế tự khiến người khác chán ghét này, thật không biết tại sao A Thổ lại sùng bái hắn như vậy nữa, cái loại nhân loại không quan trọng thế này…

“A Thổ là kỳ lân giống đực, cũng không thể sinh hạ đời sau cho Ma Quân, nếu như ngươi cưới y, chẳng lẽ đã chuẩn bị xong tinh thần đoạn tử tuyệt tôn rồi hay sao?”

“Này thì có gì đáng nói chứ.” Thương Kỳ khinh thường nở nụ cười: “Chuyện này không cần ngươi quan tâm đâu, Ma giới của ta có cây thiên tử chí bảo, bất kể nam nữ ăn vào đều có thể sinh con, trước đây là do ta đau lòng A Thổ, không muốn để cho hắn dùng thân thể nam tử sinh con cho nên mới nạp nhiều thiếp như vậy. Hiện tại không có biện pháp khác rồi.”

Hắn kéo A Thổ vào vòng tay mình, kề vào tai y hỏi: “Lúc trở về sinh con cho ta được không?”

A Thổ đỏ bừng mặt, tức giận dùng khuỷu tay thúc hắn: “Đừng có mà nói mấy cái chuyện này ở trước mặt người khác chứ!”

Liễu Mộ Ngôn kinh ngạc không ngờ Ma giới lại có đồ tốt như thế, vừa thấy tình cảm của hai người cũng như keo như sơn, thật đúng với câu một người nguyện đánh một người nguyện bị đánh, bất đắc dĩ xua tay nói: “Mà thôi, nếu A Thổ ngươi đã nguyện ý ở cùng với hắn rồi, ta cũng không có lập trường gì để ngăn cản cả. Chỉ hi vọng ngươi có thể nhớ rõ đồng tộc, thỉnh thoảng trở lại thăm nơi này một chút là được rồi. Nói như thế nào thì Ma Quân cũng là ân nhân của Kỳ Lân thôn, trong lòng ngươi cần phải nhớ rõ chuyện này.”

“Mộ Ngôn ngươi thật là, sính lễ còn chưa đòi mà đã gả hài tử ra ngoài rồi sao?” Kỳ Thiên Hữu đã đứng trong phòng nghe trộm rất lâu rồi, nhìn Liễu Mộ Ngôn dễ bị đối phó như vậy, cảm thán thực sự là nam nhân đang luyến ái sẽ càng ngày càng ngốc, nhịn không được đi ra chen mồm vào.

“Tại sao tộc trưởng lại ở chỗ này?” A Thổ tò mò quan sát hắn.

“Khụ, chuyện này không quan trọng.” Kỳ Thiên Hữu phất phất tay nói sang chuyện khác: “Mới vừa rồi Ma Quân có nói qua, nếu chúng ta gả A Thổ cho ngươi, muốn sính lễ gì ngươi đều có thể đáp ứng được sao?”

“Từ trước đến nay Bản quân đã nói là sẽ giữ lời.”

“Tốt lắm.” Kỳ Thiên Hữu cười đến không khác gì một con hồ ly: “Cái cây thiên tử của Ma giới kia, ngược lại ta cảm thấy hết sức hứng thú, không biết có thể cho Kỳ Lân thôn sử dụng một chút hay không, bọn ta gả A Thổ ra ngoài, mang đến trong tộc thêm vài bảo bối, ngược lại cũng không tính là một lần mua bán lỗ vốn chứ hả.”

Liễu Mộ Ngôn nghe hắn nói như thế, đột nhiên nhận ra chút gì đó, y có chút thất thố nhìn về phía Kỳ Thiên Hữu, sau đó người nọ truyền cho y một ánh mắt yên tâm đừng nôn nóng, tất cả đã có ta rồi, sau đó hắn tiếp tục đàm phán với Ma Quân: “Theo ta được biết, cây thiên tử chỉ có thể sinh trưởng tại Ma giới, bọn ta cũng không tham lam đòi cả cây, nếu như hàng năm có thể cho thôn của bọn ta mười quả thiên tử, về hôn sự của A Thổ, bọn ta sẽ ủng hộ hết mình, nếu như sau này A Thổ có giận dỗi muốn về nhà mẹ đẻ, bọn ta cũng nói với y giúp ngươi.”

“Tộc trưởng đại nhân…” A Thổ không biết phải nói gì với cái người không có tiết tháo này, chỉ đơn giản như vậy mà đã bán y đi mất rồi sao.

“Mười quả? Tiểu mã nhi còn dám nói mình không tham hả, một năm cây thiên tử chỉ cho ra 11 quả, cho ngươi 10 quả, ta chỉ còn có 1 quả duy nhất, như vậy nói làm sao mà đưa qua đây?” Thương Kỳ cắn răng, quả thực rất muốn đánh cái lão già được một tấc lại muốn tiến một thước, đã vậy còn bày ra vẻ mặt đương nhiên kia nữa.

“Không phải một quả chính là vừa đủ sao? Chẳng lẽ Ma Quân còn muốn để nam tử khác sinh con cho ngươi hả? Quả kia chừa lại cho A Thổ, mỗi năm ngươi đã có thể sinh một đứa rồi, ta nghĩ như vậy đã đủ lắm rồi, Ma Quân cảm thấy thế nào?”

Thương Kỳ ngây ngẩn cả người, thế này muốn hắn nói đủ hay không đủ mới là tốt đây? Nói đủ liền hoàn toàn trúng chiêu của tộc trưởng này, nói thiếu, nhất định A Thổ sẽ ăn giấm mất.

Nghĩ đến hắn đường đường là người đứng đầu Ma giới còn phải ăn loại mệt này, trong lòng liền phiền muộn, chẳng biết phải nói như thế nào cho phải, A Thổ kéo tay của hắn lại, cặp mắt chứa đầy nước: “Thương Kỳ, ta gả cho ngươi, sinh con cho ngươi, ngươi liền giúp tộc nhân của ta một chút đi, có được hay không?”

Thoáng cái tim liền mềm nhũn, Thương Kỳ biết mình đã bại dưới tay cái đám tiểu mã nhi này rồi, muốn phát tác nhưng không phát tác được, muốn đáp ứng lại cảm thấy quá mất mặt, cuối cùng đành phất ống tay áo một cái nói: “Vậy ngươi phải sinh cho ta nhiều đứa mới được, một năm chỉ có một quả thiên tử không thể để lãng phí!”

Một trận náo loạn thế mà lại kết thúc bằng một phương thức mà người khác hoàn toàn không ngờ tới, sau khi Thương Kỳ và A Thổ rời đi, Liễu Mộ Ngôn hưng phấn đến mức tay trực tiếp run rẩy, được Kỳ Thiên Hữu ôn nhu cầm đưa lên miệng hôn hôn, nói: “Tế tự đại nhân của ta, vì hạnh phúc của tộc nhân, có phải là ngươi nên đích thân ăn thử, nhìn xem quả thiên tử có thật sự thần kỳ như vậy hay không?”

Loại thời điểm này Liễu Mộ Ngôn nào thèm để ý đến lời đùa giỡn của hắn nữa, chỉ liếc xéo hắn một cái nói: “Ngươi… Giống đực trong tộc đều có thể sinh con được rồi, lần này ngươi lại kiếm cớ không dẫn ta đi tìm bọn nhỏ nữa là không được đâu.”

Kỳ Thiên Hữu nhếch miệng cười, vừa bế y vào trong phòng ngủ vừa nói: “Sau này hai ta tự sinh một đứa, không cần đến ba nhãi con không lương tâm kia làm gì.”