Hấp Huyết Quỷ Trong Ngăn Tủ

Chương 34: Lên đường nào đại nhân




Không có chuyến bay tốc hành nào đến Tứ Xuyên vào buổi chiều, nên lần hành động này của Mộ phải đổi phương tiện giao thông nhiều lần, nhưng mà hiển nhiên là Jarvis đã sắp xếp xong xuôi toàn bộ.

Nghiêm túc mà nói, đây là lần chân chính Mộ và tiêu miêu yêu rời nhau, tiểu phân ly trước đây hoàn toàn có thể xem là tình thú.

Tự nhiên là Mộ xuất phát vào tối này, vì thế Mộ Hi vẫn luôn giương mắt nhìn bọn họ chuẩn bị hành lý.

“Mộ Mộ, em vẫn lo lắng.”

“Không sao.” Mộ vươn tay ôm tiểu miêu vào trong lòng rồi ngồi xuống giường, nhẹ nhàng hôn lên mặt hắn.

Mộ Hi vẫn không quen, lỗ tai trắng nõn lại đỏ lên. Dường như che giấu chôn đầu vào trong ngực Mộ, Mộ Hi nói: “Thế giới hấp huyết quỷ quá phức tạp.”

“Thế nhưng cũng có chỗ tiện.” Mộ biết Mộ Hi rất thích an tâm sinh sống, trong xương tuỷ hắn là một hài tử tốt. Thế nhưng thân phận đặc thù của Mộ bắt buộc bọn họ phải đối mặt với vương quốc hấp huyết quỷ, hấp huyết quỷ là chủng tộc sùng bái vũ lực, chỉ có dùng thực lực chấn nhiếp, thì bọn họ mới có thể có một cuộc sống chân chính không bị quấy rầy.

“Đúng thế, thoáng cái trong chi phiếu có thêm nhiều số không như vậy đúng là một chuyện kinh hãi.”

“…”

“Mộ Mộ, nằm với em một lúc đi!” Mộ Hi kéo tay hắn, khó có được lúc hắn làm nũng như vậy.

Nhắc tới mới nói, hầu như Mộ chưa từng nằm qua trên giường, giấc ngủ của hấp huyết quỷ vốn ít, mỗi ngày hắn chỉ ở trong ngăn tủ chợp mắt vài giờ, hơn nữa hầu như vẫn duy trì trạng thái có thể chiến đấu bất cứ lúc nào.

Ôm Mộ Hi vào ngực, nằm trên giường hắn, nội tâm Mộ ngoài ý muốn tràn ngập sự yên tĩnh.

“Ai, sớm biết thế này em đã đi cầu bùa bình an và nước cho anh uống rồi…”

Phù thủy gì gì đó thật hung tàn, thân là một yêu quái tốt truyền thống mê tín là không thể không làm!

“Không cần lo lắng, chỉ là điều tra chút thôi, ít người trái lại dễ làm hơn.”

“Ừm, được rồi, thế nhưng anh chính là nhân vật ‘trong truyền thuyết, tốc chiến tốc thắng về nhà sớm là được rồi.”

= = Có thể đừng dùng từ này hình dung hắn được chứ, Mộ biểu thị thật sự là áp lực như núi.

“Ừ.” Chẳng qua khi nghĩ trong nhà có người chờ mình về, thật sự là ngọt ngào vô cùng! Tâm tình Mộ sung sướng gặm Mộ Hi một cái, không biết là bởi vì trong mũi tràn ngập hương vị của Mộ, hay là bởi vì nhẹ nhàng đặt trên người hắn, Mộ Hi có loại ảo giác hít thở không thông.

Hấp huyết quỷ sống mấy trăm năm có một loại chấp niệm với mùi bạc hà, rửa mặt mùi bạc hà thậm chí long não [1] cũng mùi bạc hà, khiến cho người hắn tràn ngập mùi vị nhàn nhạt tươi mát.

[1] Long não là một chất rắn kết tinh màu trắng hay trong suốt giống như sáp với mùi thơm hăng mạnh đặc trưng.

“Ngoan, anh rất nhanh thì sẽ về.”

Mộ Hi bĩu môi, dùng nụ hôn lưu luyến đáp lại hắn.

Đêm đó Jarvis đưa một phân đội nhỏ hấp huyết quỷ lực chiến đấu mạnh, trước khi đi, trịnh trọng móc ra chút gì đó.

“Tiên sinh, nghe nói thời cổ đại Trung Quốc luôn có truyền thống khích lệ sĩ khí.” Nói xong, trong tay hắn lấy một bao gì đó đưa cho Mộ, “Đây là ‘Hướng dẫn phu phu sinh hoạt hài hòa’ do tôi và Bách Lý tiểu thư hết lòng chuẩn bị cùng với thuốc bôi trơn trước đó San đại nhân đã đưa ngài. Khi trở về thì đều là của ngài~”

Biểu tình trên khuôn mặt ‘chướng ngại’ của Mộ rõ ràng đen đi vài phần, liếc mắt một cái nhìn Jarvis, không hề lưu luyến mà xoay người bước đi, theo bước chân của hắn rời đi, vẻ mặt tiểu bằng hữu Moke rất là mờ mịt…

Quản gia gì gì đó, thật là tà ác!

Hoàng hôn che mặt khuôn mặt tựa hồ có chút hồng của Mộ? Moke lắc đầu, đây nhất định là ảo giác.

“Tiên sinh, khoảng chừng hai giờ nữa chúng ta sẽ hạ cánh tại Lương Sơn, Tứ Xuyên, sau đó chúng ta đi suốt đêm à? Thật ra phong cảnh ở đây cũng không tệ chúng ta không cần gấp…”

“Tốc chiến tốc thắng.” Mộ đơn giản ném ra bốn chữ ngăn lại tiểu hấp huyết quỷ lải nhải, vươn tay đeo chụp mắt.

Có tiền có thế thật sự là sung sướng, Jarvis chuẩn bị cho hai người không ít đồ vật nguy hiểm, nhưng đi khoang hạng nhất, mang theo đồ gì kiểm tra an ninh cũng miễn.

Tay súng thiện xạ Tiểu Moke, hai người chuẩn bị xong chưa?

~*~