[Harry Potter Đồng Nhân] – Severus Snape x Harry Potter – Tích Thì

Chương 40: Lễ tình nhân – Bại lộ




“Cho nên, cậu chỉ nói cho cậu ta chuyện chiến tranh, chưa kể hết toàn bộ sao?” Ngày hôm sau, Draco không thể tin nhìn Harry.

“Chẳng lẽ muốn mình kêu gào lớn tiếng rằng “Người phát động chiến tranh ở giới phù thủy là giáo sư Riddle thân mến của anh” hay sao chứ? Mình cảm thấy sẽ dọa người ta chết đó.” Harry bĩu môi, “Cậu không nhận ra sao, người trong Slytherin vẫn đặc biệt tôn sùng ông ta. Tử thần Thực tử lại là tổ chức hợp pháp, được nhận sự bảo vệ từ Bộ Pháp thuật, cũng giống như Hội Phượng Hoàng nơi này. Hơn nữa quan hệ giữa Hội Phượng Hoàng và Tử thần Thực tử rất tốt, căn bản làm người ta không thể tưởng tượng được khi bọn họ như nước với lửa. Rất nhiều người đều định gia nhập Tử thần Thực tử sau khi tốt nghiệp, mình cảm thấy Severus cũng tính toán như vậy.”

“Được rồi, nếu cậu muốn,” Draco nói, “Nhưng mình cảm thấy chờ về sau khi cậu ta biết cũng rất giật mình đó.”

“Mình đã nói cho anh ấy rằng hiệu trưởng ở thế giới chúng ta đã chết. Sev rất tôn kính hiệu trưởng, nếu để anh ấy biết người giăng bẫy và tự tay giết chết hiệu trưởng là ai thì mình cảm thấy anh ấy cũng không thể chấp nhận được, cho nên giấu diếm là cần thiết.” Harry giải thích, “Không nói cái này nữa, pháp lực của cậu khôi phục đến đâu rồi?”

“Xung đột pháp lực một lần nữa thì mình có thể khôi phục được trạng thái tốt nhất rồi.” Draco nói.

“Vậy thì khi nghỉ hè đi cùng mình tới cái rừng rậm đó xem thế nào, chúng ta cần phải đi tìm manh mối,” Tuy rằng cậu quyết định không quay về nhưng Draco vẫn muốn trở về, cho nên thế nào cũng phải tìm ra được biện pháp để Draco trở về.

“Đương nhiên, mình rất sốt ruột.” Draco nói, “Có lẽ mình còn có thể về kịp lễ rửa tội của con Blaise, cậu ấy nói muốn mình làm ba đỡ đầu của đứa nhỏ.” Draco nói.

Buổi sáng hôm nay Hermione mới thông báo, cô đang mang thai, được hai tháng rồi, sáng nay thấy cơ thể khó chịu đi kiểm tra mới biết được.

Tháng sáu thì nghỉ hè, nói cách khác thì bọn họ chỉ có thời gian bốn tháng để tìm được biện pháp trở về, để tháng mười hai Draco về kịp lễ rửa tội của đứa nhỏ.

“Hermione vốn hy vọng mình trở thành ba đỡ đầu của đứa nhỏ, tiếc là mình đã có Teddy rồi.” Harry không biết làm sao nói.

Teddy con trai mà chú Lupin để lại bây giờ đang ở cùng bà ngoại của thằng bé, khi bà biết Harry ở lại thế giới này cũng không trách cứ gì Harry mà cực kỳ muốn Harry hứa sẽ tìm được hạnh phúc cho mình. Chẳng qua bà đề nghị Harry phải thường xuyên dùng gương hai mặt liên lạc với Teddy, ít ra để Teddy không thể nào quên mình có một người ba đỡ đầu, giống như thằng bé không thể nào quên mình có hai người ba mẹ dũng cảm – cho dù ba thằng bé là người sói mà rất nhiều người không thích.

“Harry, Draco,” Lily đến từ xa tìm được bọn họ, vì Harry mà quan hệ giữa Lily và Draco cũng dần dần tốt lên. Lily rất bội phục kiến thức về độc dược và phòng ngự nghệ thuật hắc ám của Draco, muốn kết bạn với Draco.

Mà Draco, cậu biết cô bé này là ai nên nể mặt Harry, cậu cũng không thể không thử tiếp xúc với Lily. Không nói chứ, Lily là một người rất tốt, Draco không thể nói rõ là mình ghét hay thích nhưng thường xuyên qua lại thì hai người cũng dần dần trở thành bạn bè.

“Lily.” Harry cười chào hỏi, mà Draco thì gật gật đầu với đối phương.

“Mình làm thêm một ít, hy vọng các cậu đừng khách sáo.” Lily đưa ra hai túi nhỏ, bên trong là socola làm thành hình vuông nhỏ.

“Socola?” Harry kinh ngạc nhìn đồ trong túi nhỏ, “Lily, sao rảnh rỗi đi làm socola vậy?”

Lily nở nụ cười cũng không trả lời.

Draco ngạc nhiên cũng không phải điều này, “Tôi cũng có phần sao?”

“Không nên khách sáo,” Lily cười đưa socola, “Phần tặng người kia mình đã chuẩn bị tốt rồi, các cậu cứ coi nó là ít đồ ăn vặt đi nhé.”

Harry không rõ nên nhận cả phần của mình và Draco.

Lily cười chào tạm biệt bọn họ.

“Tại sao phải làm socola thế?” Harry lắc lắc túi to trong tay mình, không hiểu hỏi Draco.

Draco khinh bỉ nhìn cậu, “Cậu có thể chú ý một chút xem ngày hôm nay là ngày gì không hả?”

“Hôm nay là ngày gì chứ?” Harry dùng thần chú xem ngày, “Ngày mười bốn tháng hai, cũng không phải ngày lễ quan trọng gì.”

“Lễ tình nhân cũng không tính là quan trọng sao?”

“Lễ tình nhân?” Harry kinh ngạc kêu lên, “Hôm nay là ngày lễ tình nhân?”

“Ôi Merlin ơi, rốt cuộc thế nào tôi lại quen được một tên ngu ngốc thế này chứ?” Draco bất đắc dĩ nói, “Chẳng lẽ cậu không chú ý tới đám người trong Hogwarts hôm nay đều tràn ngập hormone khiến người ta chán ghét hay sao chứ?”

“Mình hoàn toàn không biết, vậy Lily là…” Harry đánh giá gói to trong tay mình.

“Bên trong không phải là hình trái tim nên hoàn toàn cũng chỉ là làm thêm một ít tặng bạn bè thôi, không cần lo lắng.” Ngay cả phương pháp đưa socola Harry cũng không biết, rốt cuộc cậu ta lớn lên kiểu gì đây?

“Mình cũng chưa từng nghe qua.” Harry lắc lắc gói to trong tay mình, “Có phải mình cũng nên làm socola tặng Severus không nhỉ?”

Nói là làm, Harry nhét gói to trong tay vào tay Draco, chạy thẳng về phòng bếp.

“Tên Gryffindor này…” Draco nhìn bóng dáng Harry, bất đắc dĩ lắc đầu, “Cậu là một người trưởng thành cơ đấy, hành động hiện tại khác gì với một tên nhóc con kia chứ?”

Nhưng tình huống thế này cũng không hề tệ phải không? Ít ra thì sức sống của người kia đã trở lại, còn đẹp mắt hơn nhiều cái bộ dạng suy sút muốn chết hơn muốn sống hai năm trước kia nhiều.

Draco cầm socola trở về.

Ở phòng sinh hoạt chung cậu gặp Severus, đối phương có ý hỏi cậu Harry đang ở đâu. Draco hơi kỳ quái, nhưng nghĩ Harry chắc chắn muốn tạo bất ngờ lớn cho đối phương nên cậu cũng không nói cho anh biết.

Thoạt nhìn Severus có hơi ủ rũ, anh ngồi lại lên ghế sô pha bắt đầu đọc sách.

Draco kỳ quái nhìn anh một cái, cuối cùng không nói gì.

Draco về ký túc xá phát hiện trên mặt bàn Lucius có không ít socola, so sánh với chúng thì gói to trong tay mình lại có vẻ hơi đơn bạc.

Draco nhớ rõ, trước kia tại Hogwarts mỗi lần đến lễ tình nhân thì chính mình cũng sẽ được một đống socola, còn nhiều hơn cả trên bàn của Lucius! Draco nhìn lại cái bàn của Lucius, nghĩ trong lòng.

Cho tới tận buổi tối lúc ăn cơm Draco mới biết được tình huống khác nhau.

Học sinh bên này lại đưa socola vào buổi tối!

Draco nhìn cú mèo bay loạn trong lễ đường, trên chân chúng nó đều có một ít gói quà, chăm chỉ đưa socola.

Đương nhiên cũng có người tự mình đưa đến trước mặt đối phương.

Xem ra, trên bàn Lucius chắc là được nữ sinh Slytherin chạm mặt đưa rồi.

“Thật sự khiến người ta phải kinh ngạc.” Draco còn chưa nói xong thì nhìn thấy vài con cú dừng ở trước mặt mình, “Tôi sao?” Nhìn con cú giơ chân trước mặt mình, Draco chớp mắt mấy cái, cuối cùng gỡ quà xuống.

Bên trong là socola hình trái tim, còn có một tấm thiệp chúc mừng cộng ít lời chúc, nhưng không có ký tên.

“Người thầm mến sẽ không viết tên của mình.” Bên cạnh Draco, một bạn học cùng năm sáu giải thích với cậu.

Hóa ra là vậy…

Draco nhìn Lucius dường như bị bao phủ bởi quà tặng, thảo nào vừa nãy anh ta lại cách xa bàn ăn hơn bình thường.

Có mấy người Nhà khác cũng muốn chạy tới bên cạnh cậu nhưng Draco chú ý tới đối phương hơi do dự nhìn Harry rồi không dám đến đây.

Draco có chút bực mình, những người này sẽ không phải cho rằng cậu và Harry có quan hệ gì gì đó đấy chứ?

Harry và Severus tháng này thay đổi lớn đến vậy, những tên ngốc này không đoán ra hay sao hả?

Draco chú ý tới Harry cũng được nhận vài gói socola nặc danh, giờ phút này đang khó xử nhìn nó, không biết phải làm gì, mà Severus lộ ra biểu tình khó chịu với đám quà tặng.

“Ôi, Sev à, anh cũng không thể giận cá chém thớt thế chứ.” Harry buồn rầu nói, “Em cũng không bắt các cô ấy tặng mà.”

“Không sao…” Severus nói, buổi sáng hôm nay anh đã dọa Harry một lần rồi, không muốn dọa cậu lần thứ hai, cho dù sáng nay cũng chỉ là ngoài ý muốn.

Đúng vậy, vì sao Severus lại hỏi Harry đang ở đâu, chẳng qua vì buổi sáng Harry tỉnh lại trong ngực mình, rồi chạy ra ngoài cả ngày cũng chưa gặp được người, Severus mới có thể chạm mặt Draco hỏi một câu.

Severus lo sẽ tiếp tục dọa cậu nên cảm thấy lúc này không nên là lúc bùng nổ sự khó chịu của mình, dù sao cũng không phải Harry sai đúng không?

“Hì hì,” Harry cười tủm tỉm đưa cái gì đó, “Sev, tặng anh này.”

Severus nhìn hộp Harryr lấy ra, hơi kỳ quái cầm lấy rồi mở ra.

Bên trong, là socola hình trái tim.

“Tôi?” Anh hơi rung động.

“Tự em làm đó,” Harry cười nói, “Thử xem thế nào.”

Biết Severus không thích ngọt, cậu cố ý làm khẩu vị khác.

Severus cầm lên một miếng socola, anh đã từng ăn do mẹ làm, do Lily tặng nhưng không có miếng nào là hình trái tim cả.

“Ăn ngon không?” Harry sốt ruột dò hỏi.

Severus nói không nên lời, chỉ có thể gật gật đầu.

“Hì hì, không phí công sức em làm cả buổi chiều.” Harry kiêu ngạo nói, đặt socola trước mặt mình sang một bên, rồi lấy ra vài cái gói lụa được gói trong xuốt, ném socola bên trong hình dạng khác cho Draco. Sau đó làm mấy con hạc giấy, đặt một gói to lên trên, làm chúng bay tới Gryffindor trước mặt Lily và đám người James.

Sirius cầm lấy socola, tiện tay cầm giúp cầm phần của James – James vì nhận được socola hình trái tim của Lily, lúc này đang cười như một tên ngốc.

Sirius ăn socola, hôn gió với Harry biểu đạt lòng cám ơn, cũng không quan tâm đến vẻ mặt đen sì như màn đêm của Severus.

Harry cười lắc đầu, sau đó cậu nghe được có người ghé vào lỗ tai cậu hỏi, “Harry à, không có socola của tôi sao?”

“Hử?” Harry theo bản năng trả lời, “Tôi đã tặng socola xong rồi…”

“Đầu Sẹo câm miệng!” Draco vỗ mạnh lên bàn quát cậu, mà Severus bên cạnh cũng nhanh chóng che miệng cậu lại.

Nhưng không còn kịp rồi, lễ đường vẫn im lặng, tất cả mọi người trừng mắt nhìn Harry, mà ngay cả nhóm Slytherin cũng không khống chế được.

Harry nhìn nhìn Draco, lại nhìn nhìn Severus, dường như ý thức được cái gì, cậu xoay mạnh người.

Phía sau là Nagini không biết khi nào đã tỉnh lại sau ngủ đông, đang dựng thẳng người đằng sau, hai mắt mở to vô tội nhìn cậu.