Hồ Ly Trùng Sinh

Chương 34: Có cuộc lưu vong… (2)




Tử Tam chợt nhớ tới một người, Hoắc Niệm Ly, lúc trước cô nàng đã từng đưa số di động mình cho Tử Phủ Đế Quân. Theo lý mà nói lúc Tử Phủ Đế Quân đến đây nhất định sẽ liên lạc với cô nàng mới phải, chắc chắc cô ấy biết chuyện.

Tử Tam giơ tay với Thượng Quan Vũ Như: “Cho tiền à.”

Trước khi đến ma giới bọn họ đã đổi rất nhiều ma tệ để dùng, tất cả đều được cất trong không gian giới tử của Thượng Quan Vũ Như.

Thượng Quan Vũ Như cũng nghiêm túc, rút ra một xấp: “Chừng này đủ chưa?”

Tử Tam không kịp trả lời, nắm lấy xấp tiền chạy thẳng ra ngoài khách sạn tìm chỗ bán di động.

Thượng Quan Vũ Như không biết Tử Tam muốn làm gì, tinh thần hừng hực bám theo.

May thay, di động các loại đều được bán trong các cửa hàng tổng hợp hoặc siêu thị lớn một chút, hơn nữa các nơi buôn bán điện thoại đều liên kết với nhau, Tử Tam không cần phải hỏi ai, vừa lao ra khỏi khách sạn đã chui vào một cửa hàng di động ngay đó, đập mạnh xấp tiền lên quầy thu ngân: “Mau, lấy cho ta một cái di động, thêm một thẻ sim!”

Cô nhân viên bán hàng vừa nhìn xấp ma tệ kia đã giật giật khóe mắt, đột nhiên vô cùng ân cần niềm nở: “Tiên sinh, ngài muốn di động hiệu gì ạ, em giới thiệu cho ngài Nokia 3610 nha, chiếc này vừa mỏng vừa đẹp, rất dễ mang theo, dung lượng pin lớn, vừa chống nước vừa chống va đập…”

Quản lý cửa hàng là người đã quen sóng gió, cô nàng quyết đoán lấy ra một cái di động đời cũ đang trong dịp khuyến mãi mạnh, nhét đại một thẻ sim, tiện tay bỏ thêm 200 phí ma tệ vào điện thoại, sau đó thản nhiên lấy tiền trên quầy, đưa di động cho Tử Tam: “Tôi đã bỏ thẻ sim, đăng ký tài khoản bỏ tiền vào luôn rồi. Tạm biệt, không tiễn.”

Tử Tam không muốn mất thời gian, đùng đùng đi tìm một chỗ yên lặng nhấn số di động của Hoắc Niệm Ly: “Ta là Tử Tam, sư phụ của ta có liên lạc gì với cô không?”

Hoắc Niệm Ly khóc: “Tử Tam, tôi thành tội nhân thiên cổ mất thôi, tôi mất liên lạc với Tử Phủ Đế Quân rồi…”

Sau khi Tử Phủ Đế Quân liên lạc với Hoắc Niệm Ly, Hoắc Niệm Ly đã tự chạy đến nơi ở của Lam Dực xem xét tình hình như thế nào. Cô nàng thấy Tử Phủ Đế Quân bước vào cao ốc, Tử Phủ Đế Quân vào thang máy, tiếp theo Tử Phủ Đế Quân ra khỏi thang máy, Tử Phủ Đế Quân đập nát cấm chế nhà Lam Dực, Tử Phủ Đế Quân đánh Lam Dực một phen lảo đảo, Tử Phủ Đế Quân lời qua tiếng lại với Lam Dực, Tử Phủ Đế Quân đẩy Lam Dực ra bước thẳng vào nhà, rồi Lam Dực cũng đi vào, sau đó, ngay lúc nàng đang lo lắng đề phòng nghĩ vì sao Tử Phủ Đế Quân còn chưa ra, vạn tia tử lôi từ trên trời giáng xuống, tòa cao ốc của Lam Dực bị băm thành bột phấn. Mãi cho đến khi bụi tan hết, một đám người mặt xám mày tro từ từ xuất hiện. Đầu tiên là bảo vệ cao ốc, sau đó là vài người sống ở tầng dưới, còn có cả vài ma tộc thực lực hùng hậu, cuối cùng Lam Dực cũng xuất hiện, hình như bị thương không nhẹ. Tử Phủ Đế Quân cùng Đản Hoàng Tô lại biến mất đâu không thấy.

Vì thế, coi như Hoắc Niệm Ly đã ‘làm mất’ Tử Phủ Đế Quân!

Hoắc Niệm Ly nước mắt nước mũi, khụt khịt kể rõ từng chi tiết một cho Tử Tam nghe, Tử Tam nghe xong chân cứng ngắc, tay cũng đã rê rần, trái tim rét lạnh, muốn nói cũng nói không nên lời, di động rớt xuống.

Thượng Quan Vũ Như không nghe được Hoắc Niệm Ly nói gì với Tử Tam, nàng nhặt di động lên, bảo Hoắc Niệm Ly lập lại một lần nữa.

Trong ba người, Thượng Quan Vũ Như coi như là người ngoài cuộc tỉnh táo hơn hai người trong cuộc u mê kia, nhưng nàng cũng không tìm được sơ hở nào trong lời nói của Hoắc Niệm Ly mà tin tưởng. Nhưng Thượng Quan Vũ Như có thể chắc chắn một điều, sấm sét kia chính là thuật pháp của Tử Phủ Đế Quân, Tử Phủ Đế Quân sẽ không đần độn đến mức dùng chiêu của mình đánh chết mình.

“Ngươi xác định ngươi thật sự không nhìn thấy Tử Phủ Đế Quân? Có thể ngươi đã nhìn nhầm hay không, dù sao lúc đó cũng có rất nhiều người.” Thượng Quan Vũ Như phỏng đoán.

“Tôi cũng đã từng nghĩ như vậy.” Hoắc Niệm Ly gần như rơi vào tuyệt vọng: “Nhưng mà tôi đã xem lại băng ghi hình không biết bao nhiêu lần, bây giờ nhắm mắt cũng có thể thấy cảnh tượng ngày hôm ấy. Không có, chắc chắn là không có!”

Thượng Quan Vũ Như lại nghe ra một ý khác: “Ngươi đang nói ngươi có thể dùng kính luân hồi?”

Kính luân hồi là một loại kính đặc trưng chỉ có ở địa phủ, loại kính này dùng để ghi lại cuộc đời chúng sinh nhân gian, sau khi chết có phải xuống gặp ma quỷ địa ngục hay không thì căn cứ vào kính luân hồi, vật đã lưu lại tất thảy những gì họ đã làm trên trần gian mà tính toán. Bởi vậy, kính luân hồi này cũng có thể xem như băng ghi hình của địa ngục.

Đương nhiên Hoắc Niệm Ly biết loại băng ghi hình này, cô nàng không nghĩ ngợi gì mà trả lời luôn: “Không phải kính luân hồi, nhưng cũng không khác kính luân hồi là bao.”

“Nếu vậy…” Thượng Quan Vũ Như quyết đoán nói: “Bây giờ ngươi đang ở đâu? Giờ chúng ta sẽ qua chỗ của ngươi, xem lại tình hình lúc đó xem có phát hiện gì mới hay không.”

Hoắc Niệm Ly đọc địa chỉ, Thượng Quan Vũ Như lập tức kéo Tử Tam đi.

Nửa tiếng sau, ba người chụm đầu trước một cái màn hình, Thượng Quan Vũ Như tua đi tua lại đoạn sấm sét đánh xuống tòa cao ốc n lần, đột nhiên, nàng chỉ vào một chỗ nhiễu màu: “Các ngươi coi, đây là cái gì?!”

Trong cuộn khói màu tím có một chấm màu xanh vô cùng khó phát hiện, Hoắc Niệm Ly phóng to màn hình đến độ phân giải lớn nhất, thấy được một cái động màu xanh.

“Căn cứ theo kiến thức vạn năm của ta mà nói,” Thượng Quan Vũ Như nghiêm túc: “Đây là một loại cửa không gian.”

Tử Tam đã từng bị quăng vào không gian dị thứ nguyên nên có kinh nghiệm, hắn dụi dụi mắt, khẳng định: “Nàng nói đúng, đây chính là cửa không gian, nhất định sư phụ đang ở trong một chiều không gian khác, cho nên tử hạc của ta không tìm thấy người.”

Hoắc Niệm Ly run run: “Ý anh là họ không chết, mà là ở không gian khác đúng không?!”

Tử Tam không đáp, Tử Tam nhìn Hoắc Niệm Ly một cái rồi vội vàng nói: “Cô nói sư phụ của ta đã từng gọi điện thoại cho cô đúng không? Cô còn giữ nhật ký liên lạc không? Cô đọc số sư phụ cho ta, ta gọi thử xem thế nào!”

“Cũng như không.” Nói đến đây tinh thần Hoắc Niệm Ly lại như đưa đám: “Tôi gọi cả trăm cuộc rồi, vẫn không liên lạc được.”

“Vậy thì ổn!” Tử Tam phấn khởi vỗ tay một cái: “Nếu lúc đó mà sư phụ chết, thì nhất định cái di động kia cũng bị sấm sét đánh nát, nếu cô gọi mà còn ‘số thuê bao quý khách vừa gọi không liên lạc được, xin vui lòng gọi lại sau’ tức là sư phụ đang ngoài vùng phủ sóng!”

Tử Tam vừa nói xong, ba người đều hăng hái trở lại.

“Nếu đúng như ngươi nói, Tử Phủ Đế Quân không chết mà đang ở dị không gian.” Thượng Quan Vũ Như nhíu mày: “Nhưng mà hắn đến dị không gian làm gì?”

“Dù sao cũng không có khả năng đánh không lại mà tránh.” Tử Tam vô cùng tin tưởng vào khả năng của sư phụ.

“Hay là đang đuổi theo Đản Hoàng Tô à nha?” Tinh thần tám chuyện máu chó của Hoắc Niệm Ly bùng nổ: “Ác ma không cam lòng hoàng tử tới cứu tình yêu của hắn, cho nên lưu đày công chúa ở không gian khác. Hoàng tử nổi giận, chiêu gọi sấm sét tới đánh ác ma, sau đó quên mình nhảy vào dị không gian, vượt mọi chông gai khó khăn hiểm trở, một lòng cứu công chúa.”

Hoắc Niệm Ly càng nghĩ càng thấy có lý: “Nhất định là như vậy, chúng ta cứ ở yên đây chờ hoàng tử khải hoàn trở về đi, truyện cổ tích lúc nào cũng có kết cục hoàng tử và công chúa sống hạnh phúc bên nhau mãi mãi!”

Thượng Quan Vũ Như cùng Tử Tam quăng cho ánh mắt xem thường.

Thượng Quan Vũ Như và Tử Tam không đủ máu chó, cho nên họ không biết Hoắc Niệm Ly đang nói gì!

Giờ phút này hoàng tử Tử Phủ Đế Quân đang mang công chúa Đản Hoàng Tô chạy như bay ở dục vọng chi uyên, lửa dục vọng từ từ nuốt lấy tu vi của cả hai. Đản Hoàng Tô dần dần cảm thấy chân mình mất sức, gần như không thể túm được nhúm lông khuyển của Tử Phủ Đế Quân.

Nhưng nàng tuyệt đối không thể trở thành chướng ngại cho Tử Phủ Đế Quân!

Đản Hoàng Tô nghiến răng, cố gắng cuốn nhúm lông khuyển của Tử Phủ Đế Quân thêm một vòng nữa.

“Nàng sao vậy, chịu không nổi?” Tử Phủ Đế Quân nhạy cảm hỏi, tốc độ chậm lại.

“Chủ yếu là gió quá lớn.” Đản Hoàng Tô đang tung bay ngược theo chiều gió, cáu tiết giải thích.

“Nếu có cái kính chắn gió thì tốt biết bao!” Kết hợp kiếp trước kiếp này, Đản Hoàng Tô càng ngày càng sùng bái hiện đại hóa.

Vừa dứt lời, một luồng sáng lóe lên, một quả cầu màu tím trong suốt vững vàng bọc nàng cùng Tử Phủ Đế Quân lại.

“A, không được không được, rất phí sức!” Đản Hoàng Tô coi như cũng biết hàng, kết giới màu tím này chính là chân nguyên của Tử Ơhur Đế Quân, hắn dùng chân nguyên của mình phóng ra ngoài, mà lửa dục vọng chi uyên đang nuốt lấy tu vi cả hai như vậy, họ sẽ chết mất!

Tử Phủ Đế Quân không để ý, hắn nhếch miệng: “Nàng đừng sợ, như vậy ta cũng không lo vì chạy nhanh quá mà quăng nàng đi mất. Nàng ngồi vững, ta muốn tăng tốc.”

Nói xong, Tử Phủ Đế Quân như sao băng xẹt thẳng về phía trước.

Sao băng!

Kết giới màu tím kín không một kẻ hở, vừa chắn được gió, cũng ngăn cản lửa dục vọng. Sau khi an toàn trong kết giới, Đản Hoàng Tô mới thôi không kéo lông khuyển của Tử Phủ Đế Quân, lấy tinh thần nghĩ ngợi chuyện khác.

Nàng đang nghĩ vì sao đang yên đang lành ngủ ngon mà bị quăng đến chỗ này, nghĩ đến cái mình phải đối mặt phía trước.

Lấy chỉ số thông minh 120 trong kiếp này, Đản Hoàng Tô có thể dễ dàng đoán được hẳn là nàng bị Lam Dực đẩy vào cái nơi quỷ quái này, hoặc gián tiếp hoặc trực tiếp, còn mục tiêu chính là Tử Phủ Đế Quân.

Nếu nói như vậy, chỗ này còn nguy hiểm hơn so với những gì nàng tưởng tượng, nếu cứ chạy mãi như vậy…Đản Hoàng Tô rùng mình.

Đản Hoàng Tô hỏi Tử Phủ Đế Quân: “Anh, cái chỗ quỷ quái này có điểm cuối hay không?”

“Không.” Tử Phủ Đế Quân đáp.

May là Tử Phủ Đế Quân đã lập tức bổ sung: “Muốn ra khỏi nơi này thì không cần thiết phải đến điểm cuối.”

“A, vậy thì làm sao mà đi ra ngoài?” Đản Hoàng Tô phấn chấn.

“Chạy đến trung tâm, diệt ma quỷ vực sâu.” Tử Phủ Đế Quân thoải mái trả lời.

Đản Hoàng Tô hoàn toàn tin tưởng chuyện Tử Phủ Đế Quân có thể diệt ma quỷ vực sâu gì đó, nhưng mà: “Bọn họ không thể để chúng ta rời đi vậy đâu, nhất định có mai phục!”

Tử Phủ Đế Quân không cần nghĩ ngợi: “Diệt tiếp là được.”

Đản Hoàng Tô im lặng, dựa theo tính cách cao ngạo của Tử Phủ Đế Quân thì làm sao hắn nghĩ được phương án nào khác.

Nhưng nhất định vực sâu chi ma này không phải là một thứ đơn giản, Tử Phủ Đế Quân chạy nhanh như vậy, lửa dục vọng đang nuốt lấy tu vi, cho dù đánh ma quỷ vực sâu xong còn sức lực, bên phía Lam Dực chắc chắn sẽ sắp xếp trận địa khác, hòng rút sức Tử Phủ Đế Quân, cũng có thể cài một bẫy rập nào đó.

Đản Hoàng Tô không tiếc dùng những suy nghĩ ác ý nhất mà phỏng đoán Lam Dực!