Hờ Truyện

Chương 5-4




Thấy người trong lòng vẫn im thin thít, không một chút phản ứng , Hiên Viên Hạo càng thêm bất an , hắn ôm lấy Lan Chi về lại trong hang nhỏ , bây giờ thì chỉ dám ngồi ôm không dám nhúc nhích , nếu bây giờ một cử động nào của hắn khiến nàng chán ghét cũng không thể được nhưng hắn không biết thì ra người hắn lo sợ đã ngủ trong lòng hắn ngon lành .

Mãi đến khi qua bữa tối một lúc , người trong lòng hắn mới cựa mình tỉnh lại vì đói . Nếu như lúc nàng ngủ hắn không dám nhúc nhích thì khi nàng thức hắn càng thêm bất động , nàng dùng gương mặt vẫn còn say ngủ nhìn hắn , không tức giận , không khóc cũng không điên cuồng đánh hắn , đây không giống biểu hiện của các cô nương bình thường chút nào ... Chính là chỗ không giống này mới đáng sợ , nàng đưa tay lên cổ hắn , kéo xuống hôn lên môi hắn ... ngọt ngào ... vui mừng ... nhưng vẫn đáng sợ ...

" Hạo ! Ngủ thật ngon ! "

" À..."

" Hả ? "

" Ta ... chuyện khi nãy ... ta ... "

" Hạo ! Ta không phải trẻ con ... những gì ta làm, đương nhiên đã biết kết quả sẽ xảy ra chuyện gì " . Lan Chi lười biếng vùi đầu vào lòng Hiên Viên Hạo khiến hắn không thể nhìn ra biểu hiện lúc này của nàng , thật ra cũng có một chút không vui vẻ . " Hạo ! Ta cảm thấy bản thân có chút thích ngươi ... "

Hai mắt Hiên Viên Hạo mở to khiến đôi lông mày theo đó nhướng lên thật cao , không lẽ trời cao thương hắn vậy sao ? Đương nhiên là không ! Bởi vì khi hắn nói với nàng . " Lan Chi , khi nào ra khỏi đây ta sẽ lấy nàng "

" Là làm thê ? Hay làm thiếp ? "

" ... "

" Hạo ! Ở nơi của ta , nam nhân chỉ có thể lấy một nữ nhân cùng nhau sống đến già , ngươi có thể làm được sao ? "

" Ta ... "

Lan Chi đưa vội ngón tay lên che lấy miệng Hiên Viên Hạo , ngăn hắn muốn nói điều gì đó .

" Hạo ! Không cần hứa những gì mình không thể làm được " ... " Ngươi không biết đâu , bọn nam nhân ở nơi của ta , bọn họ từ nhỏ đã được dạy bảo phải chân thật trong tình cảm , chung thủy trong tình yêu nhưng những người làm được như vậy chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay, còn lại ... chính là luật pháp và xã hội bắt họ phải sống như vậy , họ về nhà , nhìn thê tử chán đến tận cổ nhưng không dám ý kiến gì , có quá nhiều ràng buộc bắt họ không thế cứ muốn làm gì thì làm . Còn nam nhân các ngươi ở đây , xã hội ủng hộ việc các ngươi lập thê chọn thiếp ,hoàng đế còn có tận hậu cung 3000 , 3000 người , thậm chí có lẽ ông ta cũng không nhớ được mặt người đã ở bên cạnh mình đêm qua .Thật ra bọn nam nhân ở chỗ ai ta cũng ngưỡng mộ các ngươi , ai cũng muốn được quay về đây sống đấy "

" Đương kim thiên tử hiện nay hậu cung không có một ai cả "

" Vậy có lẽ hắn là đoạn tụ cũng nên " . Lan Chi bật khỏi lòng Hiên Viên Hạo nhìn hắn một cách kinh ngạc , nàng chưa nghe qua hoàng đế nào mà từ bỏ quyền lợi lớn nhất của mình bao giờ .

" Không phải ! "

" Ta không tin đâu ! "

" Nhưng nàng phải tin ta , Hiên Viên Hạo ta , sẽ chỉ có một mình nàng "

" Hạo ! Ta đã nói , đừng hứa những gì mình không làm được , hiện tại có lẽ như vậy nhưng sau này , sẽ không như vậy nữa "

" Takhông phải loại người dễ thay đổi như vậy ! "

Lan Chi cúi đầu cười trộm một cái sau đó lại vùi vào lòng hắn cọ nhẹ . " Vậy công tử cho hỏi lúc mới gặp , công tử đổi xử với ta ra sao a ? ... Còn không phải một trời một vực sao ? Nếu ta vẫn là một người rừng dơ bẩn , còn có thể dựa vào lòng công tử , ôm công tử như vậy ? Được ư ? "

Hiên Viên Hạo cảm thấy nghẹn họng , sự thật quả đúng là như vậy nhưng hiện tại hắn thích nàng , đây cũng là sự thật .

" Vậy nàng muốn như thế nào ? "

" Ta muốn tìm lại muội muội , ta muốn quay về , Hạo ! Ngươi giúp ta được không ? "

" Nàng đã trở thành nữ nhân của ta "

" Nam nhân ở chỗ ta không phải ai cũng dè dặt chuyện này , tuy là gần hết nhưng cũng phải lọt lại vài người chứ , ta tin sẽ tìm được hắn " . Lan Chi càng nói càng hào hứng , không để ý bàn tay ai đó đang siết lại bên hông nàng thật chặt , hằn cả gân xanh . " Hạo ! Chúng ta cứ như thế này , không danh không phận sẽ không chán nhau , cho dù có chán ... "

" Sẽ không chán ! " .

Hiên Viên Hạo kiềm chế tức giận trong lòng , nhanh chóng tìm thấy cánh môi vừa nói những điều khiến hắn buồn bực ra tàn sát , sự tàn sát tiến hành suốt đêm hôm đó , lưu lại trên người Lan Chi những vết đỏ ứng khắp người , cổ họng lại còn đau vì kêu nữa chứ .

... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ...... .........

Một đêm của bốn ngày sau đó , sau khi công cuộc tàn sát mới vừa kết thúc , Hiên Viên Hạo hài lòng ôm lấy Lan Chi đã hoàn toàn mệt mõi vào lòng nhưng giấc ngủ còn chưa đến , một luồng khí tức mang theo nội lực đã tiến tới . Hắn chỉ có thể mặc lấy quần áo rời ra ngoài .

Cách một khoảng không xa là bốn người nam nhân , vẻ mặt ai cũng lạnh lùng nhưng vô cùng tôn kính đối với Hiên Viên Hạo , khi hắn vừa xuất hiện , bốn người lập tức quỳ xuống hành lễ .

" Vương gia ! Hoàng thượng muốn người lập tức quay về "

Hiên Viên Hạo nhìn về phía hang động , đôi lông mày nhíu lại thật chặt , quay về , nếu nàng biết thân phận của hắn , còn không sống chết bắt hắn tìm muội muội dùm nàng sao ?

Tìm sao ? Còn lâu hắn mới tìm .....