Họa Thủy Từ Đâu Tới

Chương 5-4




Edit: kaylee

Nàng cắn răng, nâng nửa người lên trên tiếp cận hắn, sau đó liền hôn lên trên đôi môi khêu gợi của hắn.

Khi hắn muốn đáp lại, lại đột nhiên bị nàng hung hăng cắn một cái.

"A! Thật là đau."

"Đáng đời! Chàng lại muốn đưa mười tiểu lão bà cho lão công của người ta, Tát Cách Hán, chàng nói thật cho ta, có phải đang ám hiệu ta cái gì hay không?"

"Cô Vương nào có?"

"Tại sao không có? Lúc trước chàng nói không muốn hậu cung là gạt ta có đúng hay không? Nếu như chàng muốn mà nói thì sớm nói ra, ta cũng không phải loại nữ nhân không thông tình đạt lý đó."

“Hả? Chẳng lẽ nói chỉ cần Cô Vương mở miệng, Hoàng Hậu sẽ chủ động thay Cô Vương nạp hậu cung?" Nói mặt trời mọc từ hướng tây, hắn còn có thể tin tưởng.

"Nằm mơ!" Nàng nhìn hắn chằm chằm, "Đầu tiên ta sẽ cùng ngươi ký xong chứng thư ly hôn, sau đó đòi ngươi chia một nửa tài sản làm tiền nuôi dưỡng, sau đó sẽ đi tìm mùa xuân thứ hai của ta."

"Nàng dám!"

Nhìn thấy dáng vẻ thở phì phò của hắn, Lam Bán Hương đột nhiên cảm thấy tâm tình tốt hơn rất nhiều.

"Lừa gạt chàng á! Chàng là của ta, đời này chính là của ta, muốn trêu chọc một nữ nhân khác thử nhìn một chút!" Nàng vươn tay ôm gương mặt tuấn tú của hắn, sau đó liền cho hắn một nụ hôn nóng hừng hực.

Không ngờ người nam nhân này thế nhưng lại giả vờ lãnh khốc với nàng? Chẳng lẽ là để ý nàng nói những lời đó?

"Tức giận?" Nàng nhẹ nhàng sờ sờ mặt của hắn, nhỏ giọng hỏi.

"Hừ!" Tát Cách Hán hừ lạnh một tiếng.

Lam Bán Hương lại cười đến càng thêm ngọt ngào, nụ hôn giống như mưa rơi xuống khuôn mặt mặt đẹp trai kia."Đồ nam nhân keo kiệt, bộ dáng như vậy là tức giận rồi?"

Lần đầu tiên phóng túng mình như vậy, hôn hắn, thân thể lửa nóng cường tráng tản mát ra mùi thơm vị bạc hà, đây là mùi vị xà phòng nàng tự sáng chế ra, khác với của nàng là nhiều hơn một loại hương vị phái nam mê muội kích tình.

Không thể tưởng tượng nổi, nàng cũng cảm thấy rất hưng phấn.

Khó trách nam nhân đều thích chinh phục nữ nhân cứng đầu cứng cổ, hoá ra là tràn đầy khiêu chiến như vậy, hiện tại nàng cũng rất muốn chinh phục đấng mày râu thích tức giận này. 

Để cho hắn kiến thức một chút mỹ nhân kế nổi danh nhất trong lịch sử, cho dù hắn kiên cường như sắt thép cũng muốn biến thành ngón tay mềm.

Cái luỡi phấn hồng trượt nhẹ qua da thịt bóng loáng bền chắc của hắn, cho tới bây giờ Lam Bán Hương đều không có nghĩ ra qua mình thế nhưng lại sẽ làm ra chuyện sắc tình như vậy với một người nam nhân, mặc dù mặt hồng tim đập, lại tuyệt không muốn dừng lại.

"Hương Hương!" Tát Cách Hán hung hăng hít vào một hơi, tiếp đó cũng là bất đắc dĩ phun ra, sau đó nhắm mắt lại hưởng thụ đầu lưỡi của nàng càn rỡ ở lồng ngực của mình.

Đầu lưỡi nho nhỏ, ướt át, nóng bỏng cứ như vậy liếm điểm nhỏ của hắn, một cỗ tê dại vui thích không ngừng chạy dọc toàn thân hắn.

Hắn biết, mình chỉ cần đụng phải tiểu nữ nhân này liền giống như là gặp phải khắc tinh, như thế nào đều không thể kháng cự.

Tát Cách Hán chỉ có thể đưa ngón tay chen vào trong mái tóc quăn dày của Lam Bán Hương, không nhịn được đẩy ra rồi lại giống như sắp không thể chịu đựng.

Nếu như đây là trừng phạt, vậy cũng sẽ là trừng phạt ngọt ngào nhất.

Thế nhưng hình như Tiểu Miêu (con mèo nhỏ) giày vò người này không có ý định cứ như vậy thả hắn, cái lưỡi thơm nho nhỏ tiếp tục dời xuống, lưu lại một dấu vết nóng bỏng kéo dài đến cái bụng bằng phẳng của hắn.

Sẽ không! Kế tiếp Tiểu Dã Miêu (mèo hoang nhỏ) này nhất định sẽ không dám đâu! Tát Cách Hán trong lòng âm thầm thở phào nhẹ nhõm, nhưng không có nghĩ đến nữ nhân trước mắt cũng không phải nữ nhân bảo thủ gì, mà là một Yêu Tinh nha!

Phát hiện nàng thế nhưng lại động thủ ở cởi quần của mình, Tát Cách Hán không nhịn được khẩn trương lên. Thế nhưng khi hắn nhìn thấy sự khiêu khích ở đáy mắt của Tiểu Dã Miêu, hắn liền đè nén nội tâm kinh ngạc cùng hưng phấn xuống.

Hắn ép buộc mình tỉnh táo, giống như thấy nàng dùng đôi tay nhỏ bé trắng noãn  kia vuốt ve dục vọng của mình là chuyện bình thường, giống như nàng lần nữa đưa ra đầu lưỡi màu hồng ở trên dục vọng đang ngẩng cao đầu đó nhẹ nhàng liếm láp là rất tự nhiên, giống như nhìn thấy dục vọng của bản thân ra vào ở trong miệng nhỏ hồng nộn đó, từng đợt từng đợt khoái cảm không cách nào chống cự đánh thẳng vào đầu óc của mình cũng không có gì cùng lắm thì......

Nữ nhân đáng chết!

Lúc nào thì học được loại kỹ xảo quyến rũ nam nhân này? Là ai dạy nàng? Hắn giận đến muốn lớn tiếng hỏi nàng, lại phát hiện mình thoải mái sắp hòa tan.

*******************************

Khi hắn nặng nề thở gấp nhìn nữ nhân chui ở giữa hai chân của mình, chỉ thấy nàng nâng lên cặp mắt to, tròng mắt ẩn tình, kiều mỵ như hoa.

Một tiểu nữ nhân đáng yêu lại dâm đãng như vậy, tiểu hồ ly, Tiểu Dã Miêu, hắn muốn như thế nào mới có thể không yêu nàng đây?

"Hương Hương, Cô Vương...... Không nhịn được!"

Lam Bán Hương đột nhiên cảm nhận một trận trời đất quay cuồng, bị Tát Cách Hán đè ở phía dưới, còn chưa kịp nói cái gì, đã cảm thấy hắn tiến vào......

Lúc này, cái gì đều không cần phải nói rồi!

"Hương Hương, Cô Vương nên làm gì nàng bây giờ?"

Hắn thở ra một hơi nặng nề mê hoặc tất cả lý trí của nàng, chỉ có thể đưa ra đôi tay ôm lấy hắn thật chặt, mở rộng hai chân hết sức thừa nhận hắn.

"A...... Ô......" Giống như một loại dã thú nhanh chóng mà mãnh liệt luật động làm cho nàng gần như là muốn nổi điên.

Khi hắn một lần so vơi một lần xâm nhập càng mạnh mẽ hơn, nàng nhìn thấy ánh sáng chớp động ở trong đôi mắt thâm thúy của hắn, hơi thở lửa nóng phun ở trên mặt của nàng, mà nàng toàn thân lửa dục vẫn là bị dục vọng của hắn hoàn toàn lấp đầy.

"A...... Vương......" Thân thể của nàng không ngừng run rẩy, đợt sóng khoái cảm không ngừng đánh thẳng vào nàng, làm cho nàng vong tình nâng lên cái mông nhỏ nghênh hợp hắn chạy nước rút, hai người cùng nhau hợp sức dẫn dắt nhau đến dục vọng tột cùng......

Thì ra là trấn an nam nhân thật sự là chuyện rất vất vả nha, khó trách tất cả mọi người gọi những người đó là hồ ly tinh, người phàm là như thế nào cũng không làm được.

Lam Bán Hương hoảng hoảng hốt hốt nghĩ tới, sau đó vùi ở trong ngực của Tát Cách Hán, rất nhanh liền ngủ thiếp đi.