Hoàng Hậu Ngươi Quá Vô Tâm Rồi

Chương 13: Gia đình hòa thuận




Khi Mạc Tĩnh thức giấc Lăng Ngạo Quân đã sớm rời đi, nàng nhìn sắc trời không còn sớm nên quyết định rời giường hôm nay có rất nhiều việc để làm.

- Xuân Lan, em giúp ta chuẩn bị nước và điểm tâm- Mạc Tĩnh hướng ra ngoài gọi biết nha đầu này luôn dậy sớm đợi đến giờ lôi Mạc Tĩnh dậy.

- Vâng, hôm nay tiểu thư lại dậy sớm hơn mọi hôm nha- Xuân Lan đang dọn dẹp ngoài viện nghe Mạc Tĩnh gọi thì giật mình nhưng cũng vội vàng buông công việc trong tay ra đi lấy nước.

Mạc Tĩnh nghe vậy thì mỉm cười cũng không nói thêm đi qua bình phong thay y phục rồi tự sửa lại đầu tóc.

- Tiểu thư nước của người- Xuân Lan đứng ngoài gọi vào.

- Em vào đi- Mạc Tĩnh nhìn mình trong gương vừa đưa tay búi tóc lên cao vừa nói, vì không quen búi tóc nên tay có chút mỏi- Vào búi tóc cho ta.

Xuân Lan nghe lời đẩy cửa vào nhanh chóng đặt nước lên chiếc ghế cao trong phòng rồi đi đến búi tóc cho Mạc Tĩnh.

- Tiểu thư, em mang điểm tâm đến- Xuân Mai bước vào nàng là người phụ trách cơm nước cho Mạc Tĩnh lúc tiểu thư trong phủ.

- Ân, em để đấy cho ta- Mạc Tĩnh nhìn Xuân Mai qua gương nói.

- Xong rồi tiểu thư- Xuân Mai hài lòng vuốt lại vài sợi tóc đằng sau cho Mạc Tĩnh nhìn thiếu nữ xinh đẹp trong gương cả người tràn đầy sức sống thì vui vẻ cười cười.

- Được rồi, kệ ta các em xuống dùng bữa đi- Mạc Tĩnh mỉm cười đứng dậy.

- Vâng- Hai người đáp ứng chuẩn bị ra ngoài.

- À, đúng rồi, đại ca và đại tẩu dâng trà sớm chưa?- Mạc Tĩnh cầm khăn chuẩn bị rửa mặt chợt nhớ ra quay lại hỏi.

- Chưa tiểu thư, hôm nay người dậy sớm- Xuân Mai cười cười- Dạo này tiểu thư rất tích cực nha.

- Tích cực?- Mạc Tĩnh trợn mắt- Tích cực cái đầu em, hôm nay ta có việc nha- Không hiểu sao trong đầu lại xuất hiện hình ảnh tên yêu nghiệt kia.

Xuân Mai, Xuân Lan nghe vậy nhìn nhau lè lưỡi rồi chạy mất.

Mạc Tĩnh thong thả đi vào đại sảnh Mạc gia đã thấy cha cùng các ca ca, đại tẩu có mặt đầy đủ, đại ca cùng đại tẩu đang chuẩn bị dâng trà cho cha. Mạc Tĩnh mỉm cười vui vẻ.

- Cha, ca ca, đại tẩu Tĩnh Nhi đến rồi.

- A, Tĩnh Nhi hôm nay sớm nha- Mạc Sách thấy Mạc Tĩnh thì cười híp mắt, khuôn mặt anh tuấn cũng sáng lên.

- Hôm nay có việc quan trọng tất nhiên không thể thiếu muội được rồi.

- Đúng là tiến bộ nhiều, lại đây ngồi đi- Hầu gia thấy nữ nhi đến cũng vui vẻ cười không khép miệng, nghĩ nữ nhi thật sự càng ngày càng ra dáng thiếu nữ.

- Đại ca, hôm nay tinh thần tật tốt nha- Nhưng ngay sau đó nghe Mạc Tĩnh nói Mạc Hầu gia chỉ biết lắc đầu bất đắc dĩ.

Mai Tuyết Tình vừa nghe Mạc Tĩnh nói mặt phụt một cái đỏ bừng như gấc, xấu hổ cúi đầu nấp sau phu quân. Mạc Hề thấy vậy cũng có chút ngượng ngùng nhưng rất nhanh trợn mắt- Không cần hâm mộ, đợi vài ngày nữa muội kết hôn rồi tinh thần còn tốt hơn ấy chứ.

- Đại ca nhiễm tính xấu của muội rồi đó Tĩnh Nhi, mới ngày nào chững chạc điềm tĩnh là vậy- Mạc Văn bên cạnh chẹp chẹp miệng lắc đầu ra vẻ tiếc hận.

Mạc Tĩnh nghe vậy che miệng ha ha cười ra vỗ tay cái đét với nhị ca- Hôm nay huynh thật hợp ý muội.

- Ha ha, nhị ca vẫn hợp muội nhất nha- Mạc Văn cười ngoác miệng tận mang tai.

Nhất thời cả đại sảnh tràn ngập tiếng cười đến Hầu gia cũng cười ra tiếng. Mai Tuyết Tình quẫn bách kéo tay áo phu quân cúi mặt không dám ngẩng lên. Mạc Hề thấy vậy đưa tay vuốt tóc nàng cười- Ha ha, Tĩnh Nhi đùa chút thôi, muội ấy đang chúc mừng chúng ta đấy.

Mạc Tĩnh vui vẻ đến bên Mai Tuyết Tình đưa tay kéo tay nàng- Đại tẩu- Mai Tuyết Tình nghe Mạc Tĩnh gọi mới ngẩng đầu lên- Từ nay chúng ta là người một nhà, người một nhà sẽ yêu thương đùm bọc lần nhau, tỷ hãy sống thật vui vẻ, sẽ không ai ức hiếp tỷ- Mạc Tĩnh chân thành mỉm cười xoa tay Tuyết Tình.

Mai Tuyết Tình nghe vậy cảm thấy nghẹn ngào, mắt đã đỏ lên- Cảm ơn muội Tĩnh Nhi- Nàng chưa bao giờ cảm thấy ấm áp như vậy có một gia đình yêu thương, che chở thật tốt. Mạc Tĩnh kéo Mai Tuyết Tình ôm vào lòng vuốt lưng nàng, vì nàng biết từ trước đến nay Tình tỷ đã chịu nhiều ấm ức.

- Muội có lễ vật muốn tặng tỷ nha- Mạc Tĩnh khẽ đẩy Tuyết Tình lấy ra một hộp gấm hình chữ nhật dài nhỏ để vào tay Mai Tuyết Tình- Chúc tỷ và ca ca chung sống hạnh phúc.

Mai Tuyết Tình cầm hộp gấm vừa cười vừa khóc- Cảm ơn, Tĩnh Nhi.

Mạc Hề bên cạnh vuốt tóc Mạc Tĩnh mỉm cười kéo nàng vào lòng ôm một chút, Mạc Tĩnh cười tít mắt vỗ vai ca ca trợn mắt đe dọa- Huynh mà bắt nạt đại tẩu thì coi chừng muội.

- Cảm ơn muội, ta sẽ bảo vệ Tình Nhi thật tốt- Mạc Hề gật đầu đáp ứng đưa tay nắm chặt tay Tuyết Tình.

- Đệ cũng có quà- Mạc Văn bên cạnh lấy ra hai hộp gấm đỏ hình vuông nhỏ- Đây là quà cho cháu của đệ hai người không có phần đâu- Rồi cười hì hì nhét vào tay Mạc Hề.

- Đệ nữa, tặng đại ca một bội kiếm để huynh bảo vệ đại tẩu- Mạc Sách đưa ra một bội kiếm vỏ kiếm màu nâu có hoa văn nổi hình hổ, không quá bắt mắt nhưng nếu ai là người trên giang hồ khi nhìn thấy bội kiếm này sẽ phải hoảng hốt vì đây là bội kiếm trứ danh qua không biết bao đời kiếm khách lừng danh Hình Hổ Kiếm.

Mạc Hề không khách khí nhận bội kiếm, kéo liếm ra nhìn ánh sáng chiếu vào thân kiếm chói mắt- Cảm ơn các đệ.

- Được rồi, cha đang đợi kìa- Mạc Tĩnh cười đi đến bên cha đưa ta bóp vai cho ông.

Mạc Hầu gia từ nãy giờ không nói chỉ mỉm cười nhìn các con của mình đáy mắt tràn ngập yêu thương cùng hạnh phúc thỏa mãn.

Mạc Hề cùng Mai Tuyết Tình nghe vậy cũng vội vàng quỳ xuống, nhận lấy tách trà từ tay gia nhân dâng trà. Mạc Hầu gia nhận cốc trà trong tay nhi tử uống một ngụm rồi mỉm cười đặt xuống, lại nhận trà từ tay con dâu uống một ngụm đặt xuống rút từ tay áo hai phong bao đỏ trao cho từng người- Từ nay hai con đã là phu thê phải chung sống hòa thuận, đùm bọc che chở cho nhau, sớm sinh cho ta vài đứa cháu, ta cũng lớn tuổi rồi chuẩn bị ở nhà chăm cháu thôi- Mạc Hầu gia cười ha ha nói.

- Chúng con cảm ơn phụ thân- Hai người nhận phong bao dập đầu.

Đợi hai người đứng lên Mạc Tĩnh mới cúi xuống nói nhỏ vào tai phụ thân gì đó. Mạc Hầu gia quay lại nhìn Mạc Tĩnh ánh mắt có chút phức tạp rồi gật gật đầu- Được rồi ta đến Hình Bộ một chút các con có việc gì thì làm đi.

Mạc Hề, Mạc Văn và Mạc Sách liếc Mạc Tĩnh cũng gật gật đầu. Mạc Tĩnh nhìn đại ca cười- Đại ca huynh vừa thành hôn nên bồi đại tẩu một chút.

- Ta không sao mọi người có việc đi thôi, muội sẽ đến Vạn Đường- Mai Tuyết Tình cười rồi nhìn Mạc Hề gật đầu, nghĩ đến hôm qua khi nghe phu quân của mình nói Phú Qúy Đường là của Mạc gia nàng vừa ngỡ ngàng vừa cảm động vì cảm giác được mọi người thật sự coi mình là người một nhà.

Mạc Hề vuốt tóc nương tử gật gật đầu- Nàng không cần lo lắng ở nhà nghỉ ngơi cho tốt, chúng ta về phòng- Rồi quay ra gật đầu với đệ muội kéo Mai Tuyết Tình về phòng.

Ba huynh muội Mạc gia cũng tự mình ly khai về viện của mình.

- Cạch- Trên bức tường hoàn hảo tách ra một ô cửa chìm xuống dưới nền gạch, sau cánh cửa xuất hiện một hàng người y phục trắng nhẹ nhàng bước qua ngưỡng cửa. Cánh cửa khép lại một hàng bốn người yên lặng đứng.

- Đường Chủ, Chủ Quản- Phía trước chiếc bàn dài hai hàng người áo đen đứng dậy nghiêm trang cúi đầu.

- Họp- Bỏ ra một chữ nam nhân trước ngực áo thêu hình hoa hồng đen bước lên ngồi vào ghế chủ tọa. Những người khác cũng tiến lên phân biệt ngồi hai bên.

Những người áo đen cùng ngồi xuống cuộc họp khẩn của Phú Qúy Đường bắt đầu.

Thực Đường một trong ba đường của Phú Qúy đường, được xây dựng giữa hai đường còn lại, ba tầng lầu rộng lớn sang trọng, trên cửa đường có tấm biển đen to trên viết một “ Thực” tự màu vàng xa hoa. Trước cửa lớn đã mở rộng hai hàng người y phục trắng đai lưng đen, viền cổ áo thêu một đường thẳng màu đen dài ba tấc rộng nửa tấc, trên tay vắt một chiếc khăn màu trắng thẳng lưng đứng chỉ cần có người vào sẽ cúi người chào rồi một người dẫn khách vào trong, không khí buổi sáng không quá nhộn nhịp.

- Cộp cộp- Cách cổng lớn của Phú Qúy Đường tiếng ngựa chạy càng ngày càng gần. Chẳng mấy chốc ba con tuấn mã đã đến trước cổng Phú Qúy Đường, trên ngựa ba nam nhân khoác quan phục xanh, trước ngực thêu hoa văn hình kiếm, viền áo màu đen chỉ khác nhau số đường chỉ đen trên vai áo, người nam nhân trung niên ở giữa cả người phát ra lăng lệ khí tức ánh mắt lạnh lẽo không có cảm xúc. Hai người phía sau ít tuổi hơn một người gương mặt nhỏ dài, một người dáng dấp nhỏ con khuôn mặt có chút vuông vắn. Phía sau ba người hai hàng quan binh mặc khôi giáp trắng chạy theo.

Hai hàng thị vệ Phú Qúy Đường nghiêm trang đứng hai bên cổng thấy quan binh cũng không hoảng thậm chí ánh mắt cũng không thay đổi nhìn thẳng phía trước, chỉ có một người tiến lên cúi chào- Mời các vị đại nhân xuống ngựa.