Hoàng Hôn Huyết Sắc

Chương 25




Đi đến tử thần giới



Sau khi nói xong, Ralph vươn tay chỉ vào tường, trên bức tường trống trơn lại xuất hiện một lỗ đen cực đại, còn đen hơn cả bóng đêm, chỉ vẻn vẹn nhìn chăm chăm thôi cũng đã khiến người ta nhịn không được run rẩy, kèm theo khí lạnh hắc ám thấu tận xương tủy.

Penn chằm chằm nhìn Ralph mặt không chút biểu lộ tình cảm, gật đầu, bây giờ không cần lời nói dư thừa, sự kiên định trong mắt Ralph đã thuyết phục và trấn an tâm tình y. Y không chút do dự theo Ralph cùng nhảy vào lỗ đen.

“Ohh…”

Trong nháy mắt nhảy vào kia, Penn cảm thấy thân thể mình bị sức mạnh thuộc về bóng tối kháng cự, áp lực không biết từ đâu mà đến chèn ép xé rách thân thể y, tiếng y còn chưa kịp phát ra liền bị cắn nuốt.

“ Penn!”

Ralph nhịn không được hô lớn, tim nháy mắt nhảy qua cổ họng lên mắt. Hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn Penn trong tích tắc bị một sức mạnh quái lạ xé vỡ biến thành tro bụi! Nhưng không quá một hồi, ánh sáng lưu lại ở cửa vào chiếu xuống, mảnh vỡ cùng tro bụi bốn phía tụ tập lại dần biến trở về hình dạng người. Khi Penn tay chân đầy đủ một lần nữa xuất hiện trước mắt hắn, Ralph âm thầm yên tâm, đồng thời bất giác kinh ngạc thấy nội tâm mình chuyển biến…. Bất đồng với tìm cách giết chết Penn trước kia, khoảnh khắc ban nãy hắn cả người đều ngây ra, không có bất cứ từ nào có thể hình dung tâm tình khi đó của hắn.

“ Trời ạ, tôi lần đầu tiên gặp phải loại tình huống này!”

Penn sờ cái cằm đã phục hồi như cũ, cười gượng thở một hơi, y ban nãy tính là cái gì? Thân thể hoàn toàn tiêu tan?

“ Em có thể lấy sổ tay ghi lại tình huống lần này.”

“………..”

Bộ dạng ung dung quá mức của Penn làm Ralph xoay đầu, cũng không đáp lời. Thấy hắn như vậy, Penn không khỏi cười khổ, xuất hiện tình huống ban nãy y cũng không dự đoán được, nếu thật sự liền chết như vậy, y e rằng không có cách nào mạnh miệng nói mình vĩnh viễn không chết được. Có lẽ có thể khuyên bảo con cháu sau này: nếu gặp Vampire bất tử, mang họ đến tử thần giới đi! Tự giễu xong, Penn quay đầu quan sát xung quanh. Từ sau khi nhảy vào lỗ đen, họ liền lấy tốc độ trung bình thong thả rơi xuống. Ánh sáng chiếu xuống từ cửa vào liên tục quanh quẩn trên đỉnh đầu họ, giống như cuộc đấu tranh vĩnh hằng của ánh sáng và bóng tối, nhưng theo thời gian rơi xuống, ánh sáng biến thành nhiều chấm nhỏ giống như biển sao trong màn đêm vô tận, không quá lâu sau, bóng tối đã hoàn toàn cắn nuốt ánh sáng, vây quanh y chính là màu đen thuần túy, ngay cả một chút màu tạp cũng không có.

Không biết qua bao lâu, Penn thấy dưới chân xuất hiện cảm giác chạm đất, Ralph rơi xuống cùng y cũng không dừng lại mà lập tức yên lặng đi theo một hướng nào đó, Penn theo sau đồng thời nhịn không được hỏi ra nghi vấn trong lòng.

“ Em sao lại biết hướng đi?”

Ralph không trả lời, chỉ lo đi về trước.

“ Tử thần giới đều như vậy sao?”

Trống trải lại áp chế nói không nên lời, Penn tiếp tục hỏi, y vốn tưởng rằng sẽ lập tức gặp phải Tử thần đầu sỏ hay thứ hỗn tạp bát nháo gì đó mở đầu cho cuộc chiến giành lại Bastet, nhưng thoạt nhìn cũng không phải như y tưởng tượng, cảm giác như họ đang đi trên một con đường không có điểm tận cùng.

“ Ralph?”

Phát hiện Ralph vẫn không để ý tới mình, Penn nhịn không được bắt lấy tay hắn ngăn bước chân hắn lại. Trong bóng tối, y kinh ngạc phát hiện vẻ mặt Ralph lại căng thẳng như nhẫn chịu một cơn phẫn nộ nào đó, y không khỏi vươn tay vuốt ve cánh môi hơi nhếch của Ralph.

“………… Sao thế?”

Ralph hất tay y ra, lúc chuẩn bị xoay người tiếp tục đi, lại bị Penn dùng sức ôm vào trong ngực.

“ Em không nói tôi sẽ không buông tay.”

Penn cười khổ dùng thêm lực, Ralph chằm chằm nhìn y một hồi, sau đó chậm rãi thở ra khóe miệng.

“ Không có gì.”

Penn đương nhiên không tin hắn không có gì, tiếp tục ra sức ôm eo Ralph, chờ hắn nói ra sự thật. Giằng co thật lâu, Ralph cuối cùng mở miệng.

“ Tôi chỉ cảm thán anh thật sự không chết được.”

Penn phì cười một tiếng, cảm thán này cùng vẻ mặt của hắn rất không phù hợp… Trong lòng đại khái có một cái gì đó, y cười buông tay ra, có lẽ chờ sau khi bọn họ đem Bastet về, y phải cùng cái người khó chịu này nói chuyện đàng hoàng một lần.

“ Ai, tôi vẫn chưa biết tại sao em lại biến thành Tử thần.”

Họ tiếp tục đi tới trong bóng đêm không giới hạn. Để làm dịu không khí, Penn bắt đầu nói chuyện phiếm với Ralph.

“… Bởi vì tôi giết người không hối cải.”

Ralph cũng không quay đầu lại, đạm nhạt nói. Hắn đã nhớ lại tất cả mọi việc từ khi còn sống cho đến lúc biến thành Tử thần, kể cả chuyện hắn trước cửa thiên đường bị cự tuyệt tiến vào luân hồi như thế nào, đến địa ngục đã chịu đủ loại trừng phạt để chuộc lại tội nghiệt trên người ra sao, nhưng dù vậy hắn vẫn không thể được “Chúa” tha thứ, vì hắn cũng không cảm thấy mình làm sai cái gì… Cuối cùng, hắn biến thành Tử thần, bị thiên đường địa ngục đồng thời xua đuổi, mất đi tất cả ký ức. Trong bóng tối, Ralph dùng giọng nói không chút tình cảm chậm rãi kể lại những chuyện biết được trước khi bị đoạt đi ký ức, trở thành Tử thần.

Ralph ngẩng đầu nhìn xung quanh, ngày trước, mỗi khi kết thúc nhiệm vụ đi qua nơi này, hắn đều nhìn thấy cuộc đời được tái hiện của người đã chết đi, là tất cả những hồi ức tươi đẹp hay tăm tối, cảm xúc sẽ được con người khơi dậy, sau khi tình cảm đồng tình hay thương hại tích lũy đến một mức độ nhất định, hắn sẽ có thể trở lại thiên đường… Đáng tiếc, hắn cho tới bây giờ vẫn chưa sinh ra tình cảm như vậy… Không, Ralph cười khổ một cái, hẳn là trước khi gặp Penn, hắn chưa từng lĩnh hội tình cảm đó.

“…….. ‘Chúa’ à?”

Penn cười khanh khách, nhưng trong nụ cười của y lại không có ý bất kính hay khinh thường, ngược lại mang một chút tiếc nuối.

“ Lại nói tiếp, chúng ta không phải nên đến thiên đường tìm kiếm Bastet sao?”

Penn đột ngột nhớ tới chuyện này, tuy y không biết cái được gọi là “thiên đường” ở đâu.

“….. Linh hồn trước khi được phán xét đều bị giữ ở tử thần giới.”

Ralph giải thích đơn giản, hắn dừng bước, chằm chằm nhìn cây cột phảng phất như từ hư không xuất hiện, có lẽ ở trong một cây cột nào đó có linh hồn Bastet.

Trước mắt dần hiện ra những cây cột La Mã cực đại, cột trụ màu vàng tối đột ngột xuất hiện, khiến người ta cảm thấy quỷ dị nói không nên lời. Đúng lúc này, cột La Mã phát ra hào quang, không giống hào quang ánh nắng làm người ta thấy ấm áp mà là màu vàng tối phảng phất như bóng tối khuếch tán, có lẽ hào quang này là ánh sáng sinh mệnh do đủ loại linh hồn trộn lẫn một chỗ phát ra. Khi sương mù ánh sáng triền miên bao phủ trên đầu họ, Penn mới phát hiện họ không biết khi nào đã bị vô số cây cột kích thước không đồng nhất vây quanh chính giữa.

Penn đang nhìn xung quanh đột ngột bị Ralph kéo một bước về sau, ngay lập tức, một cái lưỡi hái cực đại lướt qua trước mắt y, Penn lập tức ổn định thân thể, nín thở nhìn lưỡi hái biến mất dưới màn đen che phủ, y nhịn không được nhíu mày nghĩ thầm bản thân lại không cảm giác được khí tức kẻ đánh lén.

“ Kẻ xâm nhập!”

Cùng với tiếng lạo rạo xương cốt ma sát vướng víu, từ trên cột La Mã truyền đến tiếng hô nam nam nữ nữ, dường như sinh ra địch ý với Penn – không phải Tử thần lại có thể bình an tới tử thần giới.

Penn ngẩng đầu, quả nhiên thấy được hơn mười bộ xương khoác áo choàng trên đỉnh những cây cột La Mã, nhưng bị đông đảo Tử thần vây quanh như thế mà y vẫn không cảm giác được bất cứ khí tức nào. Đang lúc Penn nghĩ thầm không ổn, Ralph đột ngột hô to cẩn thận, tiếng còn chưa dứt, Penn liền cảm thấy sau lưng truyền đến một trận đau đớn, có cái gì đâm xuyên qua thân thể y.

Penn rút hung khí đã xuyên thấu ra, là một mũi tên bằng xương. Y nhìn lại hướng tên phóng tới, trên cây cột phía sau y, một bộ xương đang cầm cung tên xương cốt hướng về y phát ra tiếng cười kinh dị. Lúc này, khóe mắt Penn bắt giữ được một bóng đen lướt qua bên hông, y cuống quít né tránh công kích, lúc muốn phản kích, bóng đen lại tan vào bóng tối.

“ Chết tiệt, tôi không cảm giác được khí tức của chúng.”

Penn tặc lưỡi, y chỉ có thể dựa vào mắt nắm bắt hướng đi của những bộ xương chớp nhoáng kia, làm y khó hiểu chính là chúng nó lại lấy màu vàng tối này che giấu hành tung, thật sự là vì ở trên địa bàn của đối phương sao?

Penn nghiêng người tránh thoát công kích lại kéo tới, Ralph ngay lúc một thanh kiếm xuyên tới đầu y, lại chắn trước người y, trường kiếm cùng dao mổ va chạm phát ra âm thanh chói tai, Tử thần công kích kia sửng sốt, sau đó nhảy sang một bên.

“ Ngươi lại giúp hắn?”

“ Chúng ta chỉ đến tìm về một linh hồn vừa bị mang tới không bao lâu”

Ralph thu hồi dao mổ, hắn cũng không muốn ra tay với những Tử thần đó, dù sao đối mặt với đông đảo Tử thần có năng lực đặc biệt, họ cũng chẳng hề chiếm được ưu thế.