Hoàng Tử Công Chúa Của Thế Giới Ngầm

Chương 31




Nếu như thời gian có thể vẫn dừng lại vào giờ khắc này thì thật là tốt! (*__* ) hì hì… , tuy có một chút tham lam.

Rất nhanh hôm nay đã là ngày thứ ba, bởi vì bị thương, nên tất cả mọi người không để cho tôi đi loạn hay làm bất cứ chyện gì, nhưng là, tôi từ U biết được rằng Đằng Mộc có phái thân tín đến Hồn Tế nhờ giúp đỡ, nhưng phần lớn đều là bị từ chối, tôi nghĩ anh ta hiện tại hẳn là không nhịn được chắc sẽ sớm tới tìm tôi đi! Suy nghĩ một chút gọi mọi người lên.

“Chuyện gì a, Thần, có phải là vết thương lại đau nữa không” Phong ngồi bên cạnh lo lắng nhìn tôi, sau khi mọi người đến đông đủ.

“Tớ muốn nói với các cậu một chuyện” tôi rất nghiêm túc nhìn mọi người “Tớ bây giờ lấy thần phận Đại bang chủ của Hồn Tế cùng các cậu thương lượng, đây là chuyện quan hệ đến sinh tử tồn vong của hai đại bang phái Hồn Tế và Huyết Phệ, mấy người các cậu nhất định phải nghĩ lại! Có muốn giúp hay không tớ không miễn cưỡng”

Mọi người ngồi liếc nhau một cái, suy tư trong chốc lát gật đầu “Chuyện gì, nói nghe một chút” Phong lên tiếng đầu tiên.

“Các cậu đều biết Thượng Đảo đằng Mộc chứ” mọi người gật đầu, không phải là ân nhân cứu mạng của Mộng sao? Hỏi cái này làm gì?

“Vậy các cậu có biết anh ta là ai không?” Ai, chẳng lẽ Đằng Mộc kia không phải là người bình thường sao? Mọi người nghi hoặc nhìn tôi

“Anh ta không phải là thiếu gia của tập đoàn Thượng Đảo sao? Chẳng lẽ anh ta còn có thân phận khác?” Hạo. Không thể nào! Bọn họ đã điều tra qua Đằng Mộc, bối cảnh không có quan hệ gì với xã hội đen! Chỉ là thiếu gia của một xí nghiệp bình thường mà thôi! Mọi người không giải thích được.

“Không sai, thân phận của anh ta không chỉ đơn giản là thiếu gia của tập đoàn Thượng Đảo, ngay cả tập đoàn Thượng Đảo cũng không đơn giản như chúng ta nghĩ, Ám U! Người ở phía sau điều khiển tổ chức xã hội đen bậc nhất chính là gia tộc Thượng Đảo!”

“Cái gì, làm sao có thể?” Mọi người khiếp sợ nhìn tôi. “Tại sao, chúng tớ trước kia chưa từng phát giác ra? Trời ạ, cái lão cáo già kia cũng ẩn núp quá giỏi đi” Tâm cơ rất sâu đi!

“Ân, tớ cũng vậy trong lúc vô tình biết được, nhưng mà, hiện tại Ám u hình như đang phát sinh nội chiến, cụ thể tớ cũng không phải biết rõ, tớ sợ đây là cái bẫy do bọn họ bày ra, muốn một lưới bắt hết hai đại bang phái chúng ta, hiện tại cũng chỉ có chúng ta mới có năng lực đối kháng với bọn họ, cho nên tớ mới thương lượng cùng các cậu, nên làm cái gì bây giờ “

Mọi người không nói lời nào, tự mình suy nghĩ, tôi cũng vậy không nói thêm gì nữa, chỉ là nhìn bọn họ, qua một lúc lâu, Phong ngẩng đầu nhìn tôi.

“Chuyện này quan hệ đến sinh tử của hai đại bang phái chúng ta, không thể qua loa, để chúng tớ thử nghĩ xem.” Tôi cười cười

“Có thể, nhưng mà phải nhanh, tớ sợ không có thời gian, chuyện này đối với chúng ta mà nói là một cơ hội, tớ muốn thử xem!” Bất luận là như thế nào cơ hội đến thật không dễ, nhiều năm như vậy rốt cục cũng lộ ra sơ hở tôi có thể dễ dàng bỏ qua sao? Đương nhiên là không thể rồi, giang sơn đã đến lượt tôi ngồi!

“Thời gian không còn nhiều? Là có ý gì?” Vũ nhướng mày hỏi tôi, chẳng lẽ là Thần? ? ? ? Nhìn cậu ta tôi biết cậu ta đang suy nghĩ gì, cắt đứt suy nghĩ lung tung của cậu ta.

“Cái gì, tớ rất tốt, đừng có trù ẻo tớ! Tớ nói thời gian không còn nhiều là bởi vì Ám U rất khôn khéo nhất định cũng sẽ nghĩ ra nội chiến trong bang đối với mình rất nguy hiểm, tớ nghĩ bọn họ nhất định sẽ nhanh chóng giải quyết vấn dề nội loạn, như vậy chúng ta sẽ không có cơ hội. Thừa dịp hiện tại những bang phái khác còn chưa biết, chúng ta xuống tay trước!”

“Không, làm như vậy quá nguy hiểm, đối với chúng ta cũng rất bất lợi” Vũ nói, mọi người suy nghĩ cũng gật đầu.

“Vậy cậu có phương pháp xử lí tốt hơn sao sao?” Phỉ

“Dĩ nhiên, nếu những bang phái khác còn chưa biết, nếu để chúng ta đến chẳng bằng để cho bọn họ biết” không hiểu nhìn của cậu ta. (anchan: đám này ngốc quá, ý nhóc Hạo là chơi hưởng cú chót chứ còn giề nữa, cho người ta đánh bể đầu chảy máu mình ngồi hưởng lợi sau cùng)

“Ý của cậu là nói, trai hạc đánh nhau, ngư ông đắc lợi” Phong

“Nga! Tớ hiểu rồi, được, cứ làm như thế! Vậy thương lượng chuyện kế tiếp “

” Hành động lần này do năm người bọn tớ trách nhiệm, cậu thì ở lại nhà dưỡng thương thật tốt cho tớ, nơi nào cũng không cho đi” thấy bộ dáng tôi rục rịch, Phong ngăn cản nói

“Cái gì chứ! Nào có ai như vậy a, tớ “ tôi oán giận nói, Phong tàn bạo nhìn chằm chằm tôi làm hại tôi không dám nói nữa “Được rồi, được rồi, không đi thì không đi! Nhưng mà tớ còn có một việc muốn nói với các cậu” tạm thời quên đi cảm xúc bất mãn. Mọi người nhìn tôi.

“Đằng Mộc là người nối nghiệp của Thượng Đảo cũng là bang chủ tương lai của Ám U, nhưng mà anh ta bây giờ còn chưa có năng lực và thế lực để giải quyết nội chiến trong bang, cho nên cần trợ giúp của chúng ta, chuyện này đối với chúng ta mà nói cũng là có lợi, phải không “

“Ân! Chúng ta không phải là muốn loại trừ anh ta ra sao? Tại sao còn phải giúp anh ta” Phỉ nghi ngờ hỏi

“Ha hả, chúng ta nếu như giúp anh ta đoạt lại Ám U rồi thuận thế khống chế anh ta, vậy Ám U còn không phải là dễ như trở bàn tay! Nghe lệnh của chúng ta “ (anchan: ta nói đứa nào mà suy nghĩ ngây thơ thế ko sợ Đằng Mộc qua cầu rút ván sao)

“Nhưng mà, không có đơn giản như vậy đâu! Cho dù Đằng Mộc đồng ý, thì cha của anh ta Thượng Đảo Hùng cũng sẽ không đồng ý!” Hạo

“Cậu cho rằng tớ còn có thể để cho Thượng Đảo Hùng sống cho đến lúc đó sao? Trong bang nếu có người soán vị, Vậy người kia nhất định phải có thế lực và thực lực, mà Thượng Đảo Hùng thành lập Ám U lâu như vậy cũng sẽ có tâm phúc của mình, cho nên trong hai thế lực lớn kia, nếu như Thượng Đảo Hùng hay là người lãnh đạo đã chết, vậy bọn họ mới có thể chân chính liều mạng sống mái với nhau một phen, hiện tại mấu chốt chính là chúng ta vẫn không thể xác định người kia là ai, cho nên, chúng ta chỉ có giết Thượng Đảo Hùng khiến cho bọn họ toàn bộ phương vị đều sống mái với nhau, chúng ta đang âm thầm đổ thêm dầu, để cho trận lửa này càng cháy càng lớn! Hắc đạo đã lâu không có náo nhiệt như vậy, chúng ta sẽ để cho trận lửa này làm lễ rửa tội một lần nữa cho toàn bộ xã hội đen!”

“Trước khi trời tối, Đằng Mộc hẳn là sẽ tới, các cậu trước đừng động để anh ta tự mình giải quyết. Những chuyện khác thì giao cho các cậu! Được rồi, phải nói tớ cũng nói rồi, tớ mệt mỏi, cần nghỉ ngơi” mọi người đứng dậy đi ra khỏi phòng của tôi, tôi nằm ở trên giường, nếu như chúng tôi thật thay thế Ám U, vậy vị trí lão Đại của hai đại bang phái ai sẽ đến ngồi?

“Nghĩ gì thế?” Phong ngồi bên giường nhìn tôi.

“Nghĩ nếu như chúng ta thắng, vị trí đảm đương chức vị lão đại trong xã hội đen sẽ là của ai” bất giác nói ra, vội vàng che miệng, ân? Như thế nào lại lỡ miệng. Trời ạ, trong óc cô gái này rốt cuộc là chứa cái gì? Đến lúc nào rồi, còn nghĩ những thứ này. Nhẹ gõ đầu một chút “Nghĩ bậy bạ cái gì, mau ngủ “

“A! Vậy cậu nói vị trí này người nào ngồi thì tốt hơn a” tôi không chết tâm tiếp tục truy vấn

“Đến lúc đó rồi nói sau! Nghỉ ngơi” hừ! Bảo đừng nói thì cô phải im miệng sao! Rất giỏi a! Quay lưng không để ý tới anh.

Nhìn động tác trẻ con của cô, cười lắc đầu thật là một chút thiệt thòi cũng không chịu, cố chấp như vậy! Sau này nếu để cho cô ngồi lên ghế lão đại của hắc đạo, vậy những bang phái khác nhất định là tiêu tùng rồi, vì thái bình sau này của hắc đạo, anh xem ra là phải ủy khuất một chút trước thuần phục cô! Nói bản thân phải chịu ủy khuất nếu để cho Thần biết anh nghĩ như vậy, không biết cô có thể phát điên hay không!

Thần đoán không sai, trời còn chưa tối Đằng Mộc đã đến gỏ cửa biệt thự.

“Thần đâu? Cô ấy ở nơi nào?” Đằng Mộc vừa vào cửa liền vội vả tìm Thần, khuôn mặt lo lắng

“Đằng Mộc, anh vội vã tìm thần như vậy có chuyện gì không?” Vũ biết rõ còn cố hỏi

“Ân? Cái này, cái này, có thể nói cho tôi biết Thần ở đâu không?” Không thể đem chuyện này làm lớn ra, nếu không cha sẽ càng nguy hiểm!

“Nga, chắc Thần nghỉ ngơi ở trên lầu?” Phỉ

“Ân, tôi đi tìm cô ấy” cũng không đợi mọi người đồng ý liền chạy nhanh lên lầu, mọi người thấy Đằng Mộc chạy lên lầu, thật xin lỗi, Đằng Mộc!

Cũng không gõ cửa liền trực tiếp đi vào “Thần, giúp tôi” đóng cửa lại lo lắng nói với Thần “Tôi cần trợ giúp của cô, mặc dù tôi không biết cô là ai, tại sao lại biết chuyện gia tộc của tôi, chuyện này cũng không quan trọng, tôi cần trợ giúp của cô!”

Nằm dựa vào đầu giường, nhìn khuôn mặt lo lắng tiều tụy của Đằng Mộc “Giúp anh? Có thể, nhưng mà tôi có điều kiện “

“Điều kiện, cô nói, chỉ cần tôi có thể làm được” chỉ cần có thể giữ được xí nghiệp của gia tộc cho dù buông tha cho Ám U cũng không sao cả.

“Trước không vội, anh nói trước đi muốn tôi giúp anh cái gì?”

“Được! Tôi nói cho cô biết mọi việc, gia tộc Thượng Đảo là do một tay ông nội dựng nên, trải qua mấy đời người cố gắng mới có thành tựu như ngày hôm nay, vốn là gia tộc Thượng Đảo chúng tôi chẳng qua chỉ là người làm ăn mà thôi, không có bất cứ quan hệ gì với hắc đạo, nhưng khi đến thế hệ của cha tôi. Ông cảm thấy địa vị ở bạch đạo còn chưa đủ, bắt đầu giao thiệp với hắc đạo, buôn lậu thuốc phiện làm súng ống đạn được bắt cóc đe dọa cái gì cũng làm, để cho Ám U thành tổ chức bậc nhất. Hiện nay mọi người trong gia tộc đều ở trong Ám U! Nhưng mà người cầm quyền lớn nhất chính là ông ấy, tiếp theo chính là chú của tôi, Ám U là do ông ta cùng ba tôi lập nên, nội chiến lần này của Ám U là do chú tôi khởi xướng, ông ta cảm thấy địa vị trong hắc đạo còn chưa đủ cao, muốn lật đổ cha tôi tự mình làm thủ lĩnh của giới giang hồ “

“Nga, thì ra là chuyện này là là do chú của anh dựng nên “

“Không sai, ông ta gây ra nội chiến là muốn nhân cơ hội này giết cha tôi lên làm bang chủ, những nguyên lão khác ở trong bang có quan hệ thân thiết với cha tôi không chết thì bị mất tích, mẹ của tôi cũng bị ông ta giết hại! Hiện tại trong bang chỉ còn vài người thân tín đang cố kéo dài thời gian với ông ta, nhưng mà, cũng kiên trì không được bao lâu! Tập đoàn Thượng Đảo cũng từ từ bị ông ta khống chế. Tôi đã không còn biện pháp rồi, mấy ngày qua tôi cũng phái người liên hệ với mấy bang phái lớn, bọn họ tỏ vẻ không muốn nhúng tay vào! Hiện tại chỉ có cô “

“Được, tôi giúp anh, nhưng mà, tôi chỉ có thể bảo đảm an toàn tánh mạng của anh, về phần cha anh tôi cũng không dám bảo đảm “

“Không, tôi không sao cả, chỉ xin cô có thể giữ được mạng của cha tôi còn có tập đoàn Thượng Đảo là được rồi “

“Anh muốn tôi bảo vệ tánh mạng của cha anh an toàn, chuyện này rất khó!” Hừ! Muốn tôi bảo vệ cái lão cáo già kia, làm sao có thể! Ông ta phải chết!

“Cô làm không được?” Tôi thật ngu ngốc a, lại đem hi vọng đặt ở trên người một một cô bé, chẳng lẽ thật sự không có biện pháp sao?

“Không phải là làm không được, mà là đã muộn rồi!” Nếu như không có chuyện gì bất ngờ xảy ra, bọn họ là đã bắt đầu hành động.

“Lời này của cô có ý gì?” Chẳng lẽ ông ấy đã xảy ra chuyện gì sao? Không thể nào a! Tôi lúc đi còn gặp qua ông ấy, tuyệt đối không thể nào.

Với năng lực hai đại bang phái của chúng tôi, cố ý đi tìm một người còn không đơn giản sao, hơn nữa, Thượng Đảo Hùng kia tranh giành với chúng tôi cũng không phải là chuyện ngày một ngày hai! Hiện tại sợ rằng ông ta đã đi tìm Diêm Vương mà báo cáo rồi!

“Có ý gì, ý tứ chính là anh đã tới chậm, nếu như ngày hôm qua anh đến tìm tôi mà nói… ông ta bây giờ có lẽ vẫn còn sống, nhưng mà hiện tại thì! Cho dù có Đại La thần tiên đến cũng không cứu được ông ta “

“Làm sao có thể, tôi sẽ không tin cô, cô gạt người! Nếu như cô không muốn giúp tôi, tôi sẽ không miễn cưỡng cô!” Nói xong ra khỏi phòng, nhếch miệng cười, anh sẽ còn trở lại, chờ xem!

“Uy, Phong, như thế nào rồi, giải quyết xong chưa?” Gọi điện thoại cho Phong hỏi rõ tình huống.

“Ân, mọi việc thuận lợi, chẳng qua là trong lúc ám sát Thượng Đảo Hùng gặp chút phiền toái, nhưng mà đã giải quyết” hô! Vậy thì tốt.

“Đem tin tức truyền ra ngoài chưa “

“Ân, có một chút còn lại tùy thuộc vào các tiểu bang đang rục rịch” cái này lại có trò hay để xem!

“Ân, Phong, để ý Đằng Mộc, lúc cần thiết phái người âm thầm bảo vệ anh ta đi” thật xin lỗi, đây là cuộc chiến tranh đoạt của bang phái, tôi cũng không có biện pháp.

“Thần, thật ra thì tớ cảm thấy chúng ta không cần lãng phí tinh lực trên người anh ta, không phải sao? Anh ta đối với chúng ta mà nói không có tác dụng quá lớn” thật không hiểu nổi Thần nghỉ gì, tại sao bảo vệ anh ta! (anchan: còn gì nữa Thần nó mún tha cho Đằng Mộc 1 con đường sống đó mà.)

“Nói như vậy quả thực không sai, nhưng anh ta là vô tội, hơn nữa, nói như thế nào thì anh ta cũng là ân nhân cứu mạng của Mộng không phải sao, coi như là trả ơn cứu mạng của anh ta đi!”

“Ân, được rồi! Tớ sẽ phái người bảo vệ anh ta, nghỉ ngơi đi! Gác máy “ ” đô đô “

Không đợi tôi đáp lại liền cúp điện thoại, nhìn điện thoại im lặng, làm mặt quỷ với nó! Hừ! Không để ý nữa ngủ!