Hoành Tảo Hoang Vũ

Chương 152: Huyền tinh tông (2)




- Nguyên Thành, thối lui đến một bên, loại người gian ngoan mất linh này, để lão phu đánh chết hắn là được!

Lục tuần lão giả mở miệng nói ra, hai mắt khép kín trong lúc đó quét bốn phía, đã đạt đến Niết Âm Cảnh ngũ trọng thiên!

- Vâng, Đông Việt sư thúc!

Kim Nguyên Thành cung kính thối lui đến một bên.

- Lão phu Mã Đông Việt, là người giết ngươi!

Lão giả kia cũng không dám đối với Lâm Lạc còn có coi thường chi tâm, dĩ nhiên sử dụng pháp khí đi ra, là một thanh cự phủ dài gần trượng, hàn quang um tùm, sắc bén mười phần.

Lâm Lạc sát ý đã sinh, tâm niệm vừa động trong lúc đó, chẳng những đem Trảm Nguyệt Kiếm gọi ra, Tử Đỉnh cũng đồng thời sử dụng đi ra, ở đỉnh đầu của hắn khẽ phồng trầm xuống, rủ xuống nghìn vạn đạo tử khí.

Hai người đồng thời nhảy lên, hướng đối phương phát khởi công kích.

Đinh!

Trảm Nguyệt Kiếm cùng cự phủ tấn công, một đạo lực lượng mãnh liệt lập tức bắn ra, nhưng trong Dược Viên này có vô số cấm chế, lực lượng tràn đi ra kia lập tức bị hấp thu sạch sẽ, ngay cả đám cỏ xanh cũng không có cắt đứt!

Lâm Lạc oanh ra một quyền, một đạo hỏa diễm lập tức nhóm lên, bao vây ở trên tay phải của hắn, thẳng đánh tới ngực Mã Đông Việt.

Bùm!

Mã Đông Việt nâng chưởng đón chào, hai người lập tức chiến thành một đoàn.

Lâm Lạc có Tử Đỉnh hộ thân, Mã Đông Việt cũng đồng dạng có pháp khí phòng ngự, liên tiếp ở xung quanh người hình thành từng đạo ngân quang, suy yếu rất lớn thế công của Lâm Lạc.

Trong khoảng thời gian ngắn, hai người ai cũng không thể làm gì được ai.

Bất quá sau khi chiến đến một nén hương thời gian, Lâm Lạc dần dần lạc hạ phong, Mã Đông Việt thì càng đánh càng hăng, lão nhân mắt lộ ra hung quang, ba kích liên tục đánh cho Lâm Lạc dưới chân lảo đảo sau, thừa dịp thắng truy kích, dưới chân bắn ra, bay lên một đao điên cuồng chém ra.

- Tiểu tử, đi chết đi!

Trên mặt Lâm Lạc đột nhiên lộ ra một nụ cười lạnh, dưới chân hiệu quả của Tật Phong Ngoa phát động, thân hình nhanh như điện quang hỏa thạch, đột nhiên né tránh ra! Hắn quay người lại chính là một kiếm chém ra, bổ về phía Mã Đông Việt quát:

- Lão già kia, chết là ngươi!

- Hừ, nói khoác mà không biết ngượng!

Mã Đông Việt vung cự phủ lên nghênh hướng Trảm Nguyệt Kiếm, sau một lần va đập, thân hình hai người đồng thời bay ngược.

Lâm Lạc vững vàng đứng ở trên cỏ, nhưng Mã Đông Việt lại một đầu vọt tới bồn hoa!

Cái bồn hoa này là có Thích Biến Cảnh cường giả hạ cấm chế!

Lúc này Mã Đông Việt mới hiểu rõ Lâm Lạc đánh là cái chủ ý gì, lập tức sắc mặt đại biến! Nhưng hắn đang ở giữa không trung, căn bản không chỗ mượn lực, chỉ có thể phát ra một tiếng rống giận không cam lòng!

Bùm!

Hắn đập lấy trên khóm hoa, cấm chế lập tức phát động, đánh ra một đạo quang mang huyết hồng sắc, bắn thẳng đến Mã Đông Việt. Đáng thương Mã Đông Việt này căn bản không có một chút sức phản kháng, trong nháy mắt hào quang nhập thể, hắn lập tức bị đập tan, ngay cả hai kiện pháp khí trên thân cũng bị vạ lây, hóa thành kim loại bay đầy trời!

Kim Nguyên Thành sắp bị dọa tiểu trong quần!

Nguyên bản chứng kiến Mã Đông Việt chiếm thượng phong, hắn còn tưởng rằng chỉ cần mấy chiêu công phu là Mã Đông Việt có thể chém giết Lâm Lạc, thật không nghĩ đến tình hình rõ ràng thay đổi trong nháy mắt, đã bị cấm chế oanh giết, làm cho hắn căn bản phản ứng không kịp!

Trong lòng của hắn hoảng sợ! Lâm Lạc cố ý giả bộ như không địch lại, dẫn tới Mã Đông Việt toàn lực ra hết, lại nhập gia tuỳ tục, lợi dụng cấm chế trực tiếp lấy được thắng lợi chiến đấu! Phần nắm chắc đối với hoàn cảnh, lý giải đối với nhân tâm, khống chế đối với cục diện chiến đấu thật sự quá kinh khủng!

Quả thực chính là một lão yêu quái!

Ánh mắt Lâm Lạc lạnh như băng quét đến trên người Kim Nguyên Thành, một quyền oanh ra!

- Không! Ngươi sẽ hối hận!

Kim Nguyên Thành ra sức đẩy một chưởng.

Chỉ là Thanh Huyền Cảnh võ giả há có thể là một chiêu chi địch của Lâm Lạc, phía dưới hỏa quyền, Kim Nguyên Thành lập tức bị oanh thành tro bụi. Nhưng một đạo ô quang lại từ trong thân thể của hắn bắn ra, hướng về Lâm Lạc đánh tới.

- Ân?

Lâm Lạc ra lại một quyền, nhưng ô quang lại xuyên qua quyền kình, không đếm xỉa Tử Đỉnh phòng ngự, trực tiếp gia nhập trên trán Lâm Lạc.

- Huyết Sát chú!

Tô Mị thở nhẹ một tiếng.

- Huyết Sát chú?

Lâm Lạc quay đầu lại nhìn về phía nàng.

- Đây là một loại ấn ký, khi chủ thể bị giết lập tức sẽ bắn đến trên người sát nhân, chỉ vẹn vẹn có vài nhân vật trọng yếu trong tông môn mới có thể thi triển!

Tô Mị nói ra.

- Nói cách khác, ngươi cùng cái tông môn gì kia bây giờ là sinh tử đại thù !

Lâm Lạc sờ lên trán, lại không cảm giác bất luận khác thường gì. Trách không được Tử Đỉnh cũng không có tác dụng, đó cũng không phải một loại thủ đoạn công kích, mà giống như là đánh dấu hiệu, chỉ có người quan hệ huyết thống với thi triển cái dấu hiệu này mới có thể chứng kiến.

- Chụp mũ cũng không hữu dụng, đây là một loại tinh thần ấn ký, là oán khí của một võ giả khi tử vong kết ra, thời gian duy trì liên tục là xem thực lực thi thuật giả mà định ra. Thanh Huyền Cảnh nha, nhiều nhất một tháng!

Tô Mị không đếm xỉa tới nói.

Nói cách khác, nếu như ở trong phủ đệ nhìn thấy người Huyền Tinh Tông, đối phương tất nhiên sẽ không tiếc một cái giá lớn đánh chết chính mình! Lâm Lạc không khỏi cười khổ, thế giới võ giả thật đúng là tàn khốc, song phương căn bản không oán không cừu, lại trong nháy mắt có thể trở thành tử địch!

Tài nguyên tu luyện không nhiều như vậy, nếu như muốn bò lên trên, phải không ngừng cướp lấy, đóng cửa khổ tu mà nói, chỉ sợ đến chết cũng chỉ có tới Tiên Thiên Cảnh!

Bởi vậy, vì một khối Thiên Tinh Thạch võ giả cũng có thể giết người! Vì Thần quả có thể đột phá đến Minh Dương Cảnh này, có thể tàn sát hàng loạt dân trong thành cũng là bình thường!

Lâm Lạc hít và một hơi thật sâu, đây là một thế giới tàn khốc, trừ khi hắn tình nguyện bình thản, yên lặng vô vi vượt qua cả đời, nếu không tất nhiên phải cả đời huyết chiến! Từng gia tộc đều là từ trong đống huyết giết ra, Lâm gia có thể trở thành một trong Tam đại gia tộc của Bạch Dương trấn, lúc trước còn không phải tiền bối gia tộc dùng máu tươi làm ra hay sao?

Trong nháy mắt ngắn ngủn, tâm linh của Lâm Lạc càng thêm cứng cỏi, chiến ý phóng lên trời như thực chất!

- Tiếp tục đi tới a!

Đi tới một đoạn đường, hai người ở dưới khóm hoa lại nhặt được rất nhiều linh quả sau khi thành thục rơi xuống, trong đó có chút đã hủy, có chút lại còn có dược tính. Nhưng cũng không phải tất cả linh quả đều có ích, trong đó có mấy cái là vật kịch độc, nếu không phải Lâm Lạc nhớ rõ đồ án trên Luyện Đan Thủ Trát, thật là có khả năng lầm đem độc dược là linh dược.

Phàm là sự tình gì đều có hai mặt, độc quả cũng có thể phối chế linh đan giải độc, Lâm Lạc bất chấp tất cả toàn bộ thu vào bên trong Tử Đỉnh.

Lại là nửa ngày sau, hai người tới bên ngoài một tiểu đình, trong đình lại có một đạo thang lầu, nối thẳng từ dưới lên.