Hoành Tảo Hoang Vũ

Chương 397: Thiên ma diệu vũ (1)




Ads Vọt!

Hắn dưới chân dùng sức một điểm, nhanh lui về phía sau, bởi vì phương hướng của hắn đã bị Băng Phách Hàn Thứ phong tỏa, tuy hắn không biết uy lực kia như thế nào, nhưng lại không dám dùng thân thử hiểm

Lâm Lạc ngay cả Linh vực cũng có, quỷ mới biết hắn còn có bao nhiêu thủ đoạn nghịch thiên!

Trên thực tế, bởi vì Thủy hệ công pháp của Lâm Lạc còn dừng lại ở Giác Vi tam trọng thiên, uy lực của Băng Phách Hàn Thứ cũng có hạn, tuyệt đối không thể uy hiếp đến Khuy Linh cảnh cao thủ, nhưng lại hù đối phương sợ tới mức ngay cả chống đỡ cũng không dám!

Nhưng hắn vừa lui, chẳng khác gì là ở trên vòng vây thoát ra! Tuy lui được, nhưng đồng thời cũng làm cho mình rơi vào hoàn cảnh đơn độc!

Lâm Lạc biết mình so với đối phương yếu đi một đại cảnh giới, ở trên tốc độ không biết thua bao nhiêu, cho dù một cái lùi lại một cái thẳng truy, cũng không có thể kéo gần cự ly cùng đối phương. Hắn tâm niệm vừa động, Tử Đỉnh lập tức sử dụng đi ra, nhưng cũng không phải hộ thân, mà là trực tiếp chụp xuống đối phương.

Một chiêu này, lúc hắn mới vào Tiên Thiên là cùng Tiên Thiên cao thủ của Bạch Vân Tông đánh nhau dùng qua. Về sau, gặp được đối thủ thực lực thấp không cần, gặp được cao thì cần Tử Đỉnh phòng ngự, ngược lại một mực không có dùng lại.

Mà hiện tại sau khi hắn dùng Thần huyết dược tề, thể chất trở nên vô cùng cường hoành, có thể nói binh khí hình người, ngay cả Khuy Linh cảnh đỉnh phong cao thủ cũng chỉ có thể gây tổn thương cho hắn mà thôi, lại đâu cần Tử Đỉnh tương hộ, trực tiếp tế ra chơi trò bắt ba ba trong hủ!

Hiện tại cái Tử Đỉnh này lớn nhất có thể khuếch trương đến ngàn dặm, ở dưới nó chụt xuống, đối phương căn bản không chỗ có thể trốn! Tử Đỉnh co lại một cái, đối phương đã bị ngạnh sanh sanh vây ở trong Tử Đỉnh.

Nhưng Tử Đỉnh chẳng hề đầy đủ, còn có một lỗ hổng có thể chạy ra, người nọ lập tức tháo chạy hướng chỗ lỗ hổng, nhưng Lâm Lạc cũng đã như sát thần xông đến, chặn đường chạy trốn của hắn.

Bùm! Bùm! Bùm!

Người nọ ở trên Tử Đỉnh liên tục oanh kích, nhưng chỉ là tạo nên một tầng vầng sáng tử sắc, căn bản oanh không phá Tử Đỉnh!

- Muốn giết người phải có giác ngộ bị người giết!

Lâm Lạc hữu quyền oanh ra, lam hỏa rực đốt, đã phát động lĩnh vực oai.

- Lão tử chết cũng muốn kéo ngươi đệm lưng!

Ánh mắt người nọ đỏ lên, đồng dạng một quyền oanh hướng Lâm Lạc, nếu Lâm Lạc tránh ra tự nhiên là tốt nhất, hắn có thể sống sót, nếu không, liền đồng quy vu tận a!

Bùm!

Lâm Lạc một quyền oanh xuyên tay trái của đối phương, đánh vào trên đầu người nọ, lam hỏa đi qua, tất cả đều thành tro tàn! Còn hữu quyền của đối phương cũng đánh vào tay trái che ở trước ngực Lâm Lạc, nhưng lại một đạo lam hỏa nhóm lên, đem kình đạo của người nọ chôn vùi! Trong Lĩnh vực, võ giả tức là Thần!

Tuy lĩnh vực của Lâm Lạc nhỏ đến thương cảm, nhưng có nhỏ đi nữa đó cũng là lĩnh vực, oanh vào bất luận lực lượng gì đều chỉ có phần chôn vùi! Thật giống như lúc trước Tề Thiên giao tranh với Lăng Kinh Hồng, đối phương có tu vi Địa Nguyên cảnh, nhưng bất luận công kích gì đánh vào lĩnh vực của Tề Thiên đều bị vô số âm hồn sinh sinh thôn phệ, lĩnh vực oai đủ thấy cũng không phải lẽ thường có thể lý giải!

Đáng thương người nọ cho rằng có thể cùng Lâm Lạc đồng quy vu tận, nhưng căn bản ngay cả da lông của Lâm Lạc cũng tổn thương không tới!

Cận thân đánh nhau, Lâm Lạc có được lĩnh vực ở dưới Tiên cảnh tuyệt đối là tồn tại đỉnh phong!

Oanh!

Lam hỏa cuốn qua, người nọ trong nháy mắt hóa thành tro tàn, chết không toàn thây!

Lâm Lạc xoay người lại, bảy người khác của đối phương lúc này mới vừa truy đến, chứng kiến ánh mắt sát khí mười phần của Lâm Lạc, đều là trong nội tâm phát lạnh, kìm lòng không được dừng bước, có một loại sợ hãi muốn lập tức quay đầu mà chạy.

Bảy người Dịch gia này tự nhiên nghe nói qua uy năng lĩnh vực, nhưng nghe trưởng bối nói là một chuyện, thấy tận mắt chứng nhận lại là một chuyện khác, đặc biệt là mình cũng có “may mắn” tự nghiệm lấy, đây càng là một chuyện khác!

- Tiểu tử này bắt đầu cố ý giả bộ như không địch lại, là muốn chúng ta xem thường!

- Đáng giận!

- Làm sao bây giờ?

- Chẳng lẽ, ngươi tiến vào Khuy Linh cảnh rồi hả?

Dịch Túc Đạo run giọng nói ra, nói cách khác, làm sao có thể thuần túy dùng thân thể cứng rắn ăn một kích của Khuy Linh cảnh cao thủ? Hơn nữa nhìn bộ dáng điềm nhiên như không có việc gì kia, thậm chí cũng có thể là Địa Nguyên cảnh!

Bảy người kia tất cả đều hai đùi phát run, nếu Lâm Lạc thực sự tiến vào Địa Nguyên cảnh, không cần lĩnh vực cũng có thể đơn giản trấn giết bọn hắn!

- Không, hắn khẳng định vẫn là Thông Minh cảnh, nếu không sẽ không đuổi không kịp người chúng ta!

Lại một tên Khuy Linh cảnh cao thủ nói ra, hắn chú mục nhìn Lâm Lạc.

- Thân thể của hắn mạnh mẽ như thế, hẳn là từ bên trong Thần huyết dược tề lấy được chỗ tốt!

Như thế lại để cho hắn đoán tám chín phần mười!

- Vậy làm sao bây giờ, thân thể hắn mạnh mẽ như thế, căn bản không gây thương tổn được hắn, mà bị hắn đánh trúng mà nói...

Bảy người kia tất cả đều mặt lộ sầu khổ.

Đây không phải lừa người sao?

Rõ ràng chỉ là tu vi Thông Minh cảnh, nhưng có lĩnh vực, có thể giết Thích Biến cảnh! Trước kia còn có thể dùng lực lượng cao hơn một đoạn cách không trực tiếp đánh chết hắn, nhưng bây giờ thể chất lại mạnh mẽ đến khủng bố, ngay cả công kích của Khuy Linh cảnh cũng có thể bỏ qua, điều này làm cho người đánh như thế nào?

Hiển nhiên nhiệm vụ chặn giết Lâm Lạc đã không thể hoàn thành, bọn hắn không quay lại thân bỏ chạy mà nói, cái kia chỉ có đường chết!

Bảy người kia đồng thời lui về phía sau co lại, nguyên một đám mặt lộ vẻ vẻ sợ hãi.

Nếu như đối phương muốn giết hắn, vậy Lâm Lạc lại há có thể cho phép bọn hắn đào tẩu, thiên hạ cũng không có sự tình tốt như vậy!

Lâm Lạc đem Tử đỉnh tế ra lần nữa, hóa thành một cự đỉnh lớn nhỏ chừng gần dặm, từ không trung mạnh mẽ rơi xuống, đem tất cả mọi người lao lung ở trong đó! Đây là một loại phương thức công kích rất mạo hiểm, tuy có thể vây khốn địch nhân, nhưng Lâm Lạc cũng đã mất đi Tử đỉnh phòng hộ, chỉ có ở trên chiến lực toàn diện chiếm ưu mới có thể sử dụng.

Bành! Bành! Bành!

Bảy người kia đều đối với Tử đỉnh này mãnh liệt đánh ra, nhưng Tử đỉnh là chắc chắn bực nào, bọn hắn cũng không phải l"Thần minh" úc trước làm hỏng Tử đỉn, đâu có thể nào di chuyển được Tử đỉnh mảy may, tự nhiên là hoàn toàn vô công!

Xoát!

Một người ý niệm trong đầu di chuyển được nhanh chóng, đúng là hai tay như xúc, ở biên giới vách tường đào móc, đều muốn từ phía dưới đào động đi ra ngoài!

Ý nghĩ này tuy đơn giản, nhưng có đôi khi thời điểm đang khẩn trương rất nhiều người là ngay cả biện pháp đơn giản nhất cũng bỏ qua! Tuy vách đỉnh chắc chắn, nhưng đại địa này vẫn là đại địa nguyên lai, bùn đất xốp đối với những cao thủ này hoàn toàn như là bông!

Những người khác nhao nhao noi theo, bảy đại cao thủ trong nháy mắt như bảy lão nông, nguyên một đám bắt đầu đào đất.