Hoành Tảo Hoang Vũ

Chương 864: Đào mệnh




Hắn bay ra khỏi Cổ Nguyên Động, gần sáu năm qua lần đầu lộ ra ngoài ánh mặt trời, cảm giác ấm áp khiến cho hắn cảm nhận được ánh mặt trời chiếu trên thân thể.

- Tiểu súc sinh, chết!

Một tiếng quát chói tai, La Nghiễm Nghĩa từ trên không trung đánh xuống, một bàn tay khổng lồ hóa thành cự bàn thật lớn hướng Lâm Lạc trấn áp xuống.

Di, hắn làm sao xác định thân phận của mình?

Lúc này Lâm Lạc đã không còn thời gian đi suy nghĩ việc đó, hắn lập tức hiểu được vấn đề vẫn xuất hiện trên người gã Tinh Vương bị giết kia! Nếu thân phận của hắn bị “chứng thật”, nên do vị Tinh Vương kia cùng đi ra, hiện tại chỉ có hắn đi ra mà không thấy người kia, tự nhiên là có vấn đề!

Mà La Nghiễm Nghĩa vì cái chết của con trai, có giết lầm người thì đã sao? Thà rằng giết lầm ba ngàn cũng tuyệt không bỏ qua một người!

Tuy rằng lúc này tu vi của Lâm Lạc trướng cao, nhưng còn chưa có tư cách ngay mặt chống đỡ với Tinh Hoàng, huống chi là Tinh Đế lão tổ! Nhưng hắn cũng không có ý đánh bừa, tay trái vừa nhấc liền chỉ hướng La Nghiễm Nghĩa:

- Phóng trục!

- Tiểu…

La Nghiễm Nghĩa còn chưa nói xong thì thân thể đã bị Lâm Lạc ném vào hư vô không gian.

Tuy rằng lần này hắn đã làm đủ chuẩn bị, nhưng không gian phóng trục chính là thần thuật, đã vượt qua phạm trù Tinh Vực cấp, cho dù hắn có bao nhiêu phòng bị cũng chỉ vô dụng!

Lâm Lạc cười ha ha, nói:

- Các vị, nếu còn chưa chịu đi ra, ta sẽ không phụng bồi!

- Tiểu tử thật cuồng ngạo!

Vài tiếng hừ lạnh vang lên, Tinh Đế lão tổ của tứ đại tộc cùng thánh địa đều hiện ra thân ảnh trên không trung, có người nhận thức cũng có người xa lạ, nhưng không có một người nào xông lên phát động công kích.

Nghiêm Phi Dương đã mang về tin tức hắn đột phá, lúc này ai đi lên liền dễ dàng bị hắn cuốn tiến vào bên trong lôi kiếp! Ngoại trừ yêu nghiệt như Lâm Lạc, những người khác không có ai không sợ lôi kiếp, Tinh Đế lão tổ càng không muốn vì một tiểu bối Tinh Vương mà đi mạo hiểm bị vẫn lạc!

Bởi vì bọn hắn không có ai ra tay, mà chỉ chờ đợi Lâm Lạc độ kiếp, độ kiếp xong Lâm Lạc còn làm sao hoành hành?

Lâm Lạc dùng Tử Đỉnh áp chế khí tức, ngay cả bán thần khí cũng có thể ngăn cách được thiên địa cảm ứng huống chi là thần khí chân chính, tuy rằng còn bị vây trong trạng thái tổn hại, nhưng muốn ngăn chặn thiên địa cảm ứng cũng dễ như trở bàn tay.

Những lão tổ kia không đến thì Lâm Lạc sẽ không độ kiếp!

- Nếu các vị khách khí như thế, ta cũng đành tạm biệt!

Lâm Lạc nhếch miệng cười, lộ hàm răng trắng tuyết, nhìn thấy thế nào cũng làm người nghiến răng.

Hắn nói đi liền đi, thân hình nhoáng lên nháy mắt đã ra xa ngàn dặm.

- Tiểu súc sinh!

La Nghiễm Nghĩa từ trong hư vô không gian xuất hiện, lập tức bắt giữ tới thân ảnh của Lâm Lạc, hắn không chút do dự truy theo, tựa hồ không hề xem lôi kiếp vào trong mắt.

Kỳ thật cảnh giới càng cao lại càng khó vượt qua lôi kiếp, bởi vì thiên địa đại đạo áp chế càng thêm lợi hại, tuyệt sẽ không cho phép võ giả dễ dàng thoát khỏi thiên địa trói buộc thành tựu thần vị, bởi vì lực lượng kia sẽ không khả năng trả lại thiên địa.

Chính bởi vì như thế cả nhóm Tinh Đế lão tổ mới kiêng kỵ tới như vậy, nhưng La Nghiễm Nghĩa mất con, không giết Lâm Lạc cuộc sống khó an, bởi vậy dù mạo hiểm độ lôi kiếp hắn cũng không hề có chút lùi bước.

Một chạy một đuổi, nhóm Tinh Đế lão tổ chỉ phải chạy theo, bởi vì tứ đại tộc biết trên người Lâm Lạc có Thần Đạo quả, thánh địa lại có dã tâm đối với Tử Đỉnh thật mãnh liệt, căn bản không khả năng thả hắn rời đi.

Hưu hưu hưu, chín Tinh Đế lão tổ cùng nhau hành động, đội hình thật sự khủng bố!

Không gian thuấn di của Lâm Lạc tuy rằng nhanh vô cùng, nhưng chỉ so sánh với võ giả cùng cảnh giới, làm sao vung lắc được sự truy đuổi của Tinh Đế lão tổ. Trừ phi có thể đạt được nhiều thời gian viễn độn, sau đó dùng Tử Đỉnh giấu diếm khí tức, như vậy Tinh Đế lão tổ cũng chỉ có thể bất đắc dĩ thở dài.

Tốc độ La Nghiễm Nghĩa cao hơn Lâm Lạc, chỉ một chốc liền đuổi theo, song chưởng vung ra tiếp tục triển khai công kích khủng bố.

- Lão gia hỏa, đừng lãng phí khí lực!

Lâm Lạc vung tay lên, mặc dù đối phương còn ở xa không đủ lực lượng đánh tới, nhưng công kích đánh qua cũng bị hắn dễ dàng phóng trục vào hư vô không gian, đợi khi ma bàn thật lớn xuất hiện trở lại thì Lâm Lạc đã sớm đi xa ngàn dặm, căn bản không đánh trúng được gì.

- Tiểu súc sinh đáng giận!

Trong lòng La Nghiễm Nghĩa tràn ngập uất ức, hắn thân là Tinh Đế lão tổ lại không làm gì được một Tinh Vương nho nhỏ! Tuy rằng thuật phóng trục của Lâm Lạc thật cường đại, nhưng trọng yếu hơn chính là hắn thật sự kiêng kỵ lôi kiếp của tiểu tử kia!

Một khi bị cuốn vào lôi kiếp, hắn không khả năng tiếp tục đuổi giết Lâm Lạc, nếu không chỉ cần một lần phân tâm thì sẽ vạn kiếp bất phục!

Nhìn qua giống như hắn luôn từng bước ép sát, kỳ thật mỗi chiêu đều lưu đường rút quân, tuyệt đối chuẩn bị hễ Lâm Lạc buông thả khí tức độ kiếp thì thong dong rời đi. Nhưng Lâm Lạc thật sự rất giảo hoạt, chỉ sử dụng phóng trục thuật mà không hề buông ra khí tức độ kiếp, làm cho hắn không dám toàn lực phát động.

- Các vị, chẳng lẽ các ngươi muốn một đường nhìn thấy tiểu súc sinh kia rời khỏi sao?

La Nghiễm Nghĩa quát to, chỉ cần có ba bốn lão tổ cùng hắn hình thành xu thế bao vây, tuyệt đối có thể đem Lâm Lạc bức bách phải thả khí tức để độ kiếp.

- Ha ha, La lão quái ngươi cũng có một ngày xin người khác giúp đỡ?

Trần Trác Nhĩ cười lạnh, nhưng thân hình chợt lóe đi tới phía trước Lâm Lạc, ngăn chặn đường đi của hắn.

Tứ đại tộc cùng tiến cùng lui, hắn vừa động đám người Nghiêm Kiếm Tâm cũng liền động, phân tán ở những phương vị bất đồng, áp lực Tinh Đế cấp triển khai đủ làm Tinh Hoàng cấp ngã xuống từ không trung.

Bọn họ khống chế khoảng cách rất tốt, ở khoảng cách đó cho dù Lâm Lạc độ kiếp bọn hắn cũng có thể đúng lúc né tránh.

Oanh! Oanh! Oanh!

Bọn họ thi triển toàn bộ khả năng, đẩy ra từng đạo chưởng lực hướng Lâm Lạc oanh tới.

Lâm Lạc cười ha ha, có Tinh Vương nào lại có thể làm cho nhiều Tinh Đế lão tổ liên thủ vây công như vậy, chỉ điểm này đã đủ làm cho hắn kiêu ngạo! Nhưng hắn cũng không muốn làm một tên đần vì lòng kiêu ngạo mà chết, phát động không gian thuấn di hướng chỗ Trần Trác Nhĩ cường thế phá vây.

Trần Trác Nhĩ giận dữ, nhiều lão tổ chặn đường như vậy nhưng Lâm Lạc lại cố tình lựa chọn chỗ của hắn mạnh mẽ công phá, chẳng phải cho là hắn vô dụng nhất? Tính tình hắn vốn nóng nảy, rống to một tiếng, song chưởng đột nhiên nặng nề hợp lại.

Oanh!

Một đạo cơn lốc khủng bố tràn qua, Lâm Lạc từ trong không gian hư vô ngã xuống!

Vốn không gian thuấn di chính là lướt qua không gian hư vô, nhìn qua giống như toát ra không gian trên thực tế là đi một con đường khác! Nhưng hư vô không gian sai biệt thật lớn với không gian bình thường, không gian bình thường một dặm ở trong không gian hư vô chỉ có trăm trượng, thậm chí mười trượng, bởi vậy có thể làm cho tốc độ tăng nhiều.

Kỳ thật gia tăng không phải là tốc độ mà là làm ngắn lại khoảng cách mà thôi.

Nhưng Tinh Đế lão tổ thật sự quá cường đại, Trần Trác Nhĩ vừa chấn động thế nhưng trực tiếp nghiền nát hư không, làm Lâm Lạc từ trong hư vô không gian ngã ra, bị bắt gián đoạn không gian thuấn di!

Đây là uy lực của Tinh Đế lão tổ!