Hoành Tảo Hoang Vũ

Chương 908: Nhược Hoa trở về (2)




Đạt tới cấp bậc Tinh Vực tuổi tác kỳ thật hoàn toàn không trọng yếu, bởi vì một Tinh Đế lâu đời có lẽ tuổi thọ còn dài hơn một Tinh Vương mới tấn thăng, hơn nữa sau khi đạt tới cảnh giới này, thật sự có thể vĩnh trú dung nhan, cho dù có chết cũng có thể bảo trì bộ dáng thời tuổi trẻ.

Võ không phân trước sau, người mạnh là vua!

Nghiêm Thanh bước tới trước tiên, có chút cung kính cúi người thi lễ.

Tuy đối phương xưng là Mai Hoa bà bà, nhưng thế nhân đều xưng hô là Mai Hoa tiên tử, đương nhiên người biết được nàng cả Ngân Nguyệt Tinh cũng không có bao nhiêu người. Mai Hoa tiên tử tu luyện công pháp thời gian thần bí nhất thế gian, tinh thông Mai Hoa bặc toán, có thể xem được một tia huyền ảo ở tương lai, tránh nạn tìm lợi, vô cùng thần diệu!

Hơn nữa trong thời gian công pháp có thể trong một phạm vi có hạn thay đổi nghịch chuyển thời gian, một khi thi triển thiên phú thần thông, cho dù là võ giả cùng cảnh giới cũng khó thể trốn khỏi thời gian lưu gia tốc, nháy mắt gặp phải vận mệnh chết già!

Đây thực sự là giết người trong vô hình, là đại thần thông không cần đối chiến mà khuất phục được người, bởi vậy Tinh Đế lão tổ trên thế gian đều luôn kính sợ nàng, có được xu thế Tinh Đế đệ nhất nhân!

Tính cách trong trẻo lạnh lùng của Nam Nhược Hoa hiển nhiên là thừa kế từ sư phụ nàng, Mai Hoa tiên tử nhàn nhạt cười, tay phải hư đỡ, nâng Nghiêm Thanh lên, nói:

- Tiểu cô nương của Thiểm Điện tộc ngày xưa hiện giờ đã làm mẹ người, nhưng còn sinh một hảo nhi tử, đem đồ nhi của bổn tọa đều làm hại!

Những lời này rất có ý hỏi tội.

Lúc này Phong Sở Liên liền giận, nàng chỉ ngại mặt mũi của Lâm Lạc nên mới ra mặt đón Mai Hoa tiên tử, nhưng nữ nhân kia vừa gặp mặt liền ra oai phủ đầu với phu quân nàng?

- Lão quái bà, miệng mồm còn không che đậy, bổn hậu để cho ngươi làm thông phòng nha đầu cho phu quân bổn hậu!

Mọi người vừa nghe khóe miệng co quắp, đây rốt cục là miệng mồm ai không biết che đậy đâu!

Nhưng có câu nói ác nhân có ác nhân trị, đối mặt với vẻ mãnh liệt của Phong Sở Liên, Mai Hoa tiên tử sửng sốt đen mặt không lời phản bác! Tuy rằng nàng tính toán không bỏ sót, nhưng trên đời khó liệu nhất chính là lòng người, tính cách của Phong Sở Liên nàng làm sao mà suy tính được?

Thay đổi là Tinh Đế khác, Mai Hoa tiên tử không ngại ra tay khiển trách một phen, nhưng trong tay Phong Sở Liên có Băng Sương Nhận, có đại sát khí kia trong tay, dù nàng là Tinh Đế đệ nhất nhân đương kim đều phải tránh né một phen!

Nàng vừa đến liền nhắm vào Lâm Lạc, kỳ thật đều vì đau lòng Nam Nhược Hoa.

Tuy rằng thời gian công pháp huyền diệu, nhưng vẫn có người nhìn không thấu, tỷ như Lâm Lạc, hắn có Tử Đỉnh hộ thân, ngoại trừ thần khí không làm gì được hắn, làm cho hắn biến thành người ngoài vận mệnh, Mai Hoa tiên tử “chứng kiến” tương lai tuyệt đối sẽ không thấy có Lâm Lạc tồn tại, bởi vậy mới khiến cho ái đồ bị “độc thủ” của hắn.

Đi ra ngoài một chuyến hoàng hoa khuê nữ biến thành diễm mỹ nhân thê, còn nhiều thêm một nhân cách giả thuyết thấy côn th*t lập tức động tình, Mai Hoa tiên tử đương nhiên nổi giận, đây là tình thâm hộ độc, tự nhiên muốn nhắm vào Lâm Lạc.

- Ha ha, mọi người còn cần đồng tâm hiệp lực mở ra Thiên Anh Điện, nên hòa khí, hòa khí!

Lâm Lạc đứng ra hòa giải, nhưng hắn cũng không phải người chịu có hại, chỉ suy nghĩ tìm cơ hội vứt Mai Hoa tiên tử sang một bên để ở riêng với Nam Nhược Hoa, đem nhân cách giả thuyết tiếp tục phóng thích đi ra, đây mới là biện pháp tốt nhất chọc tức chết Mai Hoa tiên tử.

Mai Hoa tiên tử cũng thầm xui xẻo, nhưng bốn thanh kiếm đều do Lâm Lạc tìm được, muốn nàng cấm Nam Nhược Hoa vĩnh viễn không gặp hắn là không thể nào! Trong bói toán của nàng, lần này hành trình Thiên Anh Điện quan hệ trọng đại, có giải quyết được nguy cơ Ngân Nguyệt Tinh hay không đều nằm tại đó, không chấp nhận có tính toán lòng riêng.

Đôi mắt nàng chăm chú nhìn Lâm Lạc, muốn dùng thời gian công pháp tính toán tương lai của hắn, nhưng Lâm Lạc có Tử Đỉnh, mặc dù là thần khí bị tổn hại nhưng lực lượng phòng ngự vững chắc, thời gian công pháp của Mai Hoa tiên tử vừa đụng tới trên người hắn lập tức bị bắn ngược trở ra, làm sao có thể suy tính tương lai của hắn!

Đây là một lần gặp mặt không chút khoái trá, song phương đều không có tâm tình gì tốt đẹp, sau khi dàn xếp xong chỗ ở cho sư đồ Mai Hoa tiên tử, cuối cùng ước định thời gian xuất phát xong, song phương liền tách ra.

Lâm Lạc quanh quẩn một vòng, dùng Tử Đỉnh che lấp khí tức của mình lén lút tiềm nhập vào phòng của Nam Nhược Hoa, hắn tuyệt đối không thể khoan dung cho Mai Hoa tiên tử nhúng tay vào chuyện giữa hắn cùng nữ nhân của mình.

Chỉ một lúc sau cửa phòng liền bị đẩy ra, thân thể uyển chuyển của Nam Nhược Hoa xuất hiện trước mặt Lâm Lạc, nhưng nàng tựa hồ có tâm sự, lại không phát hiện hắn đang ẩn sau bình phong, đi tới bên cửa sổ phát ra một tiếng than nhẹ.

- Oan gia, thật sự là ma tinh trong vận mệnh của ta, rõ ràng đã có thể áp chế, sao vừa thấy hắn thì có loại cảm giác muốn hỏng mất!

- Ra ngoài một chuyến, đảm lượng cũng tăng thôi!

Lâm Lạc hiện ra sau lưng Nam Nhược Hoa, ôm lấy vòng eo nhỏ gọn của nàng.

Nam Nhược Hoa hoảng sợ, vội vàng bắt lấy bàn tay còn lại của Lâm Lạc, vội nói:

- Lâm huynh, mời ngươi tự trọng!

- Cái gì tự trọng, ba ngày không đánh nhảy lên lật ngói, ngươi thật đúng là trường kỹ năng ah!

Lâm Lạc sắp bị nàng làm tức chết.

Nam Nhược Hoa dùng hai tay chống lên ngực Lâm Lạc, không cho hắn dựa vào:

- Nhược Hoa một lòng hướng đạo, không muốn lây dính tình duyên thế gian, nếu như Lâm huynh thật sự yêu quý Nhược Hoa, ngày sau xin đừng tiếp tục dây dưa Nhược Hoa!

- Nữ nhân ngu ngốc này, không thu thập ngươi một phen xem ra là không được!

Lâm Lạc đem nàng áp đảo xuống dưới thân thể mình.

Nam Nhược Hoa giãy dụa mãnh liệt, hai người cận chiến kịch liệt, đánh nhau cực nhanh, chiêu chiêu trúng đích.

Bọn họ đều là Tinh Hoàng cấp, nhưng nếu như so đấu lực lượng sáu hệ công pháp của Lâm Lạc hiển nhiên càng thêm cường đại, rất nhanh liền đem Nam Nhược Hoa gắt gao áp dưới thân thể khiến cho nàng chỉ phí công vung mạnh hai tay.

Hắn quơ tay vỗ lên mông của Nam Nhược Hoa, ba ba ba, không chút lưu tình.

Nam Nhược Hoa vừa thẹn vừa giận, với cường độ thân thể cấp bậc Tinh Hoàng tự nhiên không khả năng tạo thành thương tổn gì cho nàng, nhưng mông bị một nam nhân đánh, điều này làm cho nàng xấu hổ dị thường.

Nhưng mặc dù xấu hổ nhưng thân thể nàng lại run rẩy mềm nhũn, nổi lên một cỗ khoái cảm mãnh liệt.

- Không…đừng làm như vậy!

Nàng yếu đuối nói, Mai Hoa tiên tử chỉ đem nhân cách giả thuyết của nàng áp chế, mà không thể khiến nó biến mất, dù sao là do ý thức của nàng sinh ra, giống như một đoạn trí nhớ khác trong đời.

Lâm Lạc hành động xằng bậy như vậy thật dễ dàng khiến tro tàn lại cháy!

- Nghe lời!

Lâm Lạc cũng không tính toán bỏ qua cho nàng, rất nhanh đã cởi sạch quần áo nàng. Hướng mông nhỏ trắng nõn tiến hành cách xử phạt về thể xác.