Học Muội, Theo Anh Về Nhà Đi

Chương 6: Chuyện xưa




Con người ai cũng có những thứ dù muốn quên cũng không thể nào quên. Cho dù cố gắng lãng tránh thì thi thoảng cũng sẽ va chạm. Có một loại ký ức mang tên giấc mộng chỉ thường xuất hiện trong lúc ngủ. Những ký ức không đẹp, khiến người ta không bao giờ muốn nhớ lại đó gọi là ác mộng. Đêm nay, Nhã Hinh có một đêm không an ổn. Cứ chợp mắt lại là những hình ảnh ấy lại hiện ra. Là con gái trong một gia đình toàn những thiên tài biến thái khiến cho cô luôn phải chịu những áp lực không đáng có. Dù gia đình có yêu thương tới đâu, các anh có che chở tới đâu thì đối với cô cũng vẫn có một cảm giác thiếu an toàn và bất lực đến cực điểm. Người ta kết bạn với cô, nịnh nọt cô vì cô là con trong gia đình danh giá, giàu có. Người ta tiếp cận cô vì muốn thân cận với ba mẹ cô. Đám con gái trong trường tiếp cận cô để được điểm trong mắt anh trai, em trai cô.

Đó là một lần, vào năm cấp 1, khi ấy vừa vào lớp, ngoài Diệp Lan Nhi đã quen từ trước thì cô gái ấy là người đầu tiên bắt chuyện với cô. Đó là một bạn gái rất xinh đẹp, đáng yêu. Cứ có một ý nghĩ ngây thơ rằng cô bé ấy sẽ là người bạn thân tiếp theo của mình. Ngày đó, trẻ con không hề có chút phòng bị nào, chỉ cần thấy quý mến bạn thì sẽ mang bạn về nhà chơi. Đó là một ngày nắng đẹp, Nhã Hinh và Diệp Lan Nhi theo thói quen đi chơi ở bờ biển nên đã quyết định sẽ rủ bạn gái ấy đi cùng. Sau đó, Nhã Hinh cùng Diệp Lan Nhi quần áo đơn giản, năng động, chuẩn bị đầy đủ dụng cụ nào là đồ xúc đất xây lâu đài cát hay xô nước. Kết quả thật đáng nực cười, cô bạn ấy ngồi xe đến cùng với bố mẹ trong bộ váy đầm công chúa dài chấm đất, giày búp bê, tóc dài cầu kì. Thử hỏi xem đi biển có thể mặc bộ đồ đó sao? Nực cười hơn là cô bạn ấy cùng ba mẹ lại đi vào nhà thăm hỏi ông nội cùng ba mẹ cô, tặng quà các kiểu, hoàn toàn quên luôn sự tồn tại của Nhã Hinh và Lan Nhi. Lúc đó Diệp Lan Nhi đã rất tức giận, lôi kéo Nhã Hinh lên lầu 2, mang một xô nước chờ sẵn ở đó. Đợi đến lúc bạn gái ấy nâng váy từ trong nhà đi ra liền dội nước xuống. Kết quả bạn gái ấy bị ướt đến thảm nhưng lại không nói được gì. Nhã Hinh vậy nhưng lại bị đem ra lợi dụng để thân cận với gia đình. Khi đó, Tiêu gia đã rất giận dữ, lập tức gián tiếp can thiệp khiến cho doanh nghiệp nhà cô bạn đó điêu đứng không thôi.

Những tưởng một lần như vậy đủ để rút kinh nghiệm nhưng Hinh Nhi lại bị lừa thêm lần 2. Bạn nữ xinh đẹp ấy mới chuyển đến lớp đã thân cận với Nhã Hinh cùng Lan Nhi. Bạn ấy rất tốt. Tặng kẹo cho bạn cùng lớp, nụ cười khả ái như thiên thần. Rồi cũng lại một lần nữa Nhã Hinh mời người ta đến nhà chơi. Đó là một buổi chơi thể thao, may mắn là bạn ấy mặc đồ rất thoải mái, rất hợp với hoàn cảnh. Nhã Hinh đã nghĩ là “Thật tốt, cậu ấy chắc là thật lòng chơi với mình“. Nhưng mọi sự trở nên vỡ vụn khi cô ấy gặp được anh trai cô. Suốt ngày luôn tìm cách đến nhà cô chơi rồi tự ý xông vào phòng của các anh trai. Lần 1, lần 2 khi bị phát hiện thì nói là đi lạc. Nhưng đến lần thứ 10 mà đi lạc nữa thì là không thể. Thay vì nói chuyện bài vở hay những món đồ chơi như trước kia, đề tài của cô bạn này toàn xoay quanh anh trai cô. Mỗi lần học nhóm ở biệt thự Tiêu gia cùng với Nhã Hinh và Diệp Lan Nhi, chỉ có một bài toán khó, cô bạn này liền chạy đi tìm Tiêu Kỳ hoặc Tiêu Dương rồi nói “Anh trai ơi, chúng em không hiểu đoạn này“. Phải nói rằng Tiêu Nhã Hinh là ai chứ, dù gì cũng được hưởng gen trội, sao mới chỉ một chút liền đi hỏi. Cuối cùng thì cô biết, mục tiêu của cô bạn ấy là anh trai cô chứ không phải là cô. Cô chẳng qua chỉ là con cờ để bạn gái ấy tiếp cận với anh trai mình.

Quá thất vọng. Bởi vậy,từ khi lên cấp Hai, cô luôn né tránh việc cô là con gái Tiêu gia, là em gáiTiêu Kỳ, Tiêu Dương là chị gái song sinh của Tiêu Dực Huyên. “Nỗ lực và cố gắng”luôn là hai từ đi đầu trong từ điển của cô. Từ điển của Nhã Hinh cũng không thểcó chữ bỏ cuộc. Cứ gồng mình, liều mình để thoát khỏi cái bóng của anh em trai.Nhưng mà không thể được. Rồi cô cứ ôm nỗi áp lực đó đến mức bị trầm cảm và từngmuốn tự sát. Nếu như không có Diệp Lan Nhi, có lẽ Nhã Hinh sẽ rất cô đơn. Đếnnăm cấp 2 hay cấp 3, dù cho Hinh có chuyển đến một ngôi trường nào, thì Lan Nhivẫn luôn là người sát cánh bên cô. Cho đến bây giờ, Tuy Lan Nhi đi du học nhưngsẽ không quên gọi điện về hỏi thăm cô. Cũng may lên môi trường Đại học, NhãHinh đã có thêm 3 cô bạn cùng phòng và Trịnh Bối Vy đối với cô rất tốt. Nếukhông, cô thật không biết bản thân sẽ ra sao.