Hồi Ức Của Một Linh Hồn

Chương 15




Chap 15 : Chỉ là anh sợ, anh sợ em sẽ rời xa anh sunny à…

Những tia nắng đầu tiên xuyên qua từng lá thông, mặt trời cũng dần ló dạng. Cả đêm nằm gió và dầm sương, nhưng tibu ngủ một giấc thật ngon lành, có lẽ vì quá say. Khẽ rùng mình vì trời lạnh và từng tia sáng chiếu thẳng vào mặt, tibu mở mắt và tỉnh dậy..

Từng giọt sương vẫn còn đọng trên mắt tibu, trên khắp khuôn mặt tibu. Tibu đưa tay lau mặt, gạt đi những giọt sương, gạt đi những mệt mỏi đã xảy ra. Tibu thấy lòng mình nhẹ nhàng vô cùng. Một ngày mới lại bắt đầu, chẳng cần biết hôm nay sẽ như thế nào, chẳng cần biết có chuyện gì xảy ra, đơn giản là một ngày nữa lại đến và hãy tận hưởng nó như một món quà mà thượng đế ban tặng cho chúng ta

- Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa.

Đứng ngay trên đỉnh cao của ngọn đồi, hít thở từng luồng khí cực kì trong lành vào buổi sáng sớm, con người như quên hết tất cả những vất vả trong cuộc sống hằng ngày, quên hết tất cả những chuyện đau buồn. Tibu hét lên một tiếng thật lớn, như là chào ngày mới

- Dcm, mới sáng sớm mà lên cơn rồi hả tibu. Long nhăn nhó

- Đm vẫn còn say hả tibu. Nhân lên tiếng

Rồi tibu cười lớn

- Haha, dậy đi tụi mày, sáng rồi. Hay là muốn nằm ở đây luôn, để tao sắp xếp đào cho tụi mày hai cái lỗ. Cho nằm đến khi mục xương luôn. Thôi dậy đi rồi uống café

Long và Nhân lồm cồm bò dậy, cả ba cùng đến khu ngã năm đại học uống café. Nhâm nhi từng giọt cafe đắng ngắt nhưng thơm lừng, chậm rãi hút từng hơi thuốc. Tibu khẽ thở dài…

- Sao vậy mày? Nhân hỏi

- Tao thấy trong lòng hơi lo lo, không biết hôm qua sunny ở đó làm gì? Không biết có chuyện gì xảy ra với sunny không

Rồi tibu quay sang nói Long

- Mày lo sắp xếp xuống sớm đi Long, tao nghĩ chuyện hôm qua thằng T không bỏ qua đâu, thề nào công an cũng hỏi thăm. Mày yên tâm, ông già tao cũng có quen biết một vài người. Nếu bị kêu về đồn, chắc cũng bị tẩm quất một trận thôi chứ không có chuyện gì đâu. Chuyện này để tao lo

- Ừ, vậy thì tùy mày, tao cũng chẳng giúp được gì. Có chuyện gì nữa thì gọi tao một tiếng, tao lên liền

Rồi tibu nhận được tin nhắn của sunny

- Sao anh không đi học? Anh đang ở đâu

- Anh đang uống café với bạn, tí nữa anh vô học hai tiết sau

Sau đó tibu và Nhân đưa Long ra khách sạn và về, rồi hai thằng lại lang thang vô lớp học giữa giờ ra chơi. Nhìn bộ dạng mệt mỏi của tibu và Nhân, người thì toàn mùi hèm, ai cũng thấy lạ và hỏi.

- Sao nhìn mệt mỏi vậy? bộ nhậu cả đêm hả

Tibu và Nhân cười và trả lời

- Ừ hôm qua tụi tao nhậu cả đêm ngoài nghĩa địa

Mọi người chỉ cười và chẳng ai tin, ừ có lẽ nhìn bề ngoài không ai nghĩ hai thằng lại điên đến mức đó

Sunny vẫn ngồi đó, có điều nhìn sunny sao hốc hác quá, mắt sunny có vẻ hơi sưng vì khóc. Tibu thấy hơi khó chịu vì nhìn sunny như thế, lòng tibu bỗng thắt lại. Tibu từ từ tiến về phía sunny, ngồi xuống cạnh sunny quay sang nhìn sunny một lát rồi hỏi sunny

- Em ăn sáng chưa? Sao nhìn em buồn vậy

- Em ăn rồi tibu

- Hôm qua có chuyện gì mà em lại ở đó vậy? anh thật không hiểu

- Hôm qua anh làm như thế là em không đồng ý, sao anh lại bồng bột vậy. Anh không suy nghĩ kì về những điều mình làm sao

- Em trả lời anh đi, sao em lại ở đó

Sunny im lặng một lúc, sao không gian của hai đứa bỗng trở nên xa cách và nặng nề đến thế…

- Thật ra có điều em đã không nói với anh, T là người yêu đầu tiên của em. Nhưng T đã có vợ, em biết được điều đó trước khi gặp anh. Rồi tụi em chia tay. Hôm qua T hẹn gặp em để nói chuyện, đúng lúc đó thì anh đến

- Vậy.. vậy mọi chuyện em nói với anh đều không phải là sự thật đúng không

Sunny chỉ im lặng và không nói gì…

- Em không muốn nói thì thôi, anh cũng không ép

- Em xin lổi, xin anh đừng ghét bỏ em tibu à…

Tibu càng làm không khí trở nên căng thẳng hơn, tibu đứng dậy rồi bước ra ngoài hành lang mồi một điếu thuốc để hút, sau đó im lặng và suy nghĩ… Trong đầu tibu lúc này không phải là một cuộc đấu tranh nội tâm, cũng chẳng phải là đang trách móc gì sunny. Tibu đang lo sợ… tibu đang suy nghĩ nhiều điều trong đầu

Anh là người đến sau phải không sunny, chỉ để xóa nhóa đi những hình ảnh đã làm em đau khổ trước đây?

Tình cảm em dành cho anh không đủ nhiều đề quên đi được tình yêu trước đây của em đúng không?

Có phải em đang muốn rời xa anh hay không?

Em có yêu anh nhiều hơn T không, anh không quan tâm. Anh chỉ biết được một điều, em quan trọng đối với cuộc sống của anh. Việc em rời xa anh, chẳng khác nào em đã lấy đi cuộc sống của anh. Rồi anh sẽ sống như thế nào hà sunny…

Rengggggggg!!! Tiếng chuông vô lớp vang lên, tibu đi vô lớp định ngồi cạnh sunny và nói những suy nghĩ của mình cho sunny biết nhưng Linh đã ngồi cạnh đó rồi. Tibu lại lủi thủi đi xuống cuối lớp và ngồi, chỉ kịp nhìn thấy một ánh mắt thật buồn đang theo dõi mình.

Từng phút nặng nề cứ trôi qua, những suy nghĩ trong đầu cứ khiến trái tim của tibu phải khó chịu. Tibu chỉ muốn đứng dậy và hét lớn thật lớn rằng :sunny, anh yêu em, đừng rời xa anh.. nhưng lại không thể làm được.

Sunny nằm dài trên bàn, uể oải và mệt mỏi lắm. Tibu nhìn sunny và thấy thật buồn, có lẽ đêm qua là một đêm rất dài với sunny…

Bỗng chốc những suy nghĩ trong đầu của tibu khiến tibu trở thành một kẻ ngốc, mọi việc thật đơn giản. Muốn nói chuyện với sunny, tibu chỉ cần lấy điện thoại ra và nhắn cho sunny.

- Sunny, nhìn thấy em buồn và mệt mỏi như thế. Thật sự anh đau buồn lắm biết không. Anh đang lo sợ, không phải là vì em yêu T hay yêu anh. Anh sợ em sẽ không còn bên cạnh anh nữa. Anh sợ em sẽ rời xa anh. Anh chỉ mong em luôn bên cạnh anh mãi thôi, anh chỉ muốn đến cuối đời, người ngồi bên cạnh giường của anh chính là em. Em đang nghĩ gì, nói cho anh biết đi sunny!

- Anh đừng suy nghĩ nhiều nữa tibu, em yêu anh và sẽ không xa rời anh đâu. Em không bao giờ muốn rời xa anh cả. Anh tha lỗi cho em vì đã dấu mọi chuyện được không?

- Sao lại tha lỗi? Anh chưa bao giờ giận em hay bực bội vì em cả. Cho dù chỉ được là một kẻ bù nhìn bên cạnh em anh cũng hạnh phúc rồi. Anh không hy vọng sẽ có em cho riêng mình, không hy vọng em chỉ nghĩ về anh.

Ai đó có thể nói anh nhu nhược nhưng anh là thế, chỉ cần mỗi ngày được nhìn thấy em anh cũng hạnh phúc rồi. Anh không mong điều gì nhiều hơn thế nữa.. Thời gian sẽ xóa được tất cả, hãy hứa là luôn ở bên cạnh anh được không? Anh sẽ chăm sóc, quan tâm và luôn bảo vệ che chở cho em…

- Cuộc sống không biết trước được điều gì tibu à, em chỉ biết là em rất yêu anh và không bao giờ muốn rời xa anh cả.

Chẳng có điều gì chắc chắn được sunny sẽ mãi ở bên cạnh mình. Tibu cảm thấy trong lòng bất an và lo sợ lắm…

Phải làm sao, để anh có thể bên em mãi mãi

Phải làm sao để mỗi sớm thức dậy, anh lại được nhìn thấy em đang nằm bên cạnh anh