Hôn Mê Liền Cưới Anh

Chương 10: Ở chung




Thời điểm tôi về đến nhà đã trông thấy mẹ già đang ngồi trên cái sôfa nhỏ nhắn, đáng yêu của tôi, một bên pha trà một bên gọi điện thoại, rất sung sướng.

Kỳ thật tôi chỉ xếp một ít đồ thôi.

Tôi đã nghe qua tình trạng nhà cửa của Cao Phàm trước khi dọn qua, hắn sau khi thành niên chính mình chuyển ra ở riêng, nhà rất lớn, phòng ốc rất nhiều, bởi vậy trong nhà cái gì cũng không thiếu, cho nên mấy thứ đồ đạc trong nhà tôi... căn bản cũng không có cơ hội mang theo để trưng bày.

Vốn đau đầu nhất chính là chuyện phòng và đồ đạc trong nhà, cũng may Duẫn Phi huynh kịp thời nhảy ra hùng hồn đưa tiền, tiếp tục đưa tiền thuê cho tôi, lý do là sợ tôi vạn nhất muốn ly hôn hoặc là làm sai gì đó còn có một chỗ đặt chân.

Ừ thì. . . . . .

Việc làm cũng tốt đó, nhưng mấy lý do này hình như hơi . . . . . . Quá ư là độc địa đi a. . . .

Mặc kệ như thế nào, đáy lòng vẫn dâng lên một niềm cảm kích đối với hắn.

Nhờ hỗ trợ của mẹ già, chúng tôi nhanh chóng xếp xong vali, bởi vì mấy thứ đồ của tôi cũng không được nhiều lắm.

Sau khi chuẩn bị chu toàn, chúng tôi nằm trên giường, nhưng đều ngủ không được.

Đã rất lâu không cùng mẹ im lặng nằm với nhau như vậy, cảm giác thỏa mãn trong trí nhớ khiến cho mũi tôi có cảm giác ê ẩm.

Mẹ nói, có một bác già trung niên anh tuấn người ngoại quốc đang tích cực theo đuổi mẹ, mà mẹ cũng hiểu được nam nhân này là mùa xuân thứ hai của bà, đem tôi gả đi ra ngoài có Cao Phàm chiếu cố tôi, bà cũng an tâm, thoải mái mà đi cảm thụ tình yêu lần thứ hai.

Kỳ thật làm con gái lúc nào cũng mong mẹ của mình hạnh phúc, dù cho người nọ không phải là cha ruột của mình. Chứng kiến mẹ yêu xuân quang đầy mặt, tôi đương nhiên là giơ hai tay, hai chân ủng hộ mẹ rồi.

Đêm nay, chúng ta nhớ lại rất nhiều chuyện trước kia, nhớ lại những lúc cảm động hoặc thương tâm chúng ta đều lặng yên rơi lệ, cảm giác này quả thực chính là mẹ không đành lòng gả con gái, con gái cũng không nỡ gả mẹ đây mà.

Khi gặp nhau thời gian cứ như thoi đưa, ngày hôm sau mặt trời công công (ông) rất cần lao dậy sớm đi làm, mà Cao Phàm cũng rất đúng giờ tới đón tôi.

Tại tôi lần nữa nhấn mạnh chuyện hành lý không nhiều lắm, Cao Phàm lẻ loi một mình đi vào nhà tôi, xem hành lý, trong mắt Cao Phàm hiện lên một tia kinh ngạc.

Tôi nhìn với hắn cười cười, đã nói hành lý không nhiều lắm mà, một bộ bàn để máy tính, một cái laptop, một rương quần áo, vài đôi giầy, nhiều nhất cũng chỉ có ba rương sách mà thôi, kỳ thật cũng không phải sách gì a, chính là truyện tranh với tiểu thuyết ..., ngoài một thùng linh tinh lộn xộn nữa, thì còn có tôi chính là cái bao đồ bự nhất.

Sau vài lần khiêng đồ, toàn bộ đồ đạc của tôi đều ngoan ngoãn nằm trên xe Cao Phàm, mà mẹ dặn dò Cao Phàm vài câu ráng chăm sóc tôi gì gì đó ... Sau khi nói nhảm một hồi, lại tựa như ngựa mất cương cùng cái chú ngoại quốc nọ chạy biến. . . . . . Ừ thì. . . . . . Hẳn là hai người đi du lịch rồi.

Có lẽ là do tối hôm qua ngủ quá muộn, tôi vừa lên xe đã bị Chu công triệu hồi đi chơi cờ.

Chờ tôi tỉnh lại thì phát hiện Cao Phàm vừa vặn đem xe lái vào bãi đỗ xe, ha ha, tôi thật sự là hình mẫu lên xe ngủ, xuống xe tỉnh.

Dưới sự trợ giúp của bác bảo vệ và nhân viên bảo an, chúng tôi chỉ một lần đã khiêng hết đồ lên nhà Cao Phàm, sau khi cảm ơn họ, tôi hảo hảo đánh giá một chút nơi sắp là nhà mình.

Cả tòa lâu 25 tầng, nhà Cao Phàm toạ lạc tại tầng 18, độ cao không tệ, nhưng tôi rất lo lắng thời điểm mất điện hay máy phát điện không chạy, phong thuỷ rất tốt, đồ dùng rất đắt giá, trong nhà thu dọn cũng rất sạch sẽ, lúc đứng trước gian phòng của tôi, khi hắn mở cửa phòng tôi đây có chút khẩn trương chốc lát, chỉ sợ trông thấy cái gì hồng nhạt, phong cách mơ mộng.

Không biết tại sao, tôi từ nhỏ đối với mấy cái này hồng nhạt đã không ưa rồi. Khi thấy cả không gian tràn màu xanh đậm, tôi thoả mãn thở phào một cái. Gian phòng rất lớn, giường chiếu cũng rất lớn, tôi không có tật phải ngủ ở giường quen, hơn nữa nhìn cái giường là muốn ngủ liền à.

Cao Phàm nói cho tôi biết, bởi vì không biết tôi thích phong cách nào, cho nên nhờ mẹ tôi cho ý kiến , sau đó chọn đồ đạc cũng khá đơn giản, tôi thật sự rất cảm động nha, xem ra bạn cùng nhà của tôi rất biết điều.

Với tôi mà nói, Cao Phàm chính là bạn cùng phòng của tôi, tựa như nam nữ ở ghép vậy, có điểm khác chính thì là tôi không cần giao tiền thuê nhà, điện nước mà thôi. Thật sự là không thể nghĩ được mình lời như thế.

Ngoại trừ phòng ngủ của tôi và phòng ngủ của Cao Phàm, còn có một phòng đọc sách, một phòng khách, hai cái buồng vệ sinh, trong đó một cái nằm trong phòng ngủ của hắn.

Thừa dịp Cao Phàm đi phòng đọc sách làm việc, tôi chuyên tâm thu dọn căn phòng.

Chờ tôi sắp xếp xong mọi thứ, phát hiện mặt trời công công sớm đã tan tầm về nhà, khó trách tôi bụng đang ca hát biểu tình.

Lễ phép gõ cửa thư phòng, sau khi Cao Phàm mời tôi vào, tôi có một chuyện rất quan trọng muốn nói cho hắn biết.

Tôi vẻ mặt nghiêm túc tiến tới gần hắn, sau đó vẻ mặt nghiêm túc nói cho hắn biết chuyện là tôi sẽ không xuống bếp.

Có lẽ do không khí quá nghiêm túc và quan điểm có tí ngược ngạo của tôi, người này đột nhiên như ốc vít nới lỏng cười rộ lên, quá đáng nhất chính là còn cười đến chảy cả nước mắt, tuy mỹ nam cười rộ lên thật là cảnh đẹp ý vui, nhưng là có cần phải cười lâu vậy không, thực hoài nghi người này có phải là lâu quá không có nở nụ cười, hiện tại muốn cười cho bằng hết.

Tôi nhìn Cao Phàm đang cười điên cuồng mà nghẹn ngào nói không nên lời.

Có lẽ là ánh mắt của tôi quá mức nóng bỏng, cuối cùng làm cho hắn một lần nữa phát hiện được sự tồn tại của tôi.

"Kỳ thật. . . . . . Ha ha. . . . . ." Hắn cười đến thở gấp: "Anh không có mong chờ là em sẽ xuống bếp, hơn nữa anh cũng sẽ không yêu cầu em nhất định phải xuống bếp, cho nên em yên tâm đi ha."

Những lời này thật là dễ nghe.

"Chúng ta, bữa tối làm sao bây giờ?" Đây là vấn đề hiện tại mà tôi quan tâm nhất, mất mặt việc nhỏ, chết đói chuyện lớn.

Hắn nhịn xuống một vòng mới vui vẻ, nói: "Bởi vì anh thói quen tự nấu nướng, cho nên nếu em tin được tài nấu nướng của anh, anh không ngại bàn ăn thêm chén đũa."

Giỡn hoài, có người nấu cho tôi ăn làm sao tôi có thể ngại.

"Đương nhiên là không ngại rồi!" Tôi lập tức tỏ thái độ.

Hắn nhìn đồng hồ, sau đó đứng lên nói: "Bây giờ chúng ta đi siêu thị mua đồ duy trì cuộc sống nha."

Bởi vì trên đường đến đây tôi đang ngủ, không có chú ý địa hình cùng phương hướng chung quanh, cho nên đối với dân mù đường tôi đây mà nói, bám lấy hắn là lựa chọn sáng suốt và an toàn nhất.

Xuất môn sau tôi mới phát hiện hắn thay một bộ quần áo hàng ngày khá thoải mái, nói móc treo quần áo quả là móc treo quần áo, mặc cái gì cũng dễ coi hết.( haiz, có kiểu khen như vậy nữa ư)

Kỳ thật cùng hắn đi chung áp lực rất lớn, tuy nhiên mị lực lớn không phải lỗi của hắn, nhưng là tôi đối những kia ánh mắt ghen ghét của mấy bà mấy cô qua đường thật sự ăn không tiêu, cũng may da mặt tôi đủ dày nếu không từ nay về sau tuyệt đối có đánh chết cũng không cùng hắn đi chung.

Kỳ quái chính là, có lẽ tình huống của chúng tôi quá đặc thù, ở trước mặt hắn tôi hoàn toàn không có ngụy trang hoặc làm ra vẻ dục vọng, cho nên rất nhẹ nhàng tự tại, dù sao đều là người một nhà, giả bộ sẽ không ổn lắm.

Đi vào siêu thị, chúng ta cùng nhau đẩy xe mua sắm thẳng đến quầy thức ăn, tuy Cao Phàm rất lịch sự hỏi tôi thích ăn cái gì, nhưng là căn cứ vào lý do an toàn, tôi quyết định cho hắn làm món ngon sở trường của hắn, dù sao đối với tài nấu nướng của hắn tôi vẫn có chút lo lắng. ( được voi đòi hai bà Trưng đây mà)

Hắn liếc tôi một cái rồi chuyên tâm chọn thức ăn, tôi nhàn rỗi nhàm chán chọn chung với hắn, có lẽ là bóng lưng của chúng ta thoạt nhìn rất thân mật ân ái, có mấy thím hai đi ngang qua khen chúng ta xứng đôi a, ánh mắt tôi nhìn thế nào lại ra hạnh phúc vậy kìa ..., thấy Cao Phàm vẻ mặt tươi cười đắc ý, tôi dối trá gật đầu mạnh mẽ từng cái, còn làm ra vẻ mặt cười ngây ngô hạnh phúc .

Thôi thì làm thoả lòng mấy thím hai nọ một chút đi .

Mua xong đồ ăn cho bữa tối chúng ta lại mua chút ít đồ ăn vặt đồ uống tinh tinh .., dù sao cũng không phải tôi trả tiền, không mua thì uổng, cuối cùng tôi đi quầy hàng sinh lý thiết yếu độc quyền cho nữ giới.

Vốn tưởng rằng Cao Phàm chỉ đi mấy chỗ thượng đẳng, ai ngờ nam nhân này so với tôi còn hào sảng hơn, rất kinh ngạc còn hỏi thăm cái nào dùng tốt hơn, ánh mắt hâm mộ của mấy khách nữ và các u khác đang cho thấy rõ: thật sự là người đàn ông tốt, cùng vợ hiền đi mua băng vệ sinh. . . . . .

Chúng ta giống vợ chồng thật sao?

Thật sự là. . . . . . quá giống rồi!

Chứng kiến nam nhân này khóe miệng có chút nhếch lên, tôi dám cam đoan nam nhân này tuyệt đối có không chỉ một loại tính cách. . . . . .

Nhìn Cao Phàm tại phòng bếp bận rộn, đột nhiên có loại cảm giác hạnh phúc, loại cảm giác này thật tốt.

Kỳ thật tay nghề của Cao Phàm thật sự rất tốt, có lẽ tôi ăn ngon quá nên có chút áy náy, tuy tôi không biết nấu, nhưng rửa chén thì rất rành, tôi cũng không có ý để cho hắn phục vụ tất, dù sao cũng còn nhiều thời gian.

Chấm dứt bữa tối thời gian đã không còn sớm, sau khi ăn xong chúng tôi tất cả trở lại phòng riêng, tôi ở trong phòng chơi mạt chượt trên QQ đến mỏi cả mắt, vì vậy quyết định sớm một chút tắm rửa rồi ngủ.

Trong phòng tắm thoải mái tắm rửa, lại bôi loạn lên mặt cái mặt nạ ngủ, tôi đi ra phòng tắm, vì vậy phòng tắm là ở bên ngoài, cho nên vừa đi ra khỏi đi đột nhiên trông thấy một cái mỹ nam bán nude.

Cái này không nhìn cũng không được nha, nam nhân này vốn đã đẹp trai, không ngờ tới body lại đẹp mắt như vậy, tuy không phải là một anh chàng vai u thịt bắp, nhưng thoạt nhìn cũng khá rắn chắc, lại còn cơ bụng. . . . . .

Không ổn rồi, tôi thấy mũi có cảm giác hơi nong nóng.

Tôi ra vẻ trấn định cùng hắn bắt chuyện, Cao Phàm cũng nhẹ gật đầu, còn rất ôn nhu cùng tôi nói ngủ ngon.

Cái tên này thật là, chẳng lẽ là cố ý dùng mỹ nam kế thử tôi?

Tuy nhiên rất đẹp mắt, nhưng mà ăn nhiều không tiêu nha. . . . . .

Mặc kệ như thế nào, đây vẫn là ngày đầu tiên tôi ở nhà Cao Phàm.