Hôn Nhân Ngọt Ngào

Chương 7: Nghi thức tiến hành hôn lễ (3)




Liên tục bận rộn một thời gian, Thương Ngao Liệt mới bớt chút thời gian hẹn Hạ Nhã đi xem nhà. Anh gởi một tin nhắn nói là ở cách Đại Học Y Khoa Tây Linh không xa có một khu nhà, cô cứ đến thẳng đó là được. 

Hạ Nhã đặc biệt lưu ý hoàn cảnh xung quanh tiểu khu. Giao thông tiện lợi, hệ thống quản lý chặt chẽ, nhiều chỗ xanh hóa bừng bừng sức sống, nghĩ đến khu đất này giá nhà không rẽ.

Cô ở dưới lầu gọi điện thoại cho Thương Ngao Liệt, kết quả đợi hơn nửa ngày người nọ mới mở cửa tự động dưới lầu cho cô. Lên đến lầu 28, hành lang rộng rãi sáng ngời lập tức làm cho hai mắt cô tỏa sáng. 

Cửa nhà chỉ nửa khép hờ, Hạ Nhã khẽ đẩy đi vào, trước cửa đã sớm chuẩn bị một đôi dép lê dành cho nữ.

Hạ Nhã nhìn sơ qua căn nhà một vòng, đoán chừng căn phòng hơn 90m2, cả không gian tràn ngập ánh sáng, thiết bị đã được lắp đặt xong, gia cụ đa số theo phong cách Châu Âu đơn giản, lại không quá nhiều đồ vật trang trí, trên sàn nhà còn đặt rất nhiều thùng giấy chưa bỏ. Cô thích nhất là bộ sô pha màu xám tro có hoa văn.

Trên thực tế căn phòng này Thương Ngao Liệt đã mua từ sớm, chỉ bất quá bình thường anh đều ở ký túc xá trường học cung cấp cho giáo sư, thuận lợi lại tiết kiệm thời gian. Hiện tại căn phòng này dùng làm phòng kết hôn là phù hợp. 

Ngày hôm qua Thương Ngao Liệt viết báo cáo suốt đêm, chuyện đầu tiên khi vào nhà là xông vào phòng tắm nước nóng một cái, cũng vì có thể nâng cao tinh thần. 

Hạ Nhã nghe có tiếng nước từ phòng tắm truyền tới, trong lòng nói thầm khó trách trước đó không có người canh cửa. Vừa suy nghĩ một chút, người đàn ông đã tắm xong đi ra, cô bị chấn động run một cái.  

Đúng là một người đàn ông có dáng người bùng nổ.

Lúc đi ra Thương Ngao Liệt chỉ quấn một chiếc khăn tắm bên hông, dưới chân còn mang đôi dép lê nam cùng kiểu dáng với cô. Hạ Nhã cho rằng người học nghiên cứu như anh chắc chắn là một người cực kỳ thiếu hụt vận động, nhưng mà đám cơ bụng kia hiển nhiên là do tập thể hình thường xuyên mới có thể đạt tới hiệu quả đó. 

Hơi nước vẫn còn đang không ngừng bốc ra trên tấm lưng rộng lớn của anh, mỗi một cái giơ tay nhấc chân của người đàn ông này đều bình tĩnh thong dong. 

Bởi vì Thương Ngao Liệt đã sớm đeo lên cặp kính không gọng thật dày, làm cho Hạ Nhã cảm giác bản thân dường như đã bỏ lỡ cái gì đó. Khuôn mặt bị che đi vị trí quan trọng nhất là đôi mắt, nhưng thắng lại khí chất tuấn tú tao nhã. Giờ phút này anh đang dùng khăn lông lau tóc, càng làm nổi bật cánh tay cùng cơ bắp hấp dẫn.  

Thương Ngao Liệt hơi nhíu mày, nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn ửng hồng của cô thì nổi lên tâm tư trêu chọc: “Cởi quần áo liền không nhận ra?”

Hai má Hạ Nhã quả nhiên càng đỏ, lúc này lảng sang chuyện khác: “Căn phòng này là do anh mua?”

Cô vốn tưởng rằng chỉ tới xem nhà một chút. 

Thương Ngao Liệt chuẩn bị trở về phòng ngủ đổi quần áo, “Mua trước đó, có chỗ nào không hài lòng sao?” 

“Anh thật là rất biết hưởng thụ, còn giả trang là người dân bình thường.” Hạ Nhã nhìn cánh cửa phòng nói: “Lời của tôi có giá trị tham khảo sao? Hay là anh chờ tôi phát biểu hết ý kiến rồi liền mắng tôi tùy hứng làm bậy?”

Bên kia ngoại trừ tiếng động xột xoạt thì không có người trả lời. Sau đó, Thương Ngao Liệt thay một bộ quần áo ở nhà thoải mái đi ra.

Anh đi tới trước mặt cô, cúi xuống, bộ dáng rất nghiêm túc nhìn cô: “Ngày đó tôi nói hơi nặng lời, tôi xin lỗi em.”

Hạ Nhã bị giật mình, không hiểu thái độ người đàn ông này tại sao lại thay đổi 180° vậy?

“Nghiên cứu y học lâu như thế, kết quả thí nghiệm không thể điền bậy, lời nói liền có thể nói lung tung hay sao?” Sau khi xoay người Hạ Nhã liền nói, “Phòng này không có chỗ cho tôi treo quần áo.”

Trong lòng Thương Ngao Liệt có chút nghi hoặc, “Tủ quần áo trong phòng ngủ đều thuộc về em.”

Hạ Nhã lắc đầu, "Tôi muốn có một phòng để quần áo của riêng mình.”

Thương Ngao Liệt nhíu mày, không lên tiếng nhìn cô.

Hạ Nhã cho rằng anh lại muốn giáo huấn người khác, không ngờ đối phương suy nghĩ nửa ngày nói: “Cái gian phòng nhỏ kia sửa làm phòng ngủ, gian lớn nhất ngăn ra, chia một nửa cho em để quần áo.”

"Dựa vào khối đậu hủ lớn này, gian phòng kia cũng đủ đề cho tôi để quần áo. Được rồi, thông qua!” Hạ Nhã vì che giấu khóe miệng vui vẻ dần cong lên, liền chạy về hướng phòng ngủ. 

Vừa nhìn thấy cái giường đôi rộng rãi, cô liền đặt một ngồi xuống mép giường, nhúng nhúng vài cái, thử không ra hiệu quả, đơn giản nằm xuống lăn lộn qua lại mấy vòng.  

Thời điểm Thương Ngao Liệt đi vào, chỉ thấy Hạ Nhã đang nằm ngửa, phô ra bộ ngực mê người hơi phập phồng. 

"Giường không đủ lớn, cũng không đủ mềm." Cô hất đầu cười cười với anh nói, “Đổi.”

Ôn hương nhuyễn ngọc nằm ngang trên giường, sao có thể không làm lòng người nhộn nhạo, máu toàn thân đều tăng vọt.  

Thương Ngao Liệt ma xui quỷ khiến đi qua, một tay chống đỡ mép giường, tay còn lại vòng qua cô, nhấn nhấn vài cái trên nệm giường.

Tuy là cách cặp mắt kính, Hạ Nhã vẫn có thể cảm giác được từ trong ánh mắt anh nhảy ra cảm giác áp bách. Người đàn ông vừa tắm xong, cơ thể còn mang hơi ẩm ướt, làm cho hình tượng cấm dục bình thường lộ ra mấy phần không bị cản trở.   

Thương Ngao Liệt đè thấp cuống họng, ở bên trên cô thấp giọng nói: “Đúng là không đủ mềm.” 

Trong lời nói giống như đem cô so sánh cùng cái giường. 

Thân hình người đàn ông cao lớn, trầm tĩnh mà lộ ra hơi thở cấm dục, bao phủ lấy cô gái dưới thân. Hạ Nhã cảm thấy giờ phút này bản thân giống như một chiếc lá rơi rụng, không cách nào làm chủ cơ thể mình nữa, chỉ có thể chìm chìm nổi nổi, nước chảy bèo trôi. Bộ ngực căng thẳng, hô hấp phập phồng càng trở nên dồn dập.

Thương Ngao Liệt chú ý tới những biến hóa của cô gái nhỏ dưới thân, rốt cục không tạo áp lực nữa. Anh đứng dậy đi ra phòng khách, vừa đi vừa nói: “Em có rãnh thì soạn một danh sách những người muốn gửi thiệp cưới đưa cho tôi.”

Hạ Nhã vội vàng tranh thủ thời gian lộn người một cái ngồi dậy, đi theo sau anh ra khỏi phòng ngủ nói: “Anh quyết định muốn làm tiệc cưới rồi hả? Vậy thật không may, tôi thay đổi chủ ý rồi.”

Thương Ngao Liệt quay đầu lại nhìn cô. Hạ Nhã khoát tay nói: “Tôi cũng không phải người không nói đạo lý, cũng đã cẩn thận suy nghĩ qua. Hiện tại quan hệ hai chúng ta đặc thù, tình huống đặc thù, xác định không thích hợp phô trương. Nếu anh không có ý kiến tôi liền mời một cài người bạn, mọi người cùng nhau ăn bữa cơm là được.” 

Thương Ngao Liệt cười cười, nói: “Cũng tốt, chờ vài ngày nữa sẽ có người đến lấy số đo cho em, dù thể nào váy cưới cũng không thể giản lược được. Nhà hàng anh sẽ đặt, sắp xếp thời gian sau khi em thi thạc sĩ, trước tiên hãy dồn tinh lực vào việc này đã.”

Lúc này Hạ Nhã lại cúi đầu suy nghĩ chuyện khác, không hề đặt tâm tư vào những lời Thương Ngao Liệt nói, tự nhiên không nghe thấy tin tức khả nghi lộ ra.

Cô nghĩ, nhà họ Thương là tam đại hào môn, Thương Ngao Liệt lại là trưởng tử đích tôn, cho dù anh không muốn làm lớn, nhưng nhà anh chẳng lẽ không có ai lên tiếng?

"Vậy ba mẹ anh có rãnh lúc đó không?” Lời nói trong lòng cứ như vậy bật thốt ra.

Thương Ngao Liệt ngẩn người, chỉ nói: “Tháng 4 bọn họ không rảnh.”

"Vậy thì đổi ngày là được.”

Anh lại trả lời, "Tôi chỉ có ngày đó rảnh.”

Hạ Nhã trừng mắt liếc anh một cái, nghĩ là anh cùng người nhà có mâu thuẫn nên bỏ nhà đi, nhất thời cũng không nhiều lời nữa.

Thương Ngao Liệt đến trước máy nước nóng rót một ly nước. Hạ Nhã nói chuyện nảy giờ miệng cũng khô, cho rằng anh đây là rót cho cô, vươn tay hướng đến ly nước. Anh cũng không có tránh đi, tay hai người đột nhiên phủ lên nhau.

Hạ Nhã lớn như vậy cũng không phải không có nắm qua tay đàn ông. Nhưng lúc này cũng không biết bị làm sao, lòng bàn tay nóng đổ mồ hôi. Một mặt cô cảm thấy ngượng ngùng, một mặt lại hơi muốn muốn. Bọn họ sắp kết hôn, muốn ngủ cùng một giường, còn tránh né, ngại ngùng cái gì?

Thương Ngao Liệt cười cô, “Em muốn uống nước sao?” Anh trước cô một bước, buông lỏng tay, lại tự rót cho mình một ly khác, chuẩn bị vào phòng ngủ ngủ bù. 

Thời điểm Hạ Nhã ngồi ở sô pha khinh bỉ anh, Thương Ngao Liệt cầm ra một cuốn sách tham khảo đưa cho cô.

"Em trở về cũng phải học, không bằng ở đây xem kỹ quyển sách này, chờ tôi tỉnh lại sẽ kiểm tra em.”

Hạ Nhã không cam lòng tiếp nhận quyển sách dày cộm, mở ra thì phát hiện trong đó rậm rạp chằng chịt những bút tích ghi chú, lại quan sát trước sau, quyển sách này có dấu vết bị đọc rất nhiều lần, trang sách đều bị lật đến cũ rồi.

"Quyển sách tham khảo này là tôi tình cờ tìm được, lúc đấy tại Harvard đọc qua, những chỗ có ích đều làm dấu lại, trình độ của em hẳn là có thể hiểu.”

Vẻ mặt Hạ Nhã thụ giáo, mắt thấy Thương Ngao Liệt muốn đi nghỉ ngơi. Cô ý tưởng đột phá, cố ý hỏi: “Ai, Thương Ngao Liệt, anh cưới tôi về nhà….. chỉ dùng để làm bài thi?”

Bước chân Thương Ngao Liệt dừng lại, trước khi đóng cửa, nghiêng mặt qua đùa giỡn cô, nói: “Tôi cưới em về nhà, chỉ dùng để cúng vái.”

……………..

Gần tới cuối xuân, thành phố cũng thoáng cái mưa nhiều hơn, hoa cỏ lẫn lộn, chim oanh bay loạn, cây cỏ sinh trưởng dài hơn, lòng người cũng đi theo mà rã rời.

Hạ Nhã nhận được thông báo cuộc thi vòng hai thạc sĩ Đại Học Y Khoa Tây Linh. Buổi sáng hôm đó cô ăn mặc chỉnh tề, cố ý lựa chọn đồ trang sức trang nhã. Nghe nói thi nghiên cứu sinh là chiến trường không có khói thuốc súng, cô lại càng biểu hiện tự nhiên.  

Quan San San sớm nói: “Hạ đại tiểu thư của chúng ta, người vừa đẹp, vừa có học vấn, đám giáo sư hướng dẫn kia nhất định muốn cướp lấy.”

Cô cũng không phải thổi phồng. Đám giáo sư hướng dẫn bây giờ, không riêng gì thích người biết làm đề, bọn họ càng thêm chú trọng học trò biết làm người. Vì vậy tính cách, năng lực đều cực kỳ quan trọng. 

Hạ Nhã tính tình lanh lợi thông minh, lại cực kỳnổi trội, hơn nữa diện mạo xinh đẹp. Từ lúc học khoa chính quy cũng đã trở thành truyền thuyết tồn tại, đại đa số nam sinh đều rất thích đem chuyện của cô trở thành đề tài nói chuyện phiếm trong lúc rãnh rỗi.

Vài vị giáo sư hướng dẫn đi về phía đám người Quan San San, Thương Ngao Liệt đi giữa đám giáo sư thâm niên, trầm lặng như thường ngày, không hề đi đầu như mọi khi. 

Tầm mắt hai người chạm nhau, Hạ Nhã cười, há miệng, không đợi cô nói chuyện, đối phương đã nhanh chóng lướt qua người, gật đầu chào hỏi một vị giáo sư bên cạnh.

Hạ Nhã sững sờ tại chỗ, xoay người nhìn bóng lưng đã đi xa, tức giận nói: “Vừa rồi ở trước mặt mình bộ dáng anh ta thật đáng ghét! Giả bộ không quen cái gì chứ.”

Quan San San ở bên giễu cợt cô: “Cậu xem bộ dáng hẹp hòi của mình kìa, thầy Thương là vì tránh tình nghi. Những giáo sư này một hồi là những người tham gia phỏng vấn, nếu hai người mắt đi mày lại, người khác có thể không nghi ngờ sao?”

Hạ Nhã suy ngẫm lại cũng có đạo lý, quay đầu trừng bóng lưng Thương Ngao Liệt một cái mới bỏ qua. 

Vòng hai thi biện luận một đường không trở ngại, đám giáo sư hướng dẫn đã xem muôn hình muôn vẻ thí sinh, đối với loại nữ sinh trẻ tuổi không kiêu ngạo, đúng mực, ăn nói hào phóng, gặp người liền cười, đặc biệt khiến người ta thích. Bọn họ đều cảm thấy thân thiết. 

Đồng thời đối mặt với các câu hỏi của giáo sư, Hạ Nhã trả lời cũng rất trôi chảy lại cẩn thận, công lao này là nhờ người chỉ đạo biết cách dạy. Thương Ngao Liệt gần như cùng cô luyện tập một lần những vấn đề đám giáo sư sẽ hỏi.

Các giáo sư trong ph`ogn đều thỏa mãn gật đầu, mà ngay cả thí sinh khác chờ bảo vệ luận văn cũng quăng ánh mắt kinh diễm về phía Hạ Nhã. 

"Tôi cho là sinh viên Hạ Nhã rất thích hợp giao nhập vào tổ nghiên cứu dược lý của tôi. Trước đó em ấy đã trả lời đúng tất cả những loại thuốc có thể kháng ung thư, mà tôi tin tưởng em ấy có đầy đủ nhiệt tình với tổ nghiên cứu u bướu của tôi.”

Cô đương nhiên là có nghiên cứu sâu, đặc biệt lúc ấy sau khi biết được cha mình bị ung thư. Nhớ tới Hạ Đô Trạch, nụ cười trên mặt Hạ Nhã dần dần nhạt đi, hốc mắt có chút cay cay.

Thương Ngao Liệt mặc tây phục được cắt may cẩn thận tỉ mỉ ngồi đối diện cô, lúc này hắn từ trên ghế ngồi thẳng thân mình, hai tay đặt chồng lên nhau tại mặt bàn, giống như bộ dáng sắp tham gia thảo luận. 

Một vị lão giáo sư nói, "Vậy cũng không nhất định, tôi thấy xuất huyết não cũng rất thích hợp với em ấy.”

"Đúng vậy đúng vậy, tổ nghiên cứu ung bướu của thầy năm trước không có được bao nhiêu tiến triển, chỗ chúng tôi mới có cơ hội phát triển.”

"Thần kinh dược lý học tiền đồ cũng rất sáng lạng......"

Chỉ có các giáo sư tổ nghiên cứu dược lý sinh sản không biết nên lên tiếng thế nào. Tuy rằng bọn họ cũng muốn cướp người, nhưng chẳng lẽ lại muốn một cô gái như Hạ Nhã đến nghiên cứu dược vật đối sinh. Tác dụng ảnh hưởng của sinh sản, hoặc là thuốc tránh thai cho nữ, đặc biệt là cho nam…… Bọn họ thật sự không mở miệng được.

Trong đó, giáo sư An phụ trách khóa học lúc hè của Hạ Nhã, cười khoát tay ý bảo các giáo sư không cần phải thảo luận, “Chúng tôi biết rõ tại sao em lại lựa chọn dược lý học, Hạ Nhã, em cảm thấy bản thân có hứng thú với hướng nghiên cứu nào?” 

Hạ Nhã nhớ, trước đó Thương Ngao Liệt đã từng hỏi cô, lúc ấy cô trả lời là: “Hướng dẫn dược lý lâm sàng.” 

Tất cả giáo sư không hề tranh luận nữa, đều quăng ánh mắt về phía Thương Ngao Liệt. Anh không thể nghi ngờ chính là chiếc ghế duy nhất phụ trách tổ dược lý học lâm sàng.

Trên thực tế, giáo sư hướng dẫn cũng là người nắm quyền lực có trước có sau. Bình thường giáo sư chức vị cao, kỹ thuật tốt, danh tiếng rộng sẽ có quyền đi đầu. Thương Ngao Liệt đang ngồi ở chính giữa thuộc dạng giáo sư trẻ, nhưng anh là người từ Harvard về, bằng cấp, danh tiếng, thành quả nghiên cứu, mọi thứ đều cầm trên tay. 

Giờ phút này, anh nghiêng thân người, nhìn về phía những người ngồi cùng bên cạnh. Giữa đám người, Thương Ngao Liệt càng nổi trội vượt bật. 

"Là một hạt giống tốt.” Giọng nói của anh không cao, cũng đủ áp đảo mọi người. “Tôi muốn, vừa vặn bên cạnh cần một trợ thủ.”

Giáo sư địa vị cao, sinh viên phải đi cầu xin. Giáo sư hướng dẫn là anh thì không cần phải nhiều lời nữa. Hạ Nhã nhìn “tình hình chiến đấu” kịch liệt, bất tri bất giác lòng bàn tay đều ướt đẫm mồ hôi. 

Đang lúc này, một lão giáo sư trung niên lên tiếng, trên mặt ông nhìn như mang theo vui vẻ, nhưng ý cười lại không đạt tới đáy mắt. 

"Xã hội hiện nay đúng là nhân tài xuất hiện lớp lớp. Thầy Thương tuổi còn trẻ, chọn học trò cũng là tuổi trẻ xinh đẹp, vừa mới về nước đã có nữ sinh mếm mộ danh tiếng đến bái sư, chúng tôi đều đã già, so ra đều kém.”

Lời này nói ra làm cho mấy vị giáo sư ngồi ở đây cũng không suy nghĩ gì nhiều, chỉ là đám thí sinh ngồi chờ bảo vệ luận văn không nhịn được nhỏ giọng thì thầm, không khí trong hội trường nhất thời trở nên khác thường. 

Hạ Nhã chột dạ, rất sợ bị người khác phát hiện quan hệ đặc thù của cô cùng Thương Ngao Liệt, trán bị dọa đến đổ mồ hôi lạnh. 

Người nọ lại không cho là đúng, nghiêm trang nói tiếp: “Xã hội hiện tại cũng đồng thời không tồn tại tính kỳ thị. Tôi nghe lão giáo sư Hà của chúng ta nói, trước mắt trong nước có rất nhiều ngành học tuyển nghiên cứu sinh. Giáo sư hướng dẫn đều có tính kỳ thị, bọn họ cho rằng rất nhiều phương diện phụ nữ không bằng đàn ông. Kỳ thật cái này cũng không khoa học, nước ngoài không hề tồn tại bầu không khí này, liền nói ví dụ như sinh viên Hạ Nhã…..” 

Tay cầm phiếu điểm của Thương Ngao Liệt dùng thêm lực, ánh mắt anh có chút nheo lại, thẳng thắn, hỏi ngược lại: “Tôi vì cái gì không cần?”