Hôn Trộm 55 Lần

Chương 396: Tạm biệt tuổi xuân, tạm biệt người tôi yêu(6)




Kiều An Hảo và Lục Cẩn Niên không có nói chuyện, xụng không có hé răng, bên trong xe trầm mặc khoảng một phút, xe liền quẹo vào bãi đỗ xe.

Trợ lý đưa vé xem phim cho Lục Cẩn Nên trước, lúc xuống xe, anh còn nói cho trợ lý lấy cho mình thảm với gối to đã chuẩn bị sẵn.

Thời gian phim bắt đầu chiếu, còn khoảng 10 phút, lúc đứng ở cửa kiểm vé, Kiều An Hảo chay tới quầy thu tiền, mua một hộp bỏng lớn và hai lon coca, hai người vào phòng chiếu phim, ngồi xuống, phim vừa mới bắt đầu, phòng chiếu phim vốn còn có chút ồn ào, nháy mắt trở nên vô cùng yên tĩnh.

Kiều An Hảo đặt bỏng ngô ở giữa cô và Lục Cẩn Niên, cô vừa nhìn không rời mắt khỏi màn hình chiếu phim, vừa đưa tay sờ sờ bỏng ngô ở bên cạnh, nhét vào miệng.

Máy điều hòa ở phòng chiếu phim mở hơi lớn, phim chiếu được khoảng mười phút, Lục Cẩn Niên cảm nhận được một tia mát lạnh, anh lấy tấm thảm đã chuẩn bị trước từ trong túi nhỏ ra , đặt ở trên đùi Kiều An Hảo.

Kiều An Hảo quay đầu, nhìn về phía Lục Cẩn Niên, mặt nghiêng của anh tuấn mỹ bức người, cơ hồ dán ngay chóp mũi của cô, tim cô đập mạnh không ngừng, đợi đến khi người đàn ông đắp tốt cái thảm, ngồi lại vị trí của chính mình, cô mới vội vàng cầm bỏng, nhép vào miệng, mới ý thức được Lục Cẩn Niên một bên, từ lúc ngồi xuống cho tới bây giờ, hình như chưa động vào bỏng ngô, vì thế dùng cánh tay huých vào tay của Lục Cẩn Niên, chỉ chỉ vào bỏng.

Bên cạnh bỏng, đặt một lon coca, Lục Cẩn Niên nghĩ cô muốn mình giúp cô mở nắp coca, vì thế liền cầm lên một lon, mở nắp ra, còn đặp vào một ống hút, đưa cho Kiều An Hảo.

Kiều An Hảo tiếp nhận côca, quay đầu, tiến lại gần tai của anh, nhỏ giọng nói: “Anh không cần ăn bỏng sao?”

Lục Cẩn Niên gật gật đàu, tỏ vẻ đã biết, hai người tiếp tuc xem phim, ngẫu nhiên Kiều An Hảo có thể cảm giác được Lục Cẩn Niên nắm một ít bỏng.

Lúc bộ phim chiếu được một nửa, một đoạn toàn những hình ảnh tốt đẹp, đại đa số là những buổi hẹn hò của một đôi yêu nhau đến rạp chiếu phim xem phim, cho nên những hình ảnh đó, không thể nghi ngờ làm cho không khí trong phòng chiếu phim trở nên ái muội, hai người yêu nhau có vẻ nhiệt tình, đã bắt đầu ôm cùng hôn nhau, thậm trí Kiều An Hảo có thể nghe thấy ở vị trí đăng sau mình, nam nữ đang ôm nhau còn cả hôn môi phát ra tiếng vang ái muội, tiếng thở dốc hỗn tạp ở trong phòng chiếu phim, khiến cho người nghe được càng thêm đỏ mặt tim đập.

Kiều An Hảo không có trải qua việc này, lúc ở nhà xem phim, xem hình ảnh rõ ràng như vậy, cũng không có nhiều kiêng dè, nhưng lúc này Lục Cẩn Niên đang ngồi bên cạnh cô, cô đã có chút ngượng ngùng nhìn hình ảnh ***** trên màn ảnh, tròng mắt liền loạn nhìn xung quanh, thường thường dừng lại ở mặt nghiêng của Lục Cẩn Niên, kết quả thấy người đàn ông tư thái nhàn nhã ngồi ở bên cạch, mắt nhìn chằm chằm lên màn hình lớn ánh mắt không hề di chuyển, trên mặt cũng không có cảm xúc gì lớn, giống như hai cỗ lõa thể đang dây dưa trên màn hình, căn bản không tồn tại.

Lúc Kiều An Hảo vươn tay lấy bỏng, Lục Cẩn Niên cũng vươn tay cầm bỏng, hai người ăn ý chạm tay vào nhau như vậy.

Lục cẩn Niên mắt đang nhìn màn hình lớn, nghiêng đầu nhìn về phía Kiều An Hảo, mắt của anh, phát ra ánh sáng giống như bình thường, sáng ngời hữu thần.