Hôn Trộm 55 Lần

Chương 404: Tạm biệt tuổi thanh xuân, tạm biệt người em yêu(14)




Hứa Gia Mộc biết là Kiều An Hảo còn chưa nói hết, cả người lười biếng dựa về phía sau, tìm cho bản thân một tư thế thoải mái, không hề có tức giận hay kinh ngạc, chỉ nhìn cô, bình tĩnh chờ đợi lời nói kế tiếp của cô.

Kiều An Hảo giật giật môi: “Sau khi anh xảy ra tai nạn, em mới biết được có hôn ước giữa Kiều gia và Hứa gia, bởi vì tai nạn của anh đột ngột quá, tất cả mọi người đếu nói Hứa gia không có người nối nghiệp, hội đồng quản trị của Hứa thị có biến cố lớn, sau cùng không còn cách nào, đành để cho Lục Cẩn Niên đóng giả anh, làm đám cưới với Kiều gia, đợi đến khi Hứa gia ổn định lại.”

“Người của Kiều gia, trừ em ra, thì cũng không ai biết anh đang hôn mê bất tỉnh, bác Hứa đến tìm em…”

Ngay lúc đó, cô vì nghe được tên của Lục Cẩn Niên trong miệng Hàn Như Sơ, mới đồng ý đề nghị kia, cô thích Lục Cẩn Niên, đó là một bí mật của riêng cô, ngay cả lúc trước khi cô đọc thư tình cho Hứa Gia Mộc nghe, cũng không nói cho anh ấy biết người mình thích là ai.

Kiều An Hảo tạm dừng một lúc, tiếp tục nói: “Em và anh là bạn bè nhiều năm như vậy, không thể thấy chết mà không cứu, cho nên em liền đồng ý, hiện giờ…”

“Hiện giờ, anh đã tỉnh lại, chuyện em đáp ứng cũng đã hoàn thành, cho nên em muốn hủy bỏ hôn ước giữa chúng ta, đúng không?” Hứa Gia Mộc giúp Kiều An Hảo nói câu kế tiếp.

Kiều An Hảo rũ rèm mắt xuống, chần chừ một lát, vẫn nhẹ nhàng gật đầu.

“Được, việc này anh biết rõ, một mình anh xử lý là được.” Hứa Gia Mộc sảng khoái trả lời, không hề có do dự hay chần chừ gì, cũng khiến Kiều An Hảo ngạc nhiên ngẩng đầu: “Anh Gia Mộc, một mình anh xử lý thế nào?”

“Việc này, em không cần biết, nói chung không thể để em ra mặt nói ly hôn được, Kiều Kiều, em đừng quên, ba mẹ em mất sớm, mấy năm nay đều là Kiều gia nuôi dưỡng em, em có hôn ước với anh, cũng đại diện cho Kiều gia, bây giờ em đột nhiên náo loạn đòi ly hôn, về sau làm sao đối mặt với hai bác được?” Hứa Gia Mộc tường tận phân tích lại tình hình cho Kiều An Hảo

nghe, sau đó liền mở miệng cam đoan với cô: “Kiều Kiều, hiện giờ cái gì em cũng đừng nghĩ đến, anh nói được thì làm được, em chỉ cần kiên nhẫn là thấy kết quả rồi.”

Thẳng thắn mà nói, lúc Kiều An Hảo mở miệng chủ động đề xuất hủy bỏ hôn ước với Hứa Gia Mộc, thật sự không nghĩ đến Kiều gia, Gia Mộc nói như vật, cô mới đột nhiên nhớ ra nếu mình làm thế thì sẽ ảnh hưởng rất nhiều đến hai bác, trong lòng cô dâng lên một tia cảm động, từ nhỏ đến lớn, đã nhiều năm như vậy, Hứa Gia Mộc vẫn luôn đối tốt với cô, cô gật đầu, nhẹ nhàng mở miệng: “Anh Gia Mộc, cảm ơn anh.”

“Kiều Kiều, em học người ta khách khí cái gì.” Hứa Gia Mộc cười cười, vươn tay ra dịu dàng vuốt tóc Kiều An Hảo, sau đó còn nói: “Thế nhưng Kiều Kiều, có lẽ phải đợi một thời gian nữa anh mới có thể giải quyết chuyện này, hiện giờ, em nhìn anh xem, cửa Hứa gia còn không đi qua nổi.”

-

Kiều An Hảo trở lại Cẩm Tú Viên, đã là chín giờ tối, cô ăn cơm chiều ở Hứa gia, cho nên chào má Trần một tiếng xong liền lên lầu.

Lục Cẩn Niên vẫn chưa quay lại, một ngày này cô cũng không làm gì, nhưng lại cảm thấy có chút mệt mỏi, tắm rửa một cái, liền ngã luôn xuống giường, cũng không ngủ, chỉ nằm im, sắp đến 12 giờ khuya, cô nghe thấy dưới lầu truyền đến tiếng xe của anh.