Hôn Ý Lung Lay, Xin Ngài Tổng Giám Đốc Bớt Giận

Chương 5: Bên ngoài...




Editor: Xiu Xiu

Lục Đông Đình nghe vậy liền phản ứng kịp, thoáng cúi đầu thì ngửi được mùi lạ ở bên dưới, thật có chút giống như mùi hương nước hoa gì đó của phụ nữ, hương vị cực kỳ nhạt, trước anh không phát hiện ra, nhưng ở trong một căn  phòng đàn ông đậm đặc rượu chè thuốc lá thì trở nên đột ngột.

Mùi thơm ngát sâu xa.

Trong đầu liền hiện lên cảnh tượng vừa rồi, người con gái kia ngồi trên chân anh, một giây trước vẫn là cả người cứng ngắc, một giây sau đã dán sát mặt vào trong ngực anh...

Lục Đông Đình không có biểu cảm gì, cũng không giải thích gì, trấm thấp phát ra một tiếng “A”, sau đó ngậm điếu thuốc lên môi, mày hơi nhíu lại, nheo mắt, càng thêm thâm trầm khó nắm lấy.

Mùi khói thuốc dần che giấu đi hương bị không thuộc về anh kia.

....

Tô Yểu đánh xe trở lại khu nhà có chút lâu đời, mười mấy năm trước, nơi này cũng là khu dân cư xa hoa của Thượng Thành.

Đây là bất động sản mà Tiêu gia để lại cho mẹ, năm năm trước, Tiêu gia bán nhà cửa. Sau khi Tô Yểu bán nhà ở Manhattan, lại quay về mua căn nhà này.

Sau khi tắm rửa, Tô Yểu cực kỳ mệt mỏi nhưng không ngủ được, nhắm mắt lại, suy nghĩ vẫn vô cùng rõ ràng.

Sau một lúc trằn trọc, lấy di động ở đầu giường mở ra, trong tầm mắt cô chính là video vừa mới quay lúc tối, mở mở lên xem.

Trong đó là hình ảnh cô bị ép buộc ngồi trên đùi anh, trong nháy mắt kia, Tô Yểu nhìn thấy ánh mắt nổi giận và kinh ngạc của mình.

Chính cô cũng phải cười, Lục Đông Đình nói rất đúng, thật sự là không có một chút khí thế uy hiếp nào.

...

Hai ngày sau, Tô Yểu mặc một chiếc váy xanh nước biển dài xuất hiện ở bên ngoài biệt thự của Tô gia.

Cô nhìn chằm chằm ánh đèn trùng điệp trong biệt thự, cùng với không khí vô cùng náo nhiệt, những nhân vật nổi tiếng trong thương giới hoặc chính giới, đến đây không ít, cả trai lẫn gái đều rực rỡ vô cùng.

Tiệc sinh nhật của Tô Hoài Sinh, phô trương thật sự là nhiều hơn so với năm năm trước.

Bởi vì là tiệc tư nhiên, không mở cho người ngoài, Tô Yểu vừa mới tới cửa đã bị bảo vệ chặn  lại, người kia thấy cô cả người tao nhã, thái độ coi như hiền lành, cung kính nói: “Cô gái, mời đưa thiếp mời.”

“Tôi không có, tôi là con gái ruột của Tô Hoài Sinh.”

Mấy người đưa mặt nhìn nhau nghi ngờ, một người đi vào truyền tin tức, thoáng chốc liền có người xuất hiện mời cô đi vào.

Tô Yểu vừa đến đã hấp dẫn ánh mắt của không ít người, cổ váy chữ V lộ ra gợi cảm, tất cả phía sau lưng là hoa văn thiết kế tinh tế, đơn giản lại có hình thức. Thế nhưng hấp dẫn người khác cũng không phải là cô mặc váy này có bao nhiêu xinh đẹp, mà là thân phận của cô.

Đột nhiên hoa viên liền an tĩnh lại, người người nói chuyện không chỗ nào cố kỵ.

“Đó là ai?”

“Con gái của vợ trước của Tô Hoài Sinh?”

“Vợ trước? Vậy cái đó...?”

“Đúng vậy, sau khi ly hôn liền không thấy người này xuất hiện, có người nói Tiêu gia không bị kiềm chế, người này nói không chừng cũng  là con gái ruột của Tô Hoài Sinh.”

Lục Đông Đình xử lý xong chuyện công ty, cũng tham sự tiệc sinh nhật của Tô lão gia. Tới đó có không ít người quen, đang nói chuyện với người ta, đột nhiên cảm thấy xung quanh mình cũng yên tĩnh không ít.

Anh nghiêng đầu liền nhìn thấy bóng dáng kia ở cửa, dẫm xuống giày cao gót, xuyên qua trùng trùng điệp điệp những người đang nói chuyện linh tinh, đi vào trong biệt thự.

Bạn tốt Dũng Tĩnh Anh nói: “Đây không phải con của vợ trước Tô Hoài Sinh sao?”

Lục Đông Đình thu lại tầm mắt: “Cậu xác định chứ?”

Dũng Tình An cười, tác phong nhanh nhẹn: “Lúc đó cậu vẫn ở nước ngoài không hiểu rõ lắm, nha đầu kia lúc ấy mới mười mấy tuổi đã là một cô gái xinh đẹp, rất nhiều người từng theo đuổi. Nhưng mà sau khi cậu về nước không lâu, Tô Hoài Sinh liền ly hôn với vợ trước, con gái cũng xuất ngoại theo vợ trước, nhiều năm rồi chưa thấy qua.”

Anh nhấp chén rượu, nhíu mày nghĩ lại: “Cô ấy tên là gì nhỉ?”

Lục Đông Đình nhấp một ngụm rượu đỏ, nhìn chằm chằm: “Tô Yểu.”