Hồng Anh Ký

Chương 11: Nhiệm vụ chưa xong




Dịch giả: Tà Dương

"Mặc - sư - thúc?"

A Phi nhấn mạnh từng chữ, mang theo vẻ nghi hoặc khó hiểu. Hắn ngược dòng trí nhớ, hướng về nới sâu nhất trong đó tìm kiếm một người họ Mặc. Cũng may cuộc sống nhân sinh của hắn trong trò chơi cũng không dài, vì thế không bao lâu liền tìm được người kia, người mang cho hắn nhiều đau khổ, chính là Người Canh Cửa độc ác trong sơn cốc.

"Mặc sư thúc trong lời Chưởng môn, có phải một ông già có khuôn mặt đáng khinh, rất thích uống rượu, ngực viết Người Canh Cửa hay không?", A Phi hỏi. kinh giới

Chưởng môn thoáng ngây người, chợt nói: "Hóa ra hắn đi làm người canh cửa, có vẻ trong tay hắn có một cái nhiệm vụ to lớn. Không sai, ta nói chính là hắn, bởi vì cái Phân Quang Thác Ảnh này là tuyệt kỹ độc môn của hắn."

A Phi nghiến răng nghiến lợi, nhưng mà cân nhắc đến cái bối phận "Sư thúc" này, hắn đành nhịn xuống. Nhà thiết kế trò chơi đê tiện vô sỉ thế nào hắn đã được biết, chẳng may hắn bất kính với Mặc sư thúc, tên Chưởng môn này có phải hay không cho hắn một thương...

Ân, nhắc đến từ một thương này, hoa cúc của A Phi có chút ngứa. Hắn cúi đầu không nói, nhưng có vẻ Chưởng môn có tình cảm rất sau với Mặc sư thúc, hắn tiếp tục nói: "Số Khổ A Phi, ngươi gia nhập Trường Thương Môn cũng là duyên phận, ngươi có thể học võ công của Mặc sư thúc cũng là duyên phận. Ta có cái Ẩn tàng nhiệm vụ giao cho ngươi, hy vọng ngươi có thể vì môn phái mà suy nghĩ..."

Trong nhất thời A Phi không kịp phản ứng, "Ẩn tàng nhiệm vụ" bốn cái chữ này hóa thành cái bánh đầy nhân đồ sộ nện cho hắn hôn mê. Ẩn tàng nhiệm vụ là cái gì, cái này đại biểu cho tuyệt học, thần binh, kém nhất cũng là cao cấp võ học... Lúc trước bọn Lạc Nhật làm nhiệm vụ ở sơn cốc, kỳ thật cũng coi như là một loại Ẩn tàng nhiệm vụ. Nhưng mà cái Ẩn tàng nhiệm vụ này độ khó quá thấp, hơn nữa không thể bằng Ẩn tàng nhiệm vụ mà Chưởng môn cấp cho. Vì thế trong nháy mắt A Phi che giấu sự bất kính với "Mặc sư thúc", ngược lại trầm giọng nói: "Chưởng môn có gì phân phó, ta học nghệ ở Mặc sư thúc, tất nhiên cũng muốn vì môn phái phân ưu!"

"Rất tốt!", Chưởng môn tỏ ra rất hài lòng đối với thái độ của A, khuôn mặt hắn trở nên nghiêm túc nói: "Ngươi báo cho ta tung tích của Mặc sư thúc, sau đó dẫn ta đi, chờ ta thanh lý môn hộ, nhiệm vụ ngươi xem như hoàn thành."

Chưởng môn vừa dứt lời, A Phi liền nhận được nhắc nhở của hệ thống.

"Người chơi gây ra Ẩn tàng nhiệm vụ - Thanh lý môn hộ. Mặc Bất Ngữ tiền nhiệm trưởng lão Trường Thương Môn, một thời gian dài làm xằng làm bậy, phạm sai lầm lớn với Trường Thương Môn. Chưởng môn lập chí phải thanh lý môn hộ, nhưng không tìm thấy tung tích của hắn. Đáp ứng Chưởng môn, tố cáo tung tích Mặc Bất Ngữ cho Chưởng môn, sẽ hoàn thành nhiệm vụ Thanh lý môn hộ. Nhiệm vụ khen thưởng, danh vọng thêm 40, đẳng cấp võ công đang sở hữu tăng lên 1 cấp, một ít kinh nghiệm (ít nhất thăng ba cấp), một ít tiền, khen thưởng một bản bí tịch trung cấp thương thuật... Tiếp thụ hay không?"

A Phi phải mất mười phút mới hồi phục tinh thần. Ẩn tàng nhiệm vụ, khen thưởng phong phú, độ khó cực thấp. Chỉ cần hắn ấn xác định, sau đó dẫn đường, trên cơ bản liền đem tiền bạc, kinh nghiệm, danh vọng, võ học đều bắt tới tay. Loại chuyện tốt này, cho dù A Phi hắn nằm mơ cũng không nghĩ đến. Nhưng mà hệ thống nhắc nhở là không có sai, giấy trắng mực đen rõ ràng, tuyệt đối chân thực.

40 điểm danh vọng, có thể phục hồi lại danh dự của hắn, từ đó về sau không còn là cường đạo...

"Đáp ứng hay không", Chưởng môn chờ A Phi trả lời.

A Phi nhìn cái thông tin này, trong đầu định ấn xác định. Nhưng không biết làm sao, khi hắn chọn bị ấn xác định, trong lòng lại nhớ tới lão già canh cửa đáng khinh kia. Theo lý mà nói Người Canh Cửa này lừa gạt mình, đem mình biến thành phản đồ Hoa Sơn, còn mình thì chỉ được mỗi cái kỹ năng phụ trợ, đáng lẽ hắn phải hận người nọ mới đúng. Nhưng hắn lại không ấn xuống được, không biết vì sao trong lòng lại có chút do dự?

Ba bốn lần bị NPC trêu chọc, A Phi cuối cùng cũng lưu cho mình một cái tâm nhãn. Trên lý luận, cái Ẩn tàng nhiệm vụ này rất đơn giản, chưa chắc đã được khen thưởng như vậy a? Tuy mình biến thành cường đạo, nhưng mà ít nhất hiện tại hy sinh cũng không lớn, như vậy mục đích cái nhiệm vụ này là gì?

Sau khi Chưởng môn kiên nhẫn chờ vài phút, thu được nhắc nhở của hệ thông. Số Khổ A Phi cự tuyệt cái Ẩn tàng nhiệm vụ này.

"Ngươi không đáp ứng? Vì sao?", Chưởng môn rất là giật mình. Điều kiện như vậy mà lại cự tuyệt, hắn không khỏi có cái nhìn mới về thiếu niên này.

A Phi lắc đầu, nói: "Kỳ thực ta cũng không biết vì sao. Chỉ là cảm thấy Ẩn tàng nhiệm vụ có thể dễ dàng hoàn thành như vậy, khen thưởng còn lớn như vậy, có chút không đáng tin. Ta không dám mạo hiểm."

"Mạo hiểm? Đây chính là ước mơ của bao nhiêu người", Chưởng môn nhân cười, "Đây là trò chơi, cho nên ngươi nhất định sẽ nhận được, ta không thể động chạm tay chân vào đấy. Ngươi cẩn thận như vậy, lúc trước làm sao lại học được võ công này của Mặc Bất Ngữ, này cũng thật kỳ lạ?"

A Phi nuốt một miệng nước mắt, nói thầm khi đó lão đầu tử kia không nói rõ ràng, mình trẻ con ngây thơ không hiểu chuyện, từ đó rơi vào hố lửa. Nhà thiết kế trò chơi gian trá như quỷ, đều không cho mình có quyền biện minh. Hiện tại lại có một cái bánh lớn cho minh ăn, ai biết được bên trong miếng bánh có giấu một tảng đá, ăn vào rồi gãy răng hay không?

"Chính xác là Mặc sư thúc từng nói qua, hắn đã từng làm giang dương đạo tặc, là đã "Từng", thì bây giờ nhất định không phải. Chưởng môn sẽ không đi thanh lý môn hộ, giết một trưởng lão bỏ tà theo chính đi", A Phi cũng không phải là không có căn cứ, nói ra phỏng đoán của mình.

Chưởng môn sững người nửa ngày, cuối cùng là hặc hặc cười to: "Nếu như khi đó ngươi có cái phán đoán này, làm sao sẽ bị Mặc sư thúc hố? Người trẻ tuổi thật sự thú vị."

Nói xong câu nói này, hệ thống nhắc nhở nhiệm vụ "Thanh lý môn hộ" biến mất. Đồng thời còn có một cái nhắc nhở khác, khiến A Phi nhảy lên.

"Người chơi hoàn thành nhiệm vụ "Tâm nguyện của Mặc Bất Ngữ". Mặc Bất Ngữ là trưởng lão Trường Thương Môn, từng là một vị giang dương đạo tặc, sau đó bị Chưởng môn Trường Thương Môn cảm hóa, gia nhập Trường Thương Môn, sửa tà về chính. Hắn vì báo ơn, lập chí làm Trường Thương Môn hưng thịnh, lấy thân phận trưởng lão đồng ý làm Người Canh Cửa. Cũng sáng lập võ công phụ trợ thương thuật, để hỗ trợ thương pháp dương danh thiên hạ. Người chơi cần thông qua khen ngơi của Mặc Bất Ngữ cùng Chưởng môn khảo nghiệm, cuối cùng mới có thể hoàn thành nhiệm vụ."

"Người chơi hoàn thành Chưởng môn khảo nghiệm, học được võ học cao cấp "Nhất Vãng Vô Tiền"."

"Người chơi hoàn thành Mặc Bất Ngữ tâm nguyện, đạt được xxx kinh nghiệm, đẳng cấp tăng lên."

A Phi vừa mừng vừa sợ, nửa ngày không phản ứng lại, cũng may Chưởng môn giải thích một lần, mới khiến hắn rành mạch.

Nguyên nhân là khi A Phi ở trong sơn cốc, vẫn chưa hoàn thành hoàn toàn nhiệm vụ, mới chỉ là hoàn thành một nửa mà thôi. Hoàn thành Mặc Bất Ngữ khen ngợi, đạt được kỹ năng phụ trợ Phân Quang Thác Ảnh, đợi hắn trở lại môn phái, nhìn thấy Chưởng môn sẽ gây ra một nửa nhiệm vụ còn lại. Cái nhiệm vụ này là Chưởng môn khảo nghiệm, mục đích là xem người chơi có thể giữ kín tung tích của Mặc Bất Ngữ hay không.

Nửa trước hoàn thành rất dẽ, chỉ cần thỏa mãn điều kiện là có thể. Nhưng mà một nửa sau chính là khảo nghiệm rất lớn về lòng người. Cũng không phải là tất cả mọi người đều có thể bất động với phần thưởng phong phú như vậy. Người ta thường nói, lấy hay bỏ đều có đạo lý to lớn của nó. Tuy A Phi không hiểu đạo lý này, nhưng hắn nhiều lần bị NPC bỡn cợt, cho nên cũng coi như nhiều ra một cái tâm nhãn, nhịn xuống không nhận nhiệm vụ Thanh lý môn hộ, kết quả là thu được một cái võ học cao cấp. Hiển nhiên cái khen thưởng này lớn hơn nhiều với cái khen thưởng kia.

Nghĩ đến đây, A Phi đột nhiên hỏi: "Nếu như ta nhận nhiệm vụ Thanh lý môn hộ, cái Phân Quang Thác Ảnh của ta..."

"Nếu như ngươi nhận nhiệm vụ, như vậy nhiệm vụ Tâm nguyện của Mặc Bất Ngữ sẽ thất bại. Phân Quang Thác Ảnh của ngươi sẽ bị thu hồi, đồng thời đạt được khen thưởng của nhiệm vụ Thanh lý môn hộ. Đương nhiên, ngươi còn có thể đắc tội Mặc sư thúc, hai người các ngươi biến thành quan hệ cừu địch, lần tiếp theo nhìn thấy ngươi, hắn sẽ ra tay với ngươi, thẳng đến khi ngươi tử vong một lần", Chưởng môn cười híp mắt nói.

"Ta biết rồi!", A Phi chảy mồ hôi ướt cả lưng.

Hệ thống thật là quá đê tiện vô sỉ, tuy nói ràng khen thưởng không ít, nhưng mà không nói sẽ lấy đi cái gì đó a! Này hiển nhiên là một cái bẫy vô hình. Nếu như khi đó mình không cẩn thận đáp ứng một cái, võ học cao cấp học không được, Phân Quang Thác Ảnh bị lấy đi không nói, còn đắc tội một tên trưởng lão môn phái. Sau này làm sao mình có thể lăn lộn, mỗi lần trở lại môn phái đều kinh hãi run sợ, vạn nhất lão đầu tử kia trở lại môn phái báo cáo công tác, chẳng phải là tự mình mang đến cửa cho người ta chặt.

Về phần 40 điểm danh vọng, vốn là bị người ta lấy đi, cùng lắm là trả về, mình cũng trở lại thành người bình thường mà thôi... Nghĩ đến đây, A Phi trong lòng chợt động.

"Chưởng môn, hoàn thành nhiệm vụ không có khen thưởng danh vọng sao?", hắn có chút được voi đòi tiên, cảm thấy mình thân là cường đạo cũng có chút sỉ nhục.

"Không có", Chưởng môn nhàn nhạt nói, "Ngươi cần nhớ phải tự mình cố gắng. Mặc sư thúc đã nói, võ học này là thời điểm năm đó hắn làm giang dương đạo tặc mà lĩnh ngộ, ngươi cần phải làm cường đạo một thời gian, cố gắng từ đó ngộ ra công dụng của môn võ học này."

"Ta móa! Mặc sư thúc có thể trở thành giang dương đạo tặc, quả nhiên không phải là may mắn bố trí."