Hot Boy Đi Ở Nhờ

Chương 3




Sáng thứ hai…

Trâm Anh hùng hổ xông vào lớp với cái bản mặt hằm hằm. Toàn thể dân chúng 11A3 đang nói chuyện rôm rả bỗng dưng im bặt. Tất cả đều hướng ánh mắt lấm lét nhìn “lớp trưởng đại ca” đang lửa giận phừng phừng.

Khỏi phải nói cũng biết lớp 11A3 này sợ Trâm Anh đến mức nào. Lớp 11A3 này là một lớp rất đặc biệt, đặc biệt về mọi mặt. Lớp có sĩ số là 38 thì số lượng học sinh nam chiếm hơn nửa lớp, còn lại ba “mĩ nữ” bơ vơ giữa “Nam Nhi Quốc”. Ba thành viên nữ duy nhất của 11A3 là Đặng Hàn Trâm Anh (kiêm luôn lớp trưởng) cùng hai đứa bạn thân “quân sư quạt máy” của Trâm Anh là lớp phó văn nghệ Kì Như & lớp phó học tập Hoàng My. Cả ba cô nàng đều thuộc diện đanh đá nên tụi con trai lớp 11A3 đành phải chịu “lép vế” trước “đội quân tóc dài” không đến 1/3 lớp.

Trâm Anh đứng lên bục giảng, giơ tờ xếp loại thi đua, hạnh kiểm của cả trường cho tất cả “thần dân” 11A3 nhìn. Ai cũng tá hỏa khi nhận ra kết quả thi đua của lớp rất thảm hại. Phen này tụi con trai 11A3 phải chịu khổ rồi đây!!

-Thế này là thế nào??Tại sao lại bị trừ điểm nhiều thế HẢ??-Trâm Anh nghiến răng, bực bội.

Cả lớp im phăng phắc, trong đó có cả Kì Như và Hoàng My-hai “mĩ nữ” còn lại của “Nam Nhi Quốc”. Có một cánh tay rụt rè giơ lên. Cả 38 cặp mắt đều hướng về nơi vừa mọc lên một cánh tay rụt rè xin phát biểu ý kiến. Cả 38 con mắt đổ dồn về phía chủ nhân của cánh tay ấy. Tất cả đều đồng loạt sốc khi thấy chủ nhân của cánh tay kia là cậu nam sinh ngoan hiền nhất giữa tụi con trai 11A3. Trâm Anh nhìn cậu ta:

-Sao?? Có ý kiến gì??

-À….à….ờ…

-Cái gì???

-ờ….thì..

-Nói nhanh lên xem nào!!

-À…à…

Trâm Anh hết kiên nhẫn nổi, quát lên:

-Cậu làm sao thế?? Nói nhanh đi!!

Cậu bạn kia sợ quá, làm luôn một lèo:

-Cô vào lớp rồi!!

-Hử????

Trâm Anh quay ra đằng sau lưng thì thấy cô Hương- giáo viên dạy môn Văn đang đứng hằm hằm nhìn mình với cái đầu bốc khói. Cô Hương quát lên:

-Trâm Anh, cô đứng ở ngay cửa lớp mà em còn không thèm chào cô nữa là sao??

Trâm Anh giật thót, lắp bắp:

-Ơ…cô ơi, em…em..

- Cô cô em em gì nữa. Em làm lớp trưởng mà như thế sao??-Cô Hương tranh mất lời Trâm Anh, nói bằng chất giọng cáu kỉnh.

Cả lớp nhìn Trâm Anh. Hoàng My và Kì Như ra sức vẫy tay:

-Trâm Anh, về chỗ đi. Mau lên..

Trâm Anh như vừa sực tỉnh khỏi cơn mộng liền về chỗ ngồi của mình, hô to:

-Học sinh. Nghiêm!!

Cả lớp đồng loạt đứng dậy. Lúc này, cô Hương mới chịu đi vào lớp. Có lẽ cô Hương vẫn còn giận Trâm Anh nên mãi đến khi cô ngồi xuống thì mới chịu cho cả lớp ngồi. Cô Hương nổi tiếng toàn trường về khoản nghiêm khắc và dữ dằn nên tụi học sinh thì đứa nào mà chả phải sợ.

Cả lớp đều ngoảnh xuống phía bàn của “đại ca”. “Đại ca”của tụi nó hiện đang nằm thành một đống trên bàn, mặt như đang treo cái biển “miễn tiếp khách” to tổ chảng. Trâm Anh ngồi một mình ở bàn cuối phía góc lớp nên tụi nó nhìn mãi chắc cũng mỏi cổ và cuối cùng 37 cặp mắt cũng quay lên bảng dành cho Trâm Anh hai chữ “bình yên”.

Toàn thể dân chúng 11A3 cũng chắc mẩm kiểu gì lớp cũng lại bị trừ điểm nhưng lần này lại khác: “đại ca” Trâm Anh mới chính là nguyên nhân.

Hết tiết học, cả lớp nháo nhào lên xem sổ đầu bài, lắc đầu nhìn nhau thở dài. Tiết học này chỉ được giờ khá thôi. Trâm Anh có vẻ không thèm quan tâm đến “tình hình chiến sự” nên sau khi “tiễn” cô giáo đi thì cô nàng đã bò ra bàn và ngủ ngon lành. Kì Như và Hoàng My nhìn nhau bất lực. Hoàng My chạy đến chỗ Trâm Anh:

-Dậy đi mày…nhanh lên

Trâm Anh không thèm ngẩng mặt lên, khua tay:

-Ra chỗ khác chơi để tao còn ngủ

-Này…giờ này mày còn ngủ được à??. Tiết này chỉ được khá thôi. Mà lí do là ai ý nhể??- Hoàng My gian gian.

Kì Như hùa theo, tơn hớt:

-Ai cũng kệ. Chỉ cần cuối giờ ở lại trực nhật thôi…hihi

Trâm Anh chỉ muốn nổi khùng lên và đập cho hai đứa bạn mình một trận và tống đi luôn. Nhưng… chúng nó nói cũng đúng đấy chứ. Ôi, sao cái số nó đen như nhọ nồi. Rõ tốn thời gian để làm mấy cái việc vớ vẩn, đáng lẽ ra đó không phải là của nó (T_T)!!

-Biết rồi!! Đã bảo là ra chỗ khác chơi cơ mà. Sao còn chưa đi??

Hoàng My biết tỏng là Trâm Anh đang bực muốn chết nên nháy mắt với Kì Như. Hai đứa cười giả lả với nhau. Kì Như chẹp miệng:

-Thôi, kệ nó đi mày. Hai đứa mình xuống canteen đi.

Hoàng My cũng vờ nói to lên:

-Ừ, thôi…kệ nó vậy. Xuống canteen đi!! Nghe nói hôm nay có thêm nhiều món ngon ghê lắm á!!

-Phải rồi!! Nào là humberger kẹp thịt ngon hết chỗ chê này!! Bánh su kem tuyệt ngon nữa!!-Kì Như cũng “té nước theo mưa”, cười gian gian.

Trâm Anh cũng sực nhớ ra là sáng nay nó còn chưa có gì bỏ bụng. Nghe hai đứa bạn kể, nó đành phải nuốt nước miếng ừng ực. Thèm chết đi được nhưng Trâm Anh đã “lỡ” giả ngủ mất rồi nên cũng bất đắc dĩ phải giả điếc luôn cho đủ bộ . Giờ này Trâm Anh mà bật dậy, rồi lôi hai con bạn tới canteen thì kiểu gì cũng bị cười ê mặt. Tốt nhất là nên kệ.

-Đã thế nhá, lại còn kem trà xanh nữa này. Kem tươi kiểu Nhật nữa này.-Hoàng My không chịu tha cho Trâm Anh

-Ôi, nhiều món ngon ghê lắm cơ ý.

“Hừ, định quyến rũ ta đấy à?? Mơ đi”

Hoàng My và Kì Như vừa kể, vừa lởn vởn quanh Trâm Anh. Hai đứa trố mắt nhìn nhau. Trâm Anh sao hôm nay “hững hờ” với đồ ăn thế nhỉ?? Mọi khi mới nhắc đến là đã bật dậy và lôi tuột đi rồi cơ mà!!. Hoàng My và Kì Như vẫn áp dụng chính sách cũ,nói to hơn nữa:

-Ngon hết sẩy!!

“Người ta đang đói đấy, biết chưa?? Đi thì lượn nhanh đi. Bực mình!! " Trâm Anh chỉ nghĩ vậy thôi chứ đâu có dám nói to chứ

-Lại còn thơm nữa.

Trâm Anh lần này đành nghe theo “tiếng gọi của dạ dày”, bật dậy:

-Hai đứa này…đã bảo là đi đi cơ mà!!

Hoàng My và Kì Như đập tay vào nhau:

-Yeah~ thành công..-rồi quay sang nhìn Trâm Anh, cười gian gian-Sao??Giờ có đi không??

-Cóóó…

-Tưởng đang ngủ mà không chịu dậy cơ mà…

Trâm Anh xấu hổ chết đi được, gượng gạo:

-À…ờ..thì..

Hoàng My thấy vậy liền giải vây cho Trâm Anhi:

-Thôi…đi nào. Nhanh lên không hết chỗ.

Trâm Anh lia ngay ánh mắt biết ơn về phía Hoàng My, rồi ba đứa kéo nhau đi.