HP Đồng Nhân Chi Ngọ Hậu

Chương 110: Người khổng lồ €� Tân địch




Ngay lúc Dumbledore không có đường xoay sở, một buổi tối Harry nhận được thư của Hagrid – đúng, đúng, y đã trở về, từ lãnh địa của người khổng lồ, hơn nữa là thất bại mà trở về – Harry biết rất rõ chuyện này.

Harry đem tin này nói cho Ron và Hermione. Hiện tại, bên ngoài tuyết rơi rất dày, nhưng ba người vẫn quyết định đến tiểu ốc của Hagrid thăm y. Bọn họ mặc áo tàng hình, đạp lên lớp lớp tuyết dày đến trước cửa tiểu ốc. Harry gõ ba lần lên cửa, bên trong truyền ra một trận âm thanh chó sủa.

“Hagrid, là chúng ta!” Harry la lớn.

“Chờ một chút!” Một thanh âm thô lỗ vang lên. Ba giây sau bọn họ nghe thấy tiếng then cài, cửa chi chi một tiếng mở ra, từ khe hở lộ ra khuôn mặt của Hagrid – tóc trên đầu y bị máu khô đọng lại dính vào mặt, bên mắt trái sưng lên, còn có một vết bầm đen. Trên mặt và trên tay y có rất nhiều vết thương, còn đang rỉ máu, từ những động tác cẩn thận của y, Harry nghi ngờ y còn bị thương ở xương sườn. Hiển nhiên, y vừa mới về nhà, cái túi to dùng màu đen cùng cái lều vải vẫn còn đặt trên ghế đằng sau cánh cửa.

Hermione bị bộ dáng của y dọa cho sợ đến mức hét lên một tiếng.

“Mau vào đi!” Hagrid che mặt lui về sau.

“Rốt cuộc là ngươi đã xảy ra chuyện gì?” Vào trong tiểu ốc, Ron liền khẩn cấp hỏi. Fang nhảy nhảy loạn chung quanh bọn họ, càng không ngừng liếm lên mặt bọn họ.

“Chuyện này là ngoài ý muốn, nó sẽ không lấy mạng của ta, không sao…” Hagrid nói mập mờ, y đi đến bàn nhỏ chính giữa nhà, mạnh mẽ giật ra chiếc khăn đậy bên trên. Bên dưới đặt một miếng thịt rỉ máu xanh xanh nhìn giống ruột ô tô – là thịt rồng! Y cầm miếng thịt đó nhẹ nhàng áp lên má trái. Khi y phát ra một tiếng rên thỏa mãn, thì những giọt máu xanh kia đang chảy từ trên má xuống râu y. Ron phát ra một tiếng nôn ghê tởm.

“Như vậy sẽ đỡ hơn nhiều, nó rất có hiệu quả trong việc trị thương.” Harry thấp giọng nói.

“Như vậy, ngươi có thể nói cho chúng ta biết, ngươi đã xảy ra chuyện gì không?” Hermione hỏi.

“Ta e rằng không được, chuyện này cực kỳ bí mật, công việc của ta không cho phép ta nói với các ngươi.” Hagrid nói.

“Là người khổng lồ đánh ngươi, đúng không, Hagrid?” Harry bình tĩnh hỏi.

Miếng thịt rồng trên tay Hagrid lập tức rớt xuống ngực y: “Người khổng lồ?” Hagrid nói, y nhanh chóng nhặt lên miếng thịt rồng, đắp nó lên một lần nữa.

Đặt lên mặt, “Ai nói với ngươi về chuyện người khổng lồ? Ai nói với ngươi ta bị người khổng lồ đánh?”

Ron và Hermione cũng rất ngạc nhiên nhìn Harry. Harry nhìn Hagrid nói: “Ngươi gần đây có xem ‘Nhật báo Tiên tri’ không?”

Hagrid lắc đầu: “Ta vừa mới về, chưa có thời gian rảnh, sao vậy?”

Ron và Hermione chỉ nhìn nhau bằng ánh mắt kỳ quái. Harry giải thích qua loa: “Không có gì, sau khi ngươi xem sẽ hiểu. Hiện tại, nói với chúng ta về chuyện người khổng lồ đi.”

“Nga, được rồi! Ta cùng Olympe (tên Maxime phu nhân), cùng đi, hiệu trưởng Dumbledore nói với chúng ta nơi của người khổng lồ, chúng ta mất gần một tháng mới tìm được họ – bởi Ma pháp bộ luôn theo dõi những mối liên kết của hiệu trưởng Dumbledore… bọn họ cao khoảng hai mươi lăm thước, hiện tại chỉ khoảng tám người… Nhóm bọn họ khi đông nhất khoảng một trăm người, nhưng những người lớn tuổi một chút đều đã chết, có thể là do pháp sư giết, cũng có thể tự họ giết lẫn nhau. Hiệu trưởng Dumbledore nói pháp sư có khuyết điểm, người khổng lồ thường đối địch với pháp sư, trước kia vẫn luôn hòa thuận, người khổng lồ không có phương pháp tốt để tự bảo vệ mình.”

“Nga, phải không?” Harry lạnh lùng nói, Ron và Hermione không khỏi nhìn hắn một cái: Phải không, tính cách người khổng lồ thô bạo, sao có thể hòa thuận chung sống với pháp sư a?

“Sau đó a?” Hermione hỏi tiếp, “Các ngươi có gặp được thủ lĩnh người khổng lồ không?”

“Gặp được.” Hagrid nói, “Hiệu trưởng Dumbledore đã nói qua, ở chung với họ như thế nào, chúng ta muốn đưa lễ vật cho thủ lĩnh cũng phải tỏ vẻ tôn kính với bọn họ. Chúng ta đưa cho họ một vật có ma lực, bọn họ phi thường thích ma pháp. Lễ vật chúng ta đưa không phải ma pháp bình thường, là nhánh cây luôn cháy.”

“Vĩnh hằng chi hỏa!” Hermione hưng phấn trả lời.

“Nguyên bản chúng ta đàm phán không tệ, chính là tối hôm đó có chiến tranh, từ cửa sơn động chúng ta nghỉ ngơi có thể thấy mọi chuyện phát sinh, chiến tranh qua mấy tiếng, nơi nơi đều là tiếng kêu thảm thiết, tuyết trên đất đều nhiễm đỏ, thủ lĩnh bị ném xuống đáy hồ. Thủ lĩnh mới là Golgomath.” Hagrid thở dài, “Chúng ta mất hai ngày đến làm hòa với thủ lĩnh mới, nhưng y đối với chúng ta không hữu hảo. Thậm chí tối ngày nọ, y muốn giết cả hai chúng ta! May mắn Olympe đã cứu ta.”

“Vậy… sau đó a?” Hermione hít một ngụm lãnh khí.

“Sau đó…” Hagrid lộ ra vẻ mặt khó hiểu, “Rất kỳ quái, trừ bỏ chúng ta, còn có một nhóm tìm đến bọn họ…” Y để ý thấy thần sắc của Ron, vội giải thích, “Không, không phải Thực Tử đồ, là nhóm người ta chưa từng gặp qua.”

***** Ta là thị giác của Hagrid phân cách tuyến *****

Tối hôm đó, Hagrid dưới sự giúp đỡ của Maxime phu nhân trốn thoát sự khống chế của tân thủ lĩnh người khổng lồ. Hai người nghỉ ngơi trong sơn động một lúc, Hagrid liền thấy năm người mặc trường bào hắc sắc, nơi cổ, tay cùng vạt trường bào đều có thêu hoa văn màu đỏ kỳ lạ. Bọn họ vội vàng đi vào sơn động chính của thủ lĩnh người khổng lồ.

Hagrid nhớ rõ mình gặp qua vài người, ngay khi hai người bọn họ vừa đến lãnh địa của người khổng lồ, đám người kia cũng nói là đến thuyết phục thủ lĩnh người khổng lồ, muốn hợp tác với họ. Hagrid chỉ vội vàng gặp mặt bọn người kia một lần, sau đó cũng không thấy nữa. Không ngờ, bọn họ nhanh như vậy đã lấy được tin tức, đến thuyết phục tân thủ lĩnh.

“Ngươi biết mấy người kia sao?” Nghe đến đó, Hermione vội hỏi, “Ngươi xác định không phải Thực Tử đồ?”

“Không biết, đều là những người lạ mặt.” Hagrid nói, “Nhưng thật sự không phải, Thực Tử đồ ta gần như đều biết. Hơn nữa, trang phục cũng không giống Thực Tử đồ trường bào có mũ trùm hắc sắc, phục sức cũng không đúng.”

Harry ngồi một bên trầm mặc, khóe miệng lộ ra nụ cười lạnh. Kỳ thật có Thực Tử đồ tiến vào lãnh địa người khổng lồ, bất quá rất tiếc… tất cả đều bị Tom Riddle phái người xử lý ở giữa đường. Năm người kia đến từ Đức, bọn họ vừa tham gia vào tổ chức Tom Riddle thành lập gần đây – T & H, Tom Riddle và Harry đồng thời làm thủ lĩnh, ký hiệu kỳ lạ của tổ chức bọn họ là Mạn Châu Sa Hoa, biểu hiện cho sự dục hỏa trọng sinh của họ.

Harry đã sớm nói với Tom Riddle chuyện Hagrid đi liên lạc với người khổng lồ, nên Tom Riddle đương nhiên cũng không muốn bỏ qua cơ hội này. Ngay từ đầu, vì Dumbledore có ‘Vĩnh hằng chi hỏa’ kia, hơn nữa thủ lĩnh kia có ấn tượng không tồi với Dumbledore, bọn họ không có bao nhiêu phần thắng. Nhưng khi Harry biết được tin này, đã ra mệnh lệnh: nếu thủ lĩnh này chúng ta không thể sử dụng, vậy đổi người biết nghe lời! Nên, năm người liên lạc kia tìm một tên có dã tâm bên trong, phát động chính biến, sạch sẽ trôi chảy giải quyết vấn đề này.

Ngày hôm sau, Hagrid đến văn phòng của Dumbledore, báo cáo với y mọi chuyện.

“Người kỳ lạ?” Dumbledore nói, “Ngươi có thể miêu tả cụ thể cách ăn mặc của bọn chúng một chút không?”

Hagrid liền miêu tả tỉ mỉ trường bào của họ, cùng với hoa văn màu đỏ kỳ lạ trên áo. Dumbledore trầm mặc: y biết hoa văn này, gần đây có một tổ chức tên T&H, bất quả chỉ trong hai tháng ngắn ngủi đã hình thành đến thập phần toàn diện. Hơn nữa, bọn họ có liên quan đến nhiều lĩnh vực, chính là thương mại, chính trị… Bọn họ sao lại đối nghịch với ta a? Dumbledore có dự cảm bất an: xuất hiện địch thủ mới sao? Còn có, bọn họ sao có thể biết y phái người đến lãnh địa của người khổng lồ? Hay là… trong nhóm giáo sư ở Hogwarts có nội gian?

“Hagrid, chuyện ta phái ngươi đi đến chỗ người khổng lồ, trước đó có ai biết không?” Dumbledore đột nhiên hỏi.

“Không có a, trừ bỏ ta và Olympe, ta không cùng ai khác nói qua a.” Hagrid khó hiểu.

Hagrid là người thành thật, y đương nhiên sẽ không nói dối. Dumbledore buồn bực, kia.. người kia rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Y nằm mơ cũng không ngờ đến, cái y gọi là nội gian, cư nhiên chính là người y tín nhiệm nhất, đang được bồi dưỡng, lẫn đang lợi dụng – cứu thế chủ Harry Potter.

Cùng lúc đó, Tom Riddle bắt đầu liên lạc với những Thực Tử đồ cấp cao. Vì để thu hút Thực Tử đồ, Tom Riddle một bên nói nửa thật nửa giả: Hắc Ám công tước đại nhân vì muốn hảo khống chế Ma Pháp giới, quyết định tìm thế lực lớn mạnh hơn. Trước khi đi, vì không muốn cho Thực Tử đồ như rắn mất đầu, y phân một phần linh hồn ra, để nó tạm thời thay mình, nhưng… phần hồn kia thấy chủ nhân không có mặt, cư nhiên sinh ra suy nghĩ vọng tưởng! Thậm chí bắt đầu đại khai sát giới, biến Ma Pháp giới chướng khí mù mịt! Vì nó chỉ là một mảnh hồn, cho nên sức mạnh không đủ, bộ dáng cũng rất khó xem, vì vậy mới dễ dàng bị tiểu anh nhi đánh bại như vậy.

Nay, Hắc Ám công tước đã trở lại, y muốn tiêu diệt mảnh linh hồn kia! Mà Thực Tử đồ lại khiến y thất vọng, y quyết định vứt bỏ những Thực Tử đồ không biết phân trắng đen! Y thành lập một tổ chức. Hơn nữa, qua chuyến đi vòng quanh lần này, đã khiến Hắc Ám công tước thay đổi không ít suy nghĩ, vinh hạnh của thuần huyết bọn họ muốn gìn giữ, nhưng pháp sư hỗn huyết và Muggle cũng có chỗ nhất định, giới pháp sư không thể chỉ trông cậy vào những pháp sư thuần huyết để phát triển. Hắc Ám công tước thậm chí bắt đầu nghiên cứu những phát minh của Muggle, y phát hiện: hiện tại, giới pháp sư thật sự lạc hậu, y thề muốn cải cách toàn bộ giới pháp sư.

Đối với câu chuyện này, Harry thực sự không nói gì: Tom Riddle… ngươi thật mạnh mẽ! Quá tuyệt, quá kiên cường! Bất quá những lời nửa thật nửa giả lại có tác dụng rất lớn, hơn nữa Lucius cùng Snape ‘hiện thân thuyết pháp’ (đương nhiên, chủ yếu là Lucius thuyết, giáo sư chỉ bảo trì trầm mặc đứng một bên), những thành viên cấp cao Thực Tử đồ lại lần nữa quay về trợ giúp Hắc Ám công tước, ào ào quay về.

Cho nên, trong lúc Voldermort đang lo lắng thân thể của mình như thế nào càng ngày càng nhỏ đi, hơn nữa ma lực cũng từng chút từng chút một giảm bớt, những thành viên cấp cao nòng cốt Thực Tử đồ đã từng người từng người ly khai y. Thực Tử đồ, đã sụp đổ từ bên trong.